Liên Hoa Bảo Giám
Chương 446
- Vậy mới nói, nếu 19 không chủ động liên lạc với ta, ngay cả ngũ ca ta cũng không nhìn thấy nó! Hơn nữa hôm nay ngoài trừ Tyre thú, sợ rằng cũng không có bất luận kẻ nào phát hiện 19 tồn tại, nếu không, hắn sao có thể có cái tên... Ẩn Phong Dực?
Ẩn Phong Dực? Đỗ Trần trong lòng máy động, nghe tên này thì biết 19 có hai tác dụng, một là tăng tốc độ cho Thanh Vân, hai là... ẩn hình, không phải ẩn hình kiểu lão tử.
Mẹ nó, 17 là Thanh Vân, 18 là Phong Nguyên, cũng phát động cơ của Thanh Vân, mà 19 là ẩn hình y (áo tàng hình)... Đỗ Trần ngón tay phát run, vui không kiềm chế nổi, đệ ngũ quái này, toàn bộ đều là tuyệt giai pháp bảo để chạy trối chết a.
Chỉ là không biết bọn họ tổ hợp sẽ là...
Kìm nén sự kỳ vọng trong lòng, Đỗ Trần cười xấu nói:
- Ngươi sao lại nói ta muốn đi xem Anne? Đỗ Tư, ngươi cũng thích chí sao, muốn dùng phòng ngự của gia tộc Tucker để kiểm tra uy lực đệ ngũ quái một chút ư?
Ngũ ca cười hắc hắc:
- Vẫn Thần ngũ gia, nhà nào cũng đều cất giấu đại bí mật, ngươi không muốn biết sao?
Lời còn chưa dứt, hai người biến mất.
Rất quỷ bí, trong phòng không có một ai, thanh âm của Đỗ Trần vang lên:
- Cũng quả nhiên là đồ tốt! Bất quá nhắc nhở ngươi một câu, sau này khi dụng Ẩn Phong Dực cẩn thận chút, ta gặp Sư Tâm vương tại Borg, Alonso không hổ là Thương Khung song kiêu, tam đại thuộc tính nguyên tố có thể diễn hóa phong vân khí tượng, hơn nữa cũng có thể từ quỹ tích trong không khí phát hiện ra Liên Hoa pháp bảo của ta!
- Sư Tâm vương? Nói như vậy... hậu duệ của phong thần Auelus Kelaiweier cũng có thể phát hiện ra chúng ta, sau này chúng ta phải cẩn thận với cao thủ dụng phong!
Đỗ Tư nói trong thần niệm.
- Đúng vậy! Bất quá thật đáng tiếc, gia tộc Tucker là hậu duệ Lôi thần... Hắc hắc, chúng ta đi.
Hai người tiến vào, Liên Hoa co lại nhỏ nhất, sau đó dùng 19 ẩn hình, trộm bay vào phòng khách, bay qua Liya đang cực kỳ tức giận, còn cố ý bay một vòng trước mặt nàng... A a, trước kia Liên Hoa của Đỗ Trần dù nhỏ, nhưng cũng có thể tích. Khi đối đầu với cao cấp đấu thần không thể không cẩn thận, như năm đó khi du học hắn không dám tiến vào long huyệt của tam tỷ muội.
Nhưng bây giờ... chỉ cần không có cao thủ dụng Phong nguyên tố, huynh đệ ta tùy tiện bay, nơi nơi trộm, nghênh ngang tiến vào phòng tắm nữ đều không có vấn đề!
Đỗ Trần thậm chí có chút ác ý, Bồ Đào buộc mình cấm nữ sắc, chắc là sợ mình dùng đệ ngũ quái làm chuyện vô sỉ?
Mừng rỡ qua đi, Đỗ Trần bắt đầu tìm kiếm chỗ của Anne. Nhưng Linh Lung tháp thật sự quá lớn, lại cao trăm thước, trong tòa tháp cao bảy tám mươi tầng muốn tìm người khó khăn không nhỏ, đang lúc hai người muốn nghe lén người hầu đối thoại để xác định vị trí.
