Liên Hoa Bảo Giám
Chương 352
Chỉ sau khi giáo hoàng rời khỏi thánh sơn giáo đình một ngày, trong đường ngầm Sinh Mệnh, Ma soái cầm một phong thư mật, vẫy vẫy với Phillip:
- Đại nghị trưởng các hạ, giáo hoàng tới Einstein đại lục rồi, số 3 của kế hoạch đại nhân vật kiến nghị ta nhân cơ hội lợi dùng Long tộc tập kích thánh sơn giáo đình, người thấy thế nào!
Phillip xua tay, không nhìn phong thư mật kia:
- Nguyên soái, loại việc này hỏi ta là hỏi sai người rồi, ta tự vấn luyện kim thuật vô song thiên hạ, nhưng đối với mưu kế quân lược thì một khiếu cũng chẳng thông.
Bowness đưa thư mật tới trước mặt Brockman:
- Nghị viên các hạ, ý kiến của ngươi thế nào?
Brockman vừa muốn đưa tay nhận lấy lá thư, đột nhiên con ngươi lớn trên vai phải của Phillip khuất sau tầm nhìn của Bowness chớp chớp, Brockman thuận thế biến tiếp nhận thành đẩy ra, đưa lá thư quay lại trong tay Bowness, ưu nhã nói:
- Nguyên soái đại nhân tôn quý, ta là một vị nghệ thuật gia, cũng không hiểu loại việc này!
Bowness mỉm cười:
- Xem ra ta phải đành tự mình quyết định!
Hắn lấy lại mật thư từ trên ghế gỗ đứng lên.
Phillip nói:
- Xin nguyên soái dừng bước, ta còn có một việc xin ý của ngài, hôm nay đã là mùng tám rồi, xem ra Sonata không thể trước ngày mùng mười lấy sáu vạn thi thể trong tay Francis đem hạ táng, ta thấy có phải nguyên soái buông bỏ sáu vạn thi thể kia hay không, dù sao bây giờ đã tề tụ mười tám binh đoàn rồi, thiếu một binh đoàn hẳn là không có vấn đề. Nếu thật sự không được, chúng ta còn có thể đợi một chút, dù sao thi thể trên tam đại lục có nhiều, nào không thể thu thập được sáu vạn thi thể chứ, hà tất nhất định phải là thi thể trong tay Francis...
Bowness chậm rãi nhắm hai mặt lại: "Phillip đại nghị trưởng. Thi thể của Auerbach là mục tiêu tất yếu, mà toàn bộ sáu mươi vạn thi thể thú nhân cũng là mục tiêu phải có! Bởi vì, thú hoàng Auerbach thêm hơn hai mươi binh đoàn, sáu mười vạn thú nhân bằng với... trận chiến mạnh nhất Vẫn Thần, sư hoàng gầm gừ! Chỉ có sư hoàng gầm gừ có thể trong nháy mắt hủy thiên diệt địa, ta mới có thể oanh kinh diện tích lớn của Sinh Mệnh mê cung, mở một thông đạo lớn cho Tử Huyết Nhân chúng ta di dân đại quy mô từ vực sâu dưới đất tới nhân gian."
"Nếu không, một khi chiến dịch phản công Hồng Huyết Nhân bắt đầu, Tử Huyết Nhân ta chưa có thông đạo di dân quy mô lớn. Chẳng lẽ mỗi người dựa vào địa đồ, từ vực sâu dưới đất xuyên qua Sinh Mệnh mê cung, lại di dân đến nhân gian thành lập quốc gia sao? Con dân của ta cũng không phải như những vong linh thủ hạ của ngươi không cần ăn uống, nếu dưới tình huống không có thông đạo di dân quy mô lớn, nếu để toàn tộc bọn họ di trú tới tam đại lục phá bỏ áp bức, ít nhất cần thời gian mười năm."
"Chỉ có vong linh Auerbach thêm vào sáu mươi vạn vong linh thú nhân, tất phải là thú nhân tinh nhuệ, mới có thể tạo thành sư hoàng gầm gừ! Nhưng đáng chết thú nhân thích thiên táng, hỏa táng. Chỉ có những binh sĩ tử chiến sa trường mới thi hành địa táng, ta bỏ lỡ cơ hội này, vậy không biết phải đợi đến khi nào mới có thể thu thập đủ điều kiện sư hoàng gầm gừ..."
