Lão công là zombie vương
Chương 20 : ♦ Chương 20
CHƯƠNG 20: VÂY KHỐN
Edit: Lan Anh
Mà đạo lý này, ở vài ngày trong mạt thế mọi người đều sẽ rõ ràng.
Lạc Nhạn nhìn về phía trước thấy cách cao ốc Dung Hoa ngày càng gần, zombie cũng ngày càng nhiều, nơi này là khu vực trung tâm thành phố, hơn nữa còn có bệnh viện bên cạnh, có thể hiểu được đám zombie đều tập trung hết ở đây.
Xa xa có thể thấy cao ốc Dung Hoa với bệnh viện nằm ở giữa đám zombie, bọn chúng có hơn trăm con, đều đang đi xung quanh cao ốc và bệnh viện.
Lạc Nhạn hít vào một hơi, nắm chặt mộc côn trong tay, còn chưa chuẩn bị sẵn sàng thì xe bất thình lình bị va chạm, xe có chút nằm ngoài tầm kiểm soát bị lay động không ngừng, cô nhìn ra ngoài thì thấy xe bị đám zombie va chạm, bị ép phải ngừng lại.
Mà sau khi xe dừng lại, thì đám zombie xông tới trong nháy mắt, bắt đầu đập cửa sổ xe.
Nghe được âm thanh ồn ào ở đây, đám zombie còn núp trong chỗ tối cũng chầm chậm đi ra.
Lạc Nhạn nhịn không được hít một hơi, bọn họ bất tri bất giác lâm vào vòng vây của lũ zombie này.
“Mẹ nó, không nghĩ đến có nhiều zombie như vậy, Nhạn nhi, ngồi vững.” Lạc Dật cắn răng, cho dù kỹ thuật lái xe có tốt, nhưng bị hơn trăm con zombie vây quanh cũng không sử dụng được.
Lạc Dật vội vàng dừng xe, chờ đến khoảng cách nhất định, lúc này mới giẫm lên chân ga, cán lên bọn chúng để phá tan vòng vây, vọt đi.
Lạc Nhạn nhìn thoáng qua, lấy xăng đã chuẩn bị trước đó, mở nắp đổ ra bên ngoài, mấy con zombie nhìn thấy cửa sổ xe mở ra, hướng vào bên trong mà nhào tới, trong nháy mắt bị xăng rưới lên, rống lên một tiếng, thân thể tiếp tục leo lên, có điều lần này bọn họ lựa chọn xe hàng, xe rất cao, bọn chúng muốn leo lên cũng không dễ.
Mấy con zombie đứng trước cao ốc Dung Hoa, nghe được tiếng vang liền bắt đầu chậm chạp di chuyển qua hướng bên này.
Chỉ tốn một chút thời gian, zombie đứng trước cửa cao ốc Dung Hoa đã đi hết.
Nhưng nhìn đám zombie đang vây quanh bọn họ, bọn họ nửa bước cũng khó mà rời đi.
Trong lòng suy nghĩ, Lạc Dật phanh xe lại, lùi về phía sau.
Vốn lũ zombie đang đuổi theo, xe hàng lùi lại đụng chúng ngã đầy ra đất, bánh xe hàng cao hơn một mét nghiền ép thi thể của chúng, tuy bị nghiền nát nhưng miệng vẫn như cũ mở ra, bọn chúng không có cảm giác đau đớn, dù thân thể không trọn vẹn nhưng vẫn như cũ di chuyển về phía trước.
Xe lùi ra xa, nhìn đám zombie còn cách trước mặt năm mét, Lạc Dật hít sâu một hơi, chuẩn bị vọt thẳng qua.
Mà Lạc Nhạn bên này đã sử dụng hết một bình xăng, nhìn lũ zombie tới gần, cô mở thêm một bình xăng, trực tiếp ném ra bên ngoài, toàn bộ không gian giống như chỉ còn lại mùi máu tanh và mùi xăng.
Lôi Nặc miệng khẽ động, nhìn zombie bên ngoài, Lạc Nhạn nhạy cảm phát hiện trong mắt anh nhìn bọn chúng giống như là đang nhìn con mồi.
Suy nghĩ một chút, bỗng xe bị chặn khiến người ngồi phía sau lay động, từng tiếng gào truyền đến khiến Lạc Nhạn chau mày, zombie không có cảm giác đau, cũng không biết sợ, chúng chỉ biết vây trước xe, cho dù bị đụng bay chúng cũng không sợ hãi chút nào.
Cũng bởi cái kiểu không sợ chết này khiến Lạc Dật phải chửi thề, mặt khác hắn đánh lái để cố gắng tránh qua.
Dựa theo kế hoạch là một đường hướng cao ốc Dung Hoa mà đi.
Chỉ tiếc là kế hoạch không tệ nhưng zombie lại quá nhiều, tất cả bọn chúng đều đem họ vây ở chỗ này.
Phải biết rằng trước xe đã chất đống quá nhiều thi thể của zombie, phía sau cũng bị chúng ngăn lại, tình hình hiện tại không có cách nào lái xe qua.
Lạc Dật nhăn mày, “Nhạn nhi, xe giao cho em.” Nói xong đưa tay muốn mở cửa xe, nhưng Lạc Nhạn đã nhanh hơn hắn một bước.
