Liệp quốc
Chương 98 : Xông cửa !
Ở trên đường lớn, tiếng quát của Heisiting trầm bổng giữa không khí, ánh mắt lạnh lùng âm u giống như là sát thần chậm rãi quét ngang, giờ khắc này, trên đường lớn đã đông nghịt binh sĩ Byzantine, cư nhiên mỗi người đều không nhịn được vô thức cúi đầu xuống, thậm chí không ai dám nhìn vào mắt Heisiting!
Hạ Á đang ở khúc quẹo ở đầu đường, hắn nắm chặt chuôi hỏa xoa trong tay, thân thể cúi thấp, núp ở phía sau bức tường đổ nát nhìn chằm chằm Heisiting. Nhìn hắn cưỡi ngựa quét ngang đám truy binh, nhìn binh sĩ Byzantine bị uy thế của hắn đè nén đến không thở nổi, nhìn máu chảy thành sông trên mặt đất, máu thịt tung bay, thế nhưng không có một binh sĩ Byzantine nào dám tiến về phía trước!
Heisiting hừ một tiếng, điều khiển ngựa chậm rãi lui về phía sau, sau đó từng bước từng bước rời khỏi đường lớn, trường thương của hắn chỉ về phía đám binh sĩ Byzantine ở đối diện, mũi thương vẫn còn vài giọt máu tươi nhỏ xuống, trên lên mặt đất, hóa thành từng điểm từng điểm tròn đỏ đậm vẫn còn đang bốc khói ở trên mặt đất. . .
Không khí phảng phất như hoàn toàn bị đông lại, chỉ có chiến mã bên dưới hạ khố của Heisiting là đang thở mạnh, móng ngựa vang lên từng tiếng từng tiếng, mắt thấy Heisiting sẽ rời đường lớn, trong lòng Hạ Á cảm thấy lo lắng, hắn đang núp ở phía sau bức tường, tay nắm chặt hỏa xoa, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lưng Heisiting.
Mấy tên binh sĩ chết tiệt, rõ ràng là số lượng rất đông, thế nhưng lại bị khí thế của Heisiting làm cho khiếp đảm. Cả đám đều mang theo vũ khí thuẫn bài thế mà ngay cả một người cũng không dám tiến tới, phảng phất như toàn bộ đều bị hóa đá, lẽ nào cứ như thế mà nhìn Heisiting nghênh ngang rời đi ? !
Rốt cục vừa quẹo qua khúc quanh ở đầu đường, khóe miệng của Heisiting nhếch lên, cười nhạt một cách kinh thường, lạnh lùng để lại một câu: "Người Byzantine, nhát như chuột!"
Nói xong, hắn hét lớn một tiếng, quay đầu ngựa chuẩn bị rời đi!
Hạ Á đã không thể kiên nhẫn chờ đợi được nữa, hắn ngắm đúng vào lúc Heisiting vừa quay đầu ngựa, liền phi thân nhảy lên tường đất, cầm lên hai tảng đá ở bên cạnh bức tường đổ nát, ngay sau đó hướng thẳng về phía lưng Heisiting hung hăng đập tới.
Bang bang hai tiếng, tảng đá còn chưa chạm vào người, Heisiting đã vung trường thương đâm về phía sau hai cái. Liền đem hai tảng đá đánh nát, trong đám mảnh vỡ đang bay tung tóe, hai con mắt của Heisiting nhìn chằm chằm Hạ Á đang đứng trên tường đất.
"Có can đảm !" Heisiting cười dài một tiếng, dùng sức đạp bàn đạp, vặn nửa người đâm thẳng trường thương về phía Hạ Á, đoàn hỏa diễm màu đen nọ trong nháy mắt đã vọt tới mặt, Hạ Á tập trung tất cả tinh thần cũng không thể thấy được động tác của Heisiting. Hắn chỉ có thể gầm nhẹ một tiếng cố gắng ngã người về phía sau . . .