Những lời này của Bowness chỉ là suy nghĩ trong lòng, không hề nói ra.
Bowness nói:
- Không kịp đợi hội nghị liên tịch tối cao nữa, yên tâm, Sonata nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, nếu như trước ngày mùng mười Sonata không thể y hẹn đưa thi thể tới, quân pháp của ta sẽ không tha cho hắn. Điểm này xin đại nghị trưởng các hạ yên tâm.
Nói xong, hắn cười thản nhiên, lướt người rời đi.
Đưa mắt nhìn nguyên soái đi xa. Brockman khó hiểu nói:
- Đại nhân, vừa rồi vì sao ngài không cho ta xem phong thư đó?
Sắc mặt Phillip âm trầm, khuôn mặt khủng bố của vong linh càng thêm dữ tợn:
- Chẳng những hôm nay ngươi không được nhận thư của nguyên soái, sau này gặp phải tình hình cùng loại, đều không được nhúng tay!
Brockman sửng sốt một chút.
- Vì sao? Ta không hiểu?
- Ta kể cho ngươi lịch sử của Ma tộc, ngươi còn nhớ kỹ không?
Brockman cung kính đáp lời:
- Đương nhiên nhớ kỹ, năm đó đại chiến trên Lam Tư đảo. Thần Hoàng Prince dùng mười ba Lôi Hỏa Chính Viêm pháo bắn chìm đảo Lam Tư, làm gần năm trăm vạn Ma tộc tinh nhuệ nguyên soái soái lĩnh chìm vào biển sâu, nhưng không ngờ rằng. Lam Tư đảo kỳ thực là một tòa mệnh môn lớn, hòn đảo bị bắn chìm kia chẳng những không tiêu diệt Ma tộc, ngược lại đưa họ tới Sinh Mệnh mê cung. Ma tộc dùng hết thời gian một trăm sáu mươi năm thăm dò Sinh Mệnh mê cung, rốt cuộc cũng tìm được vực sâu dưới đất là nơi có thể dung thân, nhưng thăm dò mê cung một trăm sáu mươi năm, Ma tộc không có lương thực, không có nguồn nước, chỉ có thể chém giết hung thú trong mê cung, thậm chí ăn những thi thể uống máu của đồng tộc của mình mới có thể sống sót, khi tới Sinh Mệnh mê cung, nhân khẩu bọn họ từ năm trăm vạn chỉ còn không đủ ba trăm vạn!
Phillip nở một nụ cười khó hiểu:
- Đúng vậy, khi Ma tộc tới được vực sâu dưới đất thì nhân khẩu không đủ ba trăm vạn, nhưng vực sâu dưới đất kia là địa phương hoàn cảnh hiểm ác, khi hậu dị thường, lương thực trong vực sâu sản xuất chỉ đủ cho ba trăm vạn người dùng! Ma tộc bất đắc dĩ đưa ra lệnh hạn chế dân cư - ba trăm năm trước trước khi phát hiện bí mật của cây Sinh Mệnh, nhân khẩu bọn họ vẫn luôn không chế dưới mức ba trăm vạn, nhưng thậm chí sau khi phát hiện bị mật cây Sinh Mệnh, thời khắc đó nhân khẩu của bọn họ cũng mới có không quá bảy trăm vạn!
Brockman tràn đây cảm xúc:
- Dưới nghịch cảnh tuyệt đối Ma tộc có thể gắng chạy tới đây thật không dễ dàng, nhưng có thể gắn tới đây đều là cường giả!
- Nhưng trọng điểm ta muốn nói với người không phải là cái này!
Phillip vung cánh tay to lớn:
- Trừ lão nhân, hài tử, thương tật, cùng nhân viên hậu cần sản soái lượng thực ở cây Sinh Mệnh, Ma tộc hiện tại có thể vận dùng binh lực chừng ba trăm vạn... Nhưng vong linh đại quân do một tay ta tạo ra có chừng bao nhiêu?
