Linh Chu
Chương 1614
Một ít lão bối nói ra thân phận của người mới đến này.
Chuyển Luân Vương chết ở ba vạn năm trước, bị một vị Phật môn cao tăng trấn sát, nếu như hắn lưu lại đệ tử chí ít cũng phải sống ba vạn năm rồi, tuổi thọ có thể đạt tới trình độ này tuyệt đối là tồn tại hung tàn chí cực.
Những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh đều đang lui về phía sau, bị lai lịch của đối phương hù sợ, Nghiêu Hồn trong truyền thuyết ngay cả lão tăng của Thái cổ Thánh Phật miễu cũng dám giết, hung tàn chí cực, sẽ ăn thịt người.
Nhất tổ nói:
- Đệ tử của Chuyển Luân Vương, ngươi lại thật không chết!
Chín cái long cốt hội tụ thành ghế, một đạo quỷ ảnh ngồi ở trên đó, đen kịt một đoàn, cho dù ánh sáng tới gần đều bị hấp thu.
Nghiêu Hồn cười lạnh một tiếng:
- Ngươi bất quá chỉ là một tiểu bối cũng dám ở trước mặt bản tọa đứng thẳng, còn không quỳ xuống cho ta.
Nghiêu Hồn tiện tay điểm ra một chỉ, đầy trời đều là lôi điện, những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh đều ngã quỵ một mảng lớn, ngay cả một ít Vũ Hóa hiền giả cũng không chịu nổi cỗ lực lượng kia, hai chân cong xuống, muốn quỳ rạp xuống đất.
Đây thật sự là quá dọa người rồi, muốn giết chết Vũ Hóa hiền giả cũng không tính là quá khó khăn, nhưng mà muốn đem Vũ Hóa hiền giả trấn áp quỳ xuống đất, đó quả thực là khó như lên trời.
- Nếu Nghiêu Hồn tiền bối khí thế lăng nhân như vậy, cũng đừng trách vãn bối không khách khí.
Hai tay của Nhất tổ mở ra, hai đạo hỏa vân ở sau lưng hiện lên, ngạnh sinh sinh đem lôi điện chi lực mà Nghiêu Hồn đánh ra chặt đứt.
- Lưu Ly gia tộc cư nhiên xuất ra nhân vật như ngươi, có thể chặt đứt Thiên Hồn Vân Điên của bản tôn, tốt, bản tọa hôm nay liền lấy thần hồn của ngươi, đoạt đạo cơ của ngươi, phệ hồn cốt của ngươi để cho ta trở nên mạnh hơn.
Cánh tay của Nghiêu Hồn vung lên, một phiến âm sát bay ra, chín đầu bạch sắc giao long cốt giống như chín tòa sơn lĩnh áp tới.
Nhất tổ lộ ra vẻ rất trấn định, trong tay áo bay ra một đoàn kim sắc hỏa quang, là một tòa bảo luân, bên trong bao phủ một đầu Kim Ô, nhiệt độ cao vô cùng, luyện hóa đại địa, thôn phệ thương khung, thiên địa vạn vật đều muốn bị dung luyện.
Đây là Thần khí trấn tộc Kim Ô Bảo Luân trong Lưu Ly gia tộc, đạt tới cấp bậc thập ngũ phẩm linh khí.
Kim Ô Bảo Luân thể hiện ra thần uy mênh mông cuồn cuộn, mỗi một tia lực lượng hạ xuống là có thể đem một vị Vũ Hóa hiền giả xuyên thủng.
Chín đầu bạch sắc giao long cốt đều bị đánh nát, hóa thành từng khối toái cốt rơi xuống đất.
- Kim Ô Bảo Luân, đây là một kiện Thần binh thời trung cổ, bản tọa muốn nó.
Nghiêu Hồn cũng cực kỳ giận dữ, không chỉ muốn trấn sát Nhất tổ, càng muốn thu lấy trấn tộc thần khí của Lưu Ly gia tộc.
Tu vi của Nghiêu Hồn cùng Nhất tổ đều rất kinh khủng, nếu như bọn họ toàn lực chém giết, vô luận là tu sĩ của Diệp Hồng cảnh hay là Âm Gian giới đều sẽ chết thảm trọng, hai người bọn họ độn nhập hư không, chiến đấu trong một phiến hỗn độn kia.
- Tu sĩ của Âm Gian giới nghe lệnh, tất cả tu sĩ tại chỗ một tên cũng không để lại!
Cố bát thiếu gia hạ xuống một cái mệnh lệnh như vậy.
Âm Gian giới có chuẩn bị mà đến, có rất nhiều tà nhân từng danh chấn một phương xuất hiện.
- Ác đạo nhân, ngươi không phải là đã sớm chết ở Thiên Ngân cảnh rồi sao, làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?
- Thượng Quan Thương, ngươi không phải là bị Đạo môn phế bỏ tu vi, vi sao lại xuất hiện?
