Liệp quốc
Chương 21 : Tên rất hay
Sau đó, theo cách nói của Hạ Á Lôi Minh và kẻ đáng thương, Aokesi là một địa tinh không sợ bạo quyền, dũng cảm phản kháng lại áp bức ( thật sự là áp bức a), có một cuộc đời thê mỹ, vui buồn lẫn lộn.
Căn cứ vào tất cả những gì Aokesi nói, được chuyển hóa thành ngôn ngữ loài người có nội dung đại khái như sau:
Phiến lãnh địa trên bình nguyên lân cận nơi này là thuộc về một bộ lạc địa tinh, bộ lạc địa tinh này trên Dã Hỏa nguyên có thể tính là khá lớn, có khoảng chừng một ngàn nhân khẩu. Quy mô như thế, tại Dả Hỏa nguyên cũng là một trong số ít các bộ tộc thịnh vượng, hơn một nghìn nhân khẩu trừ bỏ người già yếu cùng phụ nữ và trẻ em thì cũng có hơn hai trăm chiến sĩ địa tinh.
Mà vị vương phi Aokesi, chính là được sinh ra ở trong bộ lạc này.
Đồng thời, dựa theo cách nói của nó, nó là một mỹ nam tử cực kỳ hiếm có ở trong quần thể địa tinh.
(được rồi, nói tới đoạn này, Hạ Á không cho là đúng liền cười to một hồi, sau đó mắng "Ngươi cũng được coi như là mỹ nam tử? Tiêu chuẩn thẩm mỹ của địa tinh các ngươi đúng là &%$# quái dị!"
Mà khi Hạ Á nói xong câu này, tức thì kẻ đáng thương dùng một ánh mắt tựa cười nhưng không cười nhìn hắn... )
Được rồi, câu chuyện tiếp tục...
Bi kịch của Aokesi bắt đầu từ việc hắn sinh ra đã quá anh tuấn mỹ lệ —— cái này là dựa theo tiêu chuẩn địa tinh.
Đương nhiên đây không phải nguyên nhân chính. Nếu như nói toàn bộ đều là do sự anh tuấn của nó, vậy dưới tình huống bình thường bi kịch của nó cùng lắm là có quá nhiều địa tinh lão bà, sau đó mỗi ngày đối mặt với dầu sôi lửa bỏng của chiến tranh trong gia đình.
Thế nhưng, bất hạnh lớn nhất của nó chính là nó sinh ra tại trong bộ lạc hùng mạnh này. Mà lãnh chúa hiện đang cầm quyền của nơi này, anh dũng thiện chiến, năng lực lãnh đạo xuất sắc, nhưng lại có một cái bệnh khiến cho người ta đau đầu:
Sở thích người khác phái của hắn thật sự khác với người thường!
Có người nói lúc vị lãnh chúa kia chọn lão bà, đem toàn bộ tuổi trẻ nữ tính địa tinh trong bộ lạc ra cũng không chọn được một người, cũng không có nhìn vừa mắt một ai.
Cuối cùng đương lúc vị lãnh chúa nhìn thấy anh tuấn Aokesi—— vị lãnh chúa đại nhân kia bỗng nhiên giống như bị thiên lôi bổ cho một búa, ngọn lửa tình cảm Brokeback (1) trong lòng nỗi lên...
Sau đó, bi kịch của Aokesi tới...
Có thể tưởng tượng a, thật ra chuyện này trong thế giới loài người cũng không tính là ngạc nhiên. Trong quý tộc loài người, cũng không thiếu người yêu thích phong cách nam nhân, đầy mùi vị đặc thù của tình cảm Brokeback. Trong quý tộc loài người hoặc dấu diếm, hoặc công khai mình đồng tính luyến ái số lượng cũng không ít, thậm chí nghe nói đương kiêm hoàng thái tử của Byzantine đế quốc hoàng tử điện hạ cũng thuộc dạng này ...
Thế nhưng! Thế nhưng! Thế nhưng! Thế nhưng, chúng nó là địa tinh a! ! !
