Sau hôn lễ oanh oanh liệt liệt, Nô nhi đáng thương của ta lại mang thai rồi. Sau khi xem mạch xong, nàng liền 1 cước đá ta ra ngoài phòng. Ta tức giận đến xanh mặt. Rồi không thể tránh được. Sau đó, Tuyệt Hoàng liền bắt đầu tuyển phi Ta mang theo Nô nhi, vui sướng đem hài tử ném sang 1 bên. Liền đi tham gia điển lễ tuyển phi. Ai ngờ bên trong cốc lại xuất hiện 1 vị khách không mời Tuyết thành Tam công tử. Cũng chính là Vấn Hiên của ta. Ta không khỏi cau mày. Ta không ngờ hắn cư nhiên sẽ tới cốc. Hắn tới để đòi lại thê tử sao? Ta cau mày không nói “Xin hỏi Đường phu nhân, hai hài nhi của người ở nơi nào? Có thể cho ta gặp mặt không?” Tuyết thành Tam công tử chắp tay hành lễ, sắc mặt loại thoáng cái trướng đỏ bừng, Biết rất rõ hành vi của mình sẽ làm cho người ta khó hiểu “Bên môi Nô nhi phiếm ý cười ấm áp, 1 hồi lâu mới nói “Tuyết Tam công tử vì sao muốn gặp hai oa nhi này?” Hắn chần chờ một hồi lâu mới nói, “Ta muốn nhìn các hài nhi 1 chút, có được không?” Hắn tự nghĩ tới! Hay là do ta nhắc tới! Đáng chết! Tại sao ta lại lắm miệng như vậy! Nô nhi nhỏ giọng nói “Trong Phượng Hoàng cốc của ta có tới 8 hài nhi, hơn nữa, ta sẽ gọi các tỷ muội mang tất cả bọn nhỏ đến nơi này. Nếu ngươi có thể tìm ra hài nhi của ngươi giữa đám hài tử này, vậy thì các ngươi vốn có duyên phận, nếu như không tìm được thì chỉ có thế thôi! Quy tắc là không cho ngươi hỏi tên bọn họ. Không có hỏi tuổi của bọn họ, không cho phép điều tra. Chỉ có thể xem cảm giác của ngươi. Nếu như đồng ý thì 1 tháng sau tới đây tìm 2 hài nhi Hài tử của tất cả các tỷ muội. Ta thiểu chút nữa là ngất xỉu. Đây là có ý gì? A A A! Có bao nhiêu? Đầu ta “ầm” 1 tiếng. Thật đáng thương. Tìm ra bọn chúng giữa nhiều người như vậy, không làm cho hắn hóa điên mới là việc lạ Nếu hắn đáp ứng thì đó mới là việc lạ Ngoài dự đoán của mọi người, hắn đúng là đã gật đầu, nhỏ giọng nhưng đầy kiên định nói “Hảo!” Nam nhân này có lẽ rất thống khổ! Từ khi còn bé, hắn đã 1 thân bệnh tật, trong lòng không khỏi chua xót, từ nhỏ, hắn đã bị ôm đau hành hạ, yêu sâu sắc 1 nữ nhân nhưng nguyên lai lại cùng yêu như ta! Hắn đương nhiên muốn chiếm đoạt của ta. Tất cả mọi thứ ta đều có thể tặng cho hắn, nhưng chỉ có lần này, ta tuyệt đối không thể lùi bước Tất cả mọi thứ đều có thể cùng hưởng, chỉ có nữ nhân là chỉ 1 người có được Xe ngựa đi mấy ngày mới đến được hoàng cung của Tuyệt Hoàng. Hai bọn ta từ mật đạo đi vào Xuất Vân điện. Nghĩ tới đây, 2 bọn ta không khỏi buồn bã. Vấn Hiên chung quy vẫn là bóng ma trong lòng 2 bọn ta. Mặc dù nàng chưa từng nói, mặc dù ta cũng không nói gì, nhưng là, trong lòng 2 bọn ta đã biết rõ ràng. Hai người bọn ta vĩnh viễn cũng không thể quên hắn. Hắn đã trở thành 1 bộ phận trong ký ức của 2 bọn ta, thâm căn cố đề, từ khi mới bắt đầu đã là như thế. Nàng và hắn, ta và hắn, có rất nhiều hồi ức Đứng dưới gốc Mai thụ, trong lòng ta đau đớn, 1 hồi lâu mới nhỏ giọng nói “Nô nhi! Chúng ta nhận lại Vấn Hiên đi! Nhìn hắn thống khổ như vậy, ta rất khó chịu!” Nàng thoáng giật mình, nhỏ giọng nói “Chàng muốn nhận lại hắn, không liên quan gì tới ta! Ta dù sao cũng sẽ không thừa nhận! Vấn Hiên, không nên lại đẩy ta vào hoàn cảnh tiến thoái lữ nan! Hắn muốn hài tử thì cứ giao cho hắn! Nhưng là, nếu như hắn muốn thê tử của chàng thì sao? Vấn Thiên, chàng cũng cho hắn sao? Hai chúng đã lãng phí quá nhiều thời gian, không nên đề cập đến vấn đề này nhiều như vậy, Vấn Thiên, chàng ngẫm lại đi!” Dứt lời, nàng liền đi vào Xuất Vân điện! Nơi