Thông đạo phía trên ngón tay còn đang vận chuyển thi thể liên miên không dứt, Phillip lớn tiếng nói:
- Từ năm đó Bowness lấy luyện kim bút ký của Thần Hoàng lưu lại mời ta gia nhập Ma tộc, cũng đủ ba mươi năm rồi! Ba mươi năm nay, ta tạo ra bao nhiêu vong linh? Nói đến lần này, ta đã tạo ra hai mươi binh đoàn, sáu mươi vạn chiến sĩ! Lại tính những năm trước ta cải tạo thi thể Ma tộc, sáng tạo vong linh đấu thần, chiến tranh dị thú... Ta một người hộ ngoại lai tạo ra trăm vạn đại quân vong linh, hơn nữa một khi chiến tranh bắt đầu, vong linh sẽ càng đánh càng nhiều! Nhưng binh lực bổn tộc của Ma tộc chỉ có ba trăm vạn...
Brockman chợt gật đầu:
- Ta hiểu rõ rồi, là đại nhân sợ Nguyên soái nghi kị hộ ngoại lai chúng ta, ngài yên tâm, say này những việc dính líu đến bổn tộc nhân bọn họ, ta quyết không nhúng tay vào!
Phillip dùng tay trái bình thường của hắn vỗ lên đầu vai Brockman:
- Như thế là tốt nhất! Chúng ta mặc dù thuộc về Ma tộc, nhưng không thể không đề phòng bổn tộc nhân bọn họ! Ngươi đi chuẩn bị đi, bất kể trước mùng mười Sonata có thể lấy được thi thể thú nhân trong tay Francis đưa tới hay không. Chúng ta phải đảm bảo ngày 15 kế hoạch "Vong linh thống soái" không có gì sai lầm!
Trong hai tròng mắt vong linh của hắn lóe ra quang mang hưng phấn khác thường, cuồng nhiệt, đây chính là mong đợi của thiên tài:
- Ta đợi không nổi nữa rồi, khách khách, dùng thi thể của Auerbach cải tạo vong linh thống soái, đây là một việc khiến ngươi ta mong chờ nhường nào a!
Brockman khóe miệng nhếch lên, muốn nói cái gì, nhưng thấy Phillip chìm trong cuồng nhiệt, không khỏi thở dài, yên lặng xoay người đi mất.
Hôm nay là ngày mùng 9 tháng tư, Đỗ Đức dẫn quân đội hành quân tốc độ, cuối cùng tới đất của Auerbach đại hạp cốc - chiến khu phủ biên giới Mc Allen, nhưng hai nước bây giờ còn chưa chính thức ngừng chiến, cho nên quân đội của Đỗ Đức mặc dù dùng cờ xí hộ vệ sứ tiết Lanning, đồng thời còn mang thi thể thú nhân chết trận ở Tinh Hà, nhưng cũng chỉ có thể trú lại ở nơi này mà không thể tiếp vào trung tâm chiến phủ khu của thú nhân một bước! Đồng thời còn bị cả hai binh đoàn thú nhân giám thị.
Nghe được tin tức Đỗ Đức tới, Sonata lại lần nữa tới bái phỏng Đỗ Trần, bất quá ở bên ngoài cửa Dịch quán, sắc mặt của hắn có chút âm trầm:
- Francis! Quân lệnh của nguyên soái ép ta trước sáng mai phải có được tất cả thi thể, ngươi đến tận lúc này còn không chịu xuống nước!
Mục quang hắn âm độc:
- Đáng chết, Francis đừng nên ép ta liều mình chịu trách phạt của Mc Allen, tạo ra một trường "Hiểu lầm quân sự", ra lệnh quân đội đoạt lại nhưng thi thể kia! Dù sao trông coi những thi thể kia chỉ có ba ngàn người, ta không tin bọn chúng chính diện giao phong ngăn cản được hai binh đoàn tập kích!
- Két.
Sau khi người hầu mở cửa ra, Sonata lập tức thay một khuôn mặt tươi cười, trong phòng Đỗ Trần đang ôm hai hài tử đùa bỡn:
- Sư huynh tới rồi, mau, gọi bá bá đi!
Sonata ca ngợi hai tiểu hài tử đáng yêu vài câu, than thở:
- Sư đệ, đây là lần thứ sáu ta tới bái phỏng ngươi, lời thừa không nói nữa. Thứ ngươi muốn gia tộc St. Barton không thể cho ngươi, mong rằng giữ thể diện cho ta...
Đỗ Trần bĩu môi:
- Sư huynh, nếu bàn không hợp, vậy quên đi thôi!
Quên đi? Trong lòng Sonata nảy sinh ác độc, hừ, quân lệnh nguyên soái như sơn, ngươi bảo ta quên đi, vậy ta cũng chỉ đành làm ngươi quên đi!
