Let Me Love You - Vkook

Chương 67 : Chap 66

Đọc chap vui vẻ nha các tình yêu :> Nhớ cmt+vote+giựt tem nha -------------------------------------------------------------------------- "Nhìn xem.Đó là hôn phu của nhị thiếu Kim gia.Tuy là nam nhưng Kim nhị thiếu thật biết chọn người yêu vừa có bề ngoài lại có khí chất nổi bật hơn người khác như vậy." Một vị khách có danh tiếng,gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu nói với một vị khách khác cũng có địa vị như vậy đến tham gia bữa tiệc.Hai người cùng nhìn về hướng Taehyung và JungKook đang đứng nói chuyện với người khác. "Rất đặc biệt.Hèn gì Kim gia không phản đối chuyện hai người họ." Vị khách kia cũng gật đầu đáp lời. Lúc này bữa tiệc nhậm chức của Taehyung đã diễn ra hơn một nữa.Làm chủ bữa tiệc này gồm có TaeOh,vợ anh MiChae,Taehyung và TaeYang.Ba anh em họ cùng nhau chia ra tiếp khách.TaeOh và vợ anh phụ trách một khu vực,theo TaeYang tối nay là một cô người mẫu nóng bỏng mới nổi chịu trách nhiệm khu vực khác,và bên cạnh Taehyung tất nhiên là JungKook,hôn phu của anh phụ trách một khu vực riêng. Những vị khách tối nay đa phần là những doanh nhân,nhân vật nổi tiếng,người có địa vị trong xã hội có mối quan hệ thân thiết với Kim gia,đối tác làm ăn lâu năm với Kim thị,bạn bè với anh em nhà Kim cùng với tầng lớp nhân viên cao cấp của tập đoàn Kim Thị. Tin tức Kim tổng,Kim nhị thiếu Kim gia có người yêu,vị hôn phu là nam trong một buổi trưa rất nhanh chóng truyền đến tai những vị khách có mặt trong bữa tiệc tối nay.Họ vô cùng ngạc nhiên và sửng sốt về tin tức giật gân đó.Nếu người đó là một thiên kim tiểu thư hay một cô gái bình thường thì không có gì đáng nói,nhưng điều đáng nói vị nhị thiếu Kim gia nổi tiếng tài hoa lại có danh tiếng tốt về đời sống cá nhân sạch sẽ này lại dám công khai người yêu giới tính nam của mình trước mặt giới báo chí mà không sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh ta cũng như Kim gia. Chuyện có tình nhân đồng tính trong giới thượng lưu không phải là không có nhưng tất cả đều là diễn ra trong âm thầm hoặc là che giấu chứ không dám thừa nhận công khai trước mặt giới báo chí như Taehyung. Nên những vị khách có danh tiếng,địa vị trong tối nay rất có hứng thú với nhân vật có thể khiến Kim nhị thiếu tài hoa không màng đến tiếng tăm của bản thân mà công khai rầm rộ trước bao nhiêu người,lại dẫn theo cậu đến bữa tiệc tối nay của anh.Thêm vào là thái độ đồng ý,ủng hộ của Kim gia đối với người yêu đồng tính của Kim nhị thiếu khiến các vị khách càng thêm hiếu kì về nhân vật thần bí này. Nhất là những vị thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu,con cháu nhà giàu có nghe được tin tức này thất vọng biết bao nhiêu.Họ bỏ ra bao công sức,tìm cách lấy lòng,lôi kéo quan hệ với Kim gia để thu hút sự chú ý của Kim nhị thiếu muốn tài có tài,muốn nhân phẩm có nhân phẩm,muốn sắc có sắc mà không được.Thì ra là người ta thích con trai,lại có người yêu rồi. Khi nhìn thấy hôn phu bí ẩn của Kim nhị thiếu khiến những vị khách trong bữa tiệc vô cùng sửng sốt,cảm thán,khen ngợi trước vẻ đẹp lẫn khí chất của cậu thanh niên trẻ tuổi này.Ngay cả những vị phu nhân theo chồng hay những cô gái,thiên kim tiểu thư theo cha mẹ hoặc người yêu tới bữa tiệc cũng phải giật mình,nhịn không được mà ngẩn người,âm thầm nuốt nước miếng trước vẻ đẹp của người yêu Kim tổng.Người này quá đẹp trai rồi,thậm chí còn hơn những mỹ nam nổi tiếng trên ti vi nữa,đứng cạnh Kim nhị thiếu khí chất không hề kém cạnh dù chỉ một chút.Hơn hết thái độ cưng như trứng mỏng,ánh mắt đầy yêu thương của Kim tổng đối với hôn phu của anh ta cũng khiến họ mở mang tầm mắt của mình. Hình ảnh hai người đó đứng chung với nhau vô cùng hài hoà,vô cùng đẹp mắt,vô cùng nổi bật giữa đám đông.Ngay cả vài vị minh tinh,người mẫu hạng A đến góp vui cho buổi tiệc cũng không bắt mắt bằng hai người họ. Những cô gái trẻ còn độc thân trong bữa tiệc không ngừng la hét trong lòng.