này có rất nhiều hồi ức của nàng Ta có thể trách nàng sao? Không thể! Ta thở dài tự hỏi chính mình. Người trên cõi đời này, chuyện trên cõi đời này như thế nào mới có thể toàn vẹn 10 phần. Có 1 số việc, mang theo tiếc nuối cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt! Nô nhi đã nghĩ thông suốt đạo lý này từ đầu, mà ta sao lại không thể! Xem đi! Thật muốn mặc kệ tất cả 1 tháng sau nếu hắn thật sự có thể ở trong đám người mà tìm ra hai hài tử, ta liền giao hài tử cho hắn. Nhưng là, nữ nhân đó, cả đời này là của ta Nô nhi nói đúng, muốn hắn quý trọng người trước mắt mới là đúng đắn Việc tuyển phi của Tuyệt Hoàng thật sự rất khó quyết định. 1 người là con trưởng của Thụy Triệt, một người là Tuyên Tiền Thần, 1 người là Tuyết Như Ngân. 1 người là, ách, Diệp Nhạc Nhạc, tên này nghe nói là tới để giúp vui. 1 người nữa chính là tiểu nữ nhi của Thụy Triệt. Nguyên lai nữ nhi của ta đã lớn như vậy rồi! ta không khỏi cảm thán Ta không muốn già cũng không được a! Lúc tất cả những người tham gia tuyển phi tiến vào, ta thiếu chút nữa là phì cười. Tiểu nữ nhi của Thụy Triệt đang được Tuyệt Thế ôm vào lòng. Hắn nói rõ với nàng, nếu như nàng muốn làm theo ý của nàng vậy thì phải tuyển luôn cả hắn Bên môi Nô nhi phiếm nụ cười, ôm lấy thắt lưng ta, nhỏ giọng nói “Nguyên lai nữ nhi đã lớn như vậy rồi! Chúng ta sau này không nên sinh hài tử nữa, có được không?” Tay của ta bất giác áp lên bụng nàng, nhỏ giọng nói “Hảo! Nàng nói hảo là tốt rồi! Chỉ là, Nô nhi, nàng nói không nên sinh hài tử thì phải bỏ chuyện đó sao? Chúng ta sớm đã tránh thai rồi mà!” Ta bất đắc dĩ nói Nàng nhỏ giọng nói “Bây giờ ta đã biết phải làm sao rồi! Chàng biết không, nguyên lai là có chu kỳ mang thai! Ta đã phát hiện ra rồi! Trong 1 tháng chỉ có 2-3 ngày chúng ta phải tránh việc viên phòng, thì liền có thể không cần phải sinh hài tử rồi!” “Nàng nói thật dễ nghe! Đến lúc đó không nhịn được thì làm sao bây giờ?” Ta trợn mắt nhìn. Nếu như có thể nhịn thì đã sớm không có nhiều hài tử như vậy rồi! Nàng cười nói “Chàng xem! Tuyệt Hoàng sẽ chọn người nào?” Lại nói sang chuyện khác rồi “Chuyện gì! chuyện gì! Tuyển chọn đến đâu rồi?” Ách, đã thành công chuyển dời sự chú ý của ta Lúc này nếu như bị nữ nhi phát hiện ta và mẫu thân của nàng đang ở chỗ này nói chuyện lửa nóng, lại còn cái gì mà không nhịn được, chắc chắn là sẽ làm hư tiểu hài tử. Bọn ta là gương mẫu của chúng nó Ta vẫn nhớ hài tử làm cho người ta tức giận bên trên thành lâu. Lúc này nếu không phải Tuyệt Hoàng lôi hắn ra nói, ta nghĩ hắn còn đang trốn ở góc nào trong Hoàng cung đây. Nam nhân như vậy nhất định là họa căn của Hoàng quốc. Loại! Ta híp mắt, nghĩ thầm. Tuyệt Hoàng đi đến bên cạnh hắn. Ta nhìn mặt hắn là cái dạng gì chứ! Mất mát, thương tâm, xem ra hắn đã đánh cược tất cả vào lần tuyển phi này rồi Trầm mặc 1 lúc lâu, Tuyệt Hoàng nhìn sang con trưởng của Thụy Triệt, hài tử đó bộ dáng cũng rất thanh tứ. Bộ dáng tuấn tú đó làm cho người ta không khỏi nhiều lần liếc mắt ngắm nhìn. Người này hẳn cũng không tệ lắm. Trong lòng ta thầm khen ngợi Tuyệt Hoàng nâng cằm hắn lên, nhưng hắn lại cau mày xoay mặt sang 1 bên. Bộ dáng rất không tình nguyện. Ta không khỏi cau mày. Tốt lắm! Người càng như vậy càng thú vị! Nữ nhi hẳn sẽ chọn người này rồi! Ta thầm nghĩ Tuyệt Hoàng ghé vào tai hắn không biết nói cái gì đó, sắc mặt hắn thoáng cái đại biến, không khỏi nhìn về phía hài tử trong tay Tuyệt Thế. Ách! Nữ nhi này! Như thế nào có thể mãnh liệt như vậy?