Liệp quốc
Chương 79 : Kỵ sĩ rồng
Trong đầu hắn tưởng tượng một chút, một con rồng to lớn hung mãnh, giương rộng hai cánh trên lưng, miệng phun ra ngọn lửa rực rỡ, bản thân hắn thì cưỡi trên lưng rồng, tay cầm chiến phủ, giống như là thiên thần oai phong lẫm lẫm giáng trần. . .
Hạ Á nhịn không được chảy nước miếng, dùng sức lau chùi miệng: "Kỵ sĩ rồng. . . Ta có thể làm kỵ sĩ rồng sao? Kiếm đâu ra một con rồng. . . A, chẳng lẽ ngươi trở thành vật cưỡi của ta?"
Câu nói cuối cùng này chạm vào điều kiêng kỵ của con rồng ! Đừng quên, trước mắt chính là một con rồng cái, mà từ "cưỡi" từ trong cái miệng thô ráp của dế nhui thốt ra, dường như còn mang theo một vẻ thô tục.
Dora nổi giận, Hạ Á chợt nghe một tiếng rống giận đầy phẫn nộ từ sâu trong đầu truyền tới, nhất thời hắn bị chấn động toàn thân, một cổ long uy bao trùm lấy hắn, chèn ép dữ dội, khiến cho hắn trong nháy mắt không thể hô hấp.
"Nhân loại ti tiện, ngươi dám khinh nhục ta sao! !"
Con rồng này vừa tức giận, nhất thời khí thế liền thay đổi, Hạ Á chỉ cảm thấy trái tim suýt chút là ngừng đập, ngực vô cùng khó chịu, nhịn không được phải dùng sức đập mạnh vào ngực, lúc này mới có thể thở mạnh ra một ngụm khẩu khí, mắng to nói: "Ngươi phát điên à! Là chính ngươi nói kỵ sĩ rồng cái gì đó! Kỵ sĩ rồng kỵ sĩ rồng, không có rồng làm vật cưỡi, thì làm sao gọi là kỵ sĩ rồng! Mà hiện tại trước mặt ta, không phải chỉ có mình ngươi là rồng sao? !"
Dora trầm mặc một hồi, Hạ Á mới cảm thấy cổ áp bức dần dần giảm bớt, ngực nhẹ nhỏm, hô hấp trở nên bình thường, trong lòng không khỏi có chút lo sợ: tên gia hỏa này tuy rằng chỉ có hồn phách, thế nhưng dưới cơn giận dữ, long uy vẫn còn mạnh mẽ tới như vậy. . .
Khí thể của Dora dần dần giảm bớt, thanh âm cũng lộ ra vài phần mệt mỏi, hiển nhiên trong cơn tức giận vừa rồi nàng thả ra long uy, đối với sức lực của nàng lúc này mà nói cũng có chút trầy trật .
". . . Được rồi, không cho phép ngươi nói bậy chen vào, tỉ mỉ lắng nghe là được."
Dora trong lòng bi phẫn, không hề nghĩ tới thân phận cao quý như mình, cư nhiên lại lọt vào tay của một tên nhân loại ti tiên thô lỗ hạ lưu này. . . Nếu như nàng vẫn còn thể xác, thì đã sớm tung một chưởng đập chết hắn!
"Ngươi, ngươi hãy nghe cho kỹ đây. Kỵ sĩ rồng là một kết hợp đặc thù, đã sớm biến mất ở trên đại lục. Hừ, nhân loại các ngươi càng ngày càng trở nên ti tiện, như thế nào còn xứng để chung vai sát cánh cùng loài rồng chúng ta!"
"Vậy ngươi. . ."
"Câm miệng! Ta đã nói, ngươi không được nói chen vào, phải chờ cho ta nói hết! Bộ ngươi không muốn học bộ chiến kỹ này sao?"
". . ." Hạ Á ngậm miệng lại, nghĩ thầm: hừ, chờ tới lúc moi ra hết mấy cái bí mật trong đầu của ngươi, bổn đại gia sẽ hảo hảo trừng trị ngươi cũng chưa muộn .