Ông trời thật biết trêu người.Trai đẹp,trai tốt đều đi yêu nhau thì phụ nữ con gái bọn họ biết kiếm tấm chồng tốt ở đâu ra.Hơn nữa mỗi lần Kim tổng giới thiệu người yêu của mình với người khác vì cái lông gì mà đầy tự hào,khoe khoang như vậy chứ.Muốn bọn họ ghen ăn tức ở chết ah. Còn trong lúc này Taehyung và JungKook cực kì bận rộn vì họ phải liên tiếp tiếp chuyện,xã giao hết vị khách này đến vị khách khác,sau đó là dành chút thời gian cho vị nhà báo danh tiếng có quen biết,hợp tác với Kim thị thì làm sao có thời gian để ý đến suy nghĩ của các vị khách có mặt trong bữa tiệc. "Kim tổng,anh hơi cúi đầu một chút như vậy sẽ che bớt được khuôn mặt của Jeon thiếu gia vừa không làm mất đi góc mặt của cậu ấy." Vị nhà báo nhìn vào ống kính của đồng nghiệp tác nghiệp chung với anh rồi nói với Taehyung. Toà soạn của vị nhà báo này trước giờ luôn hợp tác thân thiết với tập đoàn Kim thị nên được độc quyền chụp một tấm ảnh hôn phu của Kim tổng để đưa tin.Thật ra họ muốn chụp nguyên khuôn mặt vị hôn phu này của Kim tổng nhưng lại không được sự đồng ý của Kim tổng đành ngậm ngùi dùng cách này để che bớt khuôn mặt của cậu ta. Tuy JungKook đã học đại học,nhà trường không quá khắc khe,quan tâm nhiều đến đời sống riêng của sinh viên nhưng cậu ở trường lại nổi tiếng,là đại thần trong trường,tấm gương của biết bao sinh viên.Taehyung sợ chuyện này ảnh hưởng đến danh tiếng ở trường của cậu cho nên công bố cậu là người yêu,hôn phu của anh,anh cũng không làm cậu lộ diện hoàn toàn. Taehyung nghe theo chỉ dẫn của vị nhà báo,hơi cúi đầu xuống giống như thì thầm vào tai JungKook để che đi một nửa khuôn mặt của cậu.Anh đặt hai tay lên eo cậu,hơi ôm vào lòng. JungKook mím chặt môi,hai tay không kiềm chế được nắm chặt vạt áo khoác bộ lễ phục màu đen của Taehyung.Ngoại trừ người thân,đây là lần đầu cậu chụp hình công khai trước mặt người khác như vậy,cậu thấy không quen.Hơn nữa là xuất hiện trên báo,lúc này cậu thật sự rất hồi hộp và khẩn trương. "Jeon thiếu gia,cậu đừng căng thẳng,thả lỏng cơ mặt một chút hình mới đẹp.Chỉ chụp một tấm thôi,sẽ không lộ mặt ra hoàn toàn đâu nên cậu yên tâm." Vị nhà báo nhận ra JungKook đang khẩn trương.Anh mỉm cười,nhẹ giọng trấn an cậu thanh niên xinh đẹp. Sau khi phỏng vấn vài câu với vị hôn phu của Kim tổng,anh rất có hảo cảm với cậu ta.Lăn lộn trong cái nghề lắm thị phi này gần 15 năm,tiếp xúc,gặp gỡ nhiều loại người ở nhiều giai cấp khác nhau nhưng anh chưa gặp được ai có cặp mắt đẹp,ánh nhìn thuần khiết trong veo như vị hôn phu của Kim tổng.Mới đầu nhìn thấy bề ngoài nổi bật của cậu thanh niên này anh cứ nghĩ người này tính cách rất thanh cao,lạnh nhạt,khó gần,khó nói chuyện.Nhưng khi tiếp xúc,cậu ta lại nói năng lễ phép,không quá khiêm nhường lại không kiểu cách,tích cách thì nhu hoà bình thản,giọng điệu nhẹ nhàng làm người nghe rất thoải mái.Không uổng danh là người được Kim gia chấp nhận.Ngay cả thái độ của Kim tổng,nhị thiếu của Kim gia với hôn phu cũng vậy,làm anh muốn trợn tròn tròng mắt vì mức độ cưng chiều,yêu thương của anh ta với người yêu. "Bảo bối ngoan,chỉ là chụp tấm hình thôi,đùng căng thẳng.Thả lỏng nào." Taehyung cũng nhận ra JungKook khẩn trương,anh ôn nhu trấn an cậu. "Tại ngoại trừ người nhà ra,đây là lần đầu em để người ngoài chụp hình như vậy.Lại nghĩ đến sẽ xuất hiện trên báo em mới thấy không được tự nhiên." JungKook ngẩng đầu,đáng thương nói với Taehyung rồi tiếp tục mím chặt môi.Cậu thật sự rất khẩn trương,tay cũng đổ mồ hôi lạnh luôn rồi. Taehyung nhìn cặp mắt đẹp hiện rõ nét đánh thương của cậu thì trong lòng lại rục rịch không thôi.Tiểu yêu tinh này. Anh quay sang ra hiệu với vị nhà báo cùng đồng nghiệp của anh ta một cái rồi cúi đầu trở lại hôn nhẹ lên môi JungKook sau đó anh ngẩng đầu cười ôn nhu với cậu,một tay đang ôm eo cậu đưa lên chạm nhẹ vào khuôn mặt tinh tế,vuốt dọc hàng chân mày ngang thanh tú để che đi một phần khuôn mặt của cậu. JungKook bị bất ngờ quên cả khẩn trương,cậu không nghĩ anh sẽ hôn cậu nên ngây người,chăm chú nhìn vào mắt Taehyung,đôi môi đỏ hồng vốn mím chặt cũng thả lỏng. Đồng nghiệp của vị nhà báo nhanh tay chụp lấy khoảng khắc này. "Anh..." JungKook nghe thấy tiếng máy chụp hình liền hồi thần,hai má hơi đỏ lên.Cái người này dám thản nhiên hôn cậu trước mặt người khác như vậy,hơn nữa còn là nhà báo. "Anh chụp được chưa?" Taehyung thấy bà xã thẹn quá sắp hóa giận lập tức quay sang hỏi người vừa mới chụp hình để đánh trống lảng.Trong lòng thì hừ hừ JungKook.Cho em căng thẳng,khẩn trương nè,xuất hiện trên báo với anh mà không tự nhiên như vậy thì sao chụp hình đẹp được chứ,có biết anh mong chờ chuyện này lắm không. "Được rồi.Hình rất đẹp nha." Anh chàng chụp hình trẻ tuổi đi theo vị nhà báo để tác nghiệp thật tâm cười khen ngợi.Tấm hình này thật sự rất đẹp.Một người anh tuấn,cao lớn mang theo khí chất cao ngạo,vương giả nhưng lại ôn nhu,thâm tình nhìn tình nhân trong trong lòng.Một người xinh đẹp nhỏ nhắn,khí chất thanh tao lại tinh khiết xa cách bụi trần dùng ánh mắt đầy sự tin tưởng,ỷ lại xen lẫn yêu thương mà nhìn người yêu. Bức ảnh tuy là hai nam nhân nhưng giữa họ lại chứa tình cảm mãnh liệt hơn cả tình yêu trai gái thông thường.Người khác nhìn thấy phải hâm mộ,chưa kể đến ngoại hình vô cùng bắt mắt của họ. "Hai người thật sự rất đẹp đôi." Một giọng đàn ông trầm khàn vang lên,thu hút sự chú ý của 4 người. "Gung tổng.Rất vui khi thấy anh." Taehyung nhìn về phía người mới lên tiếng liền nở nụ cười thân thiện,xã giao thường ngày của anh.Hai ngày trước nhờ giới thiệu,sắp xếp của HoSeok anh có nhận hẹn gặp Gung Kyung một lần.Hai bên nói chuyện cũng hợp ý,thêm sự tin tưởng với bạn mình,anh quyết định thử hợp tác với người đàn ông này.Tiệc tối nay anh cũng dựa trên quan hệ đối tác thân thiết với anh ta mà gửi lời mời. Vị nhà báo lẫn đồng nghiệp cũng nhận ra người mới tới.Người này không nên dây dưa,hơn nữa công việc của họ đã xong nên lịch sự chào bọn họ rồi rời khỏi. "Kim nhị thiếu quá khách khí rồi.Phải nói là tôi rất vinh hạnh khi được nhận lời mời của cậu chứ." Gung Kyung đi tới đưa tay ra bắt tay với Taehyung rồi thả ra.Theo sau hắn là một cậu thanh niên nhỏ nhắn có khuôn mặt tinh xảo. Taehyung muốn tiếp lời Gung Kyung nhưng khi nhìn thấy cậu thanh niên theo sau hắn ánh mắt anh lạnh đi.Cánh tay đang ôm eo JungKook cũng siết chặt. "Bán cho tôi chút mặt mũi được không?" Gung Kyung thấy thái độ của Taehyung cũng hiểu sự xuất hiện của HaeChyong làm Kim nhị thiếu mất hứng,hắn vội xuống nước.Con mồi hiện tại là sủng vật của hắn,vì sủng vật này bám theo năn nỉ hắn quá,hắn cầm lòng không được mới dẫn theo tới đây. "Xin lỗi.Tôi thất lễ rồi." Taehyung thấy vậy cũng không làm khó Gung Kyung.Anh thu hồi ánh mắt của anh với HaeChyong sau đó lại cười nói với Gung Kyung. "Cậu Jeon.Lần nữa gặp mặt rồi.Còn nhớ tôi không." Gung Kyung lên tiếng chào hỏi JungKook đang đứng cạnh Taehyung.Hai người này đứng cạnh nhau thật xứng đôi làm cho người khác hâm mộ không thôi,ngay cả người máu lạnh,vô tình như hắn cũng có chút ghen tỵ vì tình cảm của hai người họ. "Cháu vẫn còn nhớ.Chào chú ạ." JungKook nghe người ta chào mình cũng vội lễ phép mỉm cười đáp lại.Cậu vẫn nhớ người đàn ông này,người mà cậu gặp trong trung tâm thương mại lúc đi chơi chung với TaeYang và Thiên Thiên cách đây không lâu. Được mỹ nhân lễ phép chào hỏi nhưng khuôn mặt Gung Kyung vẫn như ăn phải ruồi.Khi thấy ánh mắt thuần khiết của mỹ nhân nhìn mình,hắn chỉ có thể tự nuốt vào bất mãn vì bị cậu thanh niên xinh đẹp này gọi bằng chú xưng cháu.Hắn mới 38 tuổi thôi,bộ nhìn già lắm sao,hay hắn học theo mấy em trai làm trong câu lạc bộ của hắn đi chăm sóc sắc đẹp,căng da mặt để cho trẻ ra nhỉ. "Bảo bối.Không được gọi là chú.Em phải gọi Gung tổng." Trong khi Gung Kyung tự nghĩ thì Taehyung cười thầm vui vẻ.Nhìn vẻ mặt tàn khốc của trùm thế giới ngầm bị bảo bối nhà anh làm cho muốn giận mà không được anh thật hả dạ mà.Anh xoa đầu JungKook,nhỏ giọng nói.Dù là vậy anh cũng không nên làm ông trùm mất mặt nha. "Gung tổng." JungKook ngoan ngoãn nghe lời gọi lại. "Ha ha.Không sao đâu Kim tổng." Gung Kyung cười nói.Hai người này khoe ân ái làm người ta tức chết mà. "Anh Taehyung." HaeChyong đứng sau lưng Gung Kyung lên tiếng gọi,muốn thu hút sự chú ý của Taehyung,như có như không liếc mắt xem thường,khinh bỉ JungKook đang đứng cạnh anh.Một đứa thân phận nghèo hèn,dựa vào nhan sắc mà bò được lên giường anh Taehyung.Tại sao anh Taehyung lại bị nó mê hoặc không biết đúng sai như vậy,tại sao Kim gia bị nó che mắt như vậy. "Hừ." Taehyung không nhìn HaeChyong lấy một cái,chỉ lạnh lùng hừ một tiếng.Anh sợ mình nhìn cậu ta lại không kiềm chế được mà muốn bóp chết cậu ta tại chỗ.Dám dùng ánh mắt đó nhìn bảo bối của anh.Hơn nữa anh làm sao quên mọi đau đớn,bất tiện của JungKook phải chịu trong thời gian đều do cậu ta chủ mưu gây ra.Chưa kể còn dám kiếm chuyện với em ấy.Nhưng vì đã bán tình nghĩa với HoSeok và Gung Kyung nên anh mới buông tha cho cậu ta. JungKook nghe thấy giọng nam ngọt ngào gọi ông xã nhà cậu liền nâng mắt nhìn về phía cậu thanh niên mới lên tiếng.Cậu có chút sững sốt quen luôn cả bực bội trong lòng khi người ta dụ dỗ ông xã nhà cậu.Chút nữa là không nhận ra cậu Chu gì gì đó.Vẫn khuôn mặt đó nhưng cậu ta rất khác với lần đầu cậu thấy ở quán Bar cũng như lần gặp thứ hai trong trung tâm thương mại.Khi đó cậu ta vừa xinh đẹp,nhu thuận lại không