Liệp quốc
Chương 74 : Tiến lên!
Hô liền vài tiếng, thế nhưng không có ai trả lời, thần sắc của Hạ Á có chút cổ quái, vội vàng nhìn ra bên ngoài lều một chút, cuối cùng ánh mắt rơi lên viên tinh thạch trên giường, khuôn mặt đầy vẻ nghi nghờ: "Lẽ nào. . . Là ngươi?"
Trong đầu, âm thanh khô cằn không chút tình cảm lần nữa vang lên: "Ta ở ngay trước mặt ngươi, ngươi nhìn không thấy sao."
Lần này, Hạ Á đã thấy rõ, bên ngoài viên tinh thạch hiện một mảnh ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, nguyên bản là màu xám, lúc này đã biến thành một viên đá hoàn toàn màu đỏ!
"Di? Viên đá? Viên đá lại biết nói chuyện?" Hạ Á cầm hỏa xoa tiến lại gần, dùng mũi hỏa xoa nhẹ nhàng đặt lên viên đá, trừng mắt phẫn nộ quát: "Ngươi là cái gì !"
"Tên gia hỏa chết tiệt, kiếm của hấp thụ máu của ta, thân thể của ngươi đã tắm qua máu của ta, trên người ngươi còn mặc vảy của ta. . ." Âm thanh kia bỗng nhiên lộ ra một mùi vị bạo ngược : "Ngươi còn hỏi ta là cái gì sao?"
Hạ Á ngây người, hắn há to miệng lấp bắp, lập tức dùng hỏa xoa ấn viên đá xuống giường.
"Úi trời ! Ngươi chính là con rồng kia ! ! ! Ngươi, ngươi, ngươi không phải đã chết rồi sao? !"
※※※
Ánh chiều tà rơi vào cửa nam hạp cốc, ánh sáng mặt trời mơ màng trải trên áo giáp cùng vũ khí của các chiến sĩ, phản chiếu ra một mảnh tiêu điều xơ xác.
Adelike tướng quân ngồi trên lưng ngựa, vết sẹo rất lớn trên mặt hầu như đem khuôn mặt chia đều ra làm hai, cặp mắt như chim ưng nhìn chằm chằm vào trong hạp cốc lúc này đã rậm rạp chiến sĩ Odin.
Vị dũng tướng của Byzantine đế quốc hừ một tiếng, cười lạnh dùng âm thanh vang dội ra lệnh: "Dàn đội hình!"
Theo mệnh lệnh của vị tướng quân, binh lính tinh nhuệ của Byzantine lập tức hành động.
Kỵ mã bộ binh của trung đoàn một đã sớm đem ngựa để lại ở hậu phương, đứng ở trước đại quân dàn thành đội hình bộ binh, tuy rằng đội ngũ chỉ có hai ngàn người nhìn sơ có chút đơn bạc, thế nhưng binh sĩ của binh đoàn 13, trên mặt mỗi người đều mang một vẻ kiên nghị! Ánh mắt không hề có một tia dao động!
Đội hình rất nhanh được triển khai, đám binh sĩ rất nhanh bám sát vào nhau, tận lực đem đội hình dán chặt, đứng hàng đầu là cái chiến sĩ cường tráng được lựa chọn kỹ, thân mình mặc một bộ trọng giáp, cầm thuẫn cao nửa người, hợp thành một bức tường bằng thuẫn, trên mặt bọn họ không hề có một tia sợ hãi, đem phía trước đội hình tạo thành bén nhọn như đao chém búa bổ!
Bầu không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng, hơi nóng từ các binh sĩ toát ra khi hít thở hình thành một đoàn sương mù, bao phủ phía trên trận địa.
Tại phía sau trái phải hai cánh của đội hình bộ binh, trung đoàn hai và trung đoàn bốn cũng đã chuẩn bị đầy đủ, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ vững hai cánh, sau đó, tùy thời mà xuất kích.
"Thế đấy, để ta xem bọn người Odin này có bao nhiêu phân lượng."