"Kỵ sĩ rồng đã sớm biến mất, tộc rồng của chúng ta cũng chẳng thèm tiếp tục cùng nhân loại các ngươi hợp tác . . . Thế nhưng cách đây khoảng một vạn năm về trước, kỵ sĩ rồng, gần như là một loại chiến sĩ cường đại nhất đại lục. Trong truyền thuyết rất lâu kể lại, đại lục vào thời thượng cổ phải đối mặt với một hiểm họa suýt tý diệt vong toàn bộ các chủng tộc, đó là một thời kỳ hắc ám kéo dài mấy trăm năm, mà khi đó, tất cả các chủng tộc buộc phải liên minh chống lại cường địch-- tử linh tộc đến từ minh giới, chúng ta gọi là bọn chúng là ma tộc, một loại chủng tộc hắc ám vô cùng cường đại. Tử linh tộc là một loại chủng tộc hầu như không chết trong tất cả các trận chiến, dưới sự thống lĩnh của hoàng đế ma thần, phá tan vách ngăn cách đi vào trong thế giới này. . .
Để chống lại sự hùng mạnh của tử linh tộc, tại một vạn năm trước, một nhóm chiến sĩ dũng cảm của nhân loại được chọn ra, những chiến sĩ được chọn ra, mỗi một người đều có lực chiến đấu cường đại cùng linh hồn cao quý thuần khiết, chỉ có những cường giả chân chính cao quý, mới có được sự đồng ý của tộc rồng, một số thành viên của tộc rồng, cam nguyện cùng các chiến sĩ này ký kết linh hồn khế ước, trở thành vật cưỡi của các chiến sĩ này, tạo thành những kỵ sĩ rồng vô cùng hùng mạnh, chống lại tử linh tộc ở trên chiến trường.
Kỵ sĩ rồng trở thành chiến sĩ có lực chiến đấu mạnh nhất trên thế giới, mà sự cường đại của kỵ sĩ rồng được thể hiện ở ba điểm.
Thứ nhất, trong lúc chiến đấu, chiến sĩ tinh nhuệ nhất của nhân loại cùng cường giả của tộc rồng kề vai tác chiến, phối hợp cùng nhau, cái này không cần phải nói nhiều.
Điểm thứ hai, mỗi một kỵ sĩ cùng con rồng của mình ký kết linh hồn khế ước, trong lúc chiến đấu, có thể cùng xài chung một nguồn sinh mệnh lực, ma lực cũng như linh hồn lực ! Một hình thức như vậy, khiến cho kỵ sĩ ở trên lưng rồng cũng có thể phát huy lực lượng cường đại như một con rồng, thậm chí cho dù là một kỵ sĩ không biết gì về ma pháp, cũng có thể xuất ra ma pháp của loài rồng! Còn trong lúc hứng chịu công kích, thân thể của bọn họ cũng đạt được mức phòng ngự cường hãn của loài rồng, cũng như là kháng tính đối với ma pháp. . ."
( sức mạnh giống như rồng, ma pháp giống như rồng, phòng ngự giống như rồng. . . Đó chẳng phải là một con rồng trong thể xác con người sao? ) Tim của Hạ Á nhảy bang bang lên.
". . . Thậm chí, lúc bị thương khi hứng chịu công kích, cũng có thể thông qua linh hồn khế ước mà chuyển một phần thương tích cho con rồng phía dưới. . . Sinh mệnh lực của loài rồng cường đại hơn xa nhân loại, cho nên . . . hầu như đem sinh mệnh lực của bản thân kỵ sĩ tăng lên vài chục lần. . . Tuy rằng so ra còn kém thân thể bất tử của tử linh tộc, thế nhưng cũng không kém là bao."
Hạ Á lại bắt đầu nuốt nước miếng, hắn lập tức rất muốn hỏi một vấn đề: cái linh hồn khế ước kia, bây giờ ký liền được không?
Bất quá nhớ tới con phẫn nộ vừa rồi của con rồng, hắn liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại, đem cái ý niệm trong đầu giấu kỹ.
