Liệp quốc

Chương 135 : Trong tim ngươi, có hình bóng của ta không

Qipu nghĩ rằng bản thân hắn thật sự rất hối hận khi đến nơi này ngày hôm nay. Hiện tại hắn đang bị hai con ma men này dây dưa, nếu như là trước đây, lấy thân phận là thân tín của thái tử, vũ kỹ đương nhiên là bất phàm, tuy rằng không giỏi về mưu lược, thế nhưng vũ kỹ cá nhân sẽ không thua gì các tướng lĩnh ở trong quân đội. Chỉ bất quá... trận đánh này thật sự làm cho hắn uất ức a! Green cùng Ruhr hai người không chịu phân rõ phải trái, trong lúc uống say, chỉ một mực vây lấy Qipu, Qipu nỗ lực chống cự, lấy thực lực của hắn, nếu là một đối một, đương nhiên là không sợ, thế nhưng lấy một địch hai, như vậy thì sẽ chật vật, may là hai con ma men này đã say cho nên lúc xuất chiêu cũng khó tránh khỏi có chút thiếu chính xác, thế nhưng Qipu dù sao cũng biết thân phận của hai người, hắn không dám nặng tay, vạn nhất làm bị thương người nào, cuối cùng bản thân hắn vẫn là người gặp không may-- hắn bất quá chỉ là tâm phúc của thái tử, mà đối phương lại là phần tử trung kiên của ưng hệ, hoàng thất muốn cùng vây cánh của bọn quân phiệt tranh đấu, vẫn còn phải nhờ vào sức lực của những người trong ưng hệ. Đấu nhau nửa ngày, Qipu vài lần muốn tìm cơ hội thoát thân như không có, hắn tuy rằng không muốn đánh bị thương đối phương, thế nhưng lại càng không muốn để cho đối phương đánh bị thương bản thân. Cứ thế mà đánh, dây dưa một hồi lâu, tạo ra động tĩnh làm mọi người xung quanh bắt đầu chú ý. Liền sau đó hắn nghe thấy từ cửa sân sau truyền tới tiếng người, vài thân ảnh thất tha thất thiểu đi vào. "Di? Có người đánh nhau? Đấu khí mạnh thật !" "Ân, hình như... Di? Người kia chính là tướng quân Ruhr !" Từ cửa sân sau đi vào vài người, trong số đó có một gã mập, thân mình chỉ sợ còn vượt qua cả Ruhr, cũng không phải là người xa lạ, mà chính là Guluo của thương hội người Landisi dọc đường đi theo Hạ Á vào đế đô. Mà bên cạnh Guluo còn có một nam tử, mặc một đồ võ sĩ bó sát người, bên hông đeo một thanh trường kiếm mỏng, vẻ mặt anh khí, chính thị là võ sĩ giáp đen Afuleika của nanh sói đoàn. Nguyên lai từ lúc đi tới đế đô, sau khi Hạ Á cùng bọn họ biệt ly, nguyên bản dự định dàn xếp xong chỗ ở sẽ phái người tri thông cho bọn họ, chỉ là hắn còn phải ứng phó đám người khiêu chiến, sau đó còn phải làm một số việc trọng yếu đối với hắn, cho nên đã trễ hẹn. Mà tên Guluo có thân phận thực tế chính là thủ lĩnh mật thám tình báo của người Landisi, trên đường đã cất công rất lớn để kết giao cùng Hạ Á, đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ mối lương duyên này. Tên gia hỏa này là một người tinh tế, không có tùy tiện chủ động đi tìm Hạ Á, trái lại nhắm thẳng vào người của Afuleika. Trên đường đi Hạ Á đã đem nang sói đoàn gia nhập vào đội ngũ, hắn còn giúp nanh sói đoàn chống lại phục kích trên đường, kết hạ giao tình rất sâu, như vậy cho dù Hạ Á không có tìm bản thân Guluo, nhưng chắc chắn sẽ cùng