Linh Chu
Chương 1469
Nàng đứng ở trên đỉnh một tòa Cổ Tháp cao nhất ở quanh đây mà quan sát phía dưới, mắt nhung không ngừng gợn sóng, âm thanh ôn nhu nhã nhặn, nàng nói:
- Ta cảm giác một trận chiến này quả thực có thể nói là do hai vị anh tài tối cao nhất Diệp Hồng Cảnh trực diện giao chiến. Hai vị đều là thiên tài kinh động đất trời, mặc dù là khắp cả Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cũng đã lâu không thấy. Thần thông và tu vi của hai vị, thật sự là làm cho người ta khâm phục.
- Đa tạ Cửu Thiên Tiên Tử khen ngợi .
Cố Bát thiếu gia vui mừng không kìm nén được .
Cửu Thiên Tiên Tử có thân phận cao quý ra sao. Ngay cả những con nối dõi của Cảnh Chủ cũng không nhất thiết có thể nhìn thấy tiên nhan của nàng. Mà giờ phút này Cửu Thiên Tiên Tử lại giáng xuống đến phủ đệ của hắn, điều này đã xem như cho hắn thể diện lớn lao.
Chẳng lẽ ta có được sự ưu ái của Cửu Thiên Tiên Tử?
Cố Bát thiếu gia như mở cờ trong bụng. Hắn cảm giác rất có thể chính là nguyên nhân này, bằng không Cửu Thiên Tiên Tử vì sao phải tặng "Thương Khung Đồ"cho hắn, lại vì sao phải giáng xuống đến nơi này?
Tất cả mọi thứ đều chứng minh, Cửu Thiên Tiên Tử thật sự rất xem trọng hắn.
Cửu Thiên Tiên Tử cao nhã thanh khiết, tiên tâm mênh mông, nàng cứ thong thả như vậy mà đáp:
- Chỉ có điều là trận chiến này tịnh không công bình. Cố Bát thiếu gia có trong tay Chiến Kiếm cấp bậc Thập Phẩm Linh Khí, còn có ý chí các vị tiên hiền gia tộc trên người. Mà Phong Phi Vân lại chỉ có một món tàn binh yêu khí cấp bậc Thập Phẩm, chỉ có thể phát huy ra được Tam Trọng lực lượng của Thập Phẩm yêu khí. Ta muốn đưa tặng một kiện chiến binh cấp bậc Thập Phẩm Linh Khí cho Phong Phi Vân, trợ giúp hắn một tay. Không biết các vị có cảm giác thấy Yên Vũ rất đường đột hay không ?
Đưa tặng Thập Phẩm Linh Khí?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, theo bản năng cảm giác Cửu Thiên Tiên Tử đã nói sai rồi. Hẳn là phải dùng từ "Mượn" mới đúng, không phải là "Đưa tặng" .
Có ai sẽ bạo tay lớn như vậy, lấy Thập Phẩm Linh Khí đưa tặng cho người ta?
- Tiên tử thật sự muốn đưa tặng Thập Phẩm Linh Khí?
Có người không thể tin được nên hỏi lại.
Cửu Thiên Yên Vũ thong thả cười khẽ, tiên nhan thanh tú xinh đẹp, da thịt mịn màng, nàng nói:
- Đương nhiên là đưa tặng. Từ xưa bảo binh tặng tài tuấn, mỹ nhân phối anh hùng. Đối với Phong công tử là anh tài nhất thân song Vực như vậy, món Thập Phẩm Linh Khí chẳng qua cũng chỉ là chiến bảo nhất thời, có thể vào thời khắc mấu chốt trợ giúp cho chủ nhân đánh một trận thoải mái. Đây mới là giá trị mà chiến bảo đích thực nên có, Phong công tử cảm giác ta nói đúng không?
- Tiên tử nói thật sự quá đúng.
Phong Phi Vân phát hiện chính mình càng ngày càng không nhìn thấu Cửu Thiên Tiên Tử này. Nàng làm việc thật sự không có quy luật nào để theo, hơn nữa hắn cũng không nhìn thấu rốt cuộc là nàng có mục đích gì?
Trong nhận thức của Phong Phi Vân về nữ nhân, chỉ có "Hiên Viên Nhất Nhất" sâu xa khó dò và "Long Khương Linh" tâm trí tuyệt đỉnh có thể so sánh với nàng. Còn về phần Diêu Cát và Lưu Tô Tử đều phải kém hơn một chút.
Ba người trước chính đều là đi theo đại đạo công bằng chính trực. Mặc dù là đùa bỡn hay mưu kế thì tất cả cũng làm cho người ta có một loại cảm giác chính đạo tự nhiên.
Diêu Cát và Lưu Tô Tử tuy rằng về thiên phú bẩm sinh và tâm trí cũng không yếu hơn bọn họ, nhưng mà cuối cùng vẫn lại làm cho người ta có một loại cảm giác đi hơi lệch đường, chủ yếu lấy kỳ trí thắng ( làm đối phương ki nh ngạc để thắng) .
