La Phù
Chương 462
- Nguyên Từ Ngân canh trận? Nếu như những gì ta biết không nhầm thì cái trận pháp này chỉ có tác dụng không cho người bên trong thoát ra ngoài chứ không có gì khác biệt, cũng không có sự sát thương. - Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Băng Trúc Quân:
- Ngươi nhốt tay trong trận pháp này, nhưng có thể địch nổi ta không?
Ánh mắt của Băng Trúc Quân có chút kiêu ngạo hỏi ngược lại:
- Lúc trước tu vi của Vũ Nhược Trần và Yến Kinh Tà cũng cao hơn ta một chút. Nhưng ta có thể đảm bảo nếu đánh nhau sống chết, cả hai người bọn họ cũng không phải là đối thủ của ta. Ngươi có biết vì sao không?
Lạc Bắc cười lạnh:
- Hiện tại chưởng giáo Vũ Nhược Trần và sư tôn Yến Kinh Tà của ta không có ở đây, ngươi muốn nói gì chẳng được? Nếu ngươi mạnh hơn chưởng giáo Vũ Nhược Trần thì cái vị trí đại chưởng giáo đã là của ngươi chứ đâu phải đại chưởng giáo Vũ Nhược Trần?
Một tia sáng như lóe lên trong mắt của Băng Trúc Quân, dường như Lạc Bắc động tới chỗ đâu của y khiến cho y muốn ra tay. Nhưng y vẫn thấy nếu không làm cho Lạc Bắc tâm phục khẩu phục thì khó mà chịu được. Vì vậy mà y lạnh lùng nhìn Lạc Bắc nói:
- Ngươi có tu vi như vậy, nghe ta nói trong lòng cũng có thể phán đoán.
- Cái Thiên Sương kính này là pháp bảo do ta tự tay luyện, ngươi là người được thấy đầu tiên. Toàn bộ phi kiếm và bản mệnh kiếm nguyên đánh trúng Thiên Sương kính của ta lập tức sẽ bị thay đổi hướng. Cho nên cái pháp bảo của ta chính là khắc tinh của bản mệnh kiếm nguyên. Yến Kinh Tà tập trung tu luyện bản mệnh kiếm nguyên, chỉ cần với cái pháp bảo này ta có thể khắc chế y. Hơn nữa cái pháp bảo của ta mặc dù không giống như một số tiên bảo thời thượng cổ có thể tự động bảo vệ chủ nhưng một khi lấy ra, cho dù không sử dụng nó vẫn sẽ bảo vệ cơ thể của ta, còn ta tiếp tục sử dụng các pháp bảo khác.
- Chân nguyên của ta không bằng Vũ Nhược Trần, Yến Kinh Tà. Chỉ có điều ta tu luyện khác với họ. Nếu để cho họ vừa tu luyện vừa nghiên cứu thuật luyện khí thì có lẽ cũng không bằng được ta. Chỉ càn pháp bảo lợi hại, sử dụng tốt, cho dù chân nguyên kém hơn người khác nhưng vẫn có thể đánh chết được đối thủ. Ta tập trung nghiên cứu pháp bảo, thực lực sớm đã vượt qua họ. Chỉ có điều Thục Sơn lại chỉ chú trọng kiếm quyết mà không nghĩ tới việc cho dù là kiếm quyết hay pháp bảo thì cũng chỉ dùng để giết địch.
-Hay bên đấu pháp diễn ra trong nháy mắt. Cùng một pháp thuật trong tay mỗi người có hiệu quả khác nhau. - Lạc Bắc hừ lạnh một tiếng:
- Thắng bại của hai bên đâu phải chỉ có một cái pháp bảo là có thể quyết định.