Afuleika liên lạc, bản thân Guluo chỉ cần ở bên cạnh Afuleika, không sợ sau này không có cơ hội gặp lại hạ Á. Cho nên vừa đi tới đế đô, ngay ngày hôm sau Guluo đã phái người đi tới nhà trọ gần bến cảng phía nam, tìm được đội ngũ võ sĩ của nanh sói đoàn. Mọi người trên đường đi vốn đã có không ít giao tình, cùng nhau chống đỡ phục kích, hơn nữa lần phục kích nọ chỉ đơn thuần là nhắm vào nanh sói đoàn, Afuleika coi như là thiếu người Landisi một cái nhân tình. Hơn nữa Guluo rất khôn khéo trong chủ động kết giao, hiển nhiên là làm một cách rất thầm lặng và cẩn thận, mấy ngày nay quan hệ hai bên đã rất nhanh trở nên thân thiện. Đêm nay Guluo làm chủ, mời Afuleika đi ra uống rượu, nhưng lại xảo hợp, chọn đúng ngay nhà phong nguyệt này, ăn nhậu tới lúc này, cảm giác say cũng đã giảm bớt, mấy người bọn họ lảo đảo đi ra phía sân sau, cho rằng nhà xí ở trong sân sau là gần với phòng của bọn họ nhất, vừa mới bước vào, thì thấy ba nhân ảnh đang đánh nhau loạn cả lên. Nguyên bản thì nơi phong nguyện này, khách nhân uống say nháo sự, cũng là việc thường gặp, không có gì đáng phải ngạc nhiên, chỉ là nhìn thấy ba người đang đánh loạn nhau ở phía sân sau, cư nhiên đều toát ra đấu khí chói mắt, trình độ đấu khí của mỗi tên đều rất cao! Nhìn kỹ, cư nhiên toàn bộ đều thuộc vào hàng ngũ cao giai ! Điều này thì có chút không bình thường. Tiếp tục nhìn kỹ, hai người lập tức nhận ra, trong số đó còn có một người mập mạp chính là tướng quân Ruhr! Lúc trước khi vào thành, Afuleika ở rất xa đã liếc mắt nhìn ra Ruhr, lúc này tuy rằng say rượu, thế nhưng cũng còn đủ tỉnh táo để nhận ra. Guluo ở bên cạnh, trong lòng còn chấn động vượt xa thủ lĩnh nanh sói đoàn. Thân là tình báo tinh anh của Landisi, Guluo đối với giai cấp cao tầng hạch tâm của đế quốc Byzantine, nhất là đối với các nhân vật trọng yếu bên trong Aosiji Liya, hắn đều có hiểu biết, tất cả các tư liệu về những nhân vật trọng yếu của đế quốc hắn đều thuộc nằm lòng, ngay cả tướng mạo của mỗi người, hắn cũng đều tỉ mỉ xem qua chân dung vẽ lại. Lúc này ba người đánh nhau, một người là Ruhr tướng quân tân nhiệm của binh đoàn 13 đế quốc Byzantine -- việc này thì càng đáng để nói, cho dù danh tiếng của Ruhr không tốt lắm, thế nhưng lại được bổ nhiệm làm chỉ huy binh đoàn thép nổi tiếng của Byzantine, như vậy nói như thế nào, thì hắn cũng đã bước vào hàng ngũ những nhân vật quan trong trong thực quyền của đế quốc. Còn tên gia hỏa có đấu khí màu vàng nhạt kia, tướng mạo có chút xa lạ, dù sao tư liệu của Green đã bị xóa bỏ gần hết, thanh danh cũng không cao. Thế nhưng vị võ sĩ đang bị hai người vây đánh, tướng mạo lại anh tuấn, tuy rằng trong bóng tối không nhìn thấy rõ, bất quá cố gắng nhìn kỹ một chút, Guluo lập tức liền nhận thức được, người kia chính là võ sĩ tâm phúc nhất bên cạnh thái tử điện hạ, Qipu! ! Hắn vừa nhìn ra mấy người này, liền không khỏi ngây dại. Ruhr là tướng quân trung kiên trong ưng hệ, mà ưng hệ luôn luôn