Adelike nắm chặt trường mâu trong, khuôn mặt của hắn tràn đầy chiến ý, ánh mắt lành lạnh: "Để ta xem, người Odin có thể nuốt sống cả một trung đoàn của ta, rốt cuộc là có ba đầu sáu tay hay không!"
Bên trên hai vách đá của hạp cốc, truyền đến một trận còi hồn hậu. Rất nhanh, từ bên trong đội ngũ của người Odin vang lên từng trận từng trận hò hét điên cuồng.
"Hống! Hống! Hống! !"
Vô số chiến sĩ Odin giống như là lâm vào trong hưng phấn cùng cuồng bạo, bọn họ điên cuồng đập thuẫn vào nhau, giơ cao kiếm to búa lớn, theo tiếng còi càng dồn dập, rốt cục, bọn họ cùng lúc hét một tiếng, vô số Odin chiến sĩ như thủy triều bắt đầu vọt về phía trước!
Nhìn như là một đàn kiến rậm rạp, điên cuồng hướng về phía đội hình của quân đội Byzantine!
Những chiến sĩ Odin này tóc tai bù xù, mặc các loại áo giáp da khác nhau, vũ khí trong tay cũng hỗn tạp không đồng nhất, có búa chiến, có đại tiễn, thậm chí còn có mã đao, giày của bọn họ giẫm trên mặt đất làm tung bay một mảnh trời đầy bụi. Trong lúc chạy băng băng tới, vũ khí trong tay bọn họ va chạm vào nhau sinh ra một trận âm thanh đinh đinh đang đang.
Nhìn một mảnh trời đầy bụi, ánh mắt của Adelike bén nhọn giống như là kim châm, khóe miệng mang theo một tia cười nhạt: "Hừ! Quả nhiên chứng nào tật đó. . ."
Hắn vung tay phải lên, trường mâu trong tay vươn cao, ở giữa không trung vẽ thành một cái hình tròn.
Ong một tiếng, từ phía sau đội hình, khoảng chừng một trăm cung thủ nhất thời cùng lúc xạ tiễn!
Mưa tên khắp bầu trời rơi vào trong đoàn người Odin, nhất thời vang lên một trận kêu la thống khổ, các chiến sĩ Odin đang chạy băng băng, nhất thời có hơn vài chục tên trúng tiễn, thế nhưng những chiến sĩ Odin cuồng bạo và hung hãn này, chỉ có mười mấy tên là ngã xuống, đại đa số những người trúng tiễn, là điên cuồng chém gãy đuôi tiễn đang cấm ở trên người, trái lại càng làm cho bọn họ điên cuồng gầm rú, bước chân cũng bắt đầu nhanh hơn.
Cung thủ chỉ có thời gian để bắn ba lượt tiễn, nhất là trong lượt bắn thứ ba, bởi vì người Odin đã vọt tới khoảng cách quá gần, hầu như đã trở thành bắn ngang!
Một trăm cung thủ đồng loạt bắn ba đợt tiễn, tuy rằng giết không dưới trăm người Odin, thế nhưng đối với những chiến binh Odin hung mãnh hiếu chiến mà nói, trái lại càng kích thích cuồng tính của bọn họ.
Rất nhanh, đoàn người đông nghịt giống như là thủy triều tấn công vào hàng đầu của đội hình bộ binh Byzantine, giống như là nước lũ đánh vào một tảng nham thạch, nhất thời sắt thép va nhau lan tỏa hỏa quang ra bốn phía! !
Một trận âm thanh binh binh bang bang vang lên, người Odin cường hãn cậy mạnh tấn công điên cuồng vào đội hình bộ binh Byzantine, bức tường thuẫn ở hàng đầu đã bị tông cho rung động, thế nhưng binh sĩ của binh đoàn 13 vẫn đứng vững, gắt gao nắm chặt lấy bài thuẫn, bộ binh hàng thứ hai cùng hàng thứ ba cũng đã ra sức ép về phía trước, dùng hết sức để bảo vệ đội hình, chống lại người Odin hung mãnh đang ra sức đánh vào!