thiếu sự kiêu ngạo,khuôn mặt đầy sức sống,hấp dẫn ánh nhìn người khác. Còn hiện tại vẫn là khuôn mặt đẹp tinh xảo đó,lại có gì đó thay đổi mà cậu không hiểu được.Sắc mặt cậu ta hình như tái nhợt,tiền tụy hơn trước rất nhiều.Thân hình nhỏ nhắn gầy hơn càng làm cậu ta thêm mong manh,yếu ớt.Hai mắt dù đã bôi kem che giấu nhưng vẫn hiện rõ quầng thâm,khí chất lại mất đi vài phần kiêu ngạo như lúc tranh giành caravat với cậu và còn có gì đó thay đổi nữa mà cậu không tả được.Giống như cặp mắt kia lúc này không còn ánh nhìn sắc sảo như khi gây chuyện với cậu mà lại vô thần,nhợt nhạt,không có tiêu cự dù là cậu ta đang nhìn chăm chú Taehyung. "Bảo bối đừng nhìn.Bẩn." Taehyung khó chịu khi thấy bảo bối nhà anh đang nhìn HaeChyong,anh lách người che đi tầm nhìn của JungKook,ôm cậu vào lòng rồi ghét bỏ nói.Một con người hư hỏng,tính cách ngoan độc,nhân tính bệnh hoạn sao có thể để bảo bối nhà anh nhìn được.Sẽ làm bẩn ánh mắt thuần khiết của em ấy. "Xuống xe chờ tôi." Gung Kyung thấy Taehyung hiện rõ nét không vui lại ghét bỏ ra mặt với HaeChyong hắn cũng không thấy khó chịu hay mất mặt.Hắn quay sang nói với HaeChyong. HaeChyong không cam lòng,muốn cãi lại nhưng thấy ánh mắt lãnh khốc đầy cảnh cáo của Gung Kyung thì thân thể theo bản năng run lên sợ hãi.Nhưng cậu ta vẫn cố căm hận,ganh ghét nhìn JungKook đang được Taehyung che chở một cái mới chịu vùng vằng bỏ đi. Gung Kyung nhìn theo bóng lưng HaeChyong bằng cặp mắt đầy hứng thú.Con mồi này rất vừa ý hắn.Càng điều giáo cậu ta càng ngoan cường,ngoan độc với hắn,lại không thể từ chối dục vọng,ham muốn của bản thân mà phục tùng dưới huấn luyện của hắn.Một sủng vật vừa cứng đầu vừa có sở thích bị ngược đãi như vậy rất thú vị làm hắn không thấy chán. "Kim nhị thiếu xin lỗi vì làm cậu mất vui." Gung Kyung sau khi đuổi HaeChyong đi thì quay sang áy náy nói với Taehyung. "Không sao." Taehyung cũng cười xã giao lại.Muốn dẫn ai đi là quyền của người ta,anh không có quyền cấm.Anh chỉ không thích cậu ta xuất hiện trước mặt bảo bối nhà anh. Tuy không vừa lòng khi Gung Kyung mang theo HaeChyong đến đây.Nhưng nhìn thấy một chút thay đổi,sa sút của cậu ta anh cũng thoáng vừa lòng.Xem ra Gung Kyung rất dụng tâm đối đãi con người hư hỏng đó.Sao cũng được,chỉ cần Gung Kyung quản thúc HaeChyong thật tốt,đừng để tên đó chạy lung tung làm bẩn mắt hay nổi điên kiếm bảo bối nhà anh cắn là được.Còn lại anh sẽ mắt nhắm mắt mở kệ Gung Kyung muốn làm gì tên hư hỏng đó thì làm,anh sẽ không nhúng tay. Gung Kyung nói chuyện với Taehyung và JungKook một lúc thì HoSeok tới.Hắn cùng với ba người họ nói cười thêm chút nữa thì tạm biệt chủ tiệc là Taehyung rồi ra về vì buổi tối hắn còn phải đi khảo sát địa bàn hoạt động của băng nhóm. "Tiểu mỹ nam.Cảm ơn em đã nhận công việc của tôi cùng với Jimin." Sau khi La Trệt đi thì HoSeok quay sang thật tâm cảm ơn JungKook.Theo hiểu biết của anh với tính cách của vật nhỏ,em ấy chịu mạnh dạn nhận công việc anh giới thiệu cũng nhờ một phần công của JungKook. Taehyung nghe câu nói của HoSeok động tác đang đưa ly rượu lên uống của anh hơi khựng lại một chút.Anh hơi nhếch khoé miệng hiểu rõ,liếc JungKook đang ngồi cạnh anh một cái mới thản nhiên tiếp tục động tác uống rượu. JungKook không nghĩ HoSeok sẽ nhắc đến chuyện này nên khi nghe câu nói của anh ta liền thầm kêu tiêu rồi,sau lưng cậu lạnh toát.Chết cậu rồi,chiều giờ lu bu kiểm tra hành lý lại cho Taehyung rồi chuẩn bị tới bữa tiệc tối cậu chưa kịp nói chuyện này với Taehyung nữa.Làm sao đây. "Anh HoSeok không cần cảm ơn em.Em chỉ theo phụ Jimin thôi." JungKook trong lòng tuy thầm kêu lớn không xong nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng cười ôn hoà với HoSeok.Cậu không dám quay sang nhìn ông xã nhà cậu đang ngồi kế bên. "Ừ.Tuy là vậy anh vẫn phải cảm ơn em.Trưa mai anh qua trường đón Jimin cùng em đi xem nơi làm việc.Sẵn tiện mời hai người ăn cơm trưa luôn,tiểu Vũ mai tôi mời cơm vợ cậu được không?" HoSeok không biết bản thân đang đốt nhà phu phu người ta,anh vẫn tự nhiên vui vẻ nói. "Mai tôi phải đi chuyến công tác 5 ngày.Cậu đón vợ tôi và Jimin đi xem việc,ăn trưa nhớ cẩn thận." Taehyung nghe HoSeok nhắc đến anh thì ôn hoà dặn dò HoSeok làm JungKook ngồi cạnh không thấy anh phản ứng gì về chuyện cậu nhận việc làm thêm phải thấp thỏm không yên. "Đó là điều tất nhiên rồi." HoSeok cam đoan. Buổi tiệc diễn ra thêm một lúc nữa,Taehyung nhìn đồng hồ trên tay đã 9h tối.Anh