Nỗi khiếp sợ trong lòng mọi người không thể nói không lớn, nhưng nhìn bộ dáng bình tĩnh của Lạc Vân Thanh nên làm gì thì cứ làm lại cảm thấy bản thân thực sự là chuyện bé xé ra to. Nhưng CMN có thể không chuyện bé xé ra to được sao! Giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô! Đây chính là giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô đấy! Là giải thưởng mà nếu như độ cống hiến không đủ cũng không được vào danh sách đề cử đâu, năm nay không chỉ có tên trong danh sách để cử mà còn thuận lợi ngồi lên vị trí số 1 vẫn là tiểu lão đại nhà mình!! Hốt hốt hoảng hoảng mở ra Thiên Bác tìm được danh sách chính phủ đưa ra, khi mọi người nhìn thấy cái tên ở vị trí số 1 kia tập thể không nói được tiếng nào. Quả nhiên làm người vẫn phải quan tâm nhiều tới thời sự, xem nhiều một chút trình độ phát triển mới nhất của khoa học kỹ thuật, nhìn chằm chằm vào chút việc lông gà vỏ tỏi của giới giải trí rất là không có tiền đồ! Cả buổi mới hồi phục lại tinh thần, bọn họ lại xoa xoa khuôn mặt già của bản thân, sau đó mang theo một loại tâm thái không biết hình dung thế nào lén lút vào Thiên Bác, muốn xem người khác náo nhiệt! Aiz...... Không phải bọn họ nói, thật sự là lần này fan không tốt rồi! Phải biết là!!! Thiên Bác của tiểu lão đại nhà mình có ít nhất mấy chục triệu fan!! Nhưng kết quả thì sao? Việc lớn như thần tượng nhà mình trở thành người được đề cử cư nhiên bây giờ còn chưa có ai phát hiện? Chưa từ bỏ ý định đông lật lật tây tìm tìm, mặc kệ là tìm từ khóa cũng được, hay tìm từ hot cũng thế, ngoại trừ trong vòng học thuật có thể tìm thấy được có người share cái danh sách này ra, thật đúng là hoàn toàn không tìm thấy những người khác phát biểu qua tin tức gì cả. "Ngày thường một tiểu minh tinh lộ ra chút gì đều có thể oanh oanh liệt liệt, vì cái gì chuyện như này còn chưa có ai chú ý?" Lẩm bẩm tự nói xong câu đó, Úc Tuyên cười khổ thở dài một hơi, không thể không nói đối với tình huống như vậy trong lòng có một loại chua xót nói không nên lời. Rõ ràng mấy việc này mới càng nên được thảo luận, càng nên khiến dân chúng chú ý mới phải, nhưng cố tình...trừ bỏ một vài người, căn bản không có ai quan tâm chuyện này. Tại giây phút này Úc Tuyên có một loại xúc động đặc biệt muốn đăng tin lên Thiên Bác mà thật lâu chưa xuất hiện qua, chờ tới khi hắn biên tập xong nội dung, lại chậm chạp không ấn đăng bài lên. Cuối cùng suy xét mãi, vẫn là lắc đầu, đem nội dung sắc bén đã biên tập xong toàn bộ xóa đi, lại phát một cái tin vừa giả vừa thật lên Thiên Bác, kèm theo là ảnh thực vật xanh um tươi tốt ở sau núi Phúc trang. Tuy fan trên Thiên Bác của Úc Tuyên nhìn không ít, nhưng fan chuyên cần không nhiều lắm, khiến bài post vừa đăng lên chỉ có ít ỏi mấy người like và bình luận, sau đó liền chìm xuống. Úc Tuyên cũng không biết bản thân muốn có hiệu quả như thế nào, nhưng nhìn bài post chìm xuống trong lòng thực không dễ chịu, trầm ngâm hồi lâu, mới yên lặng mà quay lại giao diện chính, chú ý tới những người lúc trước hắn chưa bao giờ chú ý tới, sau đó lật lật từng cái một những bài post mà bọn họ đăng lên Thiên Bác trước kia, nhìn nhìn, cuối cùng lại bị chọc cười. Thì ra không