Ở trước bức tường thuẫn, từng lớp từng lớp người Odin giống nước lũ bị con đập ngăn lại, bị chặn lại một chổ, hàng người Odin đầu tiên chạm vào tường thuẫn liền lẫn vào trong hàng ngũ bộ binh Byzantine, thế nhưng nghênh đón bọn họ chính là trường mâu sắc bén của binh sĩ Byzantine, những thanh trường mâu này theo những cái khe của tường thuẫn đâm ra, sĩ quan ở phía sau cao giọng hò hét ra lệnh, mỗi một lần hét lớn, đội hình liền chỉnh tề đâm tới, mấy trăm trường mâu từ phía sau tường thuẫn đồng loạt đâm ra, nhất thời xuất hiện một vùng đầy máu tươi, nhóm người Odin xông lên trước nhất rất nhanh có hơn hai trăm chiến binh bị đâm thủng người mà ngã xuống, bị giết một cách rất đơn giản ở trận tiền!
Lúc này cung thủ ở phía sau vẫn như cũ tiến hành bắn liên tục tiễn vào chiến trường, mưa tiễn rời rạc vẫn như cũ nhẹ nhàng thu hoạch sinh mạng của các chiến sĩ người Odin.
Trong lúc nhất thời, người Odin điên cuồng hét lên, kêu la thảm thiết, còn bộ binh Byzantine thì rống giận, tiếng đâm chém đan xen với tiếng hò hét lan ra khắp chiến trường. . .
Làn sóng tấn công của người Odin càng lúc càng mạnh, thuẫn tường ở hàng đầu dần dần cũng bị áp bức lui về phía sau, các chiến sĩ đã dốc hết toàn lực, phía trước tường thuẫn, chí ít đã chết hơn bốn trăm người Odin, còn có người Odin bị thương ngã trên mặt đất, bị đồng bạn ở phía sau tiếp bước đạp trúng trở thành thịt nát !
Tường thuẫn dần dần bị đột phá do bị dồn ép, người Odin không sợ chết hung hãn tấn công, từng đợt từng đợt đánh lên phòng tuyến, bỏ lại không ít thi thể, những người Odin này giống như là không biết thế nào là rút lui, càng có vài chiến sĩ Odin, thậm chí mở rộng hai tay, đem khí lực toàn thân, giống như thể dùng máu thịt làm bia đỡ hung hăng lao thẳng về trường mâu sắc bén của bộ binh Byzantine! Còn có chiến sĩ Odin sau khi bị trường mâu đâm trúng, nhưng lại liều mạng túm lấy trường mâu giật khỏi tay binh sĩ Byzantine. . .
Sau một hồi, tường thuẫn đã xuất hiện vài chổ thủng, người Odin điên cuồng từ những lỗ hổng tràn vào đội hình bộ binh, thế nhưng những người Odin vừa ào vào, rất nhanh đã bị trường kiếm trong tay binh sĩ Byzantine đang chờ sẳn phía sau tường thuẫn xé thành từng mảnh nhỏ!
Khắp nơi là máu tươi, khắp nơi là thịt vụn tung bay! Âm thanh nặng nề của trường mâu đâm vào thân thể, tiếng va chạm giữa đao nhỏ chạm vào áo giáp, tiếng áo giáp vỡ vụn. . .
Adelike vẫn như trước ngồi ở trên lưng ngựa, lạnh lùng đội ngũ ở phía trước, lúc này khuôn mặt của vị tướng quân bình tĩnh giống như bàn thạch, sắc mặt vô cùng lạnh lùng và uy nghiêm, ánh mắt của hắn kiên cố giống như là sắt không hề có một tia dao động, lạnh lùng nhìn vô số địch nhân cũng như binh sĩ của mình chết đi, nhìn cảnh tượng đầy bi thương của chiến trường. . .
