Lang thang nơi kí ức

Chương 10 : Cô gái tóc mây

... có làm cho lòng mình được nhẹ nhõm hơn không. Cứ như thế, tôi đạp xe lượn qua, rồi lượn lại, chậm rãi, trên con hẻm nhỏ nhà nàng, cho đến khi mặt trời nấp trọn đằng sau chân núi. Chắc có lẽ cả ánh sáng của mặt trời cũng không muốn dành tia nắng cuối cùng cho tôi. Rồi bất chợt, tôi quan sát những quán xá nơi đầu ngõ, thấy có một quầy bán mực khô và trứng vịt, bụng đang cồn cào, tôi thầm nghĩ, chắc cô bạn mình cũng thế, một tia suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu , đánh thức tâm hồn đang nặng trĩu nơi tôi. Hay là mình mua cho cô ấy ít đồ ăn nhỉ, biết đâu cô ấy sẽ thích điều này. Lần này tôi lấy can đảm dừng lại trước cửa nhà cô ấy, muốn gọi tên , muốn được vào hỏi thăm nhưng lại sợ người lạnh nhạt, tôi âm thầm ném túi mực khô vào cửa nhà nàng rồi chạy thục mạng đi xa. Ôi... hành động bằng quả tim của một anh gà choai tuổi đời chớm nở nơi tôi quả thật đáng nể, lý trí cũng phải chào thua. Hôm sau lên lớp cứ thấy bạn bè xung quanh bàn tán cái con mực khô mà lòng... Đăng bởi: admin