CHƯƠNG 21.1: ÁNH MẮT ẤM ÁP Tất cả leo lên xe, Ryan quay sang nói với cả lũ: -Ginny vừa xin đc qua xe khác ngồi với bạn. 1 cô bé năm 3 sẽ sang đây ngồi chung với chúng ta. Anh vừa dứt lời, 1 cô gái với mái tóc nâu xoăn nhẹ dài tận thắt lưng bước lên xe. Cô gái có vẻ sợ sệt cất tiếng: -Mình... đc đổi sang đây ngồi thay cho chị Ginny. Herra, Mars, Jackson, Ina, Eric, Violet, Ryan và Billy hoàn toàn dửng dưng xem như k có mặt của người lạ. Diana ngước mắt nhìn cô gái, giọng nói k lạnh cũng k nóng cất lên: -Tên gì? Con bé run run đáp: -Angela Brown! Taylor mỉm cười nhẹ nhàng với cô gái nhẹ nói: -Bạn lại đây ngồi đi! Đừng sợ, có ai làm gì bạn đâu. Harry liếc ngang cô bé, vẻ mặt thích thú nói: -Ohlala! Nhìn dễ thương quá. Có bạn trai chưa em? Con nhỏ đỏ mặt nói: -Dạ chưa! Diana lại chen vào, vẫn cái giọng nói đều đều ấy: -Có quan hệ gì với Ginny Clanne k? Cô bạn lắc đầu, thành khẩn đáp: -K có! Eric và Ryan hơi nhíu mày nhìn Diana. Diana im lặng, đôi mắt hổ phách trong suốt, vô cảm của cô nhìn xoáy vào tròng mắt màu cà phê của cô gái. Cả 2 ngồi như thế khoảng 1 phút, đột nhiên Diana mỉm cười tươi tắn nói: -Chào mừng gia nhập với tụi này. Rất vui đc làm quen với bạn. Angela nghệch mặt nhìn cô gái có gương mặt như thiên thần đang cười với mình. Harry, Taylor và mọi người trừ Eric đột nhiên bật cười. Herra nói: -Em k cần ngu ngơ vậy đâu. Con bé Diana chỉ định đùa em 1 chút thôi. Cô bạn mỉm cười, gãi gãi đầu trông rất đáng iu. Diana vui vẻ nói: -Bộ mình đáng sợ lắm sao? Angela ngại ngùng gật đầu. Cô ấy nói: -Tại bạn nổi tiếng quá nên mình cũng hơi sợ. Diana vẫn cười đáp: -K đắc tội với mình thì tuyệt nhiên mình k có ác ý. Vẫn có thể làm bạn hết sức bình thường. Taylor cũng nhẹ nhàng nói: -Đúng đấy! Bạn k cần phải sợ sệt đâu. Harry nháy mắt với cô bạn: -Yên tâm, tụi anh k ăn thịt em đâu. Diana liếc mắt xuống hàng ghế gần cuối, cô thấy Eric im lặng nhắm mắt. Bước xuống chỗ anh, cô ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, k nói. Eric mở mắt, anh nhìn cô k đáp. Diana nhìn thấy sợi phone trắng lấp ló sau mái tóc của anh. Cô đưa tay gỡ chiếc phone đeo vào. Eric nhíu mày hỏi: -Em làm gì vậy? Thản nhiên nhìn anh, cô nói: -Nghe nhạc! Anh liếc mắt nhìn cô, có chút mỉa mai nói: -Lên kia mà nghe với chồng hờ của em ấy. Diana nghiêng đầu sát lại gần anh, cô nghiêm túc hỏi: -Anh ghen à? Eric quay mặt k nhìn cô hờ hững đáp: -Anh k có! Diana cúi đầu, trả sợi phone lại cho anh, cô nhẹ nói: -K có vậy thôi! Rôi cô im lặng. Mặc cho phía đầu xe tất cả ồn ào nói chuyện cười đùa, k gian xung quanh 2 người vẫn tuyệt đối im lặng. Eric liếc nhìn cô gái bên cạnh mình. Anh chỉ nhìn thấy mái tóc suôn dài của cô, dường như cô ấy buồn. Diana k còn cười cũng chẳng thèm nhìn anh, cô ấy chỉ quay mặt nhìn về phía cửa sổ bên kia. Gương mặt nghiêng nghiêng của cô khiến anh có chút bối rối. Anh thật sự k hiểu rõ cảm xúc của mình lắm. Anh vẫn k biết liệu mình đã thật sự có tình cảm với cô hay k. Nhưng anh thật sự k thích sự im lặng giống thế này. Diana chợt nói, giọng nói cô nhẹ tênh có chút vô cảm: -Em k thích phải lằng nhằng. Nếu