trung thành với hoàng thất, nhưng vì sao lại cùng tâm phúc của thái tử đánh nhau? Guluo vẫn còn đang ngạc nhiên, thì Afuleika bên cạnh đã có chút nhịn không được. Hắn nhận được ân tình từ phía Hạ Á, đối với Hạ Á đương nhiên là mang ơn, lúc trước ở cổng thành đã nhìn thấy Ruhr nghênh tiếp Hạ Á đi vào, biết được vị tướng quân mập mạp này là bằng hữu của Hạ Á-- nếu đã là bằng hữu của ân nhân, mắt thấy cùng người khác giao đấu, như vậy đứng ngoài khoanh tay mà nhìn thì làm gì còn đạo lý? ? Afuleika là một nam tử ân oán phân minh, nhìn thấy tình cảnh này, cũng không chút do dự, xoạt một tiếng, rút lấy thanh trường kiếm bên hông, hét lớn một tiếng: "Ruhr tướng quân, ta tới giúp ngươi!" Nói xong, nhúng người nhảy vào. Thực lực của hắn so với ba người kia quả thực yếu hơn một bậc, đấu khí bất quá chỉ là trung giai, thế nhưng lúc này không chút do dự, liền nhảy vào tham gia trận đánh. Qipu kêu khổ trong lòng, mắt thấy đối phương cư nhiên lại có thêm viện binh, cái tên gia hỏa mới tới, đấu khí thật ra có chút thấp hơn bản thân, nhưng mà kiếm pháp lại sắc bén quỷ dị. Afuleika biết rằng thực lực bản thân không thuộc chung tầng lớp với những người này, hắn dứt khoát dùng kiếm thuật cùng thân pháp nhanh nhẹn chạy ở xung quanh, thỉnh thoảng hướng vào bên trong đâm một kiếm. Qipu đã đổ đầy mồ hôi, kháng cự càng lúc càng yếu dần, mà Guluo ở bên ngoài đang quan chiến, mắt thấy Qipu đang càng lúc càng gặp nguy hiểm, bỗng nhiên trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén ngoan trá... Cơ hội tốt a! ! Mặc kệ bọn họ vì sao đánh nhau, nếu như có thể đem tâm phúc của thái tử giết chết tại nơi này... Như vậy ưng hệ sẽ cùng hoàng thất Byzantine phát sinh hiềm khích ! Cho dù nói như thế nào, cũng là có ích cho người Landisi chúng ta! Ánh mắt của Guluo chớp động, bên cạnh hắn đều là tùy tùng võ sĩ người Landisi, thấp giọng ra lên: "Đi! Tìm biện pháp giết chết tên đang bị vây công kia!" Mấy võ sĩ người Landisi võ sĩ liền hiểu ý, đều rút vũ khí trên người ra, vọt tới. Mấy võ sĩ người Landisi gia nhập cuộc chiến, liền tung ra toàn là sát chiêu tàn nhẫn, lần này thì Qipu hồn phi phách tán! Green cùng Ruhr loạn chiến rõ ràng chỉ là do say rượu nên mới đánh nhau, thế nhưng mấy tên vừa tới, vừa nhập cuộc đã tung ra sát chiêu-- cái này hiển nhiên là muốn giết chết bản thân hắn ngay tại đây ! ! Đầu của Qipu đổ đầy mồ hôi, trong lòng vạn phần lo lắng, ngày hôm nay hắn bị Adeline van xin làm cho động lòng, lặng lẽ mang nàng trốn ra ngoài, để bảo mật, ngay cả một tùy tùng cũng không có mang theo, hắn cho rằng với bản lĩnh của bản thân, cùng lúc lại là ở trong đế đô, cho nên cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm. Làm sao có thể đoán trước sẽ xảy ra tình cảnh hiện tại? Nhiều người như vậy vây công một mình bản thân, ngay cả thực lực của Qipu đạt tới trình độ cao giai võ sĩ, cũng không thể chống đỡ được, hắn lại còn không có vũ khí, đối mặt với một bọn trang bị đầy