Quản lí Lý nói với cô : cô là người mới, rất thích hợp làm việc này, giúp tổng giám đốc sắp xếp lại tài liệu, còn quét dọn văn phòng một chút, bởi vì tổng giám đốc không thích người quét dọn vào phòng làm việc của anh.
Lúc Bạch Tuyết vào phòng làm việc của tổng giám đốc báo cáo, tổng giám đốc ra ngoài vẫn chưa về, cho nên Bạch Tuyết đành phải thu dọn một chút trước.
Nhìn văn phòng được trang trí rất có cá tính, giám đốc không có ở đây, cô cũng không có việc gì để làm, chỉ là quét dọn một chút, sắp xếp cho căn phòng trở nên thu hút hơn, là phong cách mà cô yêu thích , thở dài một hơi, e rằng vĩnh viễn mình cũng sẽ không có cơ hội có một gian văn phòng như thế này!
Haiz!
Càng so càng cảm thấy bực bội, thật không nên so sánh!
Ngay lúc Bạch Tuyết đang xuất thần, bỗng nhiên một giọng nói của đàn ông vang lên.
"Anh là ai?" Tuyết trắng lại càng hoảng sợ.
Người đàn ông này? Tại sao đôi mắt của anh ta lại giống Niệm Niệm như vậy?
Chẳng lẽ anh ta là?
Nhưng mà, cô không biết người đàn ông này!
Chỉ là, màu mắt của anh ta rất giống của Niệm Niệm? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp? Nhưng mà màu mắt xanh cũng không nhiều!
"Tôi là..."
Đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông rất giống con trai lớn của mình, chân tay Bạch Tuyết có chút luống cuống, nhất thời không biết cư xử như thế nào! Chỉ có thể kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt này.
Người này là tổng giám đốc của công ty -- Đoan Mộc, là một vị thần mặt lạnh, làm kinh doanh, làm PR (quan hệ xã hội), một chút cũng không không qua loa, rất là lợi hại.
Đoan Mộc kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt, cảm thấy có chút không hiểu , phòng làm việc của hắn từ khi nào người khác có thể tùy tiện đi vào?
Đoan Mộc quan sát Bạch Tuyết, vẻ mặt của người phụ nữ này giống như gặp phải quỷ, hắn trưởng thành khó coi như vậy sao? hắn tự cho là tướng mạo của mình không hề phụ lòng mọi người, coi như là đẹp trai phong độ.
Vậy mà, vẻ mặt của người phụ nữ này là như thế nào ? không khỏi có chút bất mãn!
"Ai cho cô vào đây?" Đoan Mộc nhíu lông mày, lời nói có chút lạnh như băng, .
Bạch Tuyết thu hồi vẻ kinh ngạc , nở nụ cười ngọt ngào: "Ngài khỏe chứ, tôi là trợ lý mới tới."
Đoan Mộc có chút thắc mắc nhìn Bạch Tuyết, thì ra chính là cô, anh hai muốn mình chiếu cố cô gái này, không nghĩ tới vẫn là một cô gái nhỏ, rất đáng yêu, giọng nói ngọt ngào, khiên cho người ta kìm lòng không được chìm đắm trong giọng nói của cô!
Lúc này Đoan Mộc bắt đầu dò xét Bạch Tuyết, cô bé này ngoại trừ dáng vóc nhỏ bé đáng yêu, thật ra cũng không có cái gì đặc biệt!
Bạch Tuyết bị anh ta nhìn chằm chằm, trong lòng lại bắt đầu hoài nghi, Niệm Niệm cùng người đàn ông này có đôi mắt rất giống nhau.
Chẳng lẽ là người đàn ông này đã làm cô mang thai? thật ra, đôi mắt của Đoan Mộc vốn dĩ không hề giống Niệm Niệm, là do Bạch Tuyết nuốt Kim Đan, sinh ra ảo giác, bây giờ cô là người phàm, đối với Kim Đan một mực bài xích, nên mới có thể sinh ra ảo giác, cũng vì thế mà tính cách của cô cũng thay đổi rất nhiều.
"Là anh?" Bạch Tuyết nghi ngờ hỏi.
"Là tôi, làm sao vậy?" Đoan Mộc không hiểu tại sao Bạch Tuyết lại hỏi hắn như vậy? Nhưng vẫn không quan tâm trả lời một câu.
"Tại sao phải làm vậy?" Bạch Tuyết hỏi.
Nụ cười ngọt ngào ban nãy biến mất, thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng, điều này khiến cho Đoan Mộc khẽ giật mình!