- Ha ha ha, dát dát, dát dát, dát dát...
Tiếng cười độc đắc của Betty truyền tới, không cần phải nói, theo tiếng cười đó tìm không có sai...
Khi Đỗ Trần tiến vào thư phòng, Anne vẻ mặt đang kinh ngạc đi theo sau gia gia. Junker lão gia tử đi tới bên cạnh giá sách trong phòng, khởi động một quyển sách trên giá vốn là cơ quan...
- Kẹt kẹt.
Một cửa ngầm xuất hiện sau giá sách, hai người đi vào.
Đỗ Trần sửng sốt một chút, chẳng lẽ gia tộc Tucker xử phạt phạm nhân còn phải đi xuống mật thất? Bất quá mới rồi thấy bộ dáng vui vẻ của Betty, Anne hẳn là không có nguy hiểm gì mới đúng, vậy... Mình vận khí tốt sẽ biết được bí mật của gia tộc Tucker chứ?
Đỗ Tư cũng nói:
- Francis, thật may cho chúng ta! Đi, cùng đi vào.
Hai người dính tên quần dài của Anne tiến vào, tiếp đó theo vào mật đạo.
Trên đường cơ quan trong mật đạo tầng tầng lớp lớp không cần nói tỉ mỉ, Junker dẫn Anne đi tới một gian địa thất hẹp. Đỗ Trần đánh giá một chút, bốn vách tường của mật thất này đều do một loại kim chúc không biết tên tạo thành, phong bế cực kỳ nghiêm mật, thậm chí ngay cả lỗ thông gió đều không có, chỉ có thể dụng đấu khí ngừng thở. Dựa vào ánh sáng cảu thủy tinh đăng trên đầu, hắn nhìn cái bàn bằng gỗ đỏ bên trong, trên bàn có một bồ đoàn xanh thẫm, trên mặt bàn còn có một hộp nhỏ vuông màu xanh biếc!
Chỉ nghe Anne khó hiểu hỏi:
- Gia gia, ngài dẫn ta tới đây để làm gì?
Junker quát lên:
- Mặt quay hướng về hộp quỳ xuống.
Chờ khi Anne quỳ xuống, lão gia tử cũng quỳ gối trước hộp nhỏ màu xanh biếc - lúc này Đỗ Trần rất rắm thối tiến tới trên hộp nhỏ, giả trang thành bộ dáng tổ tông, thản nhiên tiếp nhận hai người "cúng bái".
Junker nhìn hộp nhỏ, trong miệng dụng cổ ngữ hướng tổ tiên nói một hồi, sau đó phân phó Anne:
- Có thể rồi, ngươi tới trước mở hộp.
Đỗ Tư trợn mắt, lập tức bay ra, Anne tiến lên nhẹ nhàng mở hộp, một đạo quang mang màu xanh biếc nhất thời chiếu sáng gian mật thất, cường quang chói mắt, Anne thích ứng hồi lâu mới rõ ràng, trong hộp đương nhiên là... một hạt xúc xắc do phỉ thúy tạo thành.
Junker chậm rãi nói:
- Anne, chúng ta Vẫn Thần ngũ gia nhất thể đồng nguyên, đều có một bí mật quan trọng phân biệt là, Thú Hoàng Tỷ, Tát Ân Chi Tâm, Phong Duyên Thạch, Tinh Hà Đồ, còn có Phỉ Thúy Ân của gia tộc chúng ta.
Kiếm lớn rồi! Đỗ Trần trong lòng hô lớn, Thú Hoàng Tỷ không cần nói, Tát Ân Chi Tâm thứ này là vật phẩm mấu chốt năm đó Francesca bức hôn? Mà Phong Duyên Thạch, Tinh Hà đồ tên hai kiện đồ vật cũng cho Đỗ Trần đầu mối, bọn họ nhất định một thuộc hậu duệ Phong thần, cái kia là thuộc hậu duệ Tinh Không chiến thần.
