Lãnh Cung Hoàng Hậu
Chương 255
Hài tử đó cuối cùng đã quay đầu lại, nở 1 nụ cười đầy ẩn ý. Thoạt nhìn thì Tuyệt Hoàng có chút bản lãnh! Nhưng cư nhiên đã bị hắn chế phục rồi. Rốt cuộc nàng sẽ chọn người nào, vừa nhìn đã hiểu ngày. Hài tử đó bất phục với nàng, nàng chắc chắn sẽ nghĩ cách để chinh phục hắn
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Nay Thụy gia Đại công tử Thụy Cảnh tướng mạo phi phàm, võ công trách tuyệt, đặc biệt phong làm Vương phu! Khâm thử!” Cung nhân cao giọng xướng lên
Hài tử đó quỳ xuống, đưa 2 tay tiếp chỉ, nước mắt liền từ khóe mắt rơi xuống! Nguyên lai nam tử cũng giống nữ tử. Gặp phải chuyện mình không thích cũng đều thương tâm như vậy! Ách, chắc hẳn nữ nhi của ta có thể chinh phục hắn! Thụy Triệt đáng chết! Khi không lại sinh ra 1 hài tử đáng ghét như vậy
Một người chưa đủ, còn sinh đến 2 hài. Một người chiếm mất con trai ta, 1 người chiếm mất nữ nhi của ta! Nhìn sắc mặt đắc ý của hắn, trong lòng ta không khỏi nghiến răng. Tuyệt Thế cưới nữ nhi của hắn cũng thôi, cư nhiên ngay cả Tuyệt Hoàng cũng cưới Thụy Cảnh! Nữ nhi của ta! Đáng chết! Ta không khỏi muốn mắng chửi
Nô nhi vỗ vỗ lên tay ta, nhỏ giọng nói “Nữ nhi đã lớn! Tùy theo ý nàng đi! Chàng sẽ không giống như năm đó, giết toàn bộ nam nhân đến Phượng Hoàng cốc! Như vậy không được đâu!”
Ta thoáng giật mình “Sao nàng biết?” Rõ ràng là đã giấu diếm rất kỹ rồi
“Đúng vậy! Hành vi của chàng lớn như vậy, ta như thế nào mà không biết! Trên giang hồ, thanh nhiên tài tuấn chết nhiều như vậy, ta cứ tưởng là chuyện gì, nguyên lai là có người ghen tị!” Nàng cười, nhéo mặt ta
Ta kéo tay nàng, nhỏ giọng nói “Nô nhi! Tế nhị chút đi! Bọn nhỏ đang nhìn!”
Nàng giật nhẹ khóe môi, 1 hồi lâu mới nói “Nguyên lai Vấn Thiên của ta như vậy là còn quá tốt? cũng không biết ngày đó trên đảo nhỏ, là ai đã làm cái việc đổi thân tráo phận ngu ngốc đó?”
Ta hừ lạnh 1 tiếng “Đương nhiên là ta! Thế nào? Nếu không thì Vấn Hiên là tốt hơn? Việc này sao có thể oán ta?”
Nàng cười nói, “Xem bọn nhỏ!”
“Vương phu! Ngày mai 2 chúng ta thành thân! Nhưng là, tối nay chúng ta phải viên phòng trước! Hảo vương phu đẹp trai! Ta thích!” Tuyệt Hoàng vuốt vuốt cằm hắn, nói
Hắn giật mình, trong khoảng thời gian ngắn không nói nên lời. Tuyên Tiền Thần sắc mặt xanh mét, rồi lại không thể tránh được, Tuyệt Thế thật ra lại rất hài lòng với tình hình này, miệng cười tủm tỉm ôm tiểu hài tử chơi đùa với nàng
Nữ nhi của ta đã trưởng thành! Nhạc Nhạc ngáp 1 cái, lớn tiếng nói “Đại di, có cái gì ăn không? Ta đói bụng rồi!”
Trong khoảng thời gian ngắn, ta như thấy 1 Diệp Tiểu Hạ nam nhân ở trước mặt, trong lòng không khỏi phát lạnh, 1 hồi lâu mới đẩy hắn ra, lạnh lùng nói “Đói bụng thì tự nghĩ cách đi!”
Tuyệt thế cau mày. Một hồi lâu sau trả hài tử lại cho Thụy Triệt, 1 bả kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Nhạc Nhạc, kéo tới bên này! Tuyệt Hoàng có thể cũng đã muốn ăn cơm rồi! Nhạc Nhạc đã đói bụng rồi
Hai tròng mắt Tuyệt Hoàng quét về phía Nhạc Nhạc, lúc này mới kinh ngạc đẩy Thụy Cảnh ra, phi thân lại đây, nhào tới trong lòng Nhạc Nhạc “Nhạc Nhạc! Nhạc Nhạc! Huynh cũng tới! Rất thích huynh a! Không bằng làm thứ phu của ta đi! Có được không, mẫu thân?” Nàng quay đầu lại nhìn 2 bọn ta
Trong lòng ta cả kinh. Đang định nói chuyện thì đã thấy Tuyệt Thế lấy tay kéo Nhạc Nhạc ra phía sau, lớn tiếng nói “Ngươi ít có dụng ý với hắn thôi! Hắn là thân thích của chúng ta! Trong vòng 3 đời không thể thành thân! Tuyệt Hoàng! Ngươi là kẻ ngốc sao?” Tuyệt Thế lớn tiếng nói
Vì vậy, 2 chúng nói lại bắt đầu ngươi tranh ta đoạt! Ta không khỏi ôm lấy cái đầu đau đớn mà rên rỉ, 1 hồi lâu mới nói “Diệp Tiểu Hạ! Xem 1 chút xem ngươi làm ra chuyện tốt gì! Sinh ra 1 tai họa làm gì chứ!”