Trong lòng nổi lên một cổ sát khí, giờ phút này Sonata thật sự có ý xuất binh cướp trại!
- Được lắm, sự huynh ta cáo từ!
Hắn xoay người rời đi.
- Đợi đã, sư huynh không đi với ta tới biên cảnh chiến phủ khu nhận thi thể sao?
Sonata có chút sững sờ, quay đầu lại nhìn Đỗ Trần đang cười tự nhiên, đi tới phía mình:
- Sư huynh hình như là đã hiểu nhầm rồi, ta nói quên đi, là chỉ nếu gia tộc St. Barton không chịu đáp ứng điều kiện của ta, vậy ta cũng không yêu cầu quá đáng nữa... sư huynh đệ chúng ta không cần nói những lời khách sáo, thế này, trong thú nhân có quý tộc cũng có nô lệ, ta muốn một vạn tám ngàn thú nhân nữ nô là được rồi.
Thú nhân dĩ võ vi tôn, cấp bậc nghiêm cẩn, thú nhân dùng để làm nô lệ cơ hồ đều là thỏ nhân, thử nhân, đạo bối đặc nhân. Chẳng những chính thú nhân, mà ngay cả nhân loại cũng đều xem thường những chủng tộc yếu đuối, có thể nói, những nô lệ này ngoài trừ làm chút việc nhà nông ra không có bất kỳ tác dụng gì! Dùng tăng chút tốc độ sinh đẻ, một vạn tám ngàn nữ nô thú nhân đổi sáu vạn thi cốt anh hùng, món làm ăn này gia tộc St. Barton sẽ đáp ứng, nhưng Francis muốn những mẫu thỏ tử, mẫu lão thử, mẫu cẩu làm cái gì?
Nhưng mà mặc kệ thế nào, Francis cuối cùng cũng xuống nước rồi, Sonata từ đầu tới cuối thỏa hiệp trao đổi một hồi, cũng không phát hiện ra Đỗ Trần ẩn giấu bẫy rập gì, liền khom người cười nói:
- Đa tạ sư đệ cho sư huynh ta chút thể diện này! Yêu cầu của ngươi ngay bây giờ ta có thể thay gia tộc St. Barton đáp ứng!
Vốn đã là nguyên tắc của đám phán, hắn thêm vào một điều:
- Bất quá sư đệ nếu muốn một vạn nữ nô, vậy e rằng phải chi ra chút kim tệ mới được. Như thế... Gia tộc St. Barton ít nhất không mất thanh danh dùng nữ nhân đổi thi thể.
Đỗ Trần sờ mũi:
- Vậy còn phải chờ gì nữa? Làm phiền sư huynh chuyển cáo cho gia chủ St. Barton, ta dùng một phần kim tệ và sáu vạn thi cốt tướng sĩ thú nhân, đổi lại một vạn nữ nô, tốt nhất là nữ nô tính tình ôn thuận như thỏ nhân, đạo bối đặc nhân! Chỉ cần kí vào khế ước, ta sẽ lập tức dẫn sư huynh nhận thi thể!
- Sư đệ chờ một lát, ta phải đi bẩm cáo cho gia chủ St. Barton.
Nhìn Sonata đi ra, Đỗ Trần âm thầm bật cười, mình vốn chẳng tin lấy được địa đồ Vân Tiêu Kinh từ trong tay gia tộc St. Barton, nhưng bây giờ, địa đồ Vân Tiêu Kinh thông qua giao dịch riêng với Susanna có lẽ có thể có được, ngoài ra còn móc thêm một vạn nữ nô, nữ thần vận mệnh chơi rất được!
Đột nhiên, Đỗ Trần phát hiện tiểu Bối Bối và Alex dùng cùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn hắn.
Lúc này cửa bên mở ra, một đại hán trường bào giáo sĩ che mặt cũng đi ra, kêu lên:
- Francis! Ngươi muốn nhiều nữ nô như vậy làm gì?
Đỗ Trần liếc mắt ngắm người này, cười nói:
- Thomas đấu thần, đợi sau khi đàm phán, ta trở về lãnh địa ngươi sẽ biết!
