Ceo, lỡ yêu anh mất rồi!
Chương 1
Âm nhạc sôi động , ánh đèn mập mờ , trên sàn nhảy một cô gái cực kỳ sexy , quyến rũ lắc lư trên sàn nhảy .
“An Nhiên , xuống đi nào !” – cô bạn thân Hạ Cảnh Nhi la
“Hú… Tớ đang vui mà !” – Bối An Nhiên cười lớn lắc lư theo nhạc để lộ ra cái đường cong quyến rũ
Hàng loạt tiếng hò hét vang lên , An Nhiên cười to rồi lắc lư thì bị Cảnh Nhi kéo xuống :
“Cậu say lắm rồi !” – Cảnh Nhi la
“Haha.. Tớ nào say , chả phải cậu nói chỗ này có nhiều trai bao đẹp trai sao .. tớ chọn..” – An Nhiên nghiêng ngã nhìn xung quanh thì
Bước đi loạng choạng tới một bàn ngồi trong khuất , cô ngồi lên đùi của một chàng trai :
“ Haha… em trai đẹp trai , hôm nay chị đây sẽ bao em !” – An Nhiên cười tươi
“ An Nhiên …” – Cảnh Nhi hoảng sợ kéo An Nhiên ra khỏi người chàng trai
“ Anh Lãnh .. xin lỗi , cô ấy say rồi nên không biết mong anh tha tội !” – Cảnh Nhi rối rít xin lỗi
“ Bỏ cô ấy ra !” – Lãnh Hạo Phong nhìn An Nhiên , kéo cô ngã vào lòng mình
“ Chị gái , chị định ra giá bao nhiêu cho tôi ?”
“ Haha.. em trai yên tâm , chị đây có rất nhiều tiền .. Đây , chiếc nhẫn này có đủ không ?” – An Nhiên giơ chiếc nhẫn kim cương lên
“Cũng được ! Mau chuẩn bị phòng cho tôi !” – Hạo Phong nhìn sang 2 tên vệ sĩ
“Anh Lãnh , An Nhiên hồ đồ , anh tha tội cho nó đi !” – Cảnh Nhi quỳ xuống
“Sao lại quỳ .. Cảnh Nhi , tớ muốn bao em trai xinh đẹp này ! Haha.. tớ sẽ dùng tiền của tên phản bội đó như cách hắn làm !”
An Nhiên cười lớn , tay bất chợt kéo lấy cổ áo sơ mi Hạo Phong , đặt lên môi cậu một nụ hôn .
“Haha.. em trai , miệng em rất ngọt đấy !” – An Nhiên ôm cổ anh
“ An Nhiên ơi là An Nhiên .. cậu đụng lầm người rồi !” – Cảnh Nhi run sợ
Lãnh Hạo Phong nhìn cô rồi bế cô lên đi thẳng vào một căn phòng . An Nhiên vào phòng , nhìn xung quanh :
“Dịch vụ ở đây tốt quá nhỉ , em trai đây là phần thường của em ! Em có thể đi rồi !”
“Đâu có dễ như vậy ,em đã lấy tiền của chị thì phải làm việc cho tốt chứ ?”
Lãnh Hạo Phong nhanh chóng kéo cô nằm xuống , mút lấy đôi môi anh đào của cô một cách thô bạo . Hơi nóng của anh phả vào cổ An Nhiên khiến cho khuôn mặt cô ửng đỏ lên càng thêm xinh đẹp , dục vọng dâng lên . Hạo Phong nhanh chóng cởi bỏ quần áo cả hai ra , bàn tay dò sát cơ thể cô thì :
“Đừng !” – An Nhiên chống tay ngay ngực anh phản kháng yếu ớt
“Yên tâm , kĩ thuật của em tin chắc chị sẽ lên đỉnh cao !” – Hạo Phong mút lấy môi cô
Khi cậu tiến vào người An Nhiên , một dòng cảm giác đau triền lên người cô . An Nhiên nhíu mày , tay bấu vào vai anh , Hạo Phong nhìn cô ngạc nhiên :
“Cô là xử nữ sao ?”
“..Đừng di chuyển..đau !” – An Nhiên rơi nước mắt xuống
Hạo Phong nhìn khuôn mặt của cô rơi lệ , tim cũng nhói theo nên cậu không nhúc nhích gì cả chỉ nhẹ nhàng hôn lấy cô rồi xoa nắn thân thể cô . Đợi cơ thể An Nhiên thả lỏng , Hạo Phong nhịp nhàng di chuyển khiến cho cô đau , An Nhiên cắn một cái vào vai cậu , trong căn phòng ngập tiếng khiến người nghe phải đỏ mặt .