Băng Trúc Quân là người hết sức thông minh và vô cùng tự phụ. Hơn nữa trình độ luyện khí và sử dụng pháp bảo của y rất cao, cộng thêm tu vi với thực lực của bản thân cũng kinh người. Nên y vẫn cho mình mạnh hơn Vũ Nhược Trần và Yến Kinh Tà. Tuy nhiên khi ở Thục Sơn, y không có điều kiện chiến đấu sống chết với họ nên trong suy nghĩ của đám đệ tử Thục Sơn thì tu vi của y vẫn thấp hơn hai người kia. Nhưng có thể nói là từ trước tới nay, Băng Trúc Quân có một nỗi khổ riêng. Vừa đúng lúc này bị Lạc Bắc nhắc tới cho nên tâm trạng của y không còn được bình tĩnh như lúc đầu. Vì vậy mà nghe tiếng hừ của Lạc Bắc, Băng Trúc Quân không còn nhịn được nữa. Bất ngờ trong mắt y chợt lóe lên một tia sáng cùng với sát khí kinh người. Y quát lên một tiếng chói tai:
- Lạc Bắc! Ngươi dựa vào cách nào mà để cho người khác biết chúng ta ở đây?
Băng Trúc Quân là một trong ba vị thủ tọa của Thục Sơn cho nên hành sự hết sức cẩn thận. Mặc dù sử dụng Đấu chuyển tinh di phù tới đây không hề có dấu vết nhưng trong mấy trăm dặm xung quanh thung lũng y vẫn đặt rất nhiều cấm chế.
Hiện tại, dựa vào những cái cấm chết đó, Băng Trúc Quân có thể cảm giác được có người từ Nga Mi đang đi về phía này. Hướng đi của những người đó hết sức chính xác.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Băng Trúc Quân:
- Lúc trước chỉ có sư trưởng thay mặt sư môn thanh lý môn hộ nhưng hôm nay sẽ có vãn bối thay sư môn thanh lý môn hộ.
- Thanh lý môn hộ?
Sắc mặt Băng Trúc Quân tối sầm, tinh thần trở lại bình thường:
- Hóa ra ngươi cố tình nói chuyện với ta là để kéo dài thời gian. Có điều trước khi bọn họ tới đây, cho dù ta có nói thêm vài câu nữa cũng vẫn đủ thời gian để giết ngươi.
Lạc Bắc khép mắt lại:
- Trần Thanh Đế và bốn vị pháp vương Hoa giáo liên thủ cũng không làm gì được ta... Ngươi lấy đâu ra tự tin đến vậy?
- Trận chiến của ngươi với Trần Thanh Đế cùng với bốn pháp vương Hoa Giáo một phần là do ma nữ tiểu Trà đã giao chiến với bọn họ trước. Hơn nữa, ngươi còn có bản mệnh kiếm nguyên và Yêu vương liên thai phòng ngự, nếu không thì chết lâu rồi. - Băng Trúc Quân liếc mắt nhìn Lạc Bắc:
- Ta không ngại nói cho ngươi biết, ta tu luyện Động Chân thần nhãn thuật trước khi đối địch có thể phát hiện ra đối phương có pháp bảo gì lợi hại hay không. Nếu khi ngươi ra khỏi Nga Mi, trên người ngươi có nhiều pháp bảo lợi hại thì ta cũng không ra tay với ngươi. Nhưng trên người ngươi lại không có pháp bảo lợi hại, dường như đã giao cho Bích Căn sơn nhân luyện lại đúng không?
- Được rồi! Thời gian cũng đủ rồi. Ngươi có thể làm quỷ được rồi đấy.
Băng Trúc Quân nói xong lập tức vung tay. Một vầng sáng vàng từ tay y lao ra hóa thành mười vầng sáng mà lao về phía Lạc Bắc.
Xèo xèo xèo!
Lạc Bắc động mà như không động. Nhưng quanh người lập tức xuất hiện vô số đạo kiếm khí khiến cho người ta có cảm giác hắn biến thành một con nhím khổng lồ. Vô số đạo kiếm khí kia tấn công mười vầng sáng. Mười vầng sáng kia đập nát tất cả kiếm khí nhưng khi chạm tới tử điện hộ thuẫn của Lạc Bắc đã không còn đủ uy lực mà tan rã.
Mỗi một tia sáng vàng đó là một cây cốt châm.
