Liệu có tin được không

Chương 4 : Gặp lại

Hôm nay sinh nhật nó mà chẳng có ai chúc đến một câu. Đến chiều nó được ba nó chở đi chơi quanh làng. Ông quý và yêu thương nó lắm, may ngày đó Minh Thoa không bỏ nó, số nó được làm con của ông rồi. Đi đâu ông cũng muốn lôi nó đi và quảng cáo là cô con út . là "con gái RƯỢU của ba Đình Văn".-Con gái, sinh nhật của con ba lại không có tiền để mua quần áo đẹp cho con rồi-Giọng ông buồn buồn,nghe vậy thì nó mếu máo, buồn lắm chứ...cả năm mới có 1 ngày sinh nhật mà chẳng ai tặng quà. Thấy nó khóc ông lại nói: -Hay ba mua kem cho con nhé, ăn kem hay uống sữa nào??? -Cả hai được không ba???-Nó gạt nước mắt hỏi ông -Được- Gì chứ việc đó thì đơn giản Ăn no, hai ba con dắt tay nhau về...đối với nó, hạnh phúc đơn giản chỉ cần như vậy thôi. ----------------------------TRUNG THU---------------------------------------- Minh Thoa mua cho hai anh em nó mỗi đứa một cây đèn ông sao. Vương Hoàng lớn rồi nên k cần. Thiên Vũ làm hỏng cây đèn liền chạy qua cướp của nó, chạy theo dành lại không được nên nó ngồi khóc -Ngoan nào, không khóc nữa con gái-Mẹ nó từ đâu đi tới an ủi -Hức, Anh Vũ lấy của con rồi-Nó nấc -Thôi.Cho anh con đi, nín đi rồi mai mẹ cho đi chơi -Đi đâu hả mẹ-Nó tròn mắt nhìn -Về quê, con thích không?-Vuốt nhẹ mái tóc vàng của nó, bà nói -Quê nào ạ? -Quê của con, nơi con sinh ra ấy -Ơ. Quê con ở đây mà-Chớp chớp mắt -K phải? Đây chỉ là nơi con sống thôi, vậy có đi không? -Dạ có. Mẹ hứa rồi nhé.Hì Hì.-Nó lại cười Vậy là nó lại được nghỉ học đi chơi rồi. Trong chuyến đi đó nó rất vui, cứ tíu tít suốt. Ở quê nó có quen được một cậu nhóc, hơn nó 1 tuổi nhưng lại học chậm 1 năm...Sau này gặp lại suýt thì k nhận ra vì ai cũng khác [.......] -Mẹ ơi mẹ-Nó lao xồng xộc vào nhà -Gì mà la hét om sòm thế con-Mẹ nó nói,tay vẫn đang chọc chọc ngoáy ngoáy cái gì đó -Con bị rắn cắn. -Hừ.Đi ra để mẹ còn làm, không đùa kiểu đấy nghe chưa-Bà vẫn bìn tĩnh vì cứ nghĩ nó đùa -Thật mà,buốt lắm mẹ, đây nè-Nó dơ dơ tay ra trước mặt bà Ngẩng lên nhìn vào tay nó thì thấy đã có dấu hiệu bị sưng, quanh vết cắn còn xuất hiện mụn nước, móng tay đang có dấu hiệu chuyển màu. Mẹ nó tá hỏa quẳng hết đồ ở đấy chạy ra vườn gọi ba nó về. Lát sau ba nó cùng một bác nào đấy chạy vào, lấy thun cột chặt vào khuỷu tay để ngăn độc chạy về tim....Ba nó đi ra ngoài rồi quay lại với một chén nước quái quỷ hay thứ tạp chất gì đó, mùi không hề dễ chịu -Uống hết đi-Ba nó -Khó uống lắm ba-Nó nhăn nhó, mẹ nó cũng đang thút thít rồi -Mày muốn chết hả con. mau uống đi-ông quát Thấy vậy nó đành nhăn nhó uống hết, rồi ba mẹ với bác kia đưa nó qua nhà ông Hạnh, ông nổi tiếng là thầy thuốc trị độc do côn trùng cắn -Chào ông-Ba mẹ nó -Ừ.Sao vậy?