phải tất cả người trong vòng học thuật đều nghiêm túc đứng đắn như vậy, phương diện này cư nhiên còn cất dấu tiết mục truyện cười? Hơn nữa càng khiến cho người cảm thấy buồn cười chính là mấy vị tác giả truyện cười trong vòng học thuật này phát Thiên Bác, người bình luận bên dưới đều là những chủ blog mà mình nghiêm túc nhìn kia, nhưng chính nhóm người này, cố tình mặc kệ là trả lời hay bị trả lời đều khiến người xem thực sung sướng. Xem đến cuối cùng Úc Tuyên càng lúc càng tỉnh tao, đêm hôm khuya khoắt còn chưa muốn ngủ! Nhưng cũng vì hắn không ngủ, cho nên mới không lỡ mất trận cuồng hoan về giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô lần này. Có lẽ nói tiếp cũng không có ai tin, sự việc bắt đầu lên men, từ không có tiếng tăm gì lên tới hot search Thiên Bác thật sự chỉ cần hai ba tiếng đồng hồ là đủ rồi! Khởi đầu là như này, vào lúc hơn một giờ đêm, Úc Tuyên đang lật xem chủ blog truyện cười post một bài mới, nội dung bắt đầu từ khi thành lập giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô đến từng nhân vật "bạo hồng". Hơn nữa còn mang thêm một đống hình ảnh cao thanh hoàn mỹ làm phúc lợi cho đảng nhan khống. Đương nhiên cái này cũng không là gì, khi vị chủ blog bắt đầu viết về triển vọng tương lai, trọng điểm về nhóm người có khả năng sẽ "bạo hồng" trong đợt trao giải Khoa học kỹ thuật Đế Đô lần này, thêm vào cường điệu miêu tả Lạc Vân Thanh, hơn nữa không biết từ nơi nào chụp được một bức ảnh đẹp 360° không góc chết, khiến đám nhan khống nhìn đến đầu váng mắt hoa, tinh thần hoảng hốt. Nhìn mỹ nhân trong ảnh đang nhàn nhã đi dưới bóng râm bên đường nhỏ trong trường học bỗng nhiên như nhớ ra cái gì quay đầu nhìn về phía máy ảnh mang theo một mạt mỉm cười, đôi mắt đào hoa kia còn ôn nhu đa tình giống như có thể hút người khác vào, Úc Tuyên đều nhịn không được like một cái, người bên dưới liền càng không cần phải nói. "A a a, Vân Thanh bảo bảo nhà ta thật đẹp, thật mỹ miều, quả thực là Liên bang đệ nhất Mỹ nhân." "Hu hu hu ~ ánh mắt cậu ấy có móc, tiểu yêu tinh này câu mất hồn phách ta đi rồi." "Đáng sợ, tiểu ca ca này đẹp đến phạm quy, nói, cậu muốn cái gì, chỉ cần cười với tôi một cái, cậu muốn gì tôi cũng cho hết!!" "Mẹ ta hỏi vì sao ta quỳ trên mặt đất, chỉ vì Vân Thanh mỹ nhân quá đẹp, giây phút nhìn thấy ảnh chụp kia ta thật đáng xấu hổ nhũn chân. Hâm mộ người nhìn thấy Vân Thanh đại đại tươi cười kia, nghĩ tới nụ cười đó là dành cho người khác, ta hận không thể đi đánh chết kẻ đó." "......" "Giải thưởng Khoa Học Kỹ Thuật Đế Đô? Ông trời của ta ơi, là cái giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô mà ta nghĩ kia sao? Lạc Vân Thanh này cũng không khỏi quá lợi hại đi?" "Lầu trên không cần hoài nghi, chính là giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô mà ngươi nghĩ kia! Cho nên hãy tới làm fan của Vân Thanh bảo bảo nhà chúng ta đi? o(* ̄▽ ̄*)ゞ vừa đẹp vừa giỏi, làm fan của cậu ấy tuyệt đối sẽ không khiến ngươi mất mặt!" "Giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô là gì? Có ai có thể phổ cập khoa học một chút cho tôi không?" "Đầu năm nay thật đúng là còn có người ngay cả giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô cũng không biết là gì? Bạn lầu trên là từ núi nào dạt tới thế?" "Phổ cập khoa học thì hơi khó, Thiên Bác không thể đăng được bình luận dài như vậy, nếu thật muốn biết ta kiến nghị ngươi nên lên mạng tìm kiếm tư liệu, đơn giản nhưng thật ra có thể khái quát cho ngươi một chút....giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô, đây là giải thưởng rất trâu bò, ở Liên bang, tầm quan trọng có thể xếp trong năm hạng đầu." "......" "Cho nên vì sao giải thưởng quan trọng như vậy không có ai tuyên truyền? Nếu không phải Thiên Bác này, có lẽ tổ chức xong cũng không có mấy người biết nhỉ?" "Ha hả, giới học thuật vẫn luôn là trạng thái này, chú ý tới giới học thuật chỉ có những người trong giới, cho nên tổ chức hoành tráng thì sao chứ, còn không được chú ý bằng lễ trao giải Kim Kê của giới giải trí." "Cảm thấy có chút bi ai, nhưng đây là hiện thực." "Đảng nhan khống tới rồi, vốn định liếm nhan, nhưng nhìn bình luận đột nhiên không muốn liếm nữa." "+1" "......" Vốn dĩ ngay từ đầu người hóng hớt chiếm đa số, nhưng về sau người nhiều bình luận khác bắt đầu xuất hiện, từ đơn thuần hóng hớt đến thực sự bắt đầu chú ý tới cái giải thưởng này, lại tới một vài người không ưa phong cách của giới giải trí phù hoa vào công kích một vài hành vi không tốt của giới giải trí. Kết quả bởi vì lời nói không thỏa đáng của fan cá biệt khiến cho fan khác bất mãn, vì thế hai bên khai chiến, kêu gọi một đám người bình luận bên dưới tăng lên, bấm bấm cư nhiên đem cái bình luận này lên hot search, khiến cho giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô này phát hỏa. Có nhiệt độ tự nhiên sẽ có người đi cọ nhiệt độ, đặc biệt là những tài khoản blog doanh tiêu, vì các võng hữu thích xem, bọn họ còn cố ý góp nhặt tư liệu, làm một nhân vật tập hợp vãng giới ưu tú. Người share nhiều, người xem cũng nhiều, vì thế nhiệt độ liên tục tăng lên, vòng đi vòng lại hình thành một cái tuần hoàn liên tiếp không ngừng. Có nhiều người chú ý tới giải thưởng khoa học kỹ thuật phía chính phủ tự nhiên vui vẻ, dưới cái nhìn của bọn họ, mấy tin bát quái của giới giải trí không thể so sánh với những thứ như này được. Vì thế trong lúc cao hứng, bên tổ chức của chính phủ liền triệu tập tất cả nhân viên hậu trường mở một hội nghị, nội dung hội nghị là làm thế nào tổ chức để mở rộng thêm ảnh hưởng của lễ trao giải giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô sắp tới. Cuối cùng thảo luận ra nội dung gì Lạc Vân Thanh không biết, nhưng cậu biết đến lễ trao giải kỳ này liền cải cách, cư nhiên tăng thêm hạng mục bước trên thảm đỏ cùng phỏng vấn. Lạc Vân Thanh: "......" Bởi vì lễ trao giải thay đổi nên đúng là có nhiều người chú ý tới nó hơn, thậm chí còn có võng hữu chạy tới Thiên Bác của chính phủ kiến nghị bọn họ cùng Yêu video liên hợp lại ra một hồi phát sóng trực tiếp, cho người không thể trực tiếp quan sát ở hiện trưởng có cơ hội tăng thêm hiểu biết về lẽ trao giải khoa học này. Nhìn thấy bình luận này phía chính phủ thật đúng là suy xét tới tính khả thi của phát sóng trực tiếp, dù sao có thể tăng thêm độ tham dự của dân chúng, để cho bọn họ quan tâm tới khoa học kỹ thuật nhiều một chút, quan tâm nhiều một chút tới dân sinh hình như cũng không tồi? Vì thế lại yên lặng mở thêm một hội nghị lâm thời, cuối cùng lấy 2/3 số phiếu tán thành quyết định dựa theo nguyện vọng của dân chung thêm phần phát sóng trực tiếp. Cứ như vậy huyên náo hai ngày, trong sự chờ mong của mọi người, lễ trao giải giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô cuối cùng cũng tới. ............ Trước kia loại lễ trao giải có tính học thuật này rất đơn giản, vừa không có cái gọi là "bước thảm đỏ" vừa không có lít nha lít nhít nhà báo phóng viên cầm máy quay máy chụp như giới giải trí, có có cũng chỉ là mấy phóng viên tin tức linh tinh vụn vặt mà bên phía chính phủ mời tới mà thôi. Nhưng hiện tại? Cũng thật không phải! Một cái thảm đỏ thật dài, hai bên thảm đỏ lít nha lít nhít phóng viên, nhưng cũng may đây là hoạt động mà chính phủ Liên bang tổ chức, những phóng viên giới giải trí đó không dám xằng bậy, một đám cho dù có nôn nóng cũng đều ngoan ngoãn đứng tại vị trí của mình, thoạt nhìn so với lễ trao giải của giới giải trí trật tự hơn nhiều. Người bước lên thảm đỏ kỳ thực không nhiều lắm, hơn nữa ngoại trừ người được đề cử cần phải bước lên thảm đỏ ra, đa số những người khác đều lựa chọn con đường khác tiến vào hội trường, những người này bao gồm người cầm thư mời của người nhà. Là giải thưởng nổi danh nhất Đế Đô, hội trường tổ chức lễ trao giải giải thưởng Khoa học kỹ thuật Đế Đô cũng không nhỏ, ngoại trừ chính giữa là chỗ ngồi của người được đề cử và các chuyên gia, bốn phía còn lại đều là người nhà. Thân là một trong những người được đề cử của giải thưởng quan trọng, Lạc Vân Thanh có được không ít thư mời cho người nhà, đem Leonard, Úc Tuyên, Bulma, Edward, Henry còn mấy cô dì chú thím ở tinh cầu Nông nghiệp kia tất cả đều mang đến tham dự. Sợ bọn họ không quen, Lạc Vân Thanh không đi lên thảm đỏ trước, mà là trước tiên đem bọn họ đi vào hội trường từ cửa sau, sau đó mới làm bộ làm tịch đi lên thảm đỏ một lần. Già già trẻ trẻ, thời điểm mang theo người nhà từ lối đi của nhân viên công tác tiến vào cũng khiến nhiều người nhịn không được ghé mắt. Đặc biệt là khi bọn họ ngồi xuống mà Lạc Vân Thanh còn chưa đi, càng trở thành tiêu điểm của quần chúng. Chậm rãi, người ngồi bên cạnh nhịn không được chạy tới cùng  cậu đánh giao tế, chờ nhìn thấy Lạc Vân Thanh tao nhã lễ phép hoàn toàn không có bộ dáng không kiên nhẫn, càng ngày càng nhiều người ngồi không yên, sổi nổi tiến lại gần. Đặc biệt là các vị giáo sư viện trưởng của các trường cao đẳng học viện khác, ánh mắt nhìn Lạc Vân Thanh như là sói nhìn thấy thịt, cứ như là hận không thể đem người tha về. Nhưng đáng tiếc chính là đừng nói tới tha trở về, người bên chỗ Lạc Vân Thanh nhiều có muốn chen vào cũng khó khăn. "Làm phiền mọi người có thể cho em qua một chút không? Em cần phải đi ra ngoài đi thảm đỏ một chuyến." Nhìn đám người chật như nêm cối, Lạc Vân Thanh rất tốt tính mà giải thích với bọn họ. Ở đây đều không phải là người không có tố chất, hiểu được Lạc Vân Thanh còn chưa đi thảm đỏ, cũng liền tản ra. Hơi hơi gật đầu, Lạc Vân Thanh cùng trưởng bối xung quanh nói lời cảm ơn xong liền cùng Leonard rời đi.