anh thật sự k có tình cảm với em thì em sẽ k làm phiền anh nữa. Khi nào có Ginny Clanne thì em sẽ đóng vai người iu của anh. Cô vẫn k quay sang nhìn anh, tiếp tục nói: -Xem như chúng ta k hề quen biết vậy nhé! Eric im lặng. Anh k đáp trả. Trong lòng anh, 1 cảm giác khó chịu, có chút nhói đau khi nghe những lời cô nói. Diana đứng dậy, cô bước đi. Chợt, Eric nắm lấy tay cô, anh khẽ hỏi: -Vậy... anh đối với em là thế nào? Diana k quay lại. Cô nhẹ đáp: -Em sẽ k nói rằng em iu anh. Nhưng em có thể nói rằng em k coi anh là 1 người bạn cũng k coi anh là 1 người anh. Eric im lặng. Chợt Billy gọi: -Snow! Em đứng đó làm gì thế? Ngồi đó k chịu đc thì lên đây đi. Rút tay ra khỏi tay Eric, cô bước đi. Lặng nhìn cô bước lên trên, anh lại cảm thấy có chút mất mát đến khó hiểu. Anh cũng muốn giữ cô ở lại nhưng k hiểu sao anh lại k thể làm đc điều đó. Cánh tay anh buông lơi. Dường như k còn ai bên anh nữa thì phải. CHƯƠNG 21.2: Ryan nhìn Diana vẫn vui cười bình thường, anh hỏi Violet: -Vi! Diana thật ra thì có tình cảm gì với Eric k vậy? Violet hờ hững đáp: -Em làm sao biết đc chứ! Anh đi mà hỏi cậu ấy. Ryan tròn mắt nhìn cô: -Em là bạn con bé ấy mà lại k biết nó thích ai hay cảm xúc của nó thế nào à? Violet quay sang nhìn Diana đang cười đùa vui vẻ, tự nhiên nói chuyện với cô bạn Angela. Cô im lặng 1 lúc rồi nói: -Anh k biết đc đâu! Diana rất lạ. Em gặp cậu ấy hồi em còn học tiểu học. Cậu ấy lúc nào cũng cười nói vui vẻ nhưng sâu trong mắt cậu ấy, chẳng ai biết đc cậu ấy đang suy tính điều gì. Diana có 1 biệt tài. Đó là cậu ấy có thể đoán đc cảm xúc của người khác. Ryan cũng nói: -Con bé đó rất nhạy! Đó hoàn toàn đọc đc những gì anh đang nghĩ về em. Violet liếc mắt nhìn anh, cô nói: -Anh lại nghĩ cái gì về em thế hả? Ryan cười vô tội: -Có gì đâu! Anh chỉ nghĩ là anh thật sự thích em thôi mà. Violet quay mặt sang phía cửa sổ, cô nói: -Hừ! Em k tin! Chợt, Ryan hôn nhẹ lên má cô, anh thì thầm: -Em k tin cũng đc! Mặt Violet đỏ bừng, cô lắp bắp: -Anh làm cái trò gì vậy hả? Đổi lại, Ryan hoàn toàn thản nhiên: -Anh có làm gì đâu. Giận anh sao? Violet trừng mắt nhìn anh rồi quay mặt đi k đáp. Ryan ghé mặt lại gần cô, anh mỉm cười: -Giận thật sao? Violet! Quay mặt lại nhìn anh này. Violet vẫn im lặng. Anh lại nói: -K quay lại anh hôn em tiếp đấy nhá! Violet quay mặt lại tức giận: -Anh! Nhưng vô tình, môi cô lại chạm phải môi Ryan vì lí do hết sức hiển nhiên là anh để mặt mình quá gần cô. Violet đỏ bừng cả mặt chỉ muốn đào 1 cái lỗ thật to để chui xuống. Cả đám nhí nhố đang chộn rộn đột nhiên im hẳn. 10 cặp mắt kể cả Ryan trợn tròn nhìn cô. Chợt Diana phá vỡ bầu k khí cổ quái ấy bằng cách chỉ mặt Violet nói: -Cậu....... Violet vội nói: -Ấy ấy đừng hiểu lầm. Cái này là do.... Ina cắt ngang, chị cười gian xảo: -Do cái gì mà do. 2 đứa bay cũng thiệt là. Ngang nhiên bày tỏ cảm xúc thế sao! Harry giật lấy tờ khăn giấy, khóc lóc: -Nữ hoàng của anh, sao em lại nỡ lòng nào phụ bạc anh như thế! Huhu. Buồn quá! Jackson kí đầu anh ta cất giọng: -Thằng này! Mày đừng có ở đó bù lu bù loa. Nữ hoàng nhà này k đến lượt mày hưởng đâu. Mars