Ký ức về anh
Chương 2
Một năm trước.......................
- Hai đứa đi mạnh giỏi nha, nhớ gửi thư cho dì nghen! Giọng mẹ Ti sụt sùi
- Đi đường nhớ cẩn thận nha con, có việc gì cứ gọi cho bố mẹ. Mẹ Nim ân cần dặn dò Nim.
- Vâng! Mẹ cứ yên tâm, con đi học chứ có phải đi ra chiến trường đâu mà mẹ phải lo quá vậy. Với lại con đi với Ti mà! Nim cố trấn an mẹ mình.
Sợ mẹ Nim đổi ý ko cho đi nữa nên Ti cũng hùa theo:
- Phải đó cô, tụi con đi học mà. Với lại tui con cũng lớn rồi, tự lo cho mình được rồi mà. Ti cau mày quả quyết.
Mẹ Nim cốc nhẹ trán Ti 1 cái
- Mấy cô thì lớn cái gì, đối với tui thì mấy cô chỉ là mấy cô nhóc thôi. Mẹ Nim cười.
- Hì hì. Mẹ đừng có lo, tụi con sẽ thường xuyên gọi điện về. Thôi cho tụi con đi ko là lỡ xe mất.
- Ừ. Hai đứa đi đi. Mẹ Ti bây giờ mới lên tiếng.
Bước lên xe, Ti với Nim cố nén nước mắt để cho 2 bà mẹ ở nhà đỡ lo lắng. Hai cô quay lại nhìn cho đến khi ko còn thấy bóng dáng của họ nữa.
Chả là Nim và Ti được chuyển tới 1 ngôi trường danh tiếng dành cho giới trung lưu và thượng lưu. Nhờ cố gắng đạt được học bổng của trường mà Ti và Nim được chuyển tới đó. Ngôi trường mới này có mơ thì Ti và Nim cũng ko dám nghĩ tới, nay lại được đến đây học thật sự là 1 bước ngoặt lớn cho tương lai sau này của 2 cô.
Sau khi ngồi xe 5 tiếng đồng hồ, cuối cùng Nim và Ti cũng tới nơi.
- Bắt đầu cuộc sống mới, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau nhé Ti. Nim háo hức.
- Ừa. Phải luôn sát cánh bên nhau! Ti cười.
- Bây giờ tụi mình làm gì đây? Nim hỏi Ti.
Ti nhanh nhảu lấy cuốn sổ ghi chép ra xem lại lịch trình.
- Giờ tụi mình sẽ đến phòng quản lý để đăng ký phòng ở khu ký túc xá nữ rồi sẽ thăm quan trường mới 1 vòng.
- Yeah! Xuất phát!! Nim phấn khởi.
Ngôi trường này có tên là Galaxy, do tập đoàn họ Phạm và họ Hoàng gây lập ra. Trường này chỉ dành cho giới thượng lưu và trung lưu. Trường được chia làm 2 khu vực A và B, khu A dành cho những học sinh có gia đình giàu có và quyền quý hoặc có bộ não thần đồng, còn khu B thì dành cho giới trung lưu hay nhận được học bổng như Ti và Nim. Tất nhiên là học sinh khu A luôn khinh thường học sinh khu B, tất cả mọi thứ đều chưa làm hai để phù hợp với 2 khu (kể cả cổng trường cũng chia ra làm 2 cổng). Chỉ có khuôn viên phía sau trường là ko có sự phân biệt. Đó là nơi của sự bình đẳng mà ko tồn tại sự khinh bỉ nào cả. Mọi hoạt động lớn nhỏ đều do hội trưởng và phó hội trưởng học sinh quyết định. Thầy hiệu trưởng cũng chỉ là bù nhìn mà thôi..(ghê thật)..
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
36 chương
23 chương
44 chương
33 chương
8 chương