lo JungKook mới thích nghi với bữa tiệc xã giao này chưa quen sẽ làm cậu buồn chán nên quăng mọi việc lại cho anh hai và nhân viên Kim thị lo,còn anh vịn cớ mai phải đi công tác mà ôm bà xã nhà anh về trước. JungKook ngồi trong xe hơi lo lắng nhìn Taehyung ôn nhu cài dây thắt lưng cho cậu rồi quay sang lái xe,không hề đá động gì đến chuyện cậu làm thêm. Xe chạy được một lúc lâu,trong khoảng thời gian đó Taehyung vừa cười nói với JungKook như thường vừa tập trung lái xe làm cho JungKook đang ngồi bên ghế phụ như có đống lửa cháy dưới mông. "Tae." Chịu không nổi nữa cậu bất an gọi anh. "Anh nghe." Taehyung nhẹ giọng đáp lại. "Anh...có giận em không?" JungKook ngập ngừng hỏi. "Bảo bối.Anh thương em còn không hết tại sao khi không lại giận em." Taehyung cưng chiều nói. "Vì...anh không muốn em nhận công việc Jung tổng nhờ.Nhưng em lại đi nhận lời anh ta như vậy." JungKook nói xong thì khẽ mím đôi môi nhỏ lại,chăm chú nhìn Taehyung đang lái xe như sợ bỏ sót bất kì biểu cảm nào của anh. Hơi sững người một chút rồi,nhìn qua kính chiếu hậu thấy được khuôn mặt bất an của JungKook,Taehyung chạy một lúc thì đánh xe tắp vào ven đường,đậu dưới một tàng cây to. "Tại sao anh lại giận em vì chuyện này?" Xe dừng hẳn,anh tắt máy xe sau đó quay sang hỏi cậu. "Vì anh không muốn em vất vả,năm học này khó khăn lắm em mới có thời gian thư thả cho bản thân nên anh không muốn em nhận công việc này.Nhưng em chưa bàn trước với anh đã nhận việc." JungKook ngoan ngoãn nói. "Qua đây." Taehyung nghe cậu nói xong thì cười nhẹ một cái,anh đưa tay về phía cậu. JungKook thoáng đỏ mặt một chút,hơi chần chừ rồi nắm lấy tay Taehyung,nương theo lực đỡ của anh cẩn thận trèo qua bộ phận cần số.Tuy là trong xe hơi nhưng không gian chiếc xe sang trọng này rất rộng rãi,chân gãy của cậu cũng đã lành,chỉ chờ tháo bó bột nên không khó di chuyển.Qua khu vực ghế lái cậu xoay người ngồi lên đùi anh. "Anh không có giận.Em là vì Jimin mới quyết định nhận việc đúng không?" Một tay nắm lấy cái cằm tinh xảo,ngón cái đưa lên xoa nhẹ,vân vê làn môi mềm của cậu,một tay ôm vòng eo thon gọn kéo cậu sát vào người,anh mới ôn nhu hỏi. "Dạ." JungKook tựa vào người Taehyung ngoan ngoãn trả lời. "Em thật ngoan." Taehyung thấy cậu ngoan như vậy nhịn không được hôn lên gò má có chút nóng của JungKook. Anh cười ôn nhu.Thời điểm này JungKook đâu còn hình ảnh cao quý,lãnh diễm,đâu còn là thiếu niên trẻ đẹp tinh tế,khí chất thanh tao,trong trẻo làm người khác không dám lại gần vì sợ làm xấu đi hình ảnh của cậu như trong suy nghĩ của các sinh viên nơi cậu học cũng như các vị khách trong bữa tiệc tối nay nữa.Mà lúc cậu như con mèo nhỏ xinh đẹp ngoan ngoãn lại mang theo ngượng ngùng ngồi trên đùi anh,ánh mắt nhìn anh đầy ỷ lại. "Em vì Jimin,vì người thân của anh mà khiến bản thân vất vả anh sao có thể giận.Anh chỉ lo cho sức khỏe của em,không muốn em bận rộn như lúc trước nữa thôi.Em thích gì cứ làm theo ý mình,chỉ cần nghĩ đến anh đang lo cho em,chỉ cần nhớ hiện tại em có một người quan tâm,đau lòng em là được." Taehyung thì thầm bên tai JungKook.Khi nghe HoSeok nói anh đã đoán ra bảo bối của anh vì em họ nhút nhát Tiêu Bạch bên nhà ngoại anh mới nhận công việc này mặc dù biết anh không thích cậu bận rộn vất vả.Anh sao có thể trách em ấy được. "Em không thấy vất vả.Em thật thích,thật thương Jimin nên muốn giúp em ấy,cổ vũ em ấy can đảm nhận công việc mình thích thôi." JungKook chu miệng,làm nũng nói với Taehyung,cậu ngưng một chút rồi nói tiếp. "Đó là người thân của anh,em cũng muốn vì anh làm chút chuyện cho anh như anh làm nhiều việc cho em vậy." Nói xong thì đôi môi nhỏ màu đỏ hồng của cậu cong lên đầy hạnh phúc. "Miệng nhỏ càng lúc càng ngọt.Nói sao giận em được chứ." JungKook nói như vậy làm Taehyung vui vẻ,anh mổ lên môi cậu một cái. "Tiệc tối nay có khiến em khó chịu không?" Đưa tay vuốt mái tóc được chải vuốt gọn gàng để phù hợp với tiệc xã giao tối nay của JungKook,anh yêu thương hỏi. Bắt JungKook phải lộ mặt tới nơi đông người như vậy,lại là đa số những người đeo cho mình những khuôn mặt giả tạo hoàn hảo,nói chuyện văn mỹ,vòng vo.Với việc em ấy không muốn tiếp xúc gần người khác,bản tính em ấy lại ngay thẳng,trong sáng.Anh biết đã làm khó em ấy nhiều rồi.Nhưng biết sao được,hiện tại với thân phận là hôn phu của anh,em ấy không thể tránh khỏi việc bồi theo anh đến những bữa tiệc nhàm chán như vậy.Chỉ đành ủy khuất JungKook. "Em không khó chịu.Em