Lúc loài người bị đồng tính, thường thường khiến cho người ta cảm giác phong nhã mà thê lương.
Nhưng chuyện này xảy ra trên người địa tinh, thì thực sự có chút làm cho người ta nói không nên lời...
Hơn nữa... Địa tinh cũng không có cái truyền thống này a!
Aokesi là một mỹ nam tử địa tinh, dưới cường quyền của lãnh chúa, bị mạnh mẽ chiêu nạp thành vương phi của lãnh chúa, hắn bất đắc dĩ bị lọt vào tình cảnh đãi ngộ thảm thống. Thế nhưng nó là một tên địa tinh yêu thích tự do cùng với sở thích giới tính bình thường, cho nên chịu đựng sự đãi ngộ thảm thống này một thời gian, nó rốt cuộc làm ra một động tác phản khán lại số phận bi thảm của mình: chạy trốn!
Cho dù vứt bỏ thân phận hợp pháp là một cư dân của bộ lạc, Cho dù lưu lạc trên bình nguyên làm một địa tinh vô gia cư, Cho dù vứt bỏ cuộc sống cẩm y ngọc thực của một vương phi, sống trên bình nguyên bửa đói bửa no màn trời chiếu đất.
Đối với địa tinh mà nói, làm một tên lang thang là rất nguy hiểm. Trên Dã Hỏa nguyên, địa tinh rất nhỏ yếu, nếu như không có dựa vào bộ lạc, tại bình nguyên sống còn một mình là không hề bảo đảm.
Thế nhưng Aokesi vẫn như cũ lựa chọn con đường này, từ điểm này mà nói, nó là một con địa tinh rất có tôn nghiêm.
"Hèn chi... Lúc vừa thấy mấy tên võ sĩ địa tinh này, nó đem đầu chôn xuống dưới đất. Nguyên lai là sợ bọn kia thấy được bộ dạng của nó." Kẻ đáng thương thở dài.
Hạ Á cũng thở dài. Tuy rằng hắn gần đây không có bao nhiêu tính cảm thông, thế nhưng hiện tại đối với tên địa tinh này, cũng nhịn không được có chút thương hại. Thậm chí thái độ của hắn đối với Aokesi cũng tử tế hơn nhiều, đem dây thừng trên người Aokesi tháo ra, còn cho nó một khối thịt lang.
Aokesi tỏ ra rất cảm kích, nó rất nhanh đem những tin tức có giá trị mà nó biết về phụ cận xung quanh khu này toàn bộ nói cho Hạ Á.
Phụ cận phiến lãnh địa này đều thuộc về vị "đồng tính địa tinh lãnh chúa", nếu từ nơi này hướng tiếp về phía đông bắc mà đi, khoảng chừng một ngày đêm thời gian mới ra khỏi phạm vi thế lực của bộ lạc này. Tiếp tục đi tới, sẽ gặp một con sông, con sông kia mùa đông sẽ khô cạn, có thể dọc theo sông mà đi tiếp về phía bắc, trên đường tiến về phía bắc, ngoại trừ cái bộ lạc địa tinh trước mắt này, sẽ không còn bộ lạc lớn nào khác, đa số là một ít tiểu bộ lạc nhân khẩu khoảng hai ba trăm, phân tán dọc theo bình nguyên. Trừ mấy thứ đó ra, còn có một ít địa tin lưu lạc tập chung tạo thành cường đạo đoàn, quy mô tối đa cũng chỉ vài chục tên.
Phải dọc theo con sông kia đi tới thượng nguồn, đi khoảng chừng ba ngày, mới có thể thoát ra khỏi địa bàn của địa tinh, tiếp tục đi về hướng bắc sẽ đi vào cực bắc của Dã Hỏa nguyên.
Cực bắc là một ngọn núi lớn nguy nga khổng lồ, là một lá chắn tự nhiên của phía bắc Dả Hoa nguyên, vượt qua núi lớn này, thì có thể nhìn thấy Odin đế quốc ở xa xa.
