Linh Chu
Chương 1366
Bán yêu đầu người thân thú ngơ ngác nhìun xích đồng thần chùy, trước giờ gã không biết nó có cái tên phong cách như vậy.
Phần Điện chiến chuy?
Nổi tiếng lắm sao?
Bán yêu đầu người thân thú sống trong rừng sâu, được một lão nhân nuôi lớn. Lúc bán yêu đầu người thân thú ra núi, lão nhân kia trao chiến chùy cho gã.
Bán yêu đầu người thân thú không biết Thiên Nộ là ai nhưng không có nghĩa là các tiền bối trong Bán Yêu Minh không biết. Bán yêu lục giai, thất giai bị kinh động, cảm thấy thật khó tin.
Cố Bát thiếu gia nói:
- Ngươi thắng một trận, cho ngươi hai lựa chọn. Một là ngươi chọn một trong mười ba bán yêu nữ nô, ta sẽ cho nàng tự do. Lựa chọn thứ hai, Bán Yêu Minh có thể miễn tiền thuê một tháng.
Bán yêu đầu người thân thú cố chấp nói:
- Không được, ngươi không được mang nữ hài tử nào của bán yêu chúng ta đi!
Phong Phi Vân đứng ở phía xa, cảm thấy cái tên to xác này làm người ta thích. Tuy làm việc hơi ngốc nhưng bán yêu đầu người thân thú có nguyên tắc, Phong Phi Vân không bằng gã ở điểm này.
Cố Bát thiếu gia nét mặt sa sầm nói:
- Cái này không do ngươi quyết định. Ta không giết ngươi là nể mặt Thiên Nộ tiền bối chứ không phải ta không dám giết ngươi. Ngươi phải hiểu mình là thứ gì? Dù chân thân hiền giả Vũ Hóa giáng lâm cũng phải suy nghĩ kỹ trước khi đắc tội Cố gia chúng ta!
Cố Bát thiếu gia hừ mạnh, sóng âm phát ra đánh bay bán yêu đầu người thân thú, tai miệng mũi chảy máu.
Cố Bát thiếu gia không dám trêu chọc hiền giả Vũ Hóa nhưng không có nghĩa là gã không dám giết đệ tử của hiền giả Vũ Hóa. Thế hệ trẻ tranh phong, bá chủ thế hệ trước không được nhúng tay vào, đây là quy tắc của Trung Ương vương triều thứ sáu, là cách bá chủ thế hệ trước rèn luyện người trẻ tuổi.
Một Trung cổ thế gia sẽ sợ hiền giả Vũ Hóa cảnh?
Tuyệt đối không.
- Để lại một nữ nô, chúng ta đi.
Cố Bát thiếu gia lạnh lùng, giọng nói hờ hững, ánh mắt mỉa mai quét các bán yêu, mang mười hai nữ nô bán yêu đi.
Đa số bán yêu căm hận nhưng đành bó tay.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Bát thiếu gia, nhìn gã mang mười hai nữ nô bán yêu đi, hắn không ra tay.
Lực lượng cá nhân Phong Phi Vân rất yếu ớt, không thể đối kháng với Trung cổ thế gia. Sau lưng bán yêu đầu người thân thú có hiền giả Vũ Hóa chống nên bây giờ còn sống, nếu không vì vậy gã đã chết trong tay Cố Bát thiếu gia.
Lần này dạy cho các bán yêu một bài học, nếu không lần sau Cố Bát thiếu gia đào hố tiếp, bọn họ sẽ lại nhảy vào đó.
Con người chỉ khi thật sự đau thì lần sau mới học khôn.
- Cố lão bát, sao đi mau vậy? Ta mới đến xem náo nhiệt, cưha xem đã.
Một công tử áo tím phong độ phiên phiên từ ngoài cổng đại doanh Bán Yêu Minh đi vào trong, phong hoa tuyệt đại, bước chân ung dung, ngũ quan tinh xảo, phe phẩy quạt, mặt che ánh sáng nhạt khó thấy bộ mặt thật.
Cố Bát thiếu gia đang định đi lập tức dừng bước, biến sắc mặt.
Cố Bát thiếu gia chửi thầm trong bụng:
- Chẳng phải nàng ta gbhét bán yêu nhất sao? Tại sao đến đây? Thật là xui xẻo tám đời.
Cố Bát thiếu gia chắp hai tay, cúi đầu chào, cười nói:
- Thì ra là Tử công tử giá lâm, không từ xa nghênh đón.
Công tử áo tím chậm rãi đi tới, lướt qua Cố Bát thiếu gia. Công tử áo tím khép quạt lại gõ vai Cố Bát thiếu gia, mắt sáng nhìn mười hai mỹ nhân bán yêu.
Công tử áo tím cười khẩy nói:
- Cố lão bát, ngươi diễm phúc sâu thật.
Bị cây quạt công tử áo tím đè, bả vai Cố Bát thiếu gia thấp theo.