chỉ thắc mắc mấy người đó cứ cười giả tạo như vậy không sợ cứng mặt hay sao á.Lúc nào họ cũng cười như vậy,không sợ mỏi hàm,sau này bị đơ cơ hàm ah." JungKook biết Taehyung đang áy náy với cậu nên cậu mỉm cười đầy nghịch ngợm.Cậu dùng hai tay đẩy hai khoé miệng cậu lên,miêu tả khuôn mặt luôn tươi cười giả tạo của những vị khách tối nay. Trong bữa tiệc tối nay cậu quan sát được rất nhiều.Không tính anh Thiếu Hàng,Tô tổng,anh Roy và Thiếu Trình hay ít ỏi những người bạn thân thiết xuất anh TaeOh và TaeYang đều là dùng biểu tình thật tâm đến nói chuyện,cười với anh và cậu.Còn đa số những người khác đều treo trên miệng những nụ cười tuy hoàn hảo nhưng đầy giả tạo,ý cười không chạm đáy mắt.Tuy cậu không phân biệt được ai tốt ai xấu nhưng cậu có thể mẫn cảm nhận ra được thái độ của các vị khách khi đến nói chuyện với anh và cậu. "Bảo bối à.Em càng lúc càng đáng yêu." Taehyung thấy JungKook miêu tả người khác mang theo nét lém lỉnh,thêm một chút trẻ con đáng yêu làm anh nhịn không được siết chặt hai tay đang ôm eo cậu,hôn một cái chóc lên đôi môi đang cong cong đầy tinh nghịch. "Nghĩ đến xa em những 5 ngày anh sẽ nổi điên mất." Taehyung thở dài,bất mãn nói.Ông anh đáng ghét,dám đùn đẩy công tác cho anh. "Anh nhắc em mới nhớ.Không biết em đã chuẩn bị đủ đồ dùng cho anh chưa nữa.Tuy chiều nay em đã kiểm tra lại va ly cho anh nhưng vẫn em không yên tâm." Nghe Taehyung nhắc đến chuyện đi công tác JungKook nhíu nhẹ hàng chân mày thanh tú.Biết anh phải qua Mỹ 5 ngày,vốn là một tiểu thụ đảm đang nên từ hai ngày trước cậu đã lo soạn va ly,chuẩn bị quần áo,đồ dùng cá nhân,vật dụng linh tinh cho anh.Sợ mình quên trước quên sau cậu cũng kiểm tra lại vài lần nhưng vẫn cứ thấy không yên tâm,thấy chưa chuẩn bị đủ cho anh. "Anh mau thả em ra.Nhanh lái xe về nhà,em muốn kiểm tra va ly cho anh lần nữa.Em sợ quên trước quên sau chuẩn bị không đủ cho anh." JungKook nghĩ nghĩ rồi quyết đoán vỗ bàn tay to lớn đang ôm eo cậu,hối anh thả cậu ra.Tốt hơn cậu nên kiểm tra va ly lại lần nữa cho chắc.Nếu không anh qua bên đó lại sinh hoạt thiếu trước thiếu sau.Để xem,quần áo,bàn chải kem đánh răng,khăn lông... Taehyung bực bội nhìn JungKook đang giãy dụa trên đùi muốn trở về chỗ ngồi của cậu.Bảo bối này không hiểu phong tình gì cả.Không dạy cho bài học không được mà. Anh dùng một tay cố định eo,một tay giữ chặt gáy cậu.Bá đạo hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đang lấm bẩm mấy tên đồ dùng sinh hoạt. "Anh...buông...uhm..." JungKook đang lẩm nhẩm lại mình đã soạn những gì trong va ly thì bị Taehyung bất ngờ hôn làm giật mình.Cậu hé miệng muốn nói lại bị anh mút mạnh bờ môi khiến cậu tê dại.Bàn tay to lớn ôm nơi eo cậu cũng nhéo một cái làm cơ thể cậu mềm nhũn ngả vào ngực anh. Taehyung hôn càng lúc càng cuồng dã,chiếm đoạt từng ngóc ngách trong khoang miệng ngọt ngào,níu kéo đầu lưỡi mềm mại bên trong bắt làm tù binh mà đùa giỡn.Thần trí nghĩ về va ly của JungKook lập tức bay xa,chỉ biết ngâm nhẹ,hé miệng mặc anh chiếm đoạt. Một lúc sau cảm nhận được JungKook hít thở không thông Taehyung mới buông tha cậu.Anh vừa lòng nhìn đôi môi nhỏ đã có chút sưng đỏ.Bờ môi vốn màu đỏ hồng vì nụ hôn đã đỏ mọng như trái cherry mọng nước dụ dỗ người ta cắn xuống.Khoé môi còn óng ánh một sợi nước bọt. JungKook được buông tha liền không ngừng thở dốc,cố gắng điều chỉnh hơi thở. "Anh nổi điên gì vậy." Thần trí đã trở về cậu trừng mắt,trách nhẹ. "Bà xã.Lúc này em không nên thương nhớ cái va ly của ông xã.Mà em nên nghĩ làm sao an ủi ông xã của em." Taehyung khẽ liếm đi sợi nước nơi khoé miệng nhỏ nhắn rồi trầm giọng thì thầm bên tai cậu.Anh thổi nhẹ một hơi vào lỗ tai,cắn cắn vành tai đầy đặn,tinh xảo nơi miệng. "Đừng anh..." JungKook ngồi trong lòng Taehyung thấp giọng rên rỉ.Lỗ tai và eo luôn là hai nơi mẫn cảm lộ liễu của cậu,chỉ cần anh nhẹ nhàng trêu chọc cả cơ thể cậu liền vô lực,run rẩy. "Anh không muốn xa em chút nào." Taehyung dụi mặt vào hõm vai JungKook. "Em cũng không muốn xa ông xã.Nhưng ông xã phải đi kiếm tiền về nuôi em nha." Ánh mắt xinh đẹp cong cong,mang theo ôn nhu nhìn nam nhân của cậu. "Em đó.Càng ngày càng biết dỗ ngọt anh." Taehyung bật cười,một lần nữa hôn lên môi cậu. Lúc nãy là nụ hôn bá đạo,có chút trừng phạt còn lần lại là nụ hôn ôn nhu đầy ngọt ngào.JungKook nhanh chóng chìm vào nụ hôn dịu dàng,cậu dâng lên đầu lưỡi nhỏ phối hợp với anh. Taehyung hôn càng lúc càng sâu.Thấy tiểu yêu tinh