đủ, lập tức bị vây vào khốn cảnh, ai nha vài tiếng, vai của hắn liền bị chém một đao. Qipu trong lòng cuồng nộ, liền sau đó sinh ra vài phần tuyệt vọng. Đúng lúc này Green cùng Ruhr bỗng nhiên hồi phục lại vài phần lý trí, hai người tuy rằng say rượu hồ đồ, thế nhưng bỗng nhiên xuất hiện nhiều người như vậy giúp đỡ, cũng biết được có điểm không đúng, mắt thấy toàn bộ người mới gia nhập vào đều theo một phe của bọn hắn, hai người thoáng nhìn nhau một chút, cùng lúc nhảy ra khỏi trận đánh, Ruhr trừng mắt hét lớn : "Cái đám hỗn đản này từ đâu tới, dám làm mất niềm vui của bọn ông, ai cần các ngươi nhúng tay vào ! Cút ngay!" Nói xong, hắn vươn tay chụp lấy một võ sĩ Landisi, tên võ sĩ kia bị hắn chụp lấy vai, nhưng lại không có mệnh lệnh của cấp trên, nên không dám đánh trả Ruhr, bị Ruhr vung tay lên, hất văng ra khỏi vòng chiến. Green cũng lắc lắc đầu một chút : "Tất cả cút ngay !" Mục tiêu của hắn là Afuleika, trong đám người mới gia nhập, vũ kỹ của Afuleika so với đám võ sĩ Landisi khác đều cao hơi một chút, Green lập tức vọt tới, một quyền đấm ra, Afuleika cũng không muốn cùng hắn động thủ, lách mình nhảy lui về phía sau, đấu khí màu vàng nhạt nện lên thân kiếm của Afuleika, nhất thời trường kiếm ong một tiếng, Afuleika hừ một cái, sắc mặt trắng nhợt, liên tục lui về sau vài bước, tránh xa vòng chiến. Nếu như Ruhr không muốn tiếp tục đánh nhau, Afuleika cũng sẽ tự giác dừng tay, thế nhưng đám võ sĩ Landisi lại không giống hắn, bọn họ được lệnh phải giết chết Qipu ở ngay tại nơi này, ra tay càng lúc càng trở nên tàn nhẫn. Qipu đã không còn Ruhr cùng Green vây công ở bên cạnh, áp lực chợt giảm đi, mắt thấy bọn người mới tới là muốn ra tay giết chết bản thân hắn, hắn cũng không có tiếp tục nhẹ tay, toàn lực phản kích, liên tục đấm ra hai quyền thật mạnh, đấu khí chặt đứt đoản đao của đối phương, sau đó tung cước đá vào bụng dưới một tên võ sĩ người Landisi, tên nọ trực tiếp bay thẳng ra ngoài, miệng phun ra một bụng máu. Qipu nhân cơ hội này nhảy ra khỏi vòng chiến, cũng có võ sĩ Landisi mang theo cung tiễn bên người, liền tháo xuống, kéo cung cài tên truy bắn, trong bóng tối, Qipu nghe thấy tiếng xé gió, bỗng nhiên xoay người lại phía sau, tung một quyền đánh bay thanh tiễn đang bay tới trước mặt, trong lòng khẽ động, quát lớn: "Di? Thanh tiễn này... A! Các ngươi là người Landisi ! ! ! Vì sao lại đánh lén ta ! ! !" Mấy người người Landisi có chút do dự, mắt thấy Qipu đã chạy khá xa, cũng không biết có nên hay không tiếp tục truy đuổi. Đúng lúc này, hai con ma men Ruhr cùng Green, sau một trận đánh đổ đầy mồ hôi, tâm trí cũng đã thanh thỉnh vài phần, Ruhr vừa nghe thấy "Landisi ", lập tức liền nhảy dựng lên: "Người Landisi ! Đâu, ở đâu !!?" Trong lần đại chiến ở Dã Hỏa nguyên, quân đội Byzantine đã xác định được trong đội quân xâm lấn của người Odin còn có người Landisi âm thầm trợ giúp, đương nhiên đối với Landisi cũng xem như là kẻ thù, lúc này vừa