Cố Bát thiếu gia vẫn chắp hai tay, cười gượng nói:
- Chỉ là yêu thích cá nhân, thân phận Tử công tử cao quý, chắc sẽ không quản lý chuyện này?
- Ta không rảnh quan tâm chuyện của ngươi, gần đây ta đang rầu chuyện khác.
Công tử áo tím liếc hướng đại doanh Bán Yêu Minh, khóe môi cong lên.
Các bán yêu sửng sốt, mới rồi Cố Bát thiếu gia còn kênh kiệu huênh hoang sao gặp công tử áo tím là héo?
Công tử áo tím có lai lịch gì?
Không lẽ lợi hại hơn cả Cố Bát thiếu gia?
Khi công tử áo tím đến đại doanh Bán Yêu Minh thì các trưởng bối Bán Yêu Minh lại bị kinh động, bởi vì thân phận của nàng không giống người bình thường. Nàng đến làm bán yêu thất giai ít khi lộ mặt rung động, đang định có nên đi ra nghênh tiếp không.
Cố Bát thiếu gia dò hỏi:
- Không biết Tử công tử đang rầu chuyện gì? Lão bát có thể giúp công tử được không?
Công tử áo tím nhìn chằm chằm đệ nhất doanh bán yêu tinh anh doanh, phẩy quạt.
Công tử áo tím cười nói:
- Rầu thật, ta hứa ban thưởng trăm vạn dặm đất phong, mười vạn nô bộc, ba ngàn mỹ quyến cho một người. Bây giờ ba ngàn mỹ quyến còn thiếu mười hai người, ài, không biết đi đâu tìm đây?
- Chỗ này có sẵn đây!
Cố Bát thiếu gia vội đẩy mười hai nữ nô bán yêu đến trước mặt công tử áo tím.
Công tử áo tím cười nói:
- Sao ta có thể không biết ngượng?
- Giúp Tử công tử giải buồn phiền là chuyện rất vin hạnh.
Đám bán yêu lại phẫn uất. Thật đáng ghét, xem thiên chi kiêu nữ Bán Yêu Minh như hàng hóa trao đến chuyển đi, còn làm ngay trước mặt các bán yêu, cái này không phải bẽ mặt mà là đạp thẳng vào mặt các bán yêu.
Một thiên tài bán yêu không chịu nổi nhục nhã nữa, mắt hung tợn lén rút linh khí ra, định liều mạng với Cố Bát thiếu gia, công tử áo tím. Nhưng cơ thể gã hóa đá, không nhúc nhích được.
Lão nhân lưng còng eo treo lệnh bài bán yêu lục giai đè người thiên tài bán yêu lại, truyền âm:
- Nếu không muốn chết hãy ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ!
Thiên tài bán yêu mắt đỏ rực, tức run người:
- Nhưng . . . Nhưng bọn họ khinh người quá đáng!
Bán yêu đầu người thân thú cũng rất giận, muốn huơ chùy liều mạng nhưng bị tiền bối bán yêu khác kiềm chế, nói:
- Công tử áo tím kia không phải người các ngươi có thể trêu vào, nếu ra tay với công tử áo tím sẽ đem lại tai họa ngập đầu cho Bán Yêu Minh.
Bán yêu nào muốn tấn công đều bị kiềm chặt, bị khuyên nhủ, trơ mắt nhìn mười hai thiên chi kiêu nữ bán yêu như gia súc chuyển đến Sau lưng công tử áo tím.
Ánh mắt Cố Bát thiếu gia lạnh băng, liếc đám tinh anh bán yêu.
- Dường như bọn họ không phục.
Ánh mắt Cố Bát thiếu gia sắc bén như hai thanh kiếm.
Công tử áo tím cười cười:
- Không sao.
Công tử áo tím chỉ vào đám tinh anh Bán Yêu Minh:
- Phong Phi Vân, còn không chịu lên nhận phong thưởng?
Các bán yêu sửng sốt, liên tưởng lời công tử áo tím đã nói, lòng hoảng hốt. Bọn họ nhìn theo ngón tay công tử áo tím cuối cùng ngừng lại trên người Phong Phi Vân.
Mọi người tự động nhường một con đường.
Diệp Tiểu Mục đứng bên cạnh Phong Phi Vân ngây ngốc, thấy ánh mắt mọi người cùng nhìn hướng mình thì cúi đầu.
Biểu tình Phong Phi Vân thản nhiên nhìn công tử áo tím, lòng thầm ngạc nhiên. Tuy Phong Phi Vân sớm đoán ra lai lịch của nàng không nhỏ nhưng ai ngờ nàng làm Cố Bát thiếu gia rồng trong cõi người phải cúi đầu, thật không tầm thường.
Phong Phi Vân lên tiếng:
- Lưu Tô Tử!
Một gia nô thân tín của Cố Bát thiếu gia biết thân phận công tử áo tím, lớn tiếng quát mắng Phong Phi Vân:
- To gan, bán yêu như ngươi sao dám kêu tên của Tử công tử!?
Truyện khác cùng thể loại
803 chương
22 chương
1254 chương
101 chương