xinh đẹp trong lòng chìm đắm trong nụ hôn của anh thì khoé miệng anh hiện lên tia gian xảo.Anh hôn càng nồng nhiệt,bàn tay to lớn đặt ở vòng eo thon từ từ lần xuống dưới,lén lút mở chốt thắt lưng,rón rén gỡ nút quần,kéo dây kéo quần kaki cậu đang mặc rồi nhẹ nhàng luồn vào bên trong lớp vải quần.Thấy tiểu yêu tinh vẫn chưa phát hiện ra hành vi lén lút của mình,bàn tay to lớn liền tìm đến Kookie nhỏ bé phấn nộn đáng yêu lại mềm mềm mà nắn nắn,xoa xoa đến phát ghiền.Taehyung thích vô cùng.Nơi này giống như chủ nhân vậy,sờ thật êm tay mà. "Uhm..." JungKook đang chìm sâu vào nụ hôn thì cảm nhận được khoái cảm nho nhỏ,độ ấm nóng bao phủ đặc điểm tượng trưng nam nhân ở thân dưới liền thanh tỉnh,hồi hồn.Đôi mắt đẹp khép hờ vì chìm đắm trong nụ hôn ngọt lập tức mở to trừng thủ phạm đang sàm sỡ Kookie nhỏ bé.Mặt cậu nhanh chóng đỏ bừng,đẩy đầu anh ra chấm dứt nụ hôn,hai bắp đùi khép chặt muốn ngăn cản hành vi xằng bậy của bàn tay xấu xa kia,ai ngờ bị anh nhéo nhẹ bắp đùi trong non mịn sau đó như có như vuốt ve,gãi nhẹ vùng da non khiến chân cậu bủn rủn vô lực,không thể chống cự.. Cố gắng vùng vẫy muốn thoát khỏi cái ôm lẫn hành vi chiếm tiện nghi của Taehyung nhưng sức lực JungKook làm sao bì bằng sức nam nhân cao lớn hơn cậu.Chỉ vài cái giãy giụa cậu đã bị anh siết chặt vào lòng,bàn tay nơi mẫn cảm ở eo lẫn giữa hai chân đồng thời bóp mạnh rồi nhẹ nhàng xoa nắn khiến cơ thể cậu run rẩy,mềm nhũn ngả trở về lòng anh. "Taehyung.Dừng lại." JungKook chống cự với khiêu khích của Taehyung,cậu gắng nhịn khoái cảm của bản thân,đưa tay giữ bàn tay đang quậy phá trong quần của cậu lại,liên tục lắc đầu muốn anh dừng tay. "Anh muốn em." Taehyung trầm giọng nói vào tai cậu. "Để về nhà...về nhà được không anh." Đôi môi nhỏ của thanh niên mấp máy năn nỉ nam nhân không ngừng trêu chọc cơ thể mẫn cảm của cậu.Cặp mắt đẹp của thanh niên đầy ủy khuất nhìn nam nhân của mình. Dưới trêu chọc của Taehyung,Kookie nhỏ bé đã ngọ nguậy ngẩng đầu.JungKook nỗ lực kéo bàn tay đang chiếm tiện nghi Kookie nhỏ bé ra khỏi quần.Cậu đã động tình,anh cũng vậy vì cậu cảm nhận được phản ứng của anh dưới mông.Nếu là ở nhà chiều theo ông xã là điều tất nhiên,nhưng hiện tại bọn họ đang trong xe hơi,lại ở ngoài đường nữa,cậu không dám đâu. "Anh không chờ được.Cho anh."Ánh mắt Taehyung đầy yêu thương xen lẫn khao khát dục vọng nhìn sâu vào mắt JungKook.Anh nâng niu hôn nhẹ môi cậu. "Chúng ta đang ở ngoài đường,sẽ có người thấy." Anh lại dùng ánh mắt đầy dụ dỗ này nhìn cậu.Sức chống cự của cậu với anh lại là số không,JungKook chỉ đành ngượng ngùng cúi đầu,rũ mắt không dám nhìn vào ánh mắt đầy mê hoặc đó nữa,nhỏ giọng nhắc nhở Taehyung. "Không cho phép không nhìn anh." Taehyung rút tay khỏi quần JungKook,chuyển đến nâng cằm cậu,bá đạo nói. JungKook tránh không được chỉ đành đỏ mặt,chu miệng,ấm ức nhìn lại,trong lòng không ngừng mắng Taehyung là cầm thú ở đâu cũng động dục được,lại bá đạo đáng ghét.Nhưng cậu chỉ dám mắng thầm trong lòng,hiện tại cậu như cá nằm trong tay anh,cậu mà dám hó hé một từ chắc chắn anh sẽ thuận theo xử cậu tại chỗ. Ngay khi Taehyung vừa thu tay về,cậu cũng nhanh nhẹn chộp lại lưng quần đã bị mở tang hoang,giữ chặt lưng quần giấu đi Kookie nhỏ bé đã kiêu ngạo đứng thẳng.Miệng nhỏ vẫn chu ra giận dỗi,ánh mắt ấm ức thêm một chút đề phòng nhìn anh. "Em đó.Đáng yêu vừa thôi." Taehyung nhìn cậu hành động đáng yêu như vậy thì bật cười,cắn nhẹ cái miệng nhỏ đang vểnh ra. "Cho anh được không.Anh không nhịn được.Ở đây nha." Taehyung ôn nhu nói bên tai JungKook rồi hôn khẽ,ngậm lấy mơn trớn vành tai tinh xảo. "Em sợ bị người ta thấy." Kiên trì của JungKook gần như gục ngã,chống cự yếu đi nhiều.Cậu yếu ớt nói. "Khu này là khu quy hoạch sẽ không có người ở,vẫn đang trong quá trình tái tạo,xây dựng nên rất vắng.Buổi tối không có ai qua lại.Em tự mình nhìn xem." Taehyung buông tha vành tai nhỏ,nắm cằm cậu xoay về hướng kính trước của xe hơi để cậu nhìn cảnh vật bên ngoài.Thật ra đây là một trong những dự án khu đô thị mới anh đang đầu tư nên anh hiểu rất rõ khu vực này.Do có âm mưu từ trước anh mới chở cậu tới đây để làm chuyện xấu lại không lo bị người khác thấy nha. Đúng như Taehyung nói.Khu vực xung quanh xe bọn họ đỗ đa phần là đất trống,khu thì cây cối xum xuê,khu thì đang được đào xới,với những xe xúc đất,xe ben nằm rải rác.Còn có những toà nhà chung cư,các công trình khác được xây dang dở,gạch đá chất đầy.Nơi này thật sự không có người qua lại,ngoại trừ xa xa là những ánh đèn nho nhỏ từ những lán nhà xây tạm cho những người canh giữ công trình.Hơn nữa xe bọn họ đang đỗ dưới bóng cây lớn ven đường,che khuất ánh sáng đèn đường,thân xe lại màu đen nên nếu có người đi ngang qua rất khó phát hiện. JungKook nhìn khung cảnh bên ngoài nghĩ nghĩ rồi lại nghĩ nghĩ.Môi nhỏ mím lại đầy cân nhắc.Taehyung thấy cậu suy nghĩ kĩ càng như vậy cũng không hối thúc mặc dù dục vọng bành trướng của anh được cái mông cong đầy đặn của cậu ngồi đè lên đang kêu gào không thôi. "Anh làm đi." JungKook nghĩ kĩ thì quay đầu lại lí nhí nói,hung hăng trừng Taehyung một cái.Cầm thú.