Soẹt! Ngay vừa lúc Hạ Á ngã nửa người ra sau, mũi thương đã hung hăng lướt ngang qua trước ngực hắn, hỏa diễm màu đen trên trường thương trực tiếp đem áo giáp cùng quân phục của binh đoàn 13 trên người Hạ Á đơn giản liền xé rách, sau đó chợt nghe thấy một trận âm thanh ken két của kim loại va chạm vào nhau khiến cho hàm răng phát lạnh, mũi thương xát vào một miếng vảy rồng đang lót sát người Hạ Á, nhất thời toát ra một đám tia lửa ! Dưới hỏa diễm màu đen, ngay cả áo giáp bằng sắt của hắn cũng bị hòa tan, thế nhưng vảy rồng vẫn kiêng cố trước luồn hỏa diễm màu đen này, chỉ là khi mũi thương chạm vào, vảy rồng rõ ràng xuất hiện một vết cắt dài và sâu.
Heisiting tung ra một thương thế nhưng không thể giết chết đối phương, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, một thương này lướt ngang qua ngực Hạ Á, mắt thấy Hạ Á ngã xuống phía sau tường đất, Heisiting quát nhẹ một tiếng: "Có bản lĩnh !"
Hắn nhẹ nhàng vươn thẳng hai tay, trường thương đâm lên tường đất, phốc một tiếng liền đem tường đất đâm thủng! Hạ Á vừa rơi xuống mắt đất còn chưa kịp xoay người, mũi thương lại lần nữa đâm thẳng vào người, lần này hắn thật sự không thể né tránh, mũi thương đâm thẳng vào miếng vảy rồng trước ngực hắn, phịch một tiếng, vảy rồng bị trúng một kích liền lõm xuống, ngực của Hạ Á giống như là bị búa tạ đập trúng, nhất thời trước mặt tối sầm, một ngụm máu tươi đã chạy lên tới cổ họng, thế nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt xuống.
Bên trong thân thể hắn, phảng phất như có một cổ hơi ấm kỳ dị trong nháy mắt lan truyền tới mảnh vảy rồng ở trước ngực, nguyên bản vảy rồng đang bị hỏa diễm màu đen đốt cho cháy xèo xèo, hầu như sắp không chịu đựng được, thế nhưng trong nháy mắt liền bị một đoàn khí màu xanh bao phủ. . .
Heisiting cảm giác được mũi trường thương của hắn bị một cổ lực lượng nhu hòa nhẹ nhàng đẩy lui, hắn di một tiếng, rút về trường thương, liền thấy bức tường đất ngã sụp xuống, còn Hạ Á thì đã ngã ngửa trên mặt đất.
Lúc này Heisiting nhìn thấy rõ tướng mạo của Hạ Á, nhìn thấy một thanh niên tóc đen, con ngươi cũng màu đen đang nằm trên đất, mặc một bộ quân phục của đế quốc Byzantine, hai mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm bản thân mình.
Heisiting thoáng giật mình -- vì đây chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tướng mạo Hạ Á !
Tuy rằng trên chiến trường hai người đã từng giao thủ qua một lần ngắn ngủi, thế nhưng lúc đó Hạ Á đội mũ giáp che kín mặt, cho nên Heisiting không có thấy khuôn mặt của Hạ Á.
Thậm chí. . . Mãi tới lúc này, Heisiting đều cho rằng, cái tên gia hỏa đánh lén bản thân mình trước đây ở trên chiến trường chính là "Bangfuleite".
Lần này hắn suất quân trở về, thế nhưng nửa đường thì một mình quay lại, lặng lẽ đi sâu vào phòng tuyến của Byzantine, chủ ý của hắn chính là, phải đem cái tên gia hỏa đê tiện nhu nhược kia giết chết !
Chết trong một trận đánh công bình đầy vinh quang thì không thể cấp cho hắn, một tên gia hỏa đê tiện vô sĩ như hắn, dám cả gan vũ nhục sự vinh quang của võ giả, thì làm sao có thể cho hắn tồn tại ! Cho dù như thế nào, Heisiting nhất định sẽ giết chết "Bangfuleite" ! Huống chi, nghe nói tên vô sĩ này còn dám công bố hắn ở trên chiến trường đánh một kích làm bị thương Heisiting, công nhiên lấy một việc đê tiện như vậy là quân công ? ? Như vậy, thì càng không thể để cho hắn sống ! !
