Linh Chu

Chương 1724

Trong tưởng tượng của Phong Phi Vân thì thái cổ thần phượng là một kỳ nữ rất lợi hại, vì phượng hoàng yêu tộc chỉ có thể là nữ giới, sao là nam được? Đây là suy nghĩ quán tính từ xưa đến nay của Phong Phi Vân. Nhưng lờgi Phượng Phó nói làm quan niệm đó sụp đổ. - Không thể trách ngươi, trong thân thể ngươi chỉ có một lũ linh hồn của hắn, truyền thừa di chí của hắn, có một phần ký ức hắn để lại. Nhưng ký ức của ngươi bị người bóp méo. Bây giờ Phong Phi Vân đã không nghe lọt tai lời Phượng Phó nói, hắn chìm trong nỗi giật mình. Thật lâu sau Phong Phi Vân thở hắt ra: - Vậy bây giờ ta rốt cuộc là Phong Phi Vân hay thái cổ thần phượng chuyển thế? Bi thương lớn nhất cuộc đời là không biết mình là ai. - Trên người của ngươi có nhiều bí mật, ta không nhìn thấu được. Nếu ngươi thật sự muốn biết đáp án phải tìm ra luân hồi chi ấn. Phong Phi Vân hỏi: - Luân hồi chi ấn là gì? Phượng Phó trả lời: - Đó là thứ thần phượng đại nhân lấy từ địa ngục, một phần của luân hồi. - Luân hồi chi ấn? Chẳng lẽ là thứ kia đánh rơi trong Thần Tấn vương triều? Phong Phi Vân càng thêm kiên quyết mặc kệ thến òa hắn phải trở về Thần Tấn vương triều một chuyến. Phượng Phó cảm giác tâm tình Phong Phi Vân dao động, dịu dàng nói: - Ngươi không cần quá quan tâm ai là thái cổ thần phượng, ai là Phong Phi Vân. Như ngươi luyện lũ linh hồn thái cổ thần phượng vào đan điền, vẫn giữ bản ngã của mình, giữ linh hồn của mình. Chỉ cần làm được điều này, thái cổ thần phượng chuyến thế và Phong Phi Vân có gì khác nhau? Nghe Phượng Phó khuyên, lòng Phong Phi Vân bớt rối rắm, bình tĩnh hơn. Phong Phi Vân nói: - Đa tạ tiền bối chỉ điểm, vãn bối còn có điều không hiểu. Chẳng lẽ phượng hoàng yêu tộc toàn là nữ giới sao? Tại sao thái cổ thần phượng là nam nhân? Phượng Phó khó hiểu hỏi: - Phượng hoàng yêu tộc toàn là nữ giới? Phong Phi Vân nghiêm túc hỏi: - Chẳng lẽ có gì sai? Phượng Phó chìm trong suy tư: - Bây giờ cách thái cổ bao lâu rồi? Phong Phi Vân trả lời: - Ba lượng kiếp pháp lực, đại khái hai trăm ức năm. - Qua lâu như vậy . . . Ta cũng không biết chuyện này là sao. Nhưng thời thái cổ, phượng hoàng yêu tộc có nam lẫn nữ giới. Nhưng cuối thời kỳ thái cổ xảy ra đại kiếp nạn, trận chiến này suýt hủy diệt thiên địa, vạn tộc gần như tuyệt chủng. - Trước thái cổ có chín khối đại lục, được xưng là Cửu Châu. Nhưng trận chiến ấy khiến Cửu Châu sụp đổ, trong đó tám khối đại lục bị đánh nát, ức vạn sinh linh tuyệt chủng, chỉ còn một khối đại lục duy nhất. - Thế nhân cho rằng thần phượng đại nhân chết già, thật ra không đúng. Thần phượng đại nhân cũng tham gia vào đại chiến cuối thời kỳ thái cổ. Nếu không có thần phượng đại nhân tham gia cuộc chiến thì không chừng châu cuối cùng cũng tan vỡ. - Trận chiến ấy đẩy lùi cường địch nhưng khiến quy tắc thiên địa thay đổi. Có lẽ phượng hoàng yêu tộc trở thành như bây giờ cũng là vì vậy. Phong Phi Vân lại giật mình. Phong Phi Vân biết cuối thời kỳ thái cổ từng xảy ra sự kiện lớn hủy thiên diệt địa, khiến thời kỳ thái cổ chấm dứt. Nhưng điển tịch trong các tộc quần, truyền thuyết thần thoại ít khi nhắc đến nó, dường như cố ý né tránh, hoặc có người cố ý không cho ai biết trận chiến xảy ra chuyện này. Có nói là ngôi sao vực ngoại đụng mặt đất, có nói là vạn tộc đại hỗn chiến, có bảo tài nguyên thiên địa khô cạn. Thái cổ qua quá lâu, không ai biết tình huống thật sự thở ấy. Giờ nghe Phượng Phó kể, Phong