Lúc này, Anne đang cầm hộp ngạc nhiên nói:
- Gia gia, đây là chí bảo Phỉ Thúy Ân do tổ tiên gia tộc lưu lại sao, sao...
Nàng chưa nói hết, nhưng Đỗ Tư trong thần niệm hỏi:
- Sao lại là hạt xúc xắc? Chẳng lẽ Lôi thần là một đổ quỷ sao?
Junker cười cười:
- Nghe ta chậm rãi nói... sau Vẫn Thần, các đại thần duệ gia tộc đều tan rã, duy có Vẫn Thần ngũ gia chúng ta trường thịnh không suy, nguyên nhân mấu chốt trong đó là năm đồ vật này! Bởi vì.. Chúng ẩn chứa hàm lực lượng của tổ tiên, có thể truyền năng lực lại cho hậu nhân! Ta nghĩ ngươi hẳn là hiểu được ý tứ ta mang ngươi tới đây rồi chứ?
Đỗ Trần trong giây lát nhớ tới hồ ly Susanna phạm tội lớn là đào mộ phần tổ tiên, chẳng những không chết, ngược lại trở thành chủ mẫu của gia tộc St. Barton, hình như là bởi vì huyết mạch của nàng có thể phối hợp Thú Hoàng Tỷ, có được lực lượng trong đó... Anne đã trả lời vấn đề này, hắn lập tức không suy nghĩ nữa mà tập trung lắng nghe.
- Gia gia, ta hiểu rồi! Anne còn nhớ kỹ năm đó trong khi bức hôn Francis, Francesca đồng học cũng ép hắn, mà Tinh Không chiến thần Glagins lại bị buộc cưới Francesca... A a, nguyên nhân là Francis có thể phối hợp Tát Ân Chi Quang, từ đó có được lực lượng, vậy gia gia hôm nay muốn ta thứ phối hợp Phỉ Thúy Ân?
Junker hiển lộ ra một gia gia hiền lành:
- Đúng vậy, bất quá ngươi không cần thử, có thể trực tiếp kế thừa.
Từ này khiến Anne khó hiểu, nói:
- Phương pháp truyền thừa của năm kiện pháp bảo có bất đồng, nhưng rất hà khắc! Thú Hoàng Tỷ truyền thừa xem huyết mạch, Francis có thể phối hợp Tát Ân Chi Quang, là xem thể chất... mà bí pháp của tổ tiên Tucker chúng ta là từ đổ thuật, Phỉ Thúy ấn ẩn chứa lực lượng tinh thần, cho nên phải kế thừa lực lượng của tổ tiên, sẽ xem xét đổ thuật cùng tâm cảnh. Anne, ngươi đã chứng minh mình phù hợp điều kiện của tổ tiên, nhất định có thể thành công phối hợp Phỉ Thúy ấn.
Anne hờ hững, cũng không có biểu hiện kinh hãi quá lớn - sủng nhục không chút sợ hãi, đây mới là tâm tính của Đổ Thần.
Junker lại nói:
- Trước khi ngươi kế thừa thần lực, gia gia có mấy câu muốn nói cho ngươi, là về lai lịch năm kiện đồ vật này, cùng với việc sau khi ngươi kế thừa vị trí gia chủ trong tương lai... Sứ mạng chính thức.
Trước ánh mắt khiếp sợ của Đỗ Trần, gia chủ tương lai, Anne nghiêm nghị quỳ xuống:
- Gia gia, xin mời nói.