Đây là tình huống gì?
Bọn hắn biết nhau sao?
Hay là anh hai đã từng nói cho Bạch Tuyết về chuyện của hắn? Nếu không thì tại sao cô ấy lại hỏi như vậy? Dường như ý nói một việc nào đó.
"Là việc gì ?" Đoan Mộc có chút không hiểu hỏi.
"Là việc gì? Anh thật khốn khiếp -- "
Theo sau đó chính là.
"BA~ --" trên khuôn mặt đẹp trai của Đoan Mộc in năm ngón tay.
Đoan Mộc tỉnh mộng!
Cái gì?
Người phụ nữ mà anh hai yêu thích thật dã man!
Mới vừa rồi còn làm bộ dáng thục nữ, như thế nào chớp mắt một cái lại biến thành một người phụ nữ bưu hãn như vậy!
"Chị dâu, vì sao lại đánh em?" Đoan Mộc chưa bao giờ chịu ủy khuất như hôm nay! Nếu như không là vì cô là chị dâu, hắn sẽ lột…lột sạch quần áo của cô! Lột da thì không được!
Đại ca quan tâm tới người phụ nữ này như vậy, hắn mà lột da chị dâu, đại ca sẽ giết hắn!
"Cái đầu anh, tại sao anh lại muốn vứt bỏ vợ con?" Bạch Tuyết phẫn nộ nhìn Đoan Mộc, cô một mực nhẫn nhịn, vì sao khi cô sinh ra đứa nhỏ, người đàn ông này liền không thấy tăm hơi? cô đã thề, nếu có một ngày nhìn thấy người đàn ông làm cho cô mang thai, cô nhất định sẽ cho hắn một cái bạt tai! Trước phải hả giận rồi sau đó mới nói chuyện!
"Vợ con? Trước tiên chị hãy nguôi giận, em ra gọi điện thoại. " Đoan Mộc không hiểu, vợ con cái gì! Mặc dù hắn đẹp trai mười phần, con gái thích hắn cũng kết bè kết đội. Thế nhưng, đến nay hắn vẫn chưa kết hôn ! Vợ con ở đâu ra?
Chương 199.2 : Khốn khiếp, người đàn ông của tôi rất lợi hại.
Edit: Míp ( Choco )
Quản lí Lý nói với cô : cô là người mới, rất thích hợp làm việc này, giúp tổng giám đốc sắp xếp lại tài liệu, còn quét dọn văn phòng một chút, bởi vì tổng giám đốc không thích người quét dọn vào phòng làm việc của anh.
Lúc Bạch Tuyết vào phòng làm việc của tổng giám đốc báo cáo, tổng giám đốc ra ngoài vẫn chưa về, cho nên Bạch Tuyết đành phải thu dọn một chút trước.
Nhìn văn phòng được trang trí rất có cá tính, giám đốc không có ở đây, cô cũng không có việc gì để làm, chỉ là quét dọn một chút, sắp xếp cho căn phòng trở nên thu hút hơn, là phong cách mà cô yêu thích , thở dài một hơi, e rằng vĩnh viễn mình cũng sẽ không có cơ hội có một gian văn phòng như thế này!
Haiz!
Càng so càng cảm thấy bực bội, thật không nên so sánh!
Ngay lúc Bạch Tuyết đang xuất thần, bỗng nhiên một giọng nói của đàn ông vang lên.
"Anh là ai?" Tuyết trắng lại càng hoảng sợ.
Người đàn ông này? Tại sao đôi mắt của anh ta lại giống Niệm Niệm như vậy?
Chẳng lẽ anh ta là?
Nhưng mà, cô không biết người đàn ông này!
Chỉ là, màu mắt của anh ta rất giống của Niệm Niệm? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp? Nhưng mà màu mắt xanh cũng không nhiều!
"Tôi là..."
Đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông rất giống con trai lớn của mình, chân tay Bạch Tuyết có chút luống cuống, nhất thời không biết cư xử như thế nào! Chỉ có thể kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt này.
Người này là tổng giám đốc của công ty -- Đoan Mộc, là một vị thần mặt lạnh, làm kinh doanh, làm PR (quan hệ xã hội), một chút cũng không không qua loa, rất là lợi hại.
Đoan Mộc kinh ngạc nhìn người phụ nữ trước mặt, cảm thấy có chút không hiểu , phòng làm việc của hắn từ khi nào người khác có thể tùy tiện đi vào?
