Liệp quốc

Chương 191 : Long thứ

Tatara bị Hạ Á túm cổ, mặt đỏ bừng, thè cả lưỡi ra. Hạ Á dùng một tay nhấc Tatara bỏ qua một bên, lạnh nhạt nói: "Ngươi nên làm điều gì đó là tốt nhất!" Nói xong dế nhũi chồm lên, giận dữ nhìn Răng To, vặn người qua lại chuẩn bị xông vào! Tatara choáng váng, lắp bắp nói: "Lão... lão gia, người còn chưa khoẻ!" "Xì! Ta phải lấy lại cây cời lò của ta!" Hạ Á nói xong đã lộn người lại, thuận thế lăn một vòng trên mặt đất. Đến khi đứng lên, hai tay hắn đã cầm hai thanh giáo ngắn đã gãy một nửa, không biết của tên Zhaku nào chết đi bỏ lại. Hắn chạy nhanh mấy bước lấy đà rồi hít một hơi thật sâu, hét lớn một tiếng, ánh mắt phát ra tia sáng đỏ rực, phóng mạnh cây giáo ra. Răng To đang quơ quào mấy cái chân dài của nó. Shaerba tuy khá lỗ mãng nhưng lại đầy kinh nghiệm khi lâm trận. Hắn và bọn lính đánh thuê cố ý tản ra để chạy trốn, không ngừng la hét ỏm tỏi gây thanh thế khiến Răng To tuy đã nổi giận nhưng lại phân vân chưa biết đuổi theo ai, cứ nhấp nhổm mấy cái chân đầy gai nhọn, miệng rít lên một tiếng sắc nhọn. Từ phía sau, thanh giáo ngắn do Hạ Á phóng ra đã rít gió nện đánh "Phịch!" vào tấm thân khổng lồ của con nhện! Dù đã dùng đến Phi hồng sát khí, lực phát ra rất lớn, nhưng thân hình vĩ đại của Răng To lại có lớp vỏ ngoài quá sức cứng rắn, ngay cả bọn kì đà cũng không làm tổn thương gì được, nên ngọn giáo cũng chỉ tạo nên một vết trầy rồi văng ra ngoài! Có điều Hạ Á dùng sức quá mạnh khiến Răng To bị ngọn giáo đập vào cũng phải hơi lảo đảo. Nó nhanh chóng xoay vù người lại, đôi mắt ánh lên vẻ giận dữ, đáng sợ! Hạ Á chạy nhanh tới trước mặt Răng To rồi tung người nhảy lên! Hắn đứng trước thân hình khổng lồ của Răng To thì chỉ như một con dế nhũi. Khi hắn vừa nhảy lên, thân hình còn đang lơ lửng trên không, thì hai chiếc răng bén ngót của Răng To đã ở ngay trước mặt! Dưới tác dụng của Phi hồng sát khí, mọi chuyển động trước cặp mắt đỏ ngầu của hắn trở nên chậm hơn rất nhiều. Hắn nhận ra hai cái răng khổng lồ đang dần khép lại trước mặt hắn vẫn còn có một chỗ sơ hở! Hạ Á ở trên không khẽ xoay người. Cây giáo ngắn trong tay hắn, trong nháy mắt, làm được một việc không thể tin nổi là điểm mạnh vào cái răng to đùng của con nhện. "Phịch!" một cái, cây giáo gãy vụn nhưng đầu con nhện cũng bị đè thấp xuống một chút. Thuận thế, Hạ Á co người lại, lộn thêm một vòng rồi đáp xuống lưng con nhện một lần nữa! "Mẹ nó!" Đáp lên lưng con nhện, Hạ Á ngã xuống theo quán tính. Đám lông trên lưng con nhện đầy những chất dịch trăng trắng khiến hắn không thể đứng vững, chỉ miễn cưỡng bám vào một túm lông, miệng la hét inh ỏi, cố trườn vào bên trong. Cây cời lò ở không xa trước mắt Hạ Á, đâm lút vào người con nhện. Chung quanh miệng vết thương, bên dưới cái chuôi, mơ hồ như chảy ra một chất dịch vàng vàng đáng sợ. Hạ Á liều mạng chòi chân mấy cái, chật vật trườn tới, cuối cùng cũng nắm được chuôi cây cời lò. Răng To cảm thấy được có người trên lưng nên buông tha bọn Shaerba không đuổi theo nữa. Nó cứ xoay người