Lão công là zombie vương
Chương 8 : ♦ Chương 8
CHƯƠNG 8: NGỌC BỘI NHẬN CHỦ
Edit: Lan Anh
Lúc trước khi Ôn thị rơi vào thời điểm nguy cơ bị phá sản, là Lạc gia bọn họ xuất tiền, giúp cho Ôn thị thoát hiểm cảnh, hơn nữa Lạc gia bọn họ còn hết lòng quan tâm giúp đỡ, lại đổi lấy Ôn Băng Vũ có mới nới cũ, thậm chí còn giết Nhạn nhi, hắn tuyệt đối sẽ cho bọn chúng biết thế nào là sống không bằng chết.
“Anh hai, những chuyện này không quan trọng, quan trọng là, chúng ta phải sống sót như thế nào ở tận thế.” Tận thế là thời đại mạnh được yếu thua, sau này zombie cường hãn khiến nhân loại không chống đỡ được, thậm chí còn trơ mắt nhìn bọn hắn kiến tạo một cái Đế quốc thuộc về zombie.
Mà trong đế quốc này, có một đế vương, cũng là zombie vương, nghe nói hắn không giống những con zombie bình thường, sẽ không bị máu hấp dẫn, ngược lại rất thông minh, cũng do tên zombie vương này mà nhân loại xém chút gặp nguy cơ mấy lần.
Mà zombie vương kiến tạo đế quốc nằm ngay thành phố Y, nơi đó cũng là nơi mà tất cả zombie tụ tập.
Thành phố Y cách nơi này không xa, bọn họ nên tìm biện pháp thoát khỏi chỗ này.
Lạc Dật nhíu mày, Lạc Nhạn nói khiến trong lòng hắn có chút không thoải mái, mặc kệ có tin hay không tin có tận thế, hắn vẫn muốn làm công tác chuẩn bị, chẳng may thật sự có tận thế, họ lại trở tay không kịp, cho nên sau khi cân nhắc qua, hắn liền gật đầu, “Nơi này là khu biệt thự, người ở không nhiều, chúng ta trước tiên ở đây, đợi đến lúc thế giới có biến hóa như lời em nói hay không, chúng ta lại nói tiếp.”
“Chẳng qua nếu như đồ ăn thiếu thốn như em nói, chúng ta ngược lại cũng nên dự trữ một chút.” Hơn nữa mặc kệ có tận thế hay không, những đồ ăn này cũng không bị lãng phí.
Lạc Nhạn vội vàng gật đầu, lập tức nhớ tới việc cho ngọc bội nhận chủ, trong lòng có chút lo lắng nhìn qua, cái tên nam nhân này vẫn còn cầm tay mình thật chặt, trong lúc nhất thời khiến cô xoay vòng tìm cách, “Anh hai, vậy trước tiên anh gọi người đem tới chút thức ăn, nhưng đừng đặt quá nhiều ở cùng một chỗ, cũng không nên tạo ra động tĩnh quá lớn.”
Hiện tại có lẽ bọn họ không cảm thấy gì, nhưng một khi bị thiếu thốn đồ ăn, khó đảm bảo người khác không nổi lên tâm tư.
Lạc Dật nhìn Lạc Nhạn, lên tiếng đồng ý, móc điện thoại ra ngoài đứng gọi, một bên cho người đem đồ vật tới, một bên thì cùng mấy huynh đệ chào hỏi, sống lâu như thế, hắn cũng có mấy người anh em thân thiết, chỉ là điều Lạc Nhạn nói khá là quỷ dị, khiến hắn có chút không tin được, cho nên hắn cũng chỉ có thể nói dối, nói bọn họ tới giúp hắn một chút.
Đến hừng đông bọn họ có tới kịp hay không, thì cũng chỉ có thể thuận theo ý trời.
Lạc Nhạn nửa vịn nửa đỡ nam nhân kia đi vào phòng, đem hắn vứt xuống đất, bản thân tựa trên giường, từ trong gói đồ lấy ra mấy món đồ cổ, cầm trong tay chậm rãi thưởng thức, cuối cùng cầm lấy con dao nhỏ, vạch một đường ở ngón giữa, để máu nhỏ vào ngọc bội.
Máu nhỏ xuống ngọc bội, vốn là ngọc bội có chút ảm đạm nay lại phát ra chút ánh sáng nhàn nhạt, lấp lánh lấp lánh, rất là đẹp mắt.
Vốn trái tim đang treo lơ lửng, lo lắng ngọc bội không chịu nhận chủ, bây giờ mới thả lỏng tâm tình.
Máu chậm rãi chảy vào bên trong hoa văn của ngọc bội, toàn bộ khối ngọc như có sinh mạng, theo ánh sáng lấp lánh chậm rãi bay lên cao, cô cảm giác được không khí bốn phia như phun trào, mí mắt Lạc Nhạn khẽ nhếch.
Không khí bốn phía điên cuồng hướng bên này chạy tới, trong không khí có một ít trọc khí bị ngọc bội hấp thu, cuối cùng chậm rãi tản đi.
Tuy kiếp trước cũng xảy ra chuyện tương tự, nhưng không có tạo động tĩnh lớn như vậy, giống như ngọc bội kia là tâm, còn bốn phía là vòi rồng tự cuốn tới.
Truyện khác cùng thể loại
1218 chương
1303 chương
127 chương
237 chương
10 chương