Tùy cơ ứng phó mặc dù có thể thu được sự khéo léo nhất thời. Tuy nhiên từ xưa tới nay thì người có thể làm nên đại sự không có chỗ nào mà không phải là "Lấy chính trí thắng". Còn "Lấy kỳ trí thắng" cuối cùng chỉ là tà đạo.
Vì khéo quá thì bất công, giết nhiều thì trung thành, đại hiền thuận theo tự nhiên, có lẽ chính là đạo lý này.
Cửu Thiên Yên Vũ đứng ở trên đỉnh tháp cao, dường như sánh ngang cùng vầng trăng sáng. Tiên sa phủ kín người làm cho thân thể có một vẻ đẹp huyền ảo. Cứ như vậy nàng chậm rãi lấy ra một thanh Thần Thi.
Thần Thi là làm từ Bạch Ngọc Điêu, dài ước chừng hai thước, rộng bằng nửa bàn tay, toàn thân tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tựa như một cái chìa khóa để mở ra thần môn, lại giống như một thanh cổ kiếm với nhiều đường hoa văn phức tạp xen lẫn vào nhau.
Đây là một kiện Thập Phẩm Linh Khí, cực kì trân quý.
Cho dù những chủng tộc cổ truyền thừa hơn mười vạn năm cũng không nhất thiết có được Thập Phẩm Linh Khí trấn tộc. Có thể thấy được mức độ quí giá của nó, đủ để cho vô số tu sĩ phải hơi bị điên cuồng.
Nhưng mà Cửu Thiên Tiên Tử lại đưa tặng nó cho Phong Phi Vân, tuyệt đối là rất mạnh tay, khiến cho vô số tu sĩ ở đây phải hâm mộ ghen ghét.
- Khai Thiên Thi!
Phong Phi Vân vừa nắm một kiện Thập Phẩm Linh Khí này ở trong tay, tức thì có một cỗ Hạo Nhiên Chi Khí ( cuồn cuộn trực tiếp) từ trong Thần Thi truyền đến.
Đồng thời bên trong nó cũng có một cỗ sinh mệnh dao động truyền những tia ý niệm vào cánh tay, sau đó tiến vào trong óc. Nó phảng phất hoàn toàn hòa hợp làm một thể với Phong Phi Vân, Phong Phi Vân có thể cảm nhận được mạch đập nhảy lên của nó.
Linh tính thật sự cường đại, tuyệt đối là một kiện Thập Phẩm Linh Khí hàng đầu.
- Phù phù a!
Người buồn bực nhất thì không ai hơn được Cố Bát thiếu gia. Vốn tưởng rằng người được Cửu Thiên Tiên Tử ưu ái là hắn, nhưng mà lại thật không ngờ Cửu Thiên Tiên Tử đưa cho Phong Phi Vân một kiện Thập Phẩm Linh Khí. Chẳng lẽ tiên tử còn có thể để mắt giúp đỡ một tên bán yêu sao ?
Không, tuyệt đối không có khả năng. Bán yêu không thể đột phá cảnh giới Vũ Hóa, coi như tài hoa hơn người đến đâu đi chăng nữa thì cũng tuyệt đối không thể trở thành bá chủ được. Nếu đã không trở thành bậc chí cường nổi, thì tại sao tiên tử có thể thiên vị giúp hắn?
Hay có lẽ là Tiên tử muốn thử dò xét toàn bộ thực lực của ta, cho nên mới giao Thập Phẩm Linh Khí cho bán yêu kia, để cho bán yêu kia có khả năng trở nên mạnh hơn, sau đó có được lực lượng đánh một trận với ta.
Cố Bát thiếu gia cảm giác chính mình đã đoán được tâm tư của tiên tử.
- Đã như vậy ta cần phải thắng đẹp mắt một chút, phải đánh bại bán yêu này trong thời gian ngắn nhất. Như vậy mới có thể lưu lại trong lòng tiên tử một ấn tượng tốt .
- Ma Thiên Minh Vực!
Cố Bát thiếu gia triển khai Lĩnh Vực thuộc về mình. Một biển lửa vô tận tuôn ra từ trong thân thể của hắn. Chúng phát ra màu lam nhàn nhạt, có tai lửa ngưng tụ thành hình dáng quỷ trảo, có cái ngưng tụ thành hình khe sâu, có cái ngưng tụ thành hình dáng cây khô, có cái hóa âm binh, có cái hóa thành U Trì ( đầm mực), có cái ngưng tụ thành Địa Ngục.. .
Tựa như một tòa Minh Vực ( Lĩnh vực dạng biển) vừa mới sinh ra.
Cả phủ đệ đều trở nên giống như một tòa U Minh Quỷ Phủ ( phủ đệ của ma quỉ U MInh).
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
85 chương
220 chương
1156 chương
55 chương
138 chương
116 chương
171 chương