Ta, Heisiting, là hạng người nào !? Há có thể để cho một tên kiến hôi ti tiện như thế khi nhục uy danh!
Hắn quả thật là dũng khí hơn người, ỷ vào vũ lực dũng mãnh phi thường của bản thân, một mình một ngựa lẻn vào trong phạm vi thế lực của người Byzantine, đi vào trong Dã Hỏa trấn, đơn thân xông vào phủ của quân phòng ngự, giết chết gần trăm hộ vệ, đánh chết tại chổ "Bangfuleite ", cùng lúc đem tất cả sĩ quan Byzantine ở đây hầu như là tru sát không còn một ai !
Heisiting chỉ cho rằng, hắn đã đem toàn bộ ác khí ở trong lòng trút hết ra, lúc này nhìn Hạ Á, làm sao có thể nghĩ tới, cái tên gia hỏa chân chính làm bẩn lòng nhiệt thành của hắn, chính là người đang ở trước mặt mình?
Mũi thương bị đẩy ra, Heisiting mặc dù có chút ngoài ý muốn, thế nhưng trong lòng không có gì uẩn khúc, hắn lần này ẩn núp mà đến, để cho người ta không có chú ý, hắn không có mang theo trường thương ba mũi của hắn. Dù sao hắn cũng là lẻn vào trong phạm vi thế lực của địch nhân, nếu như hành tung bị bại lộ, lấy thù sâu như biển của hắn và đế quốc Byzantine, Byzantine đế quốc rất muốn nhanh chóng giải quyết hắn, tất nhiên sẽ không tiếc tất cả tập trung nhân thủ nhằm tiêu giết mối họa tâm phúc này!
Heisiting tuy rằng có dũng khí rất lớn, thế nhưng dù sao hắn cũng không phải là đứa ngốc, võ kỹ của hắn trác tuyệt, thế nhưng cũng không phải là người không có đầu óc.
Lúc này Heisiting đã thu hồi trường thương, hắn chỉ cho rằng trường thương của hắn đang xài chỉ quá mức bình thường, mà đối phương lại mặc một bộ nội giáp thượng đẳng, thoáng nhìn qua cái tên gia hỏa đang nhìn chằm chằm bản thân hắn, tên tiểu tử tóc đen trước mặt quả thật có vài điểm không tồi, cái đám binh sĩ Byzantine vừa nghe thấy tên của bản thân hắn, thì không kẻ nào dám tiến lại gần, mà tên tiểu tử này cư nhiên cùng hắn đối mặt? Trong ánh mắt cũng không hề có một tia sợ hãi?
Heisiting cười lạnh một tiếng, nhìn rõ quân phục cùng áo giáp bên ngoài của Hạ Á, hắn đã nhiều lần đánh nhau với quân đội Byzantine, lập tức liền nhận ra: "Nguyên lai là người của binh đoàn Luodeliya, thảo nào rất có khí phách."
Tuy rằng tán thưởng một tiếng, bất quá Heisiting cũng không chùn tay, trường thương lại run lên, hung hăng đâm thẳng vào yếu hầu của Hạ Á. Mới vừa rồi Hạ Á trúng phải một thương, ngực còn đang đau kịch liệt, còn đâu khí lực để nhé tránh, đang muốn nhắm mắt chờ chết, thế nhưng bỗng nhiên nghe thấy Heisiting kinh hô lên một tiếng.
Mũi thương đã đâm tới yết hầu của Hạ Á, hỏa diễm màu đen phảng phất như chỉ còn cách da thịt của Hạ Á một sợi tóc, Hạ Á thậm chí còn cảm giác được một cổ chết chóc đang từ ngọn hỏa diễm truyền vào trong người hắn. . .
Thế nhưng trường thương của Heisiting, cư nhiên dừng lại !
Hai tay Heisiting nắm chặt cán thương, hai con mắt âm nhu kia trợn tròn, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, chính xác là nhìn chằm chằm vào phía cổ của Hạ Á!