Rốt cục, đương lúc tường thuẫn bị đánh thủng bảy tám lỗ, Adelike kiên quyết phất tay một cái, trường mâu trong tay hắn lại lần nữa huy vũ, liền sau đó còi hiệu của Byzantine vang lên, tường thuẫn còn tàn dư nhanh chóng ầm ầm tan vỡ, các chiến sĩ chủ động vứt bỏ thuẫn bài, giơ trường kiếm lên, cùng người Odin hỗn chiến.
Địch ta đan xen vào nhau mà chém giết, hai bên gắt gao bám chặt vào nhau, khó phân địch ta, thế nhưng như thế lại phát huy được tối đa uy lực của binh sĩ tinh nhuệ Byzantine! Người Odin tuy rằng thiên tính dũng mãnh, thế nhưng bọn họ lại truy cầu sự anh dũng cùng võ nghệ của từng cá nhân, ở trong loại hỗn chiến như thế này, lại tỏ ra mất trật tự không chịu nổi. Mà đám binh sĩ Byzantine, rất nhanh ba tới năm người hợp thành một tiểu tổ, có người cầm thuẫn tròn để bảo vệ, có người cầm kiếm chuyên tâm giết địch, một tiểu tổ chiến đấu phối hợp nghiêm mặt như vậy, đơn giản đem từng tên từng tên dũng sĩ Odin ở ngoài cùng giết chết. Từng tên từng tên dũng sĩ Odin rất tự cao tách ly hàng ngũ liền bị giết chết dưới kiếm hai lưỡi của binh sĩ Byzantine, trên chiến tuyến, lúc này trở thành đơn phương người Odin bị giết chết, bọn họ càng lúc càng lui về phía sau, để lại trên đường đi đều là thi thể!
"Lại là bộ dáng trước đây, như một bày ong vỡ tổ mà tấn công loạn, bọn người Odin này, vĩnh viễn cũng không biết dùng đầu óc để chiến tranh. . ." Phía sau Adelike, một tướng lãnh người Byzantine có khuôn mặt râu quai nón cười lạnh khinh thường, vai rộng cùng thân thể cường tráng tựa hồ giống như muốn đem áo giáp bên ngoài chấn nát!
Khóe miệng của Adelike cười nhạt lộ ra một tia sát khí, quay đầu nhìn thoáng qua tên thủ hạ này: "Được rồi, Suoxiya, đến lượt chúng ta trình diễn!"
Suoxiya, trung đoàn trưởng trung đoàn hai tinh nhuệ nhất của kỵ binh binh đoàn thứ 13, hắn hưng phấn kêu lên một tiếng, mang theo thân binh của mình rất nhanh vọt tới cánh quân bên phải-- nơi đó chính là đội quân của hắn, trung đoàn hai, một trung đoàn thuần túy kỵ binh hạng nặng!
Lúc này đội ngũ bộ binh đang ngoan cường ngăn cản các đợt tấn công như thủy triều của người Odin, mặc dù binh sĩ tinh nhuệ của binh đoàn 13 dùng cách chiến đấu bằng tiểu tổ liên tục truy sát người Odin, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một chi bộ binh đơn bạc, liền bị rậm rạp người Odin càng ngày càng nhiều đẩy lui về phía sau. . .
Cuối cùng, đương lúc một tiếng còi xung phong vang lên, đội quân ở bên trái liền truyền tới tiếng gầm đầy khí phách hùng tráng của Adelike!
"Tiến lên! ! Luodeliya! ! Tiến lên! ! !"
Một tiếng gầm rõ to này, mang theo lực lượng của đấu khí lan truyền khắp chiến trường, nhất thời, tất cả tướng sĩ của binh đoàn 13, ngàn vạn âm thanh cùng lúc giống nhau hò hét !
"Luodeliya! Tiến lên! !"
Ầm ầm giống như là tiếng sấm rền, tiếng vó ngựa từ hai cánh vang lên, một mảnh trời đầy cát bụi, kỵ binh cưỡi bụi mà xông tới! !
Truyện khác cùng thể loại
382 chương
6 chương
171 chương
319 chương