Lần này, Băng Trúc Quân thi triển dường như là một bộ pháp bảo đầy đủ. Nhìn nó bị Lạc Bắc đánh rơi, Băng Trúc Quân lại vung tay lên bắn ra một vầng kim quang chói mắt.
Oành!
Gần như đồng thời, một cái đạo tôn do lôi điện ngưng tụ xuất hiện trên không trung. Trên thân thể của đạo tôn đó đầy những tia chớp chói mắt. Hai tay nó kết ấn. Một cột sét to bằng thùng nước liên tục lao về phía vầng sáng kim quang của Băng Trúc Quân.
Đạo pháp thuật này chính là Tử Tiêu lôi tôn trong Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Một khi thi triển không cần phải khống chế. Cho nên khi đạo tôn xuất hiện bắn ra một tia chớp về phía Băng Trúc Quân, nó liền há miệng đớp vào gáy của y.
Gáy của Băng Trúc Quân như có mắt. Tay y vung lên lập tức hóa ra một vầng sáng màu hồng ngưng tụ thành cái khăn gấm lúc trước. Dưới ánh sáng màu hồng đó, cột sét lập tức bị nó hút vào bên trong.
Cái pháp bảo của Băng Trúc Quân không chỉ có lực công kích mạnh mà còn có thể nuốt chửng lôi cương. Có thể nói nó là một cái pháp bảo khắc chế lôi cương do trời sinh.
Con Lôi xà màu tìm đó cũng là một trong những pháp thuật mà gần đây Lạc Bắc mới lĩnh ngộ được từ Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Uy lực của nó không hề kém Tử tiêu đạo tôn nhưng lại bị Băng Trúc Quân phá võ.
Cũng lúc đó cột sát do Tử Tiêu đạo tôn phóng ra cũng đánh trúng vầng sáng màu vàng kim. Tuy nhiên vầng sáng đó vẫn lao đi như dòng nước lũ. Nhìn kỹ thì vầng sáng đó do những điểm sáng màu vàng nhỏ ngưng tụ thành. Tất cả đều là những con phi trùng to bằng lóng tay.
Những con phi trùng đó không phải là vật sống mà tản ra pháp lực dao động của pháp bảo rất mạnh.
Sắc mặt của Băng Trúc Quân xuất hiện một cái kết quả đã biết trước.
Phụp!"
Khi nét mặt của Băng Trúc Quân mới xuất hiện cái kết quả đó thì cái hộ thuẫn trước mặt lạc bắc cũng bị những con phi trùng đánh vỡ.
Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người lại xuất hiện trước mặt Lạc Bắc. Một vầng sáng màu vàng xen lẫn màu bạch bay ra, đồng thời một vầng sáng màu xanh cũng chắn trước mặt của Băng Trúc Quân. Khi vầng sáng màu vàng xen lẫn màu trắng vừa mới xuất hiện, vầng sáng màu xanh kia lập tức biến mất mà rơi xuống đất. Băng Trúc Quân chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa như muốn ngã.
Gương mặt của Băng Trúc Quân nhìn qua chỉ như một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi nhưng thật ra lão đã hơn ba trăm. Trong cả cuộc đời của y, chiến đấu ít nhất cũng phải hơn ngàn trận. Nhưng từ sau khi đạt tới Nguyên Anh kỳ, Băng Trúc Quân chưa hề bị một người nào làm cho đầu váng mắt hoa như thế này.
Nhất là từ sau khi âm thầm giao dịch với Hoàng Vô Thần có được một viên Tam Thanh kim đan, đột phá tới tu vi Độ Kiếp sơ kỳ. Với tu vi hiện tại cho dù pháp bảo cấp kim tiên chuyên làm nhiễu loạn lòng người cũng không lay động nổi tinh thần của y. Mà Băng Trúc Quân là một trong ba vị thủ tọa của Thục Sơn, lại chuyên môn luyện khí, theo đuổi sự phối hợp giữa pháp bảo và công pháp cho nên pháp bảo trên người y có rất nhiều, hơn xa những người tu đạo Nguyên Anh kỳ khác.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
496 chương
170 chương
45 chương
1503 chương
164 chương
829 chương
65 chương