Sáng hôm sau , An Nhiên tỉnh giấc nhìn xung quanh , kí ức ùa về và cô hoảng hốt khi thấy vết máu trên ga giường . Đau lòng , nước mắt của An Nhiên cũng rơi xuống , cô nhìn sang bên cạnh thì thấy tờ giấy ghi chú :
< Tôi có việc nên ra ngoài , sẽ có người giúp cô làm mọi việc , nên hãy ở yên chờ tôi ! >
An Nhiên nhếch môi lên , vò tờ giấy lại vứt sang một bên . Mặc cho cảm giác đau , cô nhanh chóng đi vào phòng tắm mặc lại quần áo , phải nhanh chóng ra khỏi nơi này thì :
“Thưa cô , ông chủ tôi muốn cô ở trong phòng chờ !” – 1 tên vệ sĩ ngăn cản
“Lập tức biến đi , tôi không quen biết ông chủ gì của anh !” – An Nhiên gạt tay hắn ra rồi sải bước
“Đành thất lễ rồi !” – tên vệ sĩ nhanh chóng đánh cú đấm tới
“Dễ vậy sao !” – An Nhiên nhếch môi , tay nắm chặt lấy tay hắn rồi kéo lại đá mạnh vào bụng , đấm vào mặt hắn một cái rồi đẩy vào phòng
Nhanh chóng ra khỏi khu vực đó , An Nhiên liền gặp ngay Cảnh Nhi đang ngồi một mình ngay ghế sô pha . Gặp được cô , Cảnh Nhi mừng quýnh thì :
“Chỗ này không tiện ở lâu , đi !” – An Nhiên ôm lấy bụng đi nhanh
Chiếc xe cô vừa đi thì xe của Hạo Phong cũng vừa vặn về . Hạo Phong không nhanh không chậm đi thong thả vào , trong lòng thầm vui khi nghĩ đến cô gái đang còn ngủ say chờ cậu về âu yếm đây mà . Nhưng sự thật thì Hạo Phong vừa vào phòng liền thấy tên vệ sĩ cậu giao canh phòng nằm trên sàn nhà , tay ôm lấy bụng , miệng còn có chút máu .
“Ông chủ !” – ngay lập tức hắn quỳ lên
“Cô gái đâu ?” – Hạo Phong lạnh như băng
“Tôi..tôi đã cố ngăn cô ấy nhưng ..” – hắn ngay lập tức bị một cú đá vào mặt
“Ăn hại , biến !” – Hạo Phong bực tức đi vào trong
Nhìn xung quanh , anh thấy tờ giấy bị vò nằm dưới đất , rồi quay sang lại thấy trên bàn có chiếc nhẫn kim cương và tờ giấy “
< Em trai , đây là tiền công chị trả cho em ! Chúng ta chỉ là qua đêm nên đừng hòng áp đặt chị ! Vĩnh biệt !>
Tức giận lên đỉnh điểm , Hạo Phong đạp mạnh vào cái bàn khiến cho đồ vặt vỡ nát , tay cậu siết chặt lại đến gân xanh cũng nổi lên .
“Dám trốn tôi .. cô giỏi lắm !” – Hạo Phong nghiến răng
Sau đó liền cho gọi cô trợ lí Kandy vào giao nhiệm vụ .
An Nhiên ngồi trên xe , trên khuôn mặt là những giọt lệ đau thương , Cảnh Nhi đau xót ôm lấy cô mà khóc :
“An An là tớ hại cậu .. nếu tớ không dẫn cậu tới đó thì cậu sẽ không bị hắn.. An An , cậu đánh tớ đi , cậu như thế tớ rất sợ !”
“Cảnh Nhi , tớ sẽ đi London du học , cậu ở lại chăm sóc mẹ và bà được chứ ?” – An Nhiên nhìn cô
“Được , tớ sẽ chăm sóc họ !” – Cảnh Nhi gật đầu
“Được rồi , cậu yên tâm , tớ tự làm tớ sẽ tự chịu ! Cậu đừng tự trách bản thân ! Mau về kí túc xá đi !” – An Nhiên lau đi nước mắt
Chiếc xa lăn bánh vào ngôi trường lớn , rồi vào khu vực kí túc xá nữa . An Nhiên bước xuống cùng Cảnh Nhi , vừa xuống xe liền thấy được người khiến cô ra nông nỗi này :
“Em yêu … Sao nhìn em xanh xao vậy ? Chia tay anh , em buồn như vậy sao ?” – Hoàng Bảo Lâm nhếch môi , tay vuốt ve cô gái bên cạnh
“Hoàng Bảo Lâm .. Anh nghĩ tôi sẽ vì anh mà buồn sao ? Haha.. tôi còn vui nữa là đằng khác , vì tối hôm qua tôi đã trao thân cho người con trai mà không phải là anh !” – An Nhiên bước đi tới trước mặt anh , giơ tay lên “ Và tôi đã dùng chính tiền của anh để bao trai đấy !”
“…Em yêu , em quả là rất giống anh ..!” – Bảo Lâm siết chặt nấm đấm lại
“ … Haha..Anh hãy cứ vui vẻ bên những người đẹp của anh , tôi và anh không còn liên quan gì nữa ! Chào nhé !” – An Nhiên nhếch môi rồi đi nhanh về phòng
Bảo Lâm siết chặt tay lại , gân tay nổi lên , càm giác tức giận muốn bùng phát .
“Anh yêu .. chúng ta đi thôi !” – cô gái bên cạnh nũng nịu
“Biến !” – Bảo Lâm quăng sấp tiền vào người cô rồi bỏ đi lên chiếc xe hơi thể thao
Chưa bao giờ cậu tức giận như vậy .. chưa bao giờ cậu cảm giác muốn giết chết thằng con trai đã chạm vào cô ấy như vậy.. và cũng chưa bao giờ cậu cảm thấy cậu hối hận như bây giờ ..
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
9 chương
11 chương