- Đầu tiên, quên đi chuyện ngươi nghe được trước kia về tổ tiên, nhớ kỹ những gì ta nói sau đây, sau đó vĩnh viễn chôn chặt trong lòng! Vẫn Thần ngũ gia, nguyên lai là Vẫn Thần ngũ đại nguyên soái! Năm vị nguyên soái khi còn sống chiến công hiển hách, được ngàn vạn nhân kính ngưỡng! Nhưng bị chết... không minh bạch.
Junker thở dài:
- Dùng tổ tiên nguyên soái Tucker của gia tộc ta làm ví dụ, tổ tiên chúng ta sống sót tới cuối cuộc Vẫn Thần đại chiến, lập thành Emerald... Nhưng sau khi đại chiến chấm dứt 10 năm, thân thể tổ tiên đột nhiên trở nên suy yếu, thậm chí ngay cả đấu khí bắt đầu thối lui! Chờ đến một ngày... người điên rồi, cả ngày lớn tiếng chửi đổng một câu - đại tai nạn tới rồi! Lời tiên đoán đại tai nạn rốt cục tới! Một ngày sau, tổ tiên đột nhiên thét lên một câu, nếu ngươi thất bại, ta tự mình đi.
Nói đến đây, Junker quay đầu lại bất đắc dĩ cười với Anne:
- Nghe không rõ sao? Ta cũng không rõ, vì gia tộc, ngươi ghi nhớ là tốt rồi.
Bọn họ không rõ, nhưng Đỗ Trần nghe được huyết mạch trương lên, hoàn toàn hiểu được.
Lời tiên đoán của Wolfe nói trắng ra là một câu nói, đại tai nạn sẽ phát sinh, muốn chạy thoát, mang theo Phá Khí huyền tới Vạn Lưu sơn...
So sánh tình báo trước sau, Đỗ Trần trong đầu hình thành một tràng cảnh rất rõ ràng, Wolfe nam hạ Thương Khung, cũng tại đảo Borg bị hải tộc tập kích có được đầy đủ lời tiên đoán, sau đó đi tới Vạn Lưu sơn - đây là chuyện biết được trước kia! Mà Junker nói cho hắn biết - Wolfe tại Vạn Lưu sơn thất bại, 10 năm sau Vẫn Thần lịch, từ hai thời gian này cho thấy, là 17 năm sau khi Wolfe nam hạ, đại tai nạn xuất hiện, cùng lúc đó, Lôi thần Tucker cũng phải đi vào phá giải đại tai nạn.
Junker tiếp tục nói:
- Tổ tiên nói "Mình phải đi", sau đó điên cuồng chạy xuống biển, từ vách núi đen ở phía bắc chạy đi! Thành viên gia tộc muốn đuổi theo, nhưng tổ tiên dù đấu khí suy thối, nhưng dù sao cũng là Vẫn Thần đại nguyên soái! Truy tung nửa ngày sau đã bị mất dấu, chỉ có thể theo dấu vết tìm kiếm hạ lạc của tổ tiên... Sau đó, bọn họ mạo hiểm vào Tánh Mạng mê cung truy tung gặp mấy bằng hữu.
Anne vôi la lên:
- Chẳng lẽ là đội viên Vẫn Thần tứ gia đi tìm kiếm?
Junker trong mắt hiện lên một tia kinh hãi:
- Ngươi nói đúng, ngay thời gian này, sáu vị nguyên soái còn sống sót sau Vẫn Thần đại chiến, ngoại trừ Margaret, tất cả đều gặp phải tình hình giống tổ tiên - điên rồi, kêu lên đại tai nạn tới rồi, sau đó tiến vào Tánh Mạng mê cung... Cùng giống nhau, vậy bọn họ thu về tìm tòi, trải qua thiên nan vạn hiểm, rốt cục một ngày bọn họ gặp tổ tiên gia tộc St. Barton - bất diệt tử thần Linquin Barton!
Liên Hoa Bảo Giám
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
10 chương
106 chương
89 chương
54 chương
87 chương
642 chương
79 chương
247 chương
72 chương