-ông Hạnh -Cháu nó bị rắn cắn thưa ông,mong ông sơ cứu-Bác đó nhanh nhẹn nói -Ngồi uống nước đã các con-ông bình thản rót trà -Dạ thôi. Phiền ông giúp cháu nó đi ạ. Nước nôi để sau-Thật bực mình, không biết có phải thầy thuốc không nữa...Người ta sắp chết rồi còn nước với nôi, Mẹ nó phát hỏa [.....] Nay nó đã là học sinh cấp trung học,hồi mới vào lớp, nó bị thằng nhóc nào đó bắt nạt...cắt mất 1 gang tóc, nó thút thít quay qua thằng đó cầm cây thước gỗ đập "BỐP" vào mặt thằng nhóc, thằng bé nằm im ở ghế k ho he gì nữa.....Vẫn chưa hả dạ, thấy Thiên Vũ đang bắn bi ở sân trường, nó chạy xuống mách. Ông anh nghe xong, phát tiết lao vù vù lơn lớp nó táng cho thằng kia vài phát. "Hừ.Dám đánh em gái thằng này hả...bố cho mày chết"...Vừa đánh Thiên Vũ vừa chửi, nó thấy hơi quá nên nhảy vào lôi ổng ra...Thằng đó nói nó sẽ trả thù, nhưng chờ mãi chẳng thấy gì nên cũng thôi Thiên Vũ đang học lớp 9, cậu có yêu một nàng học lớp 8, hai người cứ viết thư cho nhau suốt...còn nó nhận nhiệm vụ là người đưa thư. Nàng này là tình yêu đầu tiên của ông anh nó, nhưng k sâu đậm lắm, dù sao cũng chỉ là tình yêu trẻ con, khi đó ổng vẫn ngố và rụt rè lắm. Ông anh cả của nó thì đang đi làm cho một nhà hàng nào đó nên ít khi về nhà, thời mới lớn...Ông ấy rất đẹp trai, da trắng nõn nà như da em bé, tóc nhuộm đỏ trông như Việt kiều. Tiếc là phải đi làm sớm quá [.............] Lớp 7 nó lại về thăm quê, sau vài năm quê phát triển hơn nhiều rồi...nó cũng rất khác 3 năm trước...Và đã gặp lại cố nhân năm xưa -Này! Thằng kia-Nó gọi theo 2 thằng nhóc -Gì hả?-Một thằng quay lại nhìn nó bằng ánh mắt khó chịu "con gái gì mà ăn nói thế kia" -Thấy Bảo Thái đâu không? Cậu thanh niên nối tóc ấy?-NÓ hỏi mà mắt cứ ngoái đi đâu đó (Bảo Thái là cậu nó, bằng tuổi Thiên Vũ, nv phụ k giới thiệu) -Mày quen anh Thái à?-Thằng đó nói tiếp -Ừ. Thấy đâu không? -Thấy cũng k nói với mày?-Thằng khác nhìn nó bằng ánh mắt khinh thường -Cái gì? Tao nói với mày à mà sủa?-Nó cáu rồi đấy -Mày hỏi ai tao cóc cần quan tâm, cứ thích sủa, sao nào nhóc con?-Cậu ta trừng mắt tiến về phía nó, đẩy vai nó -sao là sao?-Nó lắp bắp, run cầm cập...Hồi đó nó nhát lắm *gtnv* +Lâm Hoàng Việt Tiến: đẹp trai, bản chất lạn lùng từ nhỏ...thích nó từ cái nhìn đầu tiên, nhà giàu, có cô em gái cực xinh +Lãnh Ngọc Anh: Đẹp trai, hotboy của trường...đã quen với nó. (Tên thật là Trương Hàn Anh Duy, tên thường gọi là KeVin Trương, học ĐH LUật HN- mày có đọc truyện này thì đừng giết tao.ok) *** -Thôi đi Ngọc Anh-Tên còn lại kéo tay cậu rồi quay qua nó hỏi:-Bạn tìm anh ấy làm gì? -À. Tôi tính rủ cậu ấy đi chơi, nhưng k có thấy... cả dì Phương cũng mất tăm không sủi bọt -HẢ....Dì với cậu á! Cậu là cái con bé nâu nâu ngày trước ấy hả, cháu Anh Thái phải không? Giờ khác thế?-Ngọc Anh giật mình nhìn nó chăm chăm -Ơ. mày quen à-Tên kia lại quay sang cậu nhìn chăm chăm -Phải đấy. Tôi quen cậu à- Nó ngớ người -Ầy. Tôi với cậu cái chết mịa gì??? Mày lại ngu rồi, ba năm trước mày về đây nói chuyện suốt còn gì?-Phát khùng vì con này -Á à. Tao nhớ mày rồi thằng KeVin-Tự dưng nó nhảy lên, vỗ cái bốp vào trán và chỉ thẳng tay vào mặt cậu...cười như con thần kinh Hai đứa nó lại tíu tít buôn chuyện, quên luôn việc tìm người, cũng bơ luôn nhân vật bên cạnh.... Về việc tụi nó quen nhau, nó đã giữ bí mật, chỉ có vài người biết. Khi nó về, nó với Việt Tiến vẫn giữ liên lạc...anh đã yêu thầm nó. Còn Kevin nói với nó là sẽ sớm gặp lại, sang học kì hai, cậu theo nó vào học cùng lớp cùng trường, làm nó rất ngạc nhiên... Thấy cậu nó lao vào nc rôm rả làm lũ bạn cứ tròn mắt ra mà nhìn.