Linh Chu
Chương 1333
Một số nhân vật lão tổ rấtthèm muốn, có thể tham ngộ đại đạo trong ý niệm, được ích lợi lớn cho việc lĩnh ngộ thánh linh đạo hữu.
Phong Phi Vân vươn một ngón tay ra:
- Cảm giác mười vạn tám ngàn hạt tro dung nhập vào kim tàm phật khí, khiến kim tàm phật khí càng mạnh mẽ hơn.
Đốm sáng vàng ngưng tụ trên đầu ngón tay Phong Phi Vân biến thành viên phật đan. phật đan tròn trịa, tràn ngập thần vận. Một tiểup hật vàng nổi trên đan dược như có sự sống, hai tay chắp vào nhau, miệng niệm cổ văn kinh phật.
Phong Phi Vân nhếch mép:
- Linh đan cửa cổ thanh đồng.
Phong Phi Vân đoán dược lực của kim tàm phật khí hiện giờ ngang với phật đan cửu phẩm.
Cổ tộc như Mộng gia chưa chắc lấy ra được vài viên phật đan cửu phẩm, bây giờ Phong Phi Vân có thể tùy ý ngưng tụ ra đan dược như vậy, những luyện đan tông sư sẽ tức chết.
Đương nhiên Phong Phi Vân ngưng tụ ra kim tàm phật đan bị hạn chế hiệu quả, chỉ dùng để chữa thương, trừ độc, tẩy tủy. Luyện đan tông sư lại có thể tế luyện ra các loại linh đan, khống chế dược tính hơn hẳn Phong Phi Vân, nên hắn vẫn không thể so sánh với luyện đan tông sư.
Phong Phi Vân sẽ không bỏ công vào luyện đan, sẽ chậm trễ tu hành.
- Đã hoàn toàn chuyển biến thành kim tàm phật khí tầng thứ hai, có thể bắt đầu tham ngộ phúc tháp thứ ba.
Trên Thanh Đồng cổ thuyền vẫn phủ lên lớp tro mỏng, mỗi hạt chứa một ý niệm thánh linh. Có mười vạn tám ngàn hạt tro chui vào cơ thể Phong Phi Vân, nhưng không bằng một phần ngàn vạn tổng số lượng tro cốt trong Thanh Đồng cổ thuyền.
- Hay chiếc thuyền này thật sự là táng thuyền thánh linh?
Các hạt tro toàn là tro thánh linh, Phong Phi Vân nhặt một hạt lên, muốn cưỡng ép luyện hóa vào cơ thể nhưng không thành công. Dù Phong Phi Vân nhét tro vào máu thịt thì tro cốt sẽ tự mình lao ra, không dính vào người hắn.
- Sao có thể như vậy? Hay cần phải vào lúc sinh tử niết bàn, quy tắc sinh tử luân phiên mới khiến các hạt tro dung nhập thân thể được?
Cuối cùng Phong Phi Vân bỏ cuộc.
Nếu thuyền cổ có mười vạn tám ngàn hạt tro thánh linh, có khi nào còn thánh vật khác không?
Sau khi Phong Phi Vân đến Niết Bàn đệ nhất trọng thiên, tu vi tăng trưởng gấp vô số lần, có thể điều khiển Thanh Đồng cổ thuyền thời gian dài. Phong Phi Vân có thể vào một số khu vực cấm trong thuyền cổ.
Trước kia phạm vi hoạt động của Phong Phi Vân trên Thanh Đồng cổ thuyền chưa đến một phần một trăm. Giờ đây Phong Phi Vân có thể đi vào vài nơi hỗn độn mông lung, tu vi hắn tăng trưởng được vài cấm chế cho qua.
Đây là cánh cửa thanh đồng nhưng đã rỉ sét loang lổ, chỉ thấy nắm tay rỉ sét.
Đây là cánh cửa đi thông bên trong Thanh Đồng cổ thuyền, rỉ sét đến nỗi không có khe cửa.
Bàn tay Phong Phi Vân mới chạm vào tay nắm cửa thì khí lạnh thấu xương nhập vào lòng bàn tay hắn. Cánh tay Phong Phi Vân bị đông cứng, lỗ tia mơ hồ nghe các thanh âm khủng bố như thú gầm, quỷ khóc, thần linh rít gào.
Mười hai khối xương phượng cùng bốc cháy, Phong Phi Vân hết sức vất vả xua khí lạnh trên cánh tay đi. Phong Phi Vân vội thả tay nắm cửa ra, thanh âm khủng bố bên tai biến mất.
- Hay trong Thanh Đồng cổ thuyền còn sinh linh sống? Không thể nào, xương thánh linh còn mục thành tro, có thứ gì sức sống mạnh hơn thánh linh, vĩnh viễn bất diệt?
Phong Phi Vân không chạm vào cánh cửa đó nữa, nhưng hắn không cam lòng, tràn ngập tò mò. Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm ra, muốn dùn sự sắc bén đâm thủng cửa cổ thanh đồng.
Vù vù vù vù vù!
Thiên Tủy Binh Đàm ngưng tụ thành cây trường thương, Phong Phi Vân đâm mạnh. Lực lượng xuyên thủng đất đai từ csánh tay Phong Phi Vân đánh vào cửa cổ thanh đồng.