...
Rất nhiều đại ác nhân tưởng chừng như đã chết xuất hiện ở chỗ này, bọn họ đầu nhập vào Âm Gian giới trở thành một thành một thành viên của nơi này.
Ti vi bản thân của bọn họ rất cường đại, bất kỳ một người nào đều có thể tạo thành đại kiếp sinh linh đồ thán, giờ phút này cùng nhau đi tới, đại sát tứ phương.
- Âm Gian giới có chuẩn bị mà đến, làm ra rất nhiều chuẩn bị, tu sĩ của Diệp Hồng cảnh sợ rằng không ngăn được, Lục tổ mở ra một đạo lỗ hổng để cho chúng ta đi trước.
Lưu Tô Tử theo gió mà đến, trên da thịt tràn đầy mồ hôi, vết máu dính đầy tử y.
Phong Phi Vân ôm thân thể mềm mại lạnh như băng của Lưu Tô Hồng, không nhúc nhích, lệ khí trên người đang không ngừng dâng lên.
Lưu Tô Tử đi kéo cánh tay của Phong Phi Vân, không muốn nhìn thấy hắn đem tính mạng để lại chỗ này.
Phong Phi Vân đem thi thể của Lưu Tô Hồng giao cho nàng, sau đó vỗ vỗ bả vai của nàng, thản nhiên nói:
- Ngươi đi trước đi, ta còn có một ít chuyện muốn làm.
- Ngươi muốn làm gì, đối phương không phải là nhân vật tuổi trẻ tài cao, đều là những lão ma sống trên vạn năm, nhóm lão tổ cũng hết sức cấp bách rồi.
Lông mi của Lưu Tô Tử chớp chớp, con ngươi trong suốt, lần nữa khuyên bảo Phong Phi Vân, không muốn nhìn thấy hắn đi chịu chết.
- Ha ha, Phong Phi Vân, ngươi chỉ là một tên bán yêu đe tiện mà thôi, cho dù là bám vào Lưu Tô Hồng liền có thể tăng lên địa vị của mình, hiện tại nàng chết rồi, Lưu Ly gia tộc cũng sắp bị Âm Gian giới ta tiêu diệt, ngươi hiện tại chính là một con chó nhà có tang.
Cố bát thiếu gia sải bước đi tới, hắc sắc phi phong sau lưng bay múa, khinh thường nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay lấy tính mạng của ngươi, ngày sau ta muốn làm cho cả Âm Gian giới đều chìm xuống lòng đất.
Cố bát thiếu gia hết sức tức giận, cùng Phong Phi Vân đối mắt tranh phong, hắn đã bước vào Vũ Hóa cảnh, là vương giả Âm Gian giới, không sợ hãi một tên bán yêu.
Đại chiến hết sức căng thẳng, muốn giết đến hôn thiên ám địa.
- Một tên bán yêu lại có khẩu khí lớn như vậy, Chuyển Luân vương gia, ta đi đánh phế hắn.
Một tên Vũ Hóa hiền giả của Âm Gian giới bay ra, hắc bào trên người rơi xuống, hóa thành một phiến hắc sắc vân thiên, thu nạp thiên địa.
Đây là một tấm da người, thuộc về một vị bá chủ cái thế, bây giờ lại bị tế luyện thành linh khí, uy lực không thể coi thường.
Cánh tay của Phong Phi Vân rung lên, một đạo kim sắc quang hoa từ trên cánh tay bay ra.
- Phốc!
Thân thể của vị Vũ Hóa hiền giả kia bị cắt thành hai khúc, máu chảy trên mặt đất thành vũng, đỏ ngầu chói mắt.
Trong lúc giơ tay nhấc chân trảm Vũ Hóa, đem không ít tu sĩ của Âm Gian giới đều làm cho khiếp sợ.
Phong Phi Vân nhặt lấy nhân bì linh khí ở trên mặt đất, đem nhân bì triển khai, hóa thành một phiến hắc sắc thiên không, đem hơn mười vị cường giả của Âm Gian giới thu vào bên trong.
- Oanh long long!
Khi nhân bì linh khí lần nữa triển khai, từ bên trong liền đổ ra mấy chục cỗ bạch cốt.
Hơn mười vị cường giả cứ như vậy bỏ mình.
Sắc mặt của Cố bát thiếu gia càng lạnh lại:
- Lúc trước ngược lại là xem nhẹ ngươi, không nghĩ đến ngươi lấy thân thể bán yêu cũng có thể tu luyện tới một bước này.
Phong Phi Vân nói:
- Ta cũng xem nhẹ ngươi, không nghĩ đến lấy thể chất của ngươi lại có thể tiếp nhận được tà lực cường đại như vậy của Chuyển Luân vương, sớm biết như thế nên đem ngươi hoàn toàn mạt sát.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
85 chương
220 chương
1156 chương
55 chương
138 chương
116 chương
171 chương