Linh Chu
Chương 1552
- Đây là trấn tộc thần khí Kim Ô Bảo Luân của Lưu Ly gia tộc, trong lịch sử từng đè chết qua một vị Bán Thánh, những lão gia tử kia vậy mà điều động cả thần khí này, xem ra ta vẫn coi thường quyết tâm trấn áp Phong Phi Vân của bọn hắn rồi.
Sắc mặt Lưu Tô Tử đột nhiên biến đổi.
Kiện trấn tộc thần khí này cũng là lần đầu nàng nhìn thấy, trước kia đều chỉ nghe nói qua thôi.
Chỉ một đạo khí tức tràn ra thôi cũng đã ép tới khiến Vũ Hóa Hiền Giả cũng không thể ngóc đầu lên nổi.
Đây không chỉ đơn giản là chuyện trấn áp Phong Phi Vân, đây là hai đại mạch của Lưu Ly gia tộc đang đấu pháp, đến cùng là vật gì đáng cho những lão nhân mời ra trấn tộc thần khí như Kim Ô Bảo Luân chứ?
Đại Khôi Lỗi Thuật.
Nhất định là Đại Khôi Lỗi Thuật.
Ầm ầm.
Đúng lúc này, một phương hướng khác bay lên một đầu sông dài màu bạc, đầu sông dài màu bạc nà như do ngôi sao đầy trời hội tụ mà thành, che khuất bầu trời, cũng bộc phát ra thần mang vô cùng mênh mông, cách không tương đối với Kim Ô Bảo Luân.
Lại một kiện trấn tộc thần khí "Ngân Hà Thiên Toa" .
Đây là một kiện chiến binh trong truyền thuyết, nghe đồn chính là chiến bảo do tổ tiên Lưu Ly gia tộc tự mình tiến đến Ngoại Vực, cô đọng một vạn khỏa tinh thần, cuối cùng ngưng tụ thành.
Một đám lão nhân từ trên ngân hà đi tới, như trích tiên đến thế gian.
Lưu Tô Hồng cũng đi bên người đám lão nhân này.
Tứ tổ quơ quơ ống tay áo, cuốn Phong Phi Vân tới, sau đó trầm giọng nói:
- Lão Lục, người làm quá mức là các ngươi, Phi Vân và Hồng nhi chính là thật tâm mến nhau, các ngươi tội gì phải khó xử bọn hắn.
- Hình không lên Thánh Nhân, bổng không đánh Uyên Ương.
Có người thở dài.
Bên ngoài hư không truyền đến một tiếng cười lạnh:
- Lão Tứ, lão Ngũ, đừng ở đó giả bộ làm người tốt nữa, các ngươi đang đánh chủ ý gì ta lại không biết sao, các ngươi thật đúng là giỏi tính toán, vì đạt được Thái Cổ Bát Thuật, vậy mà không tiếc gả Đại quận chúa cho một tên bán yêu, các ngươi không biết mất mặt, nhưng ta thấy mất mặt đấy.
Tứ tổ sắc mặt tái nhợt, nói:
- Chuyện giữa Hồng nhi và Phi Vân, Hồng nhi đã sớm bẩm báo cho cảnh chủ, trước đây, chúng ta căn bản không biết trên người Phi Vân có một trong Thái Cổ Bát Thuật.
- Ngân ngân, có biết hay không, vậy cũng chỉ có trong lòng các ngươi mới biết được rồi, dù sao muốn quận chú của Lưu Ly gia tộc ta gả cho một tên bán yêu, ta là người đầu tiên phản đối.
Trong lòng Phong Phi Vân cười thầm, đây chính là phiền não của đại gia tộc, truyền thừa đã lâu, nhưng phe phái quá nhiều, như vậy thì tất nhiên sẽ xuất hiện bất đồng, xem ra Lưu Ly gia tộc mặt ngoài cường thịnh nhưng cũng không phải là bền chắc như thép.
Lưu Tô Hồng cười dịu dàng nói:
- Không cần lo lắng, Lưu Ly gia tộc cũng không phải do bọn hắn định đoạt.
Phong Phi Vân lắc đầu, cười nói:
- Ngươi nói bọn hắn thật sự sẽ đánh nhau sao?
- Cái này... Khó mà nói.
Lưu Tô Hồng trầm ngâm, trong lịch sử Lưu Ly gia tộc cũng phát sinh qua náo động gia tộc không chỉ một lần, trong đó có mấy lần càng hiếu chút nữa đã khiến Lưu Ly gia tộc chia năm xẻ bảy.
Sự xuất hiện của Thái Cổ Bát Thuật, thật sự khiến vô số người phải động tâm.
Đúng lúc này, một thanh âm uy nghiêm cường hoành vang lên:
- Đã đủ rồi.
Chỉ hai chữ, nhưng lại chấn khiến màng tai tất cả mọi người đều đau nhức, coi như là bọn người Tứ tổ và Lục tổ cũng đều có chút biến sắc.