Ầm!
Một tầng tử khí nhạt lóe lên cửa cổ thanh đồng, lực lượng huy hoàng khiếp người bật ngược về, đẩyy 1lùi ra. Mãnh liệt như bão không gian, chấn hư không run rẩy sắp tan vỡ.
Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc lướt qua đầu bên kia Thanh Đồng cổ thuyền, né lực lượng trùng kích.
Đây mới là lực lượng ẩn chứa trong một cánh cửa.
Trên cửa có ấn ký thánh linh để lại, Phong Phi Vân bây giờ không mở ra được.
- Ta không tin tà, chắc vì Thiên Tủy Binh Đàm chưa đủ bén!
Phong Phi Vân triệu hoán ba cổ khí ra khỏi giới linh thạch, hai cái là Mộng Tinh Long, một cái là linh khí ngũ phẩm. Phong Phi Vân cướp chúng nó từ tay ba thiên tài đẳng cấp sử thi của Mộng gia.
Thiên Tủy Binh Đàm biến thành thể lỏng hòa tan ba cổ khí, nuốt binh hồn trong đó.
Nếu ai trông thấy Phong Phi Vân dùng Mộng Tinh Long, ngũ phẩm nuôi Thiên Tủy Binh Đàm sẽ chửi hắn phá của. Phong Phi Vân không quan tâm, hắn lại lấy Kình Thiên Côn đỉnh linh khí tam phẩm ra, dung nhập vào Thiên Tủy Binh Đàm.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Các linh khí cường đại nổ tung thành mấy khối sắt vụn rơi xuống đất thành bột phấn.
Thiên Tủy Binh Đàm tỏa sáng rực rỡ ngưng tụ thành trường thương càng nhọn, mũi thương như kiếm. Phong Phi Vân đâm một thương xé rách hư không, hắn suýt bị mũi thương sắc bén đâm bị thương.
Ầm!
Trường thương chỉ vào cửa cổ thanh đồng phát ra tiếng nổ sắt thép chói tai. Khí lạnh từ trong cửa cổ thanh đồng tuôn ra, Phong Phi Vân cảm nhận lực lượng sắp nghiền nát thần thức của hắn. Phong Phi Vân vội thả Thiên Tủy Binh Đàm ra, thụt lùi lại bay lên trời.
Lực lượng kia tung ra, đóng băng mười vạn dặm sông ma, ngôi sao trên chín tầng trời bị chấn động rung bần bật.
Phong Phi Vân từ trên cao nhìn xuống Thanh Đồng cổ thuyền, nỗi lòng rung động thật lâu. Lực lượng vừa rồi quá đáng sợ, may mắn chỉ là một hơi thở, nếu không thiên địa sẽ sụp đổ.
Thiên Tủy Binh Đàm đã bị đông thành khối băng nằm ngang trên cửa cổ thanh đồng, nhưng nó không để lại một dấu hằn nào trên cánh cửa.
Mãi khi hơi thở kia lắng xuống, Phong Phi Vân lại đáp xuống Thanh Đồng cổ thuyền, rút Thiên Tủy Binh Đàm ra khối băng dày. Thiên Tủy Binh Đàm bị khí lạnh trùng kích, khí lạnh xâm nhập binh hồn, không thể biến thành thể lỏng nữa.
- Thiên Tủy Binh Đàm còn bị đông cứng, nếu vừa rồi ta dính vào chắc chắn thần thức cũng bị đông. Bây giờ không chạm vào cánh cửa này được.
Phong Phi Vân đứng bên Thanh Đồng cổ thuyền nhìn sông lớn dưới chân, bờ sông xuyên qua núi đồi, tất cả bị băng giá bao trùm. Giống như mảnh đất này là thế giới băng.
- Động tĩnh lớn như vậy chắc chắn hấp dẫn đám cường giả Quý vực đến, đi trước thì hơn.
Phong Phi Vân vội thu Thanh Đồng cổ thuyền về, vá trường thương trắng hóa thành ánh sáng bay lên bờ, nhảy người một cái biến mất.
Không lâu sau hai lão nhân bay lên trên sông ma, người mặc đạo bào, tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt.
Một lão nhân nói:
- Khí thế thật mạnh, chẳng lẽ sát niệm của vị Vũ Hóa ma vương chưa diệt, sắp lao ra khỏi đáy sông?
- Chắc không đâu. Sáu ngàn năm trước vực chủ dẫn dắt chúng ta phong kín con sông này. Dù Vũ Hóa ma vương còn sót lại một tia sát niệm cũng không thể lao ra khỏi đáy sông được.
* * *
Trong khi hai lão nhân đến bên trên sông ma thì Phong Phi Vân đã cách xa mười vạn dặm.
Quý vực kéo dài chín ngàn vạn dặm, lãnh thổ bao la nhưng không đông người. Có nhiều chỗ hoang vắng, đôi khi vài trăm dặm không thấy thôn xóm, vạn dặm không gặp tòa thành.
Truyện khác cùng thể loại
803 chương
22 chương
1254 chương
101 chương