Lão công là zombie vương
Chương 10 : ♦ Chương 10
CHƯƠNG 10: LẠC DẬT BẤT TỈNH
Edit: Lan Anh
Mắt Lạc Nhạn nhìn qua, chỗ bị nắm lấy đã có chút bầm tím, tay có chút đau, lắc lắc, cô đi tới cửa ra vào, quay lại nhìn Lôi Nặc vẫn như cũ nằm trên mặt đất, hừ một tiếng đi ra cửa.
Mà khi Lạc Nhạn vừa rời đi, vốn Lôi Nặc đang hôn mê lại hơi mở mắt ra, muốn để cho chính mình tỉnh táo lại, nhưng cuối cùng vẫn không có cách nào chống cự được, chỉ có thể mang theo thầm hận, lại lần nữa rơi vào mê man.
Lúc Lạc Nhạn đi ra là lúc đồ vật được đưa tới, bọn họ vậy mà tốc độ rất nhanh, chỉ mới có 30 phút mà đã lấp đầy một xe đồ, Lạc Dật đang chỉ huy bọn họ chuyển đồ vào bên trong.
“Anh hai, em ra ngoài một chút.”
“Em muốn đi đâu?” Lạc Dật chỉ bọn họ chuyển vào phòng khách, lúc này mới nhìn về phía Lạc Nhạn, hiện tại bên ngoài đang loạn thành một mảnh, hắn có chút không yên lòng khi Lạc Nhạn ở bên ngoài một mình, “Bằng không anh đi với em.”
“Không cần, em đi siêu thị ở gần đây, trước hừng đông em sẽ trở về.”
Trước hừng đông? Lạc Dật mí mắt trừng một cái, còn chưa kịp nói gì, Lạc Nhạn đã chuồn ra ngoài, chờ đến lúc hắn đuổi theo, cô đã lái xe đi mất.
Lần này tới đây, hắn vốn không có lái xe, bây giờ cô đi, đúng là trong thời gian ngắn hắn đuổi theo không kịp, chỉ có thể ảo não vuốt trán.
Lạc Nhạn xác thực là đi cướp siêu thị, bên ngoài đều đang trong tình trạng hỗn loạn, cho dù có là người ngốc cũng có thể phát hiện ra có chuyện không đúng, mà bản tính con người, từ trước tới nay đều vô ý thức dự trữ lương thực, chí ít có thể cam đoan không bị chết đói trong một khoảng thời gian.
Cho nên khi Lạc Nhạn đến siêu thị, lầu một là khu đồ tươi sống, cùng với chỗ bán gạo, đã bị cướp sạch.
May mắn là Lạc Dật đã chuẩn bị đồ xong, cho nên Lạc Nhạn cũng không quá tiếc nuối.
Không gian của Tử Ngọc không nhỏ, lúc này cô còn chưa có chất đầy đồ, ngược lại có thể thử nghiệm một chút ý nghĩ của mình.
Đầu tiên cô đem nhu yếu phẩm, vật dụng sinh hoạt hàng ngày, cùng rượu thu hết vào trong không gian, sau đó đến thuốc, ở tận thế, chỉ cần một mảnh nhỏ của thuốc tiêu viêm, là có thể cứu được một mạng người.
Sau khi đã thu thập tốt đồ vật, mắt thấy cũng không còn sớm, cô không muốn lãng phí thời gian, đi đến đâu liền thu vào không gian đến đó.
Mặc kệ là đồ ăn vặt, quần áo hay là vàng bạc châu báu, chỉ cần cô coi trọng là lấy, dù sao hiện tại nơi nơi đều hỗn loạn, cũng không ai để ý đến cô.
Đến khi siêu thị chỉ còn lại phân nửa đồ vật, lúc này Lạc Nhạn mới hài lòng rời đi, bất quá đi mua sắm thì trên xe phải có đồ, miễn làm cho người khác chú ý.
Sau khi đem đồ bỏ vào xe hơi, Lạc Nhạn mới hài lòng rời đi.
Xuất phát đến siêu thị tiếp theo.
Lạc Dật ngồi trong nhà mà tóc sắp bạc trắng, nhìn bầu trời đã sắp chuyển sang màu đen, trong lòng càng thêm lo lắng, lâu lâu lại nhìn điện thoại di động, đã sắp mười hai giờ khuya, rốt cuộc Lạc Nhạn có chuyện gì? Không phải nói đi một chút liền về sao? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?
Nghe tiếng còi cảnh sát kêu lên ở không xa, lại nhìn TV không ngừng phát tin tức, Lạc Dật thật sự có chút ngồi không yên, liền đứng lên đi ra bên ngoài.
Nhưng vừa nhấc chân lên, anh cảm thấy cả đầu choáng váng, cả người không khống chế ngã trên mặt đất.
Mà ngay lúc này, Lạc Nhạn cũng vừa đẩy cửa ra, khóe miệng đang cười, khi nhìn đến thân ảnh của Lạc Dật đang nằm trên mặt đất, trong nháy mắt cứng đờ, trái tim níu chặt, “Anh hai, anh sao vậy?” Nói xong cô bước tới đỡ Lạc Dật dậy, khi vừa chạm vào cơ thể, cô bị nhiệt độ cao đến bỏng người của anh hai làm cho kinh ngạc đến ngây người.
Thân thể có chút phát run, sức khỏe của Lạc Dật luôn rất tốt, không có khả năng bị bệnh bất thình lình như vậy, hơn nữa tình hình hiện tại có chút không đúng, giống như là bị biến dị.
Truyện khác cùng thể loại
1027 chương
290 chương
1694 chương
40 chương
47 chương
33 chương
25 chương