Phi Vân hiểu đại khái xảy ra chuyện gì. Thì ra thời kỳ thái cổ thiên hạ có chín khối đại lục, chia làm Cửu Châu. Vào thời kỳ thái cổ, phượng hoàng yêu tộc không chỉ có nữ giới, vậy long tộc không chỉ có nam giới. Là nguyên nhân gì khiến phượng hoàng, long tộc biến thành bộ dạng hiện tại? Chẳng lẽ có người muốn trái cây màu đen, long tộc tuyệt chủng? Là ai che giấu sự thật trận đại chiến? Phong Phi Vân có trực giác không may, như trời sắp sập. Phong Phi Vân vội hỏi: - Rốt cuộc cuối thời kỳ thái cổ xảy ra chuyện gì? Là ai chấm dứt thái cổ? Ai có lực lượng kinh ngạc nói: Đến mức khiến Cửu Châu tan vỡ? - Ta không rõ bọn họ là tồn tại gì, chỉ biết họ đến từ trời sao mênh mông bao la, từ tinh vực xa xôi khác đến đây. Bọn họ cực kỳ cường đại, tạo ra thuyền cổ vượt trời sao. Ngươi nên biết dù là thánh linh dụng cụ cũng không thể vượt trời sao, vì trời sao quá mênh mông. - Bọn họ đi tới Cửu Châu cướp đoạt tài nguyên chốn này, nô dịch tu sĩ. Bọn họ là kẻ xâm lược! - Ban đầu đại chiến, trong Cửu Châu đại lục không ai ngăn được bước chân của họ. Chiến thuyền va chạm, thánh linh cũng chết. - Ngươi tưởng tượng được không? Bọn họ chỉ có bảy thuyền cổ nhưng suýt hủy diệt nguyên Cửu Châu. Tim Phong Phi Vân đập nhanh. Trời, trên thế giới này còn tồn tại một đám kẻ thù đáng sợ đến thế sao? Vào thời kỳ thái cổ chắc chắn hưng thịnh hơn hiện tại gấp chục, trăm lần, nhưng vẫn bị đánh suýt diệt tộc, đối phương chỉ có bảy thuyền cổ. Nếu là bây giờ, đám kẻ thù ngoài trời sao đến xâm lăng, dù chỉ một thuyền cổ thì vạn tộc đỡ nổi không? Nếu không ngăn được, phải chăng nhân loại, long tộc, phượng hoàng . . . tất cả đều thành nô lệ? Phong Phi Vân không dám tưởng tượng hậu quả đáng sợ kia, hắn chỉ có thể thầm mừng là trời sao rộng lớn, hai trăm ức năm nay đối phương không tìm đến bọn họ, không có thuyền cổ khác vào tinh vực này. Chuyện nghiêm trọng như thế tại sao tổ tiên các tộc không ghi vào sách cổ? Không nhắc nhở hậu nhân? Không để lại manh mối gì? Phượng Phó nói: - Trong trận chiến ấy, thần phượng đại nhân dẫn dắt, cộng với vạn tộc liên minh cuối cùng trấn áp đám diệt thế giả từ vực ngoại, cũng bắt được bảy thuyền cổ của bọn họ. - Có thuyền cổ bị phong ấn đến quá khứ, đến tương lai. Ngươi có thể đào một chiếc thuyền cổ trong mộ trủng của vài chí thánh, hay ngày nào đó trong tương lai sẽ có thuyền cổ Đột nhiên chui ra. - Trước khi thần phượng đại nhân chết từng tiên tri rằng khi bảy cổ thuyền lần lượt xuất thế cũng là lúc đại kiếp nạn đến. Diệt thế giả vực ngoại sẽ giáng xuống mảnh đất Cửu Châu. Mọi thứ trên đời sẽ bị hủy diệt, không ai có thể may mắn thoát khỏi. Lòng Phong Phi Vân rung động, hắn chợt nhớ Thanh Đồng cổ thuyền trong cơ thể, sống lưng lạnh lẽo. Cổ họng Phong Phi Vân khô khốc nói: - Khi bảy cổ thuyền lần lượt xuất thế cũng là lúc đại kiếp nạn đến. Sao . . . Sao có thể như vậy? Tại sao không ai ghi chép lại những sau đó? Hiện tại tu sĩ vạn tộc còn đang đấu đá lẫn nhau, trên chiến trường vạn tộc mỗi ngày thịt chồng chất thành núi. Nếu diệt thế giả vực ngoại lại đến thì làm sao chống đỡ đây? Phượng Phó không rành tình huống bên ngoài, nói: - Tuy chúng ta thắng trận chiến ấy nhưng không giết hết diệt thế giả vực ngoại, có một số người sống ẩn náu trong các tộc. Có lẽ đến bây giờ bọn họ vẫn tồn tại, có lẽ là bọn họ xóa bỏ những ghi chép liên quan đại kiếp nạn. Có lẽ sau thái cổ lại xảy ra chuyện gì mà ta không biết.