Linh Chu
Chương 1314
Mộng Thái Nhạc cho Phong Phi Vân biết nhiều tu sĩ tu luyện suốt đời, tích lũy linh thạch, tranh giành địa vị, liều mạng giết nhau không phải vì truy tìm tiên đạo hư vô mờ mịt mà chỉ muốn mau một phủ đệ tu luyện cho mình trong Vực thành.
Nhiều chân nhân không có khả năng sở hữu một phủ đệ riêng trong Vực thành chỉ đành phụ thuộc vào phủ đệ của cường giả khác.
Trong Vực thành là thánh địa tu luyện tụ tập linh mạch, lại có vẫn thiên linh thạch gia cố nên dĩ nhiên vô số tu sĩ giành bể đầu muốn vào ở.
Phong Phi Vân cũng muốn tu luyện trong Vực thành Quỷ vực, mau hơn tu luyện bên ngoài gấp mấy lần.
Có được một phủ đệ tu luyện trong Vực thành Quỷ vực đã trở thành tượng trưng cho thân phận. Nhiều nữ nhân tiên môn, đại gia tộc khi chọn bạn trăm năm sẽ nhìn vào phủ đệ.
Mộng Thái Nhạc hỏi:
- Cái người đối đầu với Phong huynh có biết Phong huynh đến Vực thành không?
Mộng Thái Nhạc kêu chiếc xe thú chở Phong Phi Vân đi hướng Bán Yêu Minh.
Xa phu có tu vi Thiên Mệnh đệ tứ trọng, nghề xa phu rất đắt khách trong Vực thành, tu vi dưới Thiên Mệnh đệ tứ trọng thường không làm nghề này được.
Bởi vì làm xa phu không chỉ có thể kiếm linh thạch, còn được tu luyện trong Vực thành, không sợ bị quân đội tuần tra đuổi.
Tu sĩ không có phủ đệ trong Vực thành một tháng chỉ được ở đây một ngày Sau đó sẽ bị đuổi đi. Trừ phi giao nộp số lớn linh thạch mới được tu luyện tiếp trong Vực thành.
Phong Phi Vân xuyên qua màn xe nhìn hai bên đường cổ xe từng hàng tu sĩ ngồi xếp bằng cố gắng tu luyện, nhìn không thấy cuối, không biết có bao nhiêu người. Trong số đó thậm chí có chân nhân cảnh giới niết bàn.
Có quân sĩ mặc giáp đến đuổi một số tu sĩ thời gian tu luyện vượt qua một ngày, cưỡng chế đuổi ra thành. Ai dám chống cự sẽ giết ngay.
Cạnh tranh thật là tàn khốc.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Chắc nàng đã suy tính ra ta đi đâu, rất nhanh sẽ tìm đến.
Phong Phi Vân rất tin tưởng năng lực của Thái Vi, hắn không nhìn con đường bên ngoài nữa, cũng bắt đầu tu luyện.
Phong Phi Vân không thông qua cổ trận đài khác đi đại vực khác, nếu Thái Vi bắt giữ được dấu vết của hắn thì mặc cho Phong Phi Vân chạy bao xa, nàng sẽ đuổi theo hắn.
Nếu Bán Yêu Minh có thực lực mạnh thật, Phong Phi Vân có thể nhờ vào lực lượng này đối phó Thái Vi.
Trong Vực thành Quỷ vực có rất nhiều thanh niên tài tuấn cưỡi linh thú bay qua. Có lão nhân tiên phong đạo cốt ngự kiếm bay trên trời. Bọn họ rất cường đại, Sau lưng toàn là siêu đại thế lực. Đặc biệt những lão nhân ngự kiếm bay đi, mỗi người có tu vi khủng bố, nếu đi ra Vực thành thì lực lượng của họ có thể đốt trời bốc hơi địa dương, đánh sụp một góc thiên địa.
Các thanh niên tài tuấn từ nhỏ tu luyện trong Vực thành, tốc độ tu luyện mau hơn người ta rất nhiều. Hoàn cảnh tu luyện ưu việt, không thiếu tài nguyên, lẽ tất nhiên tu vi mạnh mẽ và cao hơn các tu sĩ nhà nghèo.
Đó là tại sao đám tu sĩ liều mạng muốn mua một tòa phủ dệ trong Vực thành, bọn họ không muốn con cái của mình thua ngay vạch xuất phát, không muốn con của mình tiếp tục ở dưới người khác.
Mộng Thái Nhạc cho Phong Phi Vân biết mặc kệ tu vi của bán yêu cao cỡ nào đều không được bay trong Vực thành, nếu không sẽ bị giết.
Tốc độ xe thú rất chậm nhưng Vực thành Quỷ vực không khổng lồ vô biên như Thần đô. Xuyên qua bảy linh lộ, hai tiên bích, rất nhanh xe thú đến Bán Yêu Minh mà Mộng Thái Nhạc nhắc.
Linh lộ, tiên bích xây bằng trận pháp, có thể xuyên qua không gian ngắn. Nhưng những trận pháp này là vô hình, tu sĩ bình thường cho rằng đi qua một đoạn đường, xuyên qua một vách tường, không biết mình đã vượt một đoạn không gian.