“Anh hai, như vậy thì quá phiền toái, chẳng bằng em dụ bọn chúng đi, anh đánh xe qua đón bọn họ.” Nói xong không đợi Lạc Dật trả lời, mở cửa xe, đạp bọn zombie đang đứng cạnh cửa xe ra.
Tròng mắt lạnh lùng, hiện tại năng lực của zombie chưa đủ, mà cô lại là Dị năng giả, chắc chắn sẽ không bị cảm nhiễm virus, đến khi nào mà năng lực của zombie mạnh hơn Dị năng giả, thì lúc đó mới cảm nhiễm được cô.
Điểm này cũng khiến cô càng thêm tự tin, dù sao động tác của zombie chậm chạp, hơn nữa chỉ cần đánh vỡ đầu chúng là xong.
Trong lòng thì nghĩ, cây gậy trong tay thì đánh xuống đầu một con zombie đang đứng trước mặt, huyết dịch phun ra văng đến trên mặt, nhưng Lạc Nhạn không có tâm tình ngại bẩn hay không bẩn, vì lại có thêm vài con zombie nữa xông tới.
Mà sau khi Lạc Nhạn nhảy xuống, Lôi Nặc cũng theo sát phía sau, một mặt hưng phấn, so với lúc nãy buồn bực khác nhau rất nhiều, anh không có quá nhiều động tác, thẳng tay đâm xuyên đầu rồi móc tinh hạch ra, mở ra một con đường cho xe di chuyển.
Bản thân Lôi Nặc là zombie, mấy con zombie kia sẽ không công kích anh, ngược lại lại hướng tới chỗ Lạc Nhạn.
Zombie đứng xung quanh Lạc Nhạn rất nhiều, bọn chúng duỗi tay ra muốn bắt lấy cô, cái miệng thì liên tục rống lên muốn gặm cắn cô, Lạc Nhạn chảy mồ hôi lạnh, dị năng thủy hệ giai đoạn đầu không có lực sát thương, cho nên cô chỉ có thể dựa vào sức bền của cơ thể.
Cắn cắn môi, tay hơi tỏa sáng, xoay người một cái trong tay liền xuất hiện một thanh trường đao, cô xoay trường đao đồng thời cũng cắt đầu một đám zombie đứng gần.
Mà lúc này Lôi Nặc cũng đi tới, một tay xuyên qua đầu một con zombie đang vây bên người Lạc Nhạn, móc ra tinh hạch trong đầu nó.
“Lôi Nặc, chúng ta lui về phía sau.” Thấy đường lui đã có, chỉ cần kiên trì một chút, đến khi Lạc Dật đón được đám người kia là được.
Bất quá chưa kịp lui về sau cô liền cảm nhận được một ánh mắt khác thường, Lạc Nhạn vô ý thức nhìn sang, thân thể cứng đờ, “Ngươi muốn làm cái gì?” Cô nhìn về phía một nam nhân đang đứng trên lầu cách đó không xa, ánh mắt của hắn quá lạ thường, cô có muốn coi nhẹ cũng không được.
“Đi chết hết đi, lũ quái vật.”
Nam nhân trẻ tuổi đứng trên lầu, sắc mặt xanh trắng, cả người run rẩy nhìn đám zombie ở dưới lầu, trong tay hắn đang cầm bật lửa, mà cách hắn không xa là bình xăng lúc nãy Lạc Nhạn quăng ra, nếu hắn vứt cái bật lửa xuống...
Lạc Nhạn sắc mặt căng cứng, nếu như cái bật lửa kia mà quăng xuống, như vậy cô sẽ bị rơi vào trong biển lửa, nghiến răng mang theo tức giận nói, “Biến, nếu ngươi dám vứt xuống, ta sẽ cho ngươi đẹp mắt.”
Cô thiết lập bố cục không phải để hại mình.
Lời này không khiến nam nhân kia lùi bước, ngược lại khuôn mặt hắn càng thêm dữ tợn, lũ quái vật kia muốn ăn thịt hắn, hiện tại con nhỏ này lại đòi giết hắn, hắn muốn giết bọn chúng, toàn bộ đều giết, mi mắt trừng lên, bật lửa trong tay ném xuống.
Lạc Nhạn thầm mắng một tiếng, hết lần này tới lần khác có tới mười mấy con zombie vây quanh cô, coi như cô muốn thoát ra cũng khó khăn.
Mắt thấy cái bật lửa sắp rơi xuống đất, trong nháy mắt sẽ khiến xăng bốc cháy, zombie ở bốn phía đều dính xăng hoặc ít hoặc nhiều, lúc này một khi có mồi lửa thân thể chúng sẽ bị thiêu đốt, chỉ là bọn chúng không có cảm giác đau đớn, cho dù ngọn lửa có đốt cháy cả thân thể thì bọn chúng vẫn di chuyển qua bên này.
Mà một khi chúng di chuyển như vậy, lửa sẽ bén qua mấy con zombie khác, trong lúc nhất thời, toàn bộ khu vực này chỉ còn ánh lửa cháy hừng hực.
Truyện khác cùng thể loại
1218 chương
1303 chương
127 chương
237 chương
10 chương