Ở đây cũng dám dụ dỗ cậu làm chuyện đó.Có biết cậu rất dễ mềm lòng không. "Bảo bối ngoan.Tối nay chúng ta thử xe chấn." Taehyung bật cười,ôm chặt lấy JungKook.Bắt đầu cởi áo khoác vest trên người cậu xuống quăng qua ghế phụ bên cạnh,sau đó là cởi từng nút áo sơ mi,anh chỉ cởi nút áo rồi kéo cổ áo trượt xuống để lộ ra bờ vai thon gọn của cậu chứ không thoát áo xuống hoàn toàn.Anh từng chút hôn lên vành tai tinh xảo,cần cổ duyên dáng,làn da trắng mịn nơi bả vai cậu. "Anh khoan đã.Chúng ta không có đồ." JungKook đỏ mặt vì từ xe chấn.Nghe thôi cậu đã muốn cháy cả mặt rồi nói chi là làm.Sực nhớ không có bôi trơn ở đây liền lí nhí nói,hai tay đang giữ chặt lưng quần thả ra,đẩy đẩy đầu Taehyung đang dùng môi mơn trớn da thịt trên vai cậu. "Em mở hộc để đồ chỗ cần số dưới chân em đang gác ra." Taehyung hiểu ý nên trả lời. Nghe lời cậu nghiêng người tới trước,né chân mở hộc chứa đồ gần khu vực cần số của xe hơi.Trong đó anh hay để ví,điện thoại,đồ dùng cá nhân linh tinh,cũng có đồ vật của cậu nữa.Nương theo ánh sáng yếu ớt từ đèn chiếu trong xe đập vào mắt cậu là một chai thủy tinh có nắp bật chứa chất lỏng trong suốt với nhãn hiệu không thể quen hơn được nữa. "Anh chuẩn bị từ khi nào.Sao sáng nay em không thấy." Cầm cái chai ra JungKook trợn mắt trừng Taehyung,nghiến răng nghiến lợi nói.Ngày nào cũng ngồi xe anh,tại sao cậu không phát hiện ra. "Anh mới chuẩn bị chiều nay thôi,lúc đi làm về." Taehyung cười trầm ôm cậu vào lại lòng,hôn lên cái miệng nhỏ dẩu ra đầy bất mãn,nhanh tay tháo giày bên chân không bị bó bột cho cậu rồi tuột luôn cái quần đã bị mở hớ hênh trên người cậu xuống chỉ để lại chiếc quần lót trắng mỏng manh. "Anh có thể không đứng đắn hơn được không,lỡ bị người khác phát hiện thì sao." JungKook vẫn nghiến răng nói.Hận không thể tán một phát lên mặt ông xã cầm thú đẹp trai nhà mình.Thì ra anh đã có dự mưu trước,hèn gì kiếm được chỗ tắp xe trăng thanh gió mát,không một bóng người làm phiền như chỗ này.Cái người không đứng đắn này.Lỡ ai thấy được chai bôi trơn này thì thế nào,không để ý hình tượng của bản thân à. "Anh chỉ không đứng đắn với em thôi.Hơn nữa khu vực ghế trước của xe chỉ thuộc về anh với em.Không ai được ngồi khu vực này nên không sợ bị phát hiện." Taehyung lần nữa luồn tay vào quần lót cậu,bắt lấy Kookie nhỏ bé đang chờ bàn tay to lớn đến yêu thương nãy giờ.Anh ôn nhu hôn lên từng đường nét tinh tế của khuôn mặt xinh đẹp. "Nha...anh chỉ biết dẻo miệng." JungKook đã đồng ý vận động xe chấn nơi hoang vu này với Taehyung thì không cố kị nữa.Cậu mềm mại ngâm nhẹ theo chuyển động lúc nặng lúc nhẹ của bàn tay anh,lại mỉm cười ôn nhu theo từng nụ hôn của anh nhẹ nhàng lướt trên mặt cậu. "Thật dụ người mà." Thấy nụ cười rung động lòng người của cậu thì tim anh đập một nhịp thật mạnh. Taehyung cởi nốt chiếc quần trắng nhỏ mỏng manh trên người bà xã anh xuống,nhìn không rời mắt "Kookie nhỏ bé đang đứng thẳng tắp.Đáng yêu quá đi,phấn nộn,trắng trắng hồng hồng giống hệt bà xã,sờ lại sướng tay nữa.Nhịn không được anh nhéo một cái nơi đầu bé Kookie. "A...đau...cái người biến thái này." JungKook đang chìm trong khoái cảm do được anh nhu lộng thì bị đau khiến cậu tỉnh cả người,khoái cảm bay mất tiêu.Cậu tức giận mắng Taehyung một câu.Với khoái cảm đang lâng lâng trên mây bị đột ngột kéo té xuống đất đau một cái thì người tốt tính như JungKook cũng nổi cáu.Thử hỏi đau đến mức Kookie nhỏ bé thiếu chút nữa là mềm nhũn làm mất mặt đàn ông,là một tiểu thụ ôn nhu đúng chuẩn như JungKook cũng phải nổi điên. "Hì.Xin lỗi bà xã.Tại đáng yêu quá anh kiềm lòng không được.Ngoan nào." Taehyung cười hì hì lấy lòng mỹ nam đang nổi giận.Anh lại nhẹ nhàng nhu lộng,lấy lòng Kookie bé nhỏ đang giận dỗi trong tay.Miệng thì không ngừng mổ xuống đôi môi đỏ hồng đang mím lại.