". . . Về điểm thứ ba, chính là chiến kỹ của kỵ sĩ rồng! Bởi vì cưỡi rồng chiến đấu, cho nên vũ kỹ so với lúc cưỡi ngựa, hoặc là cưỡi các loài vật khác, đều khác nhau rất xa, để phối hợp với vật cưỡi là rồng, phát huy tối đa sức chiến đấu cường đại, rất nhiều cường giả của đại lục, đã tập chung sáng tạo ra một loại vũ kỹ, có thể đem lực chiến đấu của kỵ sĩ rồng phát huy tới mức độ hoàn mỹ, loại chiến kỹ này, lúc đó được xưng hô là ‘%¥#◎×(※’. . ."
"Ngươi nói gì? Vũ kỹ đó được xưng hô là gì?"
Giọng nói của Dora lập lại một lần nữa ở trong đầu Hạ Á : "%¥#◎×(※."
Đây là một chuỗi âm thanh được phát âm một cách rất cổ xưa.
Hạ Á không còn kiên nhẫn, hắn giận dữ nói: "Ngươi nói cái gì thế, là ngôn ngữ của loài rồng sao? Dùng cách nói của nhân loại nói thử xem?"
". . . Ta không biết, bởi vì ... câu này mặc dù là ngôn ngữ của loài rồng, nhưng ta lại không hiểu." Giọng nói của Dora dường như có chút chột dạ.
"Làm sao có khả năng?" Hạ Á giận dữ: "Ngươi như thế nào lại không hiểu ngôn ngữ của loài rồng?"
Dora dường như cũng rất bất mãn: "Ngươi là nhân loại, lẽ nào ngươi cũng biết ngôn ngữ của người Odin? Ngôn ngữ của vương quốc trên biển Landisi ngươi cũng hiểu sao?"
". . . Ách, tất nhiên là không." Hạ Á sửng sốt một chút.
"Đây là một câu được truyền từ thời thượng cổ rất xa xưa, ngôn ngữ cổ của loài rồng cách đây một vạn năm khác xa bây giờ, truyền thuyết kể lại rằng đây là ngôn ngữ của rồng thần truyền xuống, ở trong tộc rồng, cũng chỉ có các đời tộc trưởng là miễn cưỡng hiểu được một ít."
Hạ Á chép chép miệng, nghiêng đầu suy nghĩ một hồi: "Như vậy. . . Cái linh hồn khế ước kia, ngươi có thể hay không nói tỉ mỉ một chút?"
"Hừ! Tên gia hỏa tham lam, ngươi đừng có hy vọng hão huyền. Ngay lúc kết thúc trận chiến một vạn năm trước, sau khi hoàn toàn đánh bại tử linh tộc, bởi vì loài người càng ngày càng trở nên tham lam suy đồi, tộc rồng đã làm ra một cái quyết định, nhân loại hiện tại, đã không còn tư cách để tộc rồng cam nguyện trở thành vật cưỡi!"
"Ai, ngươi chỉ cần kể tỉ mỉ cho ta thôi. . ." Hạ Á gãi gãi đầu: "Cho dù là nghe kể chuyện truyền thuyết, thì cũng phải kể cho hết mới đúng a."
". . . Ta nói rồi, ngươi chắc chắn không thể nào trở thành kỹ sĩ rồng. Muốn trở thành kỵ sĩ rồng, ngoại trừ thực lực bản thân phải cường đại, còn phải có một con tim vô cùng thuần khiết và cao quý mới được! Một tên tham lam hạ lưu đê tiện bĩ ổi vô sĩ như ngươi, thì có đầu thai một trăm lần cũng đừng hòng trở thành kỵ sĩ rồng!"
"Ê! Không nói thì thôi, chứ mắng chửi người khác là không đúng a."