Một người tuổi còn trẻ từ trong mây mù đi ra, tuổi đại khái chừng hai mươi tám, hai mươi chín, tuy rằng nhìn như trẻ tuổi, nhưng trên người lại mang theo một cổ lão luyện và uy nghiêm, trong đôi mắt sáng ngời hữu thần cũng có thứ gì đó không nói nên lời, dù sao cũng không giống như ánh mắt một người trẻ tuổi nên có.
Hắn tuy rằng nhìn như chỉ có hai mươi tám, hai chín, nhưng đã sống hơn hai nghìn năm.
Đúng là gia chủ Lưu Ly gia tộc thế hệ này, cũng là Cảnh chủ Diệp Hồng Cảnh, phong "Hồng Nhật Nhân Tước", tên gọi là "Lưu Hồng" .
Cảnh chủ Diệp Hồng Cảnh tuy rằng nhìn như tuổi còn trẻ, nhưng uy thế lại tương đối bức người, cổ khí độ khiến nhân vật như Tứ tổ và Lục tổ cũng phải khuất phục, không dám khiêu chiến vị Cảnh chủ đại nhân này.
- Còn không mau thu hồi chiến binh lại, đây là muốn phân gia sao?
Diệp Hồng Cảnh Chủ sau khi uy nghiêm, thần sắc lại trở nên hiền hoà, trên gương mặt trẻ tuổi anh tuấn mang theo vài phần vui vẻ.
Mặc cho ai cũng khó có thể tưởng tượng, đương kim chủ nhân Diệp Hồng Cảnh lại là một vị nam tử trẻ tuổi như thế, nếu là người nhãn lực không đủ thì nhất định sẽ cảm thấy tuổi của hắn không vượt quá ba mươi.
Phong Phi Vân xa xa trông qua, trong lòng cũng có chút ngưng trọng, vậy mà không cách nào nhìn thấu được hắn, tu vị chỉ sợ còn trên cả Tứ tổ.
Không hổ là một phương cảnh chủ, chỉ nói một câu đã khiến hai phe đội ngũ đều phải khuất phục, nhao nhao thu hồi chiến khí thần binh.
Lục tổ từ trong hư không đi ra, trên người bao vây lấy một mảnh vân hà màu vàng, tóc trắng trên đầu dài đến vài thước, phiêu động trên thiên mạc, nói:
- Bái kiến cảnh chủ, Lưu Phù Mộc kiên quyết phản đối để quận chúa Lưu Ly gia tộc gả cho một tên bán yêu.
Tứ tổ từ trên thần lộc đi xuống, con mắt híp lại, nói:
- Bái kiến cảnh chủ, Phong Phi Vân hiện giờ chính là lãnh tụ tinh thần của Bán Yêu Minh, hắn lại cùng Hồng nhi mến nhau, nếu Lưu Ly gia tộc chúng ta cứ thế chia rẽ bọn hắn, chỉ sợ sẽ khiến bán yêu khắp thiên hạ căm thù.
Diệp Hồng Cảnh Chủ mặt trắng không tì vết, y quan chỉnh tề, giơ tay lên nói:
- Hai vị tổ thúc không cần nhiều lời, chuyện này ta đã biết, đây không phải một chuyện nhỏ, ta đề nghị chiêu tập lão nhân của thất mạch cùng nhau thương thảo, tốt nhất có biện pháp điều giải cho thỏa đáng.
Diệp Hồng Cảnh Chủ mặc dù nói rất hiền hoà, nhưng trong lời nói lại để lộ ra một cổ uy thế ẩn ẩn, biểu đạt ra một loại ý chí. "Ta đây không phải là thương thảo với các ngươi, mà là mệnh lệnh. "
- Tất cả đều theo cảnh chủ làm chủ.
Tứ tổ và Lục tổ đều cung kính cúi đầu.
Ông, ông...
Chín âm thanh thiên chung vang lên, vang vọng toàn bộ Cảnh Chủ Phủ, sau đó truyền bá đến toàn bộ Hồng Diệp Tinh, từng đạo tin tức tiếp tục truyền ra, lan tràn đến tất cả đại vực toàn bộ Diệp Hồng Cảnh.
Những lão nhân của Lưu Ly gia tộc đều nhao nhao trở về, sau đó chạy về phía "Thiên Tề cung" .
- Đến cùng xảy ra chuyện gì, vậy mà lại đánh thiên chung?
- Hình như là bởi vì một tên bán yêu.
- Lần này huyên náo không nhỏ, lão Tứ và lão Lục thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi.
- Lưu Ly gia tộc thật lâu không xảy ra rung chuyện lớn như vậy rồi.
...
Nguyên một đám lão nhân trở về, từng đạo khí tức khủng bố mà cường hoành từ phía chân trời xẹt qua, như từng khỏa lưu tinh bay đến, kinh động đến toàn bộ tu sĩ Hồng Diệp Tinh.
- Nếu cảnh chủ đã nhúng tay vào việc này thì không có khả năng đánh nhau rồi.
Lưu Tô Hồng lộ ra rất nhẹ nhàng, trên gương mặt óng ánh ngọc bạch mang theo nụ cười thản nhiên.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
85 chương
220 chương
1156 chương
55 chương
138 chương
116 chương
171 chương