Khiến cho 2 hài nhi của ta lại bắt đầu tranh giành Diệp Nhạc Nhạc! Ông trời của ta ơi, ta rất muốn mắng chửi ngài
“Vấn Thiên, làm sao vậy?” Nô nhi kéo tay ta xuống, nhỏ giọng nói “Chàng xem, bọn nhỏ sung sức bao nhiêu!”
“Không những quan hệ tay 3, mà còn đến tay 4, ở đó là sung sức” Ta hừ lạnh
Nàng cười nói, “Năm đó chúng ta cũng không phải là quan hệ tay 4 sao? Liên quan gì chứ? Như vậy mới thích thú!”
Ta thoáng giật mình, ta sao mà không biết mùi vị bị Tuyên Tuyết Nhi truy [đuổi] theo ở phía sau! Nghĩ đến đây, không khỏi thở dài! Ta vẫn luôn toàn tâm toàn ý, có được không?
Tuyệt Thế! Nhạc Nhạc là nam nhân! Ngươi cũng là nam nhân! Hơn nữa ngươi có Thụy Diệu rồi! Không bằng cứ nhường Diệu nhi cho ta! Có được không?” Nàng lớn tiếng nói
“Tuyệt Hoàng! Nhạc Nhạc là nam nhân, không sai! Ta chưa từng nói muốn cùng hắn thế nào đó! Nhưng nếu ngươi muốn đem Diệu nhi đi, tình cảnh của ngươi cũng không ai dám nói trước! Thức thời 1 chút, tự thu xếp đi!” Tuyệt Thế lớn tiếng nói
Nàng kinh ngạc, lúc này mới quay đầu lại, đã thấy Thụy Cảnh sắc mặt xanh mét. Khóe môi nhếch lên, 1 hồi lâu mới nói “Nguyên lai, nguyên lai đúng là như thế! Ha ha ha! Cảnh vương phu! Người này là biểu đệ của ta! Ngươi không nên hiểu lầm! Ta không thích hắn!”
Nàng mới nói xong, Thụy Diệu liền oa lên khóc thành tiếng, lớn tiếng nói “Tuyệt Thế thật xấu! Tuyệt Thế đoạt phu với Hoàng thượng, không cần Diệu nhi nữa rồi! Oa!”
Nàng vừa khóc, Tuyệt Thế liền chân tay luống cuống cả lên, lớn tiếng nói “Diệu nhi! Ngươi này là biểu đệ của ta! Nam nhân như thế nào có thể cùng với nam nhân đây! Đừng khóc a! Diệu nhi!”
Nhạc Nhạc thì đứng phía sau bọn họ mà xem náo nhiệt, một hồi lâu, hắn như là mới tỉnh dậy từ trong mộng, lớn tiếng nói “Ta chỉ nói là nói bụng thôi, tất cả mọi người có cần phải khóc thành như vậy không! Đại di! Hoàng quốc thật không tốt! Lâu như vậy mà chưa có cơm! Nhạc Nhạc đã đói bụng sắp ngất đi rồi! Hơn nữa, Nhạc Nhạc đã có người trong lòng rồi, sẽ không thích người khác nữa!”
Ta thoáng cau mày! Tên hài tử thối này! Cư nhiên không để hài tử của ta vào mắt “Ngươi thích người nào! Vật nhỏ đáng ghét! Đáng ghét giống hệt mẫu thân ngươi!”
Nô nhi 1 bả đẩy ta ra “Vấn Thiên! Chàng mà còn như vậy, ta sẽ không để ý tới chàng nữa! Nhạc Nhạc! Hài tử ngoan, ngươi thích người náo, cứ nói cho đại di!”
Hắn 1 mạch phi thân lại đây, ôm lấy thắt lưng Nô nhi, nhỏ giọng nói “Đại di! Ta hảo đói! Ta thật sự hảo đói! Về phần nói đến người trong lòng, đại di, ngài hẳn là biết Thu Mạc Ngôn a! Hắn bây giờ có 1 nữ nhi, làm thức ăn rất ngon! Người đó chính là tình nhân trong mộng của ta!” Trên mặt hắn lộ ra vẻ mộng mộng ảo ảo “Nhưng là phụ hoàng không cho ta tiếp xúc với nàng! Nói là chán ghét họ Thu! Đại di, ngài giúp ta đi!”
Khóe môi ta co rút, cười to nói “Hóa ra là chỉ biết ăn! Ha ha! Ta chỉ biết tình nhân trong mộng của ngươi không liên quan đến thức ăn là không được!”
Quả nhiên là bản tính khó dời! Hài tử của Diệp Tiểu Hạ chỉ được di truyền cái thói ham ăn! Làm khổ hài tử của ta! Ta âm thầm nhìn Nô nhi
Nô nhi lớn tiếng nói “Được rồi! Được rồi! Đại di sẽ giúp con nói với Sa Hận Thiên!”
Ta nói thầm “Nàng nói? Có được không đấy?”
Nàng gật đầu.”Ta làm không được nhưng có người làm được!”
“Người nào?” Ta ngơ ngác hỏi.
“Diệp Tiểu Hạ! Mẫu thân của hắn!” Nàng chỉ 1 ngón tay vào trên mũi Nhạc Nhạc
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
8 chương
70 chương
4 chương