Hạ Á nghe xong trong lòng vui vẻ... Tòa núi lớn kia không chừng chính là nơi con rồng ẩn thân!
Hơn nữa, để báo đáp lại miếng thịt lang của Hạ Á, vương phi tiên sinh còn tự mình vẻ qua loa ra một cái địa đồ. Đem mấy cái bộ lạc địa tinh có thể gặp phải trên đường hướng bắc toàn bộ đánh dấu vào đó.
Hạ Á nhất thời cao hứng, gần như có thể đem vị vương phi tiên sinh này thả ra.
"Thật ra, ngươi nên quay về bộ lạc, lưu lạc, sớm muộn cũng biến thành tác tác." Hạ Á thở dài: "Hơn nữa, ta còn đánh gẫy chân của ngươi, tử cơ! Tác tác, bất hảo!"
Con mắt của Aokesi lập tức trừng lớn, chỉ chỉ cái chân bị Hạ Á đánh gẫy: "Ta, tác tác, chân, tử cơ!"
Sau đó nó xoay người lại, vỗ vỗ mông: "Ta, vương phi, mông, tử cơ!" (DG: ahahaha)
Lúc quay lại, khuôn mặt lộ vẻ bi thống: "Ta, tác tác, nguyện ý! Vương phi, không muốn!" Dường như ý tứ còn không đủ, liền bổ sung một câu: "Cước, tử cơ, chịu đựng, nguyện ý! Mông, tử cơ, chịu đựng, không muốn!"
Hạ Á cùng kẻ đáng thương lại lần nữa té xỉu...
... ...
Qua một hồi, Hạ Á đối với vị địa tinh lãnh chúa chưa từng gặp mặt kia có chút hiếu kỳ: "Vị địa tinh lãnh chúa kia tên gọi là gì?"
"Thiên Công, cực mạnh, địa tinh, lãnh chủ!"
Công? Ách...
Hạ Á rùng mình một cái, thật tình thật bụng khen ngợi: "Tên rất hay! Quả nhiên là tên rất hay a! Người cũng như tên, người cũng như tên! !"
Sau đó, vị thê thảm vương phi tiên sinh này còn cung cấp cho Hạ Á một tin đủ để con mắt hắn phát sáng.
Ngay tại vài ngày trước, có một nhóm loài người thực lực phi thường hùng mạnh, cùng là từ đi hướng về phía bắc mà đi, mấy bộ lạc địa tinh lân cận cũng có chủ ý đánh qua mấy người này, kết qua ăn không ít đòn đau.
"Chẳng lẽ là mấy ma pháp sư đi săn rồng?" Hạ Á mừng rỡ như điên, thế nhưng khi tiếp tục hỏi, vị vương phi tiên sinh này trả lời không giống như vậy.
Dựa theo lời nói của Aokesi, đám người xông vào dã nguyên có khoảng chừng hơn mười tên, không phải ma pháp sư, mà toàn bộ đều là kỵ sĩ vũ trang hạng nặng, còn dẫn theo ngựa dự bị, trang bị hoàn mỹ, vừa tới bình nguyên có một ngày thì đã tiêu diệt sạch một ít tiểu bộ lạc địa tinh, có người nói bọn họ còn bắt vài địa tinh, sau đó thì hướng trực tiếp phương bắc mà đi.
Hình như... Những người đó đang tìm kiếm một cái gì đó rất trọng yếu.
Kẻ đáng thương len lén liếc mắt nhìn Hạ Á.
(1) Brokeback Mountain : đây là một bộ phim gây nhiều tranh cải, vì nó miêu tả chuyện tình của hai nhân vật đều là ... nam. Cái phim bệnh hoạn này ta không có xem nên không biết, mà hình như nó cũng bị cấm bên Trung Quốc, không hiểu tại sao tác giả lại đem vào đây, thật là .....
Truyện khác cùng thể loại
206 chương
501 chương
29 chương
50 chương
141 chương
1284 chương
104 chương
45 chương