nghe Qipu hét lên, mập mạp lập tức liền nổi giận, xoay người trừng mắt đám người Guluo: "A! Thì ra là các ngươi sao!" Nói xong, mập mạp phi thân nhào tới, Guluo bất đắc dĩ, vũ kỹ của hắn không cao, chỉ có thể nhảy ra sau né tránh, mấy tên thủ hạ lập tức ngăn cản mập mạp, mà Green cũng hừ một tiếng: "Đánh bằng hữu của ta, muốn chết!" Hai vị này bỏ Qipu qua một bên, trái lại đặt hết mọi chú ý lên đám người Landisi, lần này Guluo trở tay không kịp, chỉ có thể ra lệnh cho đám võ sĩ Landisi nỗ lực ngăn chặn. Hai người cao giai võ sĩ xuất thủ, không phải chuyện đùa, bất quá may là mập mạp cùng Green hai người xuất thủ trong lúc say xỉn, cũng không có ý giết người, cho nên cũng không có nặng tay. Qipu dở khóc dở cười, nhìn thoáng qua hai con ma men, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: xem ra hai vị này cũng không muốn giết ta, đánh nhau chỉ là hiểu lầm. Bất quá những người Landisi mới vừa rồi xuất thủ đối với bản thân, rõ ràng là mang theo sát khí, cái này thật sự không phải hiểu lầm ! Nghĩ tới đây, trong lòng Qipu trầm xuống, lập tức hét lớn : "Ruhr tướng quân! Đem những người Landisi này bắt lại ! Bọn họ không phải là người tốt!" Nói xong, hắn vặn người vọt tới. Afuleika có chút mơ hồ, bản thân đang giúp Ruhr đánh nhau, thế nào Ruhr lại quay đầu đánh người một nhà? Hắn không dám cùng Ruhr động thủ, nhưng thấy Qipu vọt tới, lập tức liền ngăn cản, vươn kiếm hướng về Qipu công kích. Lần này lại biến thành loạn chiến, chỉ bất quá tình thế đã thay đổi, thực lực Qipu hơn xa Afuleika, trong lúc nhất thời Afuleika liên tục lui về phía sau, mà Guluo cùng đám võ sĩ người Landisi cũng bị Ruhr và Green đánh cho chật vật bại lui. Guluo biết rằng ngày hôm nay xem ra đã không thể chiếm được tiện nghi, tiếp tục dây dưa kéo dài, chỉ sợ ngay cả thân phận của bản thân cũng sẽ bại lộ, hắn quyết định thật nhanh, lập tức quát lớn: "Ruhr tướng quân, bọn ta chỉ muốn giúp đỡ ngươi, không phải là người xấu!" Sau đó bổ sung một câu: "Bọn ta là bàng hữu của Hạ Á !" Ruhr vừa nghe xong, mặc dù có chút khó hiểu, thế nhưng không tự chủ được động tác chậm lại vài phần, ngừng tay nói: "Bằng hữu của tên tiểu tử dế nhũi?" Guluo lập tức nhân cơ hội dẫn người lui về phía sau, quát lớn: "Đắc tội rồi ! Tướng quân, ngày khác bọn ta sẽ tìm tới cửa để tạ tội ! Afuleika, đi thôi!" Afuleika sớm đã không thể tiếp tục cầm cự, hắn chỉ dựa vào thân pháp của ảnh kiếm thuật miễn cưỡng tránh né, vừa nghe Guluo nói xong, lập tức liền xoay người chạy đi, Qipu còn muốn đuổi theo, thế nhưng Ruhr đã ngăn cản hắn, hét lớn : "Bọn họ là bằng hữu của bằng hữu của ta! Cái tên gia hỏa nhà người, còn cảm thấy đánh nhau chưa đủ sao!" Nói xong, một quyền đấm tới, Qipu tức giận đến ói máu, hắn chỉ có thể lui về phía sau, mở mắt trừng trừng đám người Guluo chạy ra khỏi cửa sân sau, còn hướng về phía Ruhr khom lưng hành lễ, sau đó vung tay lên, cả đám theo cửa sân sau chạy mất. "Hỗn đản Ruhr! Cái tên hỗn đản