Thomas bỏ mũ trên đầu xuống, lộ ra bộ râu đỏ, đặt mông ngồi cạnh bên người Đỗ Trần, ôm lấy Alex đu đưa:
- Không nói thì thôi, hừ! Ta nói Francis, ngươi phải nói rõ ràng cho một việc khác! Mấy ngày trước sau khi giáo hoàng nhận được thư của ngươi đã nói với ta, Ma tộc khả năng còn có mấy tên có thể nhảy nhót, vì thế, lão Đại đặc biệt dẫn theo một đám cao thủ thị sát đại lục Einstein, còn phái ta tới gặp ngươi trước! Ngươi nói rõ cho ta, Ma tộc rốt cuộc là còn có người còn sống hay không? Nếu là có, chứng cớ đâu?
Thomas chỉ đến sớm hơn Sonata vài phút, còn chưa ngồi yên. Liền bị Đỗ Trần đuổi vào phòng phụ lánh đi. Nhưng cũng vì Thomas đến, Đỗ Trần mới không thể tiếp tục đòi thêm của Sonata, mà phải lui lại cầu lần sau, muốn một vạn nữ nô.
Thomas hung hăng nói:
- Ta có thể nói với ngươi, Ma tộc là chuyện lớn, nếu ngươi bảo giáo hoàng làm qua loa, ta là người đầu tiên không tha cho ngươi!
- Yên tâm đi, đợi tên Sonata kia trở lại ta sẽ cho ngươi chứng cứ đầy đủ nhất!
Đỗ Trần hỏi:
- Bây giờ giáo hoàng bệ hạ tới đâu rồi? Chuyện Ma tộc có bao nhiêu người biết?
- Lão đại giờ ở ngoài ngàn dặm, bất quá trong đội ngũ của hắn ngầm giấu lượng thú phi hành lớn, chỉ cần ta phát ra tín hiệu, bọn họ trong vòng một ngày là có thể tới đây! Cách lão tử, ta vẫn chưa hiểu rõ, đối phó với mấy tên Ma tộc còn làm gì giống như trộm? Còn nói cái gì sợ trong giáo đình có gián điệp. Hừ! Lão tử là tên gián điệp lớn nhất thiên hạ, ta không tin dưới tầm mắt của lão tử ta còn có thể có gián điệp của Ma tộc!
Đích xác, tên thô lỗ này là gián điệp lớn nhất thiên hạ!
Nhưng mà hắn không thể là gián điệp của Ma tộc - nếu là hắn, vậy khi trận chiến đầu tiên của Đỗ Trần trên Thiên Vương sơn, đã bị Ma tộc giết xương cốt chẳng còn rồi, bởi vì lúc ấy Thomas luôn cùng Đỗ Trần sóng vai chiến đấu. Giống vậy, Bairu cũng như thế.
Thomas lại cười đắc ý:
- Mục đích chân chính lần xuất tuần này của lão Đại chỉ có một mình ta biết, ngay cả những cao thủ đi theo cũng còn trong bóng tối đó!
Ngón tay Đỗ Trần đột nhiên thêm một ngân châm, không ngừng xoay tròn:
- Vậy thì tốt, tiếp theo ngươi theo ta tới quân doanh tiếp Sonata nghiệm thu thi thể, đợi sau khi nghiệm thu, chúng ta...
Ghé vào tai dặn dò mấy câu, Thomas vừa ý vuốt râu đi chuẩn bị, Đỗ Trần nói:
- Harry, đi mời hai vị tiểu thư Lily và Lucy tới!
Hai vị tổ mẫu tới, Đỗ Trần nghiêm mặt nói:
- Hai vị tiểu thư còn nhớ ta nói với hai nàng về Đỗ Đức kia không? Chính là người mất trí nhớ, ta nhặt được ở Đại hoang nguyên khi từ Ngân Nguyệt đảo về lãnh địa.
Lucy nói:
- Đương nhiên nhớ kỹ, ngươi nói hắn là do Brook giáo chủ móc ra từ một phế khí thánh khí, cũng có khả năng là người thời Vẫn Thần, lần này mời chúng ta đến, cũng có ý phân biệt hắn chứ?
Đỗ Trần gật gật đầu:
- Ài, cũng là người đáng thương, đáng tiếc hắn vừa mới được ta từ trong thánh khí đào ra thì nổi điên, Bối Bối nóng lòng mới... Nghĩa phụ cái xưng hô này, ta chỉ nghĩ tới đã cảm thấy cười không nổi rồi!