vòng vòng, thỉnh thoảng lại nhảy tưng lên, cố sức quay cuồng. Hạ Á nắm chặt chuôi cây cời lò, bị xoay đến choáng váng, quát tháo ỏm tỏi. Theo sự lay động của hắn, cây cời lò đang cắm trên lưng con nhện cũng lung lay, càng làm cho con quái vật thêm đau đớn. Nó lắc mạnh thân hình khiến Hạ Á bị quăng quật như muốn bay vút đi. "Giữ cho chặt! Hạ Á!!" Shaerba ở xa xa gào lên, hắn quay lại và thét gọi bọn lính đánh thuê cùng chạy trở lại. Shaerba nhặt một cây búa trên mặt đất giận dữ ném qua, bọn lính đánh thuê cũng học theo gã, nhặt lên nào là giáo, nào là búa... ném qua lia lịa. Nhất thời con nhện bị trúng đòn vào người đến toé lửa, phải nhảy dựng lên. "Kiên trì mẹ gì!" Hạ Á gào đến khàn cả giọng: "Tatara! Tatara khốn kiếp! Làm gì đi chứ! Mau làm đi!" Tatara sợ đến xám cả mặt mày. Hắn đứng trong bụi cỏ ở xa xa, cuống quít giơ cao hai tay, miệng bắt đầu ê a ngâm nga thần chú. Dần dần, mặt hắn ngày càng trắng bệch ra. Hắn xoè rộng hai tay, trong lòng bàn tay từ từ hiện ra ba hạt màu khác nhau: đỏ, đen và xanh. Ba hạt màu này hình thành một quầng sáng trong tay hắn rồi nhanh chóng xoay tròn. Một luồng gió trong tay hắn nổi lên làm rạp cả các bụi cỏ chung quanh. Tóc tai của Tatara cũng bay tán loạn trong cơn cuồng phong. "Mẹ nó! Ngươi làm gì lâu vậy!" Hạ Á vẫn gào lên đến rát họng. "Lão gia, vậy là nhanh lắm rồi!" Tatara cắn răng hét lại: "Ngài đừng làm gián đoạn câu thần chú của ta thì còn nhanh hơn nữa đó!" Con nhện dường như cũng cảm thấy mối nguy hiểm đang ở phía sau. Phía trước thì dù bọn Shaerba ra sức ném các thứ vũ khí tới nhưng số vũ khí rơi rớt này cũng chẳng được bao nhiêu! Chỉ một lúc là mọi người đã chỉ còn hai tay không! Răng To lần này chẳng chần chờ gì, nó chạy ngay tới Shaerba để tấn công. Shaerba lập tức la hoảng, nhanh chóng quay đầu bỏ chạy. Hắn mới chạy được vài bước thì Răng To từ phía sau đã hé miệng phun ra một luồng chất keo có màu hơi đục. Đám keo này bắn tới thật nhanh, đập vào Shaerba đánh "Rầm!" một tiếng. Ngay tức khắc khiến hắn như bị đông cứng lại và dính chặt vào nền đất! Shaerba la hoảng lên nhưng toàn thân đã bị lớp keo bao phủ, ban đầu hắn còn muốn giãy dụa nhưng sau đó mới thất kinh thấy được đám keo kinh tởm này đã rất dính lại vô cùng bền chặt! Tha hồ cho hắn cố gắng đến mấy cũng không nhúc nhích gì được! Răng To lại xoay qua ba tên lính đánh thuê còn lại, phun chất keo vào chúng. Bị keo bám vào người, bọn lính đánh thuê cứ như lũ côn trùng rơi vào nhựa thông, ngã luôn ra đất, tha hồ giãy dụa cũng không thoát ra được. Hạ Á như ngây dại. Con nhện chết tiệt này lại có tài nghệ đến vậy hay sao? "Đồ ngu! Đây là nó nhả tơ!" Giọng Dora trong đầu hắn vang lên, đầy căm tức. "Ngươi điên rồi hay sao? Chạy trốn được mà không chạy! Tên khốn nhà ngươi thích làm anh hùng sao?! Đây là nó nhả tơ! Loại ma thú này thân thể tiến hoá quá cỡ nên khả năng nhả tơ trở nên thế này!" Nhả tơ? Sao như phun nước vậy? Hạ Á trong lòng căm tức, muốn cự lại. Cuối cùng thừa lúc con nhện ổn định thân hình để phun keo ra, hắn đứng