nhà ngươi! !" Qipu giậm chân mắng to, nổi trận lôi đình. Green ở bên cạnh cũng đã tỉnh rượu vài phần, sớm đã thất tha thất thểu lui sang một bên, đứng khoanh tay nhìn đám người Landisi rời đi, cau mày nhìn Qipu, sau đó lại nhìn về hướng người Landisi đã chạy đi xa, trong lòng cảm thấy có chút không thích hợp, chỉ là lúc này hắn còn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, rốt cuộc không thích hợp ở chỗ nào, hắn còn chưa có thể suy nghĩ ra. Qipu chỉ vào mũi Ruhr mắng to vài câu, Ruhr bị gió lạnh thổi qua, run run một cái, mở to hai mắt nhìn kỹ, mới miễn cưỡng nói: "Di... Tên gia hỏa nhà ngươi, hình như có chút quen mắt a." Qipu phi một tiếng khinh miệt, từ trong ngực lấy ra một cái huy chương: "Cái con ma men mập mạp nhà ngươi ! Ta là Qipu ! Qipu, người của thái tử điện hạ! !" Mập mạp híp hai mắt, bước tới gần vài bước, hầu như đem mũi chạm vào mặt của Qipu, Qipu liền ngửi được mùi rượu ngập trời từ người mập mạp tỏa ra, không khỏi bưng lấy mũi. "A! Quả nhiên là Qipu." Ruhr cười ra một nụ cười đầy vẻ say rượu: "Ta nhớ ra ngươi rồi ! Di, ngươi vì sao ở nơi này? Đến đây từ lúc nào?" Ta vì sao ở nơi này? Qipu tức giận đến ói máu, ta đương nhiên là bị hai tên hỗn đản các ngươi vây đánh ở nơi này ! ! Không nghĩ tới tình huống như thế lại phát sinh, trong lòng Qipu luôn thấp thỏm lo lắng cho Adeline đang ở trên lầu, trận hỗn chiến này, chí ít đã làm hao tốn của hắn hai tiếng đồng hồ, lúc này hắn vô cùng lo lắng, cũng không muốn cùng tên mập này dây dưa-- chờ lúc hắn tỉnh rượu, sẽ tính sổ với hắn sau cũng chưa muộn ! Qipu hừ một tiếng, phất tay áo xoay người rời đi. Ruhr cùng Green hai người nhìn nhau, đều cũng có chút chết lặng cả người, mập mạp gãi gãi đầu: "Đầu óc ta có chút mơ hồ... Vừa rồi, hình như có chút không đúng a." Green cũng cau mày, bỗng nhiên nở một nụ cười : "Đánh nhau thì đánh nhau, quản chi nhiều thứ như vậy!" Hắn cười to vài tiếng: "Ông đây đã nhiều năm không uống thống khoái đến mức say mềm như thế này! Thật là sảng khoái ! !" Nói xong, hắn kéo cánh tay của mập mạp: "Đi nào! Chúng ta tiếp tục uống thêm một trăm bình nữa ! !" ※※※ Qipu vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, đem xe ngựa nhanh chóng dẫn tới cửa sau, liền sau đó rất nhanh quay lại vào trong tòa nhà, dọc đường chạy chậm lên trên lầu, cơ thể hắn đã bị thương, quần áo dính máu, không khỏi dẫn đến ánh mắt kinh ngạc của người xung quanh, lúc đi ngang qua mấy tên bồi bàn, cả đám đều dùng sắc mặt cổ quái nhìn về phía hắn. Qipu một mạch chạy thẳng vào căn phòng ở trên lầu hai, vén rèm bước vào, bên trong không có một bóng người, Qipu trong lòng thất kinh! Nếu như Adeline biến mất, cái trách nhiệm này hắn thật sự không gánh vác nổi! Trong lòng lo lắng, hắn lại bị thương, không khỏi có chút nhũn hai chân ra, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh, tay vịn lấy tường, suýt nữa là lảo đảo té ngã. Hung hăng cắn môi một cái, đầu choáng mắt hoa, tâm