vỗ vai Ryan: -Tốt! Chúc mừng cậu đã chiếm đc trái tim người đẹp. Herra cũng như ông chồng iu của mình, chị cười tươi rói: -Em gái à! Em thật biết phát huy tình cảm. Héhé rất giống chị và anh đây. Taylor cũng lên tiếng: -Bà chị à em nghĩ chị nên bỏ cái tiếng "héhé" ấy đi. Nghe như heo cái kêu ấy. Herra trừng mắt: -Thằng kia! Mày vừa kêu chị đây là gì hả? Taylor vội cười cười: -K có k có! Chị bình tĩnh. Anglela k nhịn đc cũng bật cười. Chợt Diana lại lên tiếng: -Trật tự! Mọi người nghe đây. Kể từ hôm nay, Violet Brighter của chúng ta sẽ phải chịu trách nhiệm với Ryan Evans. Violet vội vã la lên: -Cái gì mà chịu trách nhiệm cơ chứ? Diana vẫn thản nhiên đáp: -Cậu cướp mất nụ hôn đầu của người ta thì phải biết chịu trách nhiệm nghe chưa. Ryan cũng ủy khuất nói: -Violet! Em phải chịu trách nhiệm với anh đấy. Violet nhìn anh chàng bên cạnh mình gắt lên: -Cái quái gì thế này! Mars chen vào: -Đừng có vừa ăn cướp vừa la làng nhé em gái. K thoát đc đâu! Billy đột nhiên lên tiếng: -Vì thế anh đây tuyên bố 2 đứa bay là 1 đôi. Cấm có đc chia tay nếu k có sự đồng ý của mọi người ở đây! Cả đám lại vỗ tay rần rần. Violet kêu lên thảm thiết giữa mớ âm thanh hỗn độn: -Trời ơi ai cứu tôi với! Thật là ép người quá đáng! ............................................ Đoàn học sinh dừng lại ở cánh rừng phong đỏ rực. Diana thích thú reo lên: -Woa! Đẹp quá đi! Thầy hiệu trưởng bắt đầu ra hiệu lệnh khi tất cả tiến về phía sâu trong rừng. Mở ra trước mắt họ là 1 con suối to rộng với thác nước trắng óa đổ từ trên cao xuống. Ông James lên tiếng: -Tất cả lấy lều ở đây và dựng lên. Mỗi lều có 2 người. Mau chóng nhé các em! Đám học sinh ồn ào như chợ vỡ hùa nhau đến lấy lều rồi lại hì hục cắm cọc dựng lều. Billy bước về phía Diana, anh nhẹ nói: -Snow! Để đó anh làm cho. Diana ngước mắt nhìn, cô mỉm cười ôm lấy cổ anh,nói: -Iu anh quá! Đúng là chỉ có anh hỉu em. Billy mỉm cười xoa đầu cô. Anh và Ryan cùng nhau dựng lên căn lều 1 cách nhanh chóng bỏ mặc ánh mắt có chút đau buồn của Eric ở phía xa. Kể từ lúc ở trên xe, cô tuyệt nhiên k thèm nhìn Eric lấy 1 cái. Xem anh như người vô hình, 1 người k quen biết. Cô thản nhiên cười nói với những người khác. Ryan lúc nào cũng theo sát Violet. Ginny đã k còn là bạn gái của anh nữa. Chỉ có Diana, cô là người hiểu anh nhất, người cho anh cảm thấy ấm áp và k còn cô đơn. Nhưng giờ thì sao chứ? Giờ chỉ có 1 mình anh mà thôi. Chính bản thân anh đã đẩy xa cô ấy ra khỏi anh. Chính anh đã tự mình đẩy người quan tâm tới mình ra xa khỏi chính mình. Giữa rừng phong đã úa tàn trong thu thế này, anh chợt cảm thấy mình thật cô đơn. Nụ cười của Diana trở nên quá xa vời. Anh k thể nào với tới đc. Trong khi đó, ánh mắt cô đảo qua nơi cắm trại 1 vòng. K hề dừng lại nơi anh, cô bắt gặp 1 ánh mắt buồn từ Ina. Liếc theo hướng nhìn của chị ấy, cô lại bắt gặp hình ảnh Jackson đang nói cười vui vẻ với những cô gái khác. Diana khẽ cười, hóa ra chị ấy vẫn còn thích ông anh Jackson này. Cô nhất định sẽ k để bà chị lúc nào cũng mạnh mẽ này chịu thiệt thòi đâu. ...........................................................