Đoan Mộc quan sát Bạch Tuyết, vẻ mặt của người phụ nữ này giống như gặp phải quỷ, hắn trưởng thành khó coi như vậy sao? hắn tự cho là tướng mạo của mình không hề phụ lòng mọi người, coi như là đẹp trai phong độ.
Vậy mà, vẻ mặt của người phụ nữ này là như thế nào ? không khỏi có chút bất mãn!
"Ai cho cô vào đây?" Đoan Mộc nhíu lông mày, lời nói có chút lạnh như băng, .
Bạch Tuyết thu hồi vẻ kinh ngạc , nở nụ cười ngọt ngào: "Ngài khỏe chứ, tôi là trợ lý mới tới."
Đoan Mộc có chút thắc mắc nhìn Bạch Tuyết, thì ra chính là cô, anh hai muốn mình chiếu cố cô gái này, không nghĩ tới vẫn là một cô gái nhỏ, rất đáng yêu, giọng nói ngọt ngào, khiên cho người ta kìm lòng không được chìm đắm trong giọng nói của cô!
Lúc này Đoan Mộc bắt đầu dò xét Bạch Tuyết, cô bé này ngoại trừ dáng vóc nhỏ bé đáng yêu, thật ra cũng không có cái gì đặc biệt!
Bạch Tuyết bị anh ta nhìn chằm chằm, trong lòng lại bắt đầu hoài nghi, Niệm Niệm cùng người đàn ông này có đôi mắt rất giống nhau.
Chẳng lẽ là người đàn ông này đã làm cô mang thai? thật ra, đôi mắt của Đoan Mộc vốn dĩ không hề giống Niệm Niệm, là do Bạch Tuyết nuốt Kim Đan, sinh ra ảo giác, bây giờ cô là người phàm, đối với Kim Đan một mực bài xích, nên mới có thể sinh ra ảo giác, cũng vì thế mà tính cách của cô cũng thay đổi rất nhiều.
"Là anh?" Bạch Tuyết nghi ngờ hỏi.
"Là tôi, làm sao vậy?" Đoan Mộc không hiểu tại sao Bạch Tuyết lại hỏi hắn như vậy? Nhưng vẫn không quan tâm trả lời một câu.
"Tại sao phải làm vậy?" Bạch Tuyết hỏi.
Nụ cười ngọt ngào ban nãy biến mất, thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng, điều này khiến cho Đoan Mộc khẽ giật mình!
Đây là tình huống gì?
Bọn hắn biết nhau sao?
Hay là anh hai đã từng nói cho Bạch Tuyết về chuyện của hắn? Nếu không thì tại sao cô ấy lại hỏi như vậy? Dường như ý nói một việc nào đó.
"Là việc gì ?" Đoan Mộc có chút không hiểu hỏi.
"Là việc gì? Anh thật khốn khiếp -- "
Theo sau đó chính là.
"BA~ --" trên khuôn mặt đẹp trai của Đoan Mộc in năm ngón tay.
Đoan Mộc tỉnh mộng!
Cái gì?
Người phụ nữ mà anh hai yêu thích thật dã man!
Mới vừa rồi còn làm bộ dáng thục nữ, như thế nào chớp mắt một cái lại biến thành một người phụ nữ bưu hãn như vậy!
"Chị dâu, vì sao lại đánh em?" Đoan Mộc chưa bao giờ chịu ủy khuất như hôm nay! Nếu như không là vì cô là chị dâu, hắn sẽ lột…lột sạch quần áo của cô! Lột da thì không được!
Đại ca quan tâm tới người phụ nữ này như vậy, hắn mà lột da chị dâu, đại ca sẽ giết hắn!
"Cái đầu anh, tại sao anh lại muốn vứt bỏ vợ con?" Bạch Tuyết phẫn nộ nhìn Đoan Mộc, cô một mực nhẫn nhịn, vì sao khi cô sinh ra đứa nhỏ, người đàn ông này liền không thấy tăm hơi? cô đã thề, nếu có một ngày nhìn thấy người đàn ông làm cho cô mang thai, cô nhất định sẽ cho hắn một cái bạt tai! Trước phải hả giận rồi sau đó mới nói chuyện!
"Vợ con? Trước tiên chị hãy nguôi giận, em ra gọi điện thoại. " Đoan Mộc không hiểu, vợ con cái gì! Mặc dù hắn đẹp trai mười phần, con gái thích hắn cũng kết bè kết đội. Thế nhưng, đến nay hắn vẫn chưa kết hôn ! Vợ con ở đâu ra?
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
118 chương
40 chương
91 chương
30 chương
97 chương