Lucy và Lily cũng cảm thấy dở khóc dở cười, trông lòng cũng có vài phần không thoải mái, Đỗ Trần tìm một ngươi cùng bối phận với bọn họ làm nhi tử, nhưng Đỗ Trần ở trong lòng các nàng có ẩn tượng tốt đã lâu, và thêm vào chút sự thật bị cải biến đã phát huy tác dụng, Lily nói:
- Hắn bây giờ tới rồi chứ? Ta còn thật sự nghi lập tức tới gặp hắn, nói không chừng là lão bằng hữu của ta nữa!
- Hắn đã tới rồi, hiện tại đang tạm trú ở chiến phủ khu biên cảnh, hai vị tiểu thư, lần này chúng ta đi gặp hắn, thứ nhất là nhận người, thứ hai, chính là muốn ở trong quân doanh của ta, dưới sự chi viện của thánh giáo vạch trần Sonata! Tới lúc đó còn xin hai vị tiểu thư tương trợ!
- Chiến đấu vì nhân loại, tỷ muội chúng ta vì nghĩa chẳng từ!
Sonata làm việc hiệu suất cực cao, không lâu sau, hắn đẫn đại biểu của gia tộc St. Barton Hawkins tới cùng Đỗ Trần ký hiệp định, lúc này Hawkins đã chẳng còn nhớ chút nào việc bị tiểu Bối Bối ở St. John làm loạn ký ức, còn coi Đỗ Trần là hảo huynh đệ nợ tính mạng.
Kí hiệp nghị rồi, y theo lễ tiết ngoại giao, Đỗ Trần dẫn người trước tiên trở lại doanh địa, lấy thân phận chủ nhân bố trí cẩn chuẩn bị giao thi thể, mà Sonata và Hawkins, có một đội cao thủ hộ vệ của gia tộc St. Barton, cùng với công binh vận chuyện thi thể đến sau!
Trên một vùng đại thảo nguyên mênh mông, Đỗ Trần đưa hai hài tử và Harry trốn trong Liên Hoa, mình cùng Dịch Cốt và hai lão tổ mẫu tăng tốc. Rất nhanh, quân kỳ Liên Hoa đen đón gió tung bay, ba ngàn người của quân doanh Duerkesi đứng nghiêm trang trong cảnh đại thảo nguyên, im lặng bao trùm, làm người ta vừa nhìn, chợt cảm thấy sát khi oai nghiêm đập vào mặt!
Quái dị là, tòa doanh địa này chẳng nhìn thấy một người lính gác nào!
Nhưng Lily lại thất thanh tán thán:
- Đúng là một nhánh hùng binh!
Lucy ngạc nhiên nhìn quân doanh trước mắt, không nhịn được nói:
- Francis, nhìn bố cục quân doanh, năng lực thống binh của Đỗ Đức này thật sự không kém a!
Nàng thần sắc thay đổi:
- Muội muội, ngươi coi bố cục ba đường chính hướng của doanh môn… có phải có chút quen mắt không?
Lily kinh ngạc nói:
- Đúng thế, không riêng doanh môn này, tỷ tỷ ngươi xem vị trí quân kỳ chỉ huy trong quân còn có trạm canh phòng ngoại vi, đây rõ ràng là thổ doanh ngầm xung quanh mà!
Đỗ Trần vội xen miệng:
- Hai vị tiểu thư từ doanh địa này nhìn ra cái gì chưa?
Hai vị tiểu thư không hề đáp lại, mà nhìn doanh địa thẳng tắp phía trước.
Các nàng dừng chân, lại chăm chú nhìn hồi lâu, chợt Đỗ Đức ở chính diện nghênh phong, chậm rãi nâng tay trái lướt qua ngực - quân lễ cổ của Vẫn Thần! Lucy còn khá, trong mắt Lily có chút ứng lên:
- Không nghỉ rằng, không nghĩ rằng một nghìn năm sau, còn có thể gặp được tiềm thổ hãm trận doanh tiêu chuẩn... bên ngoài liên doanh ba bước bố trí mũi lao trắng chỉ tiết này không sai được, một ngàn năm rồi, các bằng hữu cũ đều tử chiến sa trường, chỉ có chúng ta còn sống lại thấy lại lần nữa...
Nàng lệ rơi ào ạt.