trí trống rỗng! ※※※ Nguyên lai ngay lúc Qipu bị vây khốn ở phía sân sau thì Adeline bị ... Lúc này vẻ mặt của kẻ đáng thương có chút chật vật, khóe mắt còn lưu lại hai hàng nước mắt, mà cái tên dế nhũi chết tiệt thì đã lăn mình sang một bên, ngủ khò khò, tiếng ngáy như sấm, nằm ngửa giương rộng hai tay hai chân, một cái chân của hắn vẫn còn vắt qua eo của Adeline. Kẻ đáng thương cảm giác được của thân thể đều rả rời, toàn thân bủn rủn, không chỗ nào là không ở đau nhức. Cái tên... Cái tên hỗn đản chết tiệt, hắn... quả thật là một con lợn ! Một con lợn giống ! ! Khi tỉnh táo lại, nàng cảm thấy bản thân có chút lạnh, đưa tay sờ lấy ngực, cảm thấy trơn nhẵn, khiến cho kẻ đánh thương run lên, nàng giãy dụa xoay người ngồi dậy, lập tức giống như chạm phải chỗ đau nào đó, chao ôi một tiếng, cau hai đầu lông mày cau lại, hai má nhăn lại do đau đớn, thế nhưng phảng phất như gò má có chút ửng đỏ. Dùng sức đẩy mạnh dế nhũi sang một bên, kẻ đáng thương ngồi ở đầu giường, nhớ tới những việc vừa mới xảy ra, không khỏi có chút bi thương, nhìn Hạ Á người đầy mùi rượu đang ngủ khò khò, kẻ đáng thương tách tách rơi xuống vài giọt nước mắt. "Ngươi... Cái tên hỗn đản này..." Trong lòng kẻ đáng thương nổi lên một cơn thống hận, đưa tay định đánh tới, thế nhưng bàn tay vừa chạm vào mặt Hạ Á, thì đầu ngón tay run lên, không khỏi bớt đi vài phần sức lực, nhẹ nhành lướt qua khuôn mặt Hạ Á, đầu ngón tay vuốt nhẹ theo góc cạnh của khuôn mặt Hạ Á, trong lòng nàng tỏa ra một cổ nhu tình, còn đâu tâm trí để đánh Hạ Á? Trong lúc nhất thời, nhìn khuôn mặt ngủ say của Hạ Á, nàng không khỏi ngây dại. ... "Kiếm một công tượng thật tốt, khảm một cái răng vàng đi. Trong thôn trấn bọn ta có một ông chủ quán rượu đem cả hàm răng đều khảm vàng, mỗi lúc hắn cười, miệng đầy kim quang, nhìn rất là khí phách a..." ... "Lúc còn nhỏ ta một mình lên núi đốn củi, đều mang theo một con thỏ còn sống, chân thỏ bị đập gãy từ trước, vạn nhất gặp phải lang, thì đem thỏ hấp dẫn chú ý của lang, còn bản thân ta thì chạy trốn. Cho nên, ta mang ngươi theo săn rồng, cũng là cùng một đạo lý." ... "Ê, ngươi dùng vải buộc một cái kết trên ngực ta để làm gì?" "Ách, để cố định vải a." "Ta biết là để cố định vải, nhưng kiểu kết có chút kỳ quái a, đây là cái gì vậy? Kết nhiều vải như vậy, quả thật là quá lãng phí a." "... Nơ con bướm." "Nơ con bướm? Có ích lợi gì?" "Ách... Đẹp a." ... "Chúng ta có thể tạo thành một gánh xiếc kiếm tiền trong Dã Hỏa trấn ! Ngươi trời sinh đã xấu xí, vừa lúc có thể làm một tên hề! Mà ta, ta... A, ta có thể biển diễn dùng ngực đỡ đá, còn có thế nằm trên bàn đinh các loại !" Những lời nói trước đây của dế nhũi khi còn ở trên Dã Hỏa nguyên, lúc này đột nhiên hiện lên trong đầu kẻ đáng thương, trong lòng Adeline nhu tình tràn lên như nước, cùng lúc còn kèm theo một cổ u oán, trong lúc nhất thời, trong lòng nàng vừa yêu vừa hận, ngay cả nàng rốt cuộc cũng không biết cái nào nặng hơn. "Quên