Bán Yêu Minh.
Đây là kiến trúc khá thấp bé, sắ màu xám đen, không bắt mắt trong Vực thành Quỷ vực.
Tu sĩ đến đây đa số bề ngoài khác với lẩm bẩm. Có người mọc vảy, có người đầu mọc sừng, có người tai dài thật dài, có người nửa thân dưới là mình rắn.
Trong cơ thể của bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có huyết mạch yêu tộc.
Một nữ nhân lưng mọc đôi cánh bước tới gần:
- Mộng đại ca, nghe nói nói Mộng gia tế luyện thành công một linh khí cửu phẩm? Nguyên Vực thành giờ đang ầm ĩ vì chuyện này.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi, vóc dáng cao kiều, da trắng, ngực to, tóc đỏ rực, mặc linh giáp tam phẩm, đôi mắt sáng ngời, rất xinh đẹp.
Phong Phi Vân nhìn thấu trong cơ thể nữ nhân có huyết mạch hỏa thước yêu tộc, nhưng máu yêu rất mỏng manh. Chắc tổ tiên của nữ nhân từng là một hỏa thước yêu.
Dù msáu yêu mỏng vẫn thuộc về bán yêu.
Tu vi của nữ nhân khá cao, mạnh hơn Mộng Thái Nhạc vài bậc.
Nữ nhân đến gần, mây bán yêu tu vi cao khác cũng đi theo nàng. Bọn họ tu vi không thấp nhưng không đột phá cảnh giới niết bàn, thoạt trông rất hiền. Mộng Thái Nhạc quen biết bọn họ, chào hỏi vui vẻ với nhau.
Mộng Thái Nhạc không có cảm giác trung thành với Mộng gia, Bán Yêu Minh càng giống nhà của gã hơn.
Mộng Thái Nhạc trả lời:
- Mộng gia có linh khí cửu phẩm hay không chẳng liên quan gì ta, ngược lại nếu Bán Yêu Minh chúng ta có một linh khí cửu phẩm thì ta sẽ rất vui.
- Phong huynh, để ta giới thiệu cho huynh. Bốn vị này là bán yêu tam giai trong Bán Yêu Minh, tu vi không tầm thường.
Nữ nhân xinh đẹp lưng mọc cánh đỏ tên Diệp Tiểu Mục, cảnh giới đỉnh Thiên Mệnh đệ cửu trọng, là đệ tử Thái Huyền phúc địa. Nhưng địa vị của Diệp Tiểu Mục không cao trong Thái Huyền phúc địa.
Ba người khác tu vi cũng đến Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tên là Chiến Việt Danh, Lý Lang, Phùng Vãn Hạ.
Trong người bọn họ có huyết mạch yêu tộc. Nam nhân tên Chiến Việt Danh tư chất kinh diễm, gần ba mươi bảy tuổi đã đến Thiên Mệnh đệ cửu trọng, được gọi là thiên tài số một Bán Yêu Minh Quý vực.
Trong giao lưu Phong Phi Vân biết bọn họ giống như Mộng Thái Nhạc, Sau lưng có đại thế lực tu tiên nên bọn họ mới tu luyện đến cảnh giới này, giành chút tôn nghiêm, địa vị cho mình, không đến nỗi thấp kém hơn nô lệ như các bán yêu khác.
Diệp Tiểu Mục kêu thiếu nữ rụt rè vóc dáng nhỏ xinh Sau lưng mình dẫn Phong Phi Vân đi Bán Yêu Minh ghi tên.
- Vãn Hạ, dẫn Phong huynh đi chỗ Mộc trưởng lão ghi tên vào Bán Yêu Minh, chúng ta có chuyện quan trọng cần bàn.
Chiến Việt Danh, Lý Lang, Mộng Thái Nhạc thì ở lại bên ngoài Bán Yêu Minh. Ánh mắt Diệp Tiểu Mục trầm trọng, cả nhóm chụm đầu lại truyền âm bàn bạc chuyện quan trọng.
Nữ nhân tên Phùng Vãn Hạ có tai nhọn, mắt màu ngọc bích, rèm mi chớp chớp, môi luôn nhếch cao lộ hàm răng trắng.
Phùng Vãn Hạ cười thân thiện với Phong Phi Vân:
- Phong huynh đệ đã đến Bán Yêu Minh thì Sau này chúng ta là người một nhà, những đau khổ trong quá khứ hãy quên hết đi. Nếu có ai ăn hiếp Phong huynh đệ thì ta sẽ đánh hắn cho!
Trong người Phùng Vãn Hạ có huyết mạch khuyển yêu tộc.
Phùng Vãn Hạ cho rằng trước kia Phong Phi Vân cũng bị người xem thường, bị giẫm lên tôn nghiêm nên chủ động an ủi hắn.
Phong Phi Vân có chút hảo cảm với nàng, cười nói:
- Nếu người ăn hiếp ta rất mạnh, nàng không đánh thắng được cũng phải giúp ta đánh.
Truyện khác cùng thể loại
803 chương
22 chương
1254 chương
101 chương