Biểu tình của Lucy mặc dù không quá kích động, nhưng lời nói hết sức gấp gáp:
- Francis, mau, mau dẫn chúng ta đi gặp Đỗ Đức một lần! Ta ở Đấu Thần học viện nghiên cứu qua cổ chiến sử, đương kim danh tướng của tam đại lục mặc dù cũng có thể bắt chước cổ chiến trận thời Vẫn Thần. Nhưng không ai có thể học được chi tiết giống như thế, Đỗ Đức hắn, hắn thật sự có thể là bằng hữu của chúng ta.
Khoảng cách đoàn người và doanh trại càng ngày càng gần, lúc này cửa doanh đã mở, hai đội hắc giáp kị binh chia làm hai đường nối tiếp nhau đi ra, ở giữa một chiến tướng hắc giáp thiết diện, áo choàng đỏ tươi phất phới, trường kích hàn quang lấp lánh, tới gần, hắn nhảy xuống ngựa, quỳ gối, giọng nói vang rền:
- Nghĩa phụ! Đỗ Đức lãnh ba nghìn người phụng mệnh tới chiến phủ khu!
Đỗ Trần đỡ hắn lên, nhưng chính mình lại lánh qua một bên, chuyện của Đỗ Đức hắn nghĩ rất lâu, thân phận của Đỗ Đức sớm muộn gì cũng là một cái phiền phức, vậy không bằng thừa dịp hắn còn chịu khế ước khống chế, còn chưa hoàn toàn đột phá được phạm vi năng lực khống chế của tiểu Bối Bối đem việc này làm rõ, để tránh phiền toái sau này.
Dù sao cho dù bây giờ biết Đỗ Đức là ai, hắn cũng chỉ có thể là trung tướng tổng tư lệnh quân phòng vệ của Duerkesi!
Lucy và Lily một trái một phải vây quanh Đỗ Đức, Lily đau lòng vén một miếng thiết giáp lân của hắn lên, Đỗ Đức dưới ý của Đỗ Trần không có chút cử động.
Lucy không đành lòng nói:
- Francis, chiến giáp của hắn thật sự không có cảnh nào cởi ra sao?
Lily vội nói:
- Đúng vậy, hình dạng bây giờ của hắn đừng nói chúng ta, ngay cả mẹ ruột hắn... khục, là thân thích hắn cũng không nhận được!
Đỗ Trần nói:
- Vừa rồi hai vị tiểu thư chẳng phải nhận ra chiến trận Đỗ Đức dùng sao? Cái này...
Lucy cười khổ:
- Tiềm thổ hãm trận doanh là trận pháp rất thường gặp thời Vẫn Thần đại chiến! Rất nhiều tướng lĩnh sử dụng, nhân loại chúng ta dùng, tướng lĩnh Ma tộc cũng dùng, khác nhau chính là ai dùng thành thục hơn mà thôi.
Đỗ Trần nhíu mày phân phó:
- Đỗ Đức, đem quân lược trong lòng con nói hết ra đi, nhất là độc môn trận pháp, đều nói cho hai vị tiểu thư nghe một chút.
Đỗ Đức dựng kích nói lạnh nhạt:
- Mệnh lênh của nghĩa phụ vô lý, Đỗ Đức cự tuyệt chấp hành, độc môn trận pháp chính là mệnh môn của chiến tướng trên sa trường, tuyệt không thể dễ dàng nói với người khác!
Đỗ Trần ngạc nhiên, ngược lại Lily bật cười:
- Cái tình cách lớn này thật giống với nguyên soái Tucker, hắc, hắn cũng dùng trường kích!
Pakistan Tucker? Cái tên này làm trong lòng Đỗ Trần run run, Pakistan Tucker là ai? Tổ tiên của gia tộc St. Tucker, lôi đình nguyên soái, lão tổ tông của Anne! May mắn là lão tổ mẫu Lily chỉ nói đùa...
Nhưng lúc này Lucy lão tổ mẫu lật xem chiến giáp của Đỗ Đức, đang lật hậu tâm thuẫn sau lưng ở dưới áo bào.
- Muội muội, ngươi coi cái này!
Lily vội vàng quay đầu, chỉ nhìn thoáng qua, liền kêu kinh ngạc:
- Nguyền thần tàng phẩm, thập nhất thánh khí, Tinh Đức Lạp chiến giáp!
Liên Hoa Bảo Giám
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
10 chương
106 chương
89 chương
54 chương
87 chương
642 chương
79 chương
247 chương
72 chương