lên, trụ thật vững, đưa hai tay giữ chặt chuôi cây cời lò rồi quát khẽ một tiếng... "Xoạt!" Cùng với âm thanh chói tai như tiếng dao lướt qua bàn mài, cây cời lò đang cắm ngập tận chuôi vào lưng con nhện đã bị Hạ Á rút ra! Có cây cời lò trong tay, dũng khí của dế nhũi tăng vọt. hắn vung cây cời lò lên, cười như điên rồi búng mình nhảy xuống, đứng lại trên một đám cỏ ở xa xa. Cây cời lò rút ra, lộ miệng vết thương khiến con nhện đau đớn. Nó liên tục há mồm gầm rú. Hạ Á nhanh chóng thò tay vào lòng lấy ra một viên đá hình dạng kì lạ! Chính là viên đá mà Kaweixier đã cho hắn ở đế đô, nó có tính chất giống như viên đá đang treo trên cổ hắn. Hạ Á mắt nhìn con nhện đăm đăm, chân nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời vội vã đặt viên đá kia vào cái lỗ ở cán cây cời lò. Sau khi tảng đá được đặt vào chỗ của nó. Hạ Á ánh mắt chớp động, hít vào thật sâu. Một tia sáng đỏ bừng lên trong mắt hắn! Lần này hắn không hề tiết kiệm sức lực, Phi hồng sát khí bùng phát với tất cả sức mạnh kinh khủng của nó! Ngay lập tức, trong cơ thể hắn dâng lên một cỗ sức mạnh khổng lồ vô cùng quen thuộc, tràn ngập cảm giác điên cuồng! Thật nhanh chóng, vô số luồng sáng đỏ từ tay hắn chảy nhanh vào cây cời lò. Viên đá bóng nhoáng kia cũng lập tức phát ra một vầng hào quang màu đỏ, vầng hào quang này không sáng chói mà chỉ lấp la lấp lánh... Đồng thời Hạ Á cũng cảm thấy rất rõ cây cời lò trong tay mình trở nên vô cùng nặng nề. Chỉ trong nháy mắt, nó đã nặng thêm gấp cả ngàn lần! Hắn hít vào một hơi thật sâu, gầm gừ khe khẽ, hai tay nắm chặt cây cời lò. Các bắp thịt ở tay căng cứng, run run, hắn cố sức nâng cây cời lò lên, đối mặt với con nhện khổng lồ kia! Cuồng bạo! Một cỗ sát khí điên cuồng - dường như thông qua viên đá kì lạ đang gắn trên cây cời lò kia - không biết bằng cách nào, được nhân lên gấp bội rồi đổ vào trong tâm trí hắn. Hạ Á tự cảm giác được trong ý thức hắn như có những tiếng sấm nổ liên tiếp! Mỗi tiếng sấm như vậy lại làm cho ý thức của hắn mất đi một ít! Cuối cùng trong óc hắn tràn ngập sát ý điên cuồng, cảm thấy chán ghét hết thảy mọi thứ chung quanh, dường như chỉ hận không thể vung tay đập tan tất cả! Cỗ sát khí này bùng lên với sức mạnh phi thường khiến ai cũng cảm nhận được! Từ Shaerba và bọn lính đánh thuê đang bị bọc trong lớp keo dính cho đến Tatara đang đứng ở đàng xa đang ra sức niệm thần chú cũng đều mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Hạ Á. Hạ Á bỗng nhiên ngửa mặt lên trời, cười lên ba tiếng. "Ha ha ha! Ha ha ha! Ha ha ha!!" Tiếng cười như mang theo vẻ tà ác và dữ tợn vô cùng! Mỗi tiếng cười vang lên đều khiến mọi người sợ hãi đến lạnh buốt sống lưng! "Giết! Mẹ kiếp! Giết!" Hạ Á trợn tròn hai mắt, nói gằn từng tiếng với con nhện khổng lồ trước mặt. "Giết! Ông đây phải giết con quái vật tám chân, lông lá rậm rạp là mày!!!" Dế nhũi hét lớn một tiếng, dùng hết sức của đôi tay, vung cây cời lò lên hung hăng đâm tới con nhện ở trước mặt! "Long... Thứ...!!!!" Một tiếng thét gào. Sấm sét ập xuống!!