đi... Nếu như ý trời đã định, thì... coi như là Adeline ta đây trả nợ cho ngươi." Kẻ đáng thương cắn cắn môi, nhìn khuôn mặt quen thuộc của Hạ Á, bỗng nhiên cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên má Hạ Á một cái. Ở trên Dã Hỏa nguyên, mua một căn nhà, nuôi vài con ngựa, sau đó, tổ chức gánh xiếc kiếm tiền... Cuộc sống như vậy, nhất định là rất thanh thản đây. Ân... Có thể, có thể ở bên cạnh tên gia hỏa này, mỗi ngày nhìn thấy bộ dáng vô tư tươi cười của hắn, nghe hắn chửi bậy, nhìn hắn làm náo loạn thiên hạ... Còn có, hắn kiêng tấm thuẫn to lớn kia, để cho bản thân ngồi trên vai của hắn... Trong lòng Adeline hiện lên vô số hình ảnh nhu tình, chậm rãi từ trên giường bước xuống, đau đớn trên người lại làm nàng đỏ mặt lên, hung hăng trừng mắt liếc nhìn dế nhũi, nhìn đống y phục của nàng bị xé tan thành từng mảnh rơi đầy trên giường và mặt đất, nàng ôm ngực nhìn trái phải một chút, liếc mắt nhìn thấy nữ hài áo trắng đã bị bản thân đánh bất tỉnh đang nằm trên đất, bước tới đem áo khoác của đối phương cởi ra sau đó mặc vào trên người, lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là trong lúc hành động, khó tránh khỏi đụng tới chỗ đau, khiến cho mặt nàng đỏ rực lên, trong lòng oán thầm dế nhũi không biết bao nhiêu lần. Rốt cục mặc quần áo hoàn chỉnh, Adeline đứng ở bên cạnh giường, lẳng lặng nhìn dế nhũi đang ngủ say, tên gia hỏa này... bộ dáng lúc ngũ cũng không có thành thật, tứ chi giương thẳng ra... Hừ, dế nhũi đúng là dế nhũi. "Ê, dế nhũi." Ánh mắt của Adeline tràn đầy nhu tình, nhìn Hạ Á, thấp giọng mở miệng, tuy rằng nàng biết dế nhũi sẽ không nghe thấy cũng như không đáp lại, thế nhưng nàng giống như si như ngốc, trong giọng nói, còn mang theo một cổ chân tình mà trước giờ nàng đã cất giấu khá lâu. "Thật ra... Ta nói cho ngươi biết, ta thật sự là một nữ hài." "Cái tên gia hỏa nhà ngươi, luôn luôn ăn hiếp ta, một ngày nào đó, ta sẽ đòi lại tất cả." "Ngươi luôn gọi ta là người xấu xí, nhưng trái lại ta là một nữ hài xinh đẹp động lòng người..." "Cái tên gia hỏa nhà ngươi, nghe nói lần này ngươi đã lập công to, bất quá ngươi phải cẩn thận ca ca của ta đó nha." "Ngươi... cần phải nỗ lực hơn nữa. Chỉ đến lúc ngươi thật sự đạt được thành tựu, khi đó ngươi mới có thể cùng ta... cũng đừng để ta chờ đợi quá lâu đó nha, nếu không thì..." Cứ như thế thấp giọng nói nhỏ, Adeline cũng không mình nói bao nhiêu lâu, phảng phất như đem tâm sự trước giờ cất giấu sâu trong lòng, lúc này toàn bộ đều nói ra. Rốt cục, nàng đứng lên, nhìn Hạ Á đang ngủ say, môi run run: "Ta, ta phải đi rồi, ngươi... Ngươi hãy tự bảo trọng, sau này ngươi không được đến những địa phương như ở đây!" Nói xong, lẳng lặng nhìn Hạ Á ở trên giường, hai giọt nước mắt theo gò má chảy xuôi xuống. "Dế nhũi, Hạ Á, ta còn một câu nói... Ta... thích ngươi... Trong tim của ngươi, có hình bóng của kẻ đáng thương này không?" Nói xong, hương thơm thoáng mất, bóng người đã rời đi.