Nơi đó, ở trên cổ Hạ Á, chính là sợi dây chuyền, sợi dây chuyền mà lão gia hỏa đã lưu lại cho Hạ Á ! !
Sắc mặt của Heisiting phảng phất như thay đổi liên tục mấy lần, nghi hoặc, kinh ngạc, chấn động, còn có một tia tâm tình cổ quái không thể miêu tả đan xen trong ánh mắt của hắn, mà lúc này, hai tay của vị võ thần Odin, đều mơ hồ có vài phần run lên nhè nhẹ!
Hắn bỗng nhiên hít vào một hơi thật sâu, trở ngược hai tay, dùng cán thương nện thẳng vào ngực Hạ Á, Hạ Á nhất thời chấn động toàn thân, lập tức hôn mê, mũi thương của Heisiting thọc qua đai lưng của Hạ Á, cánh tay run lên, liền đem Hạ Á hất bay lên, sau đó vươn tay bắt lấy, đem Hạ Á để lên lưng nựa, vắt ngang ở phía trước hắn, sau đó hét to một tiếng, phóng ngựa chạy ra khỏi con đường lớn.
Hắn một mình một ngựa không hề kiêng nể chạy nhanh trên đường lớn của Dã Hỏa trấn, trên đường chạy, thỉnh thoảng có vài đám binh sĩ tuần tra của Byzantine ngăn cản, thế nhưng trường thương trong tay hắn mang theo một mảnh màu đen quét ngang, liền sau đó là xuất hiện một vùng đầy máu, đơn giải phá khai một cái thông đạo mà tiến thẳng! Chạy tới nơi nào, nơi đó người Byzantine liền bị tử thương thảm trọng, còn không kịp vây bắt ngăn chặn, thì đã bị Heisiting đánh cho tan tác.
Chỉ trong một lúc, hắn đã vọt tới cửa thành của Dã Hỏa trấn, trước âm thanh báo động vang lên vô cùng gấp rút, đám thủ vệ đã đem cổng thành đóng chặt, mắt thấy Heisiting đang phóng ngựa cuồn cuộn mà đến, một đội binh sĩ đứng trước cửa thành dàn thành đội hình phòng ngự, chống thuẫn bài và trường mâu xuống đất, một tên sĩ quan chỉ huy hét lớn: "Người nào xông ra cửa đều phải giết chết! !"
Heisiting lẽ nào lại muốn cùng tên chỉ huy kia dài dòng? Hắn huýt dài một tiếng, trường mâu trong tay lại hóa thành một đoàn sáng như thiểm điện bay ra, mang theo hỏa khí màu đen bay vào trong đội ngũ binh sĩ, nhất thời liền có mấy binh sĩ bị đâm thủng, dư thế của đoàn sáng màu đen còn trực tiếp chạm vào cửa thành, nhất thời cửa thành bị chấn cho vỡ toang !
Heisiting hung hăng thúc dục chiến mã, con ngựa đen thần tuấn liền hí dài một tiếng, tung bốn vó chạy nhanh tới, dưới tiếng hô quát của tướng sĩ Byzantine, phi thân nhảy lên, bỏ lại bên dưới là hơn mười lưỡi đao kiếm vừa đâm tới, sau đó trực tiếp lao ra khỏi cửa thành!
Chiến mã vừa xông ra khỏi cửa thành, bên ngoài là một mảnh hoang dã vô biên, binh sĩ Byzantine ở phía sau khinh khủng hô quát hỗn loạn cả lên, thế nhưng Heisiting bỗng nhiên quay đầu ngựa lại, cười nhạt nhìn đám binh sĩ Byzantine đang ở trong cửa thành, đột nhiên rút ra thành trường kiếm vắt trên yên ngựa, từ xa ném tới, đoạt một tiếng, cấm thật sâu vào tường đá ở phía trên cửa thành, sâu tới tận cán!
"Nói cho thống suất của các ngươi ! Ở trên chiến trường có thể đánh bị thương Heisiting ta đây? Quả thật đó chỉ là một truyện cười !"
Truyện khác cùng thể loại
531 chương
33 chương
148 chương
66 chương
541 chương
1541 chương
386 chương
115 chương
124 chương