Dora thở gấp vài ngụm khẩu khí, rốt cục cười lạnh nói: "Còn một cái điều kiện quan trọng nhất, kỵ sĩ rồng vào thời đó, là một nhóm cường giả của nhân loại, những người ấy lúc đó được gọi là anh hùng, mà người làm ra cái linh hồn khế ước cho bọn họ, chính là chí cao vô thượng rồng thần! Khế ước như thế chỉ lập được một lần mà thôi! Mà sau này, chỉ có hậu duệ của những anh hùng thời thượng cổ, mới có thể lưu giữ được ấn ký của khế ước, trở thành kỵ sĩ rồng đời sau, rồng thần đặt ra cái luật lệ như thế, là do chiến tranh giằng co liên tục mấy trăm năm, tuy rằng kỵ sĩ rồng vô cùng cường đại, thế nhưng tuổi thọ của con người lại quá ngắn, cho dù là cường giả vào thời đó, cũng chỉ có thể sống hơn một trăm tuổi thôi, hơn nữa trong lúc chiến tranh, cũng sẽ có kỵ sĩ chết trận. Mà khi kỵ sĩ bị chết đi, nếu như con rồng của hắn vẫn còn sống mà nói, thì hậu duệ của hắn có thể sẽ đạt được thân phận kỵ sĩ rồng, trở thành chủ nhân mới của con rồng, trở thành một kỵ sĩ rồng mới mà tham gia vào trận chiến.
Căn cứ vào truyền thuyết, khế ước này chỉ được lập một lần, về sau không hề xuất hiện lần nữa. Mà cũng trong truyền thuyết, trong trận đánh cuối cùng của lần đại chiến đó, toàn bộ kỵ sĩ hầu như đã chết trận, huyết mạch của anh hùng thời thượng cổ hầu như đã đoạn tuyệt. Cho nên. . . Không còn hậu duệ của các anh hùng thời thượng cổ, có nghĩa là không còn người có tư cách có thể trở thành kỵ sĩ rồng."
Huyết mạch của các anh hùng nhân loại thời thượng cổ?
Hạ Á thở dài, trong lòng vô cùng thất vọng.
"Nhân loại của các ngươi trong một vạn năm qua không ngừng diễn ra chiến loạn, chủng tộc của các ngươi có thiên tính là vô cùng tham lam cùng giết chóc, còn là một cổ máy hủy diệt, các ngươi liên tục thành lập các nền văn minh, sau đó lại hủy đi, mãi cho tới hiện tại, rất nhiều huyết mạch truyền thừa từ thời thượng cổ đều đã chết sạch, ngay cả chiến kỹ của kỵ sĩ rồng cũng đã thất truyền, chỉ có ở trong tộc rồng chúng ta bảo tồn một phần. Ta là một con rồng xanh thổ hệ, dòng tộc rồng xanh của chúng ta thời viễn cổ cũng từng xuất hiện qua kỵ sĩ rồng, cho nên mới bảo tồn một phần của bộ chiến kỹ này, ta hiện tại sẽ dạy cho ngươi một ít những gì ta biết, bất quá. . ."
"Lại bất quá, ngươi còn muốn ra điều kiện gì nữa sao?"
Giọng nói của Dora có chút do dự: "Bất quá. . . Học thứ này có chút phiền phức. Các anh hùng thời viễn cổ thực lực rất cường đại, nhất là phương diện sử dụng đấu khí, phải đạt tới mức đăng phong tạo cực. Mà bản chất của chiến kỹ này, chính là đem đấu khí của nhân loại, cùng sức mạnh của loài rồng dung hợp lại sau đó bộc phát ra. Ngươi có thể tưởng tượng, hai loại lực lượng cực mạnh dung hợp cùng một chổ, thân thể phải chịu đựng một áp lực rất mạnh, một khi sử dụng quá độ loại lực lượng này, thân thể sẽ không cách nào chịu đựng nổi mà nổ tung. . . Kỵ sĩ rồng thời viễn cổ, bởi vì có thể xài chung sinh mệnh lực với vật cưỡi, cho nên mới chịu đựng được loại lực lượng này, áp lực có thể chuyển bớt một phần cho con rồng bên dưới, thế nhưng ngươi lúc này. . ."
Hạ Á "di" một tiếng: "Ngươi cũng quan tâm đến ta sao, sợ ta luyện cái này mà chết à?"
"Hừ, nếu như ngươi chết đi, ai sẽ đưa ta về thánh mộ !?." Dora rốt cục thở dài: "Bất quá ngươi không được rồng gia trì sức mạnh, lực lượng bản thân cũng không lớn, lấy mức độ cường hãn của thân thể ngươi, hẳn là có thể chịu đựng được cái áp lực này."
Truyện khác cùng thể loại
531 chương
33 chương
148 chương
66 chương
541 chương
1541 chương
386 chương
115 chương
124 chương