Kỷ nguyên huyền thoại
Chương 38 : do thám cống ngầm 2
Bất chợt giống như cảm nhận được cái gì, bước chân lão hơi ngừng.
Sau đó giống như bình thường tiếp tục đi đến chiếc xe, vào một góc khuất của xe.
Lão iros đưa tay, một tảng đá khắc ma pháp trận hiện lên trên bàn tay lão, một âm thanh truyền vào trong đầu iros.
Là âm thanh của mulan.
Lắng nghe những thông tin được mulan nói đến ở nơi làm nhiệm vụ khác, cặp mắt nâu của lão xẹt qua một tia sắc bén sau đó chợt quay về bình tĩnh.
Ánh mắt lão iros nhìn về phương xa hướng của mulan, khuôn mặt xuất hiện sự ngưng trọng.
“huyết tế sao,… chỉ hi vọng mulan có thể tự thân giải quyết được chuyện này.”
Đưa tay nắm chặt vali đồ, lão iros mang những món vũ khí được cấp cho quay về chỗ nhóm người thiên minh đứng.
Thiên minh liếc nhìn lão iros đang chậm rãi đi đến gần nơi này, ánh mắt hơi híp lại.
“xem ra có chuyện gì đó xảy ra rồi.”
Dù ở chung với lão không lâu nhưng hắn cũng đã nắm giữ một ít đặc điểm tính cách của lão iros.
Nhìn ánh mắt bình tĩnh nhưng bên trong có sự suy tư của lão, thiên minh chủ động truyền âm.
“có chuyện gì xảy ra à.”
Ánh mắt iros liếc nhìn thiên minh, âm thanh của lão vang lên trong đầu của hắn.
“mulan vừa thông báo tin tức thông qua truyền âm đạo cụ, hiện giờ tình hình bên hắn đang trở nên phức tạp.”
Nói xong, lão kể lại chi tiết tất cả những gì mà mulan nhắc đến trong truyền âm đạo cụ.
Thiên minh bình tĩnh đưa tay tiếp vali từ tay lão, trong đầu im lặng tiếp thu những thông tin về bên kia nhiệm vụ.
“nếu như tôi không đoán nhầm, thì chúng ngoài cướp vũ khí, còn muốn lợi dụng lần này để thực hiện huyết tế. dù không biết là huyết tế cho vị diện nào nhưng cần một nghi thức để có thể buông xuống nơi này thì ít nhất….”
Giọng nói của lão mang theo sự nặng nề.
“thực lực phán đoán ít nhất là cao cấp chức nghiệp, tình huống tốt nhất là cao cấp siêu phàm ma quỷ, tệ nhất là anh hùng cấp ma quỷ.”
Bàn tay thiên minh chậm rãi nắm chặt, khuôn mặt nghiêm túc.
Cao cấp thực lực ma quỷ sao.
Kiếp trước hắn hoàn toàn không có kí ức về việc huyết tế này, khộng lẽ là do cuộc gặp tối qua với mulan khiến bọn chúng thay đổi kế hoạch hay là do kiếp trước thông tin này bị ẩn giấu.
Thiên minh khẽ vuốt trán, tình hình hiện giờ càng ngày càng rối.
Hiện giờ để ngăn chặn lũ báo tử thi quạ thì hắn cần ít nhất mulan phải hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, nhưng lần đụng độ trước bọn chúng đã đụng độ và biết về sức mạnh của hắn nên sẽ có biện pháp đề phòng.
Hơn nữa việc tiêu diệt xích minh kiến trước cũng rất quan trọng, dù gì nếu như quân đội làm kinh động lũ sinh vật này và để chúng thoát dù chỉ là một con thì thành phố này sẽ gặp ngập trời phiền phức.
Và nó ảnh hưởng lớn đến kế hoạch của hắn.
Vậy xem ra chỉ còn một bên dễ giải quyết nhất, chính là thiên hổ đặc nhiệm đoàn này.
“này , cậu sao thế, trông cậu giống như đang lo lắng chuyện gì à?”
Giọng nói của uyển linh vang lên bên tai thiên minh.
Thiên minh ngẩng đầu nhìn ánh mắt quan tâm của cô, khẽ lắc đầu sau đó nói:
“không sao, chỉ là ta đang suy nghĩ ít chuyện.”
Một nụ cười hiện lên trên khóe miệng của hắn, thiên minh nhìn vị điện hạ tương lai này bất chợt có một ý tưởng.
Hắn thừa nhận hắn phạm vào một sai lầm chết người.
Cô gái trước mặt của hắn là viên minh châu của nguyễn ngọc thế gia, làm sao mà một gia tộc lớn như vậy có thể yên tâm giao một người quan trọng cho một nhóm người không biết lai lịch như hắn cùng với một đám thuộc hạ tràn đầy ác ý của trần gia cơ chứ.
Vậy xem ra, nếu như có thể hắn cần phải tìm hiểu xem rốt cuộc vị văn tướng quân kia sẽ an bài người nào để bảo vệ cô ta.
Nếu hợp tác được với họ…. phía bên này thậm chí phía bên kia sẽ không còn điều gì đáng lo lắng cả.
Ánh mắt thiên minh lướt một vòng sau đó nhìn chăm chú hải thúc, một nụ cười hiện lên trên gương mặt hắn.
Thấy rồi!
“tôi không nghĩ các vị có tư cách tịch thu hay kiểm tra vũ khí của chúng tôi, với tư cách là quân nhân, chúng tôi có quyền yêu cầu những biện pháp bảo vệ bản thân mình.” hải thúc nhìn nhóm lính của thiên hổ, bình tĩnh nói.
“xin ngài tránh ra, đây là lệnh của trưởng quan chỉ huy chiến dịch.”hai tên lính đặc chủng nghiêm túc nói.
Khuôn mặt hải thúc âm trầm lại, giọng nói mang theo tức giận nhìn tên trần uẩn đang chậm rãi đến gần.
“ngươi rốt cuộc có ý gì, trang bị quân dụng này là được tướng quân cấp cho chúng ta, ngươi nghĩ ngươi có quyền cướp đoạt sao.”
Trần uẩn nhìn hải thúc sau đó liếc nhìn đám người thiên minh, cười nói:
“đây là yêu cầu từ chỉ huy chiến dịch, hành vi chống đối sẽ được xem là cố tình phá hoại nhiệm vụ quân sự đấy, các người có dám thử không, chậc chậc…”
Hắn vừa nói vừa liếc đám người, sau đó ánh mắt lướt qua thiên minh và đặt trên người uyển linh.
“hay là ta đặc cách cho uyển linh thư kí nhé, chỉ là…”
Uyển linh nhìn ánh mắt của hắn, sự phẫn nộ lóe lên qua đôi mắt đen của cô sau đó quay về bình tĩnh.
“oh, thế thì không cần, nếu các ngươi muốn tịch thu cứ tịch thu, chúng ta không có ý kiến.”
“tiểu thư….”
Hải thúc định nói thêm điều gì nhưng uyển linh khẽ lắc đầu ra hiệu, ánh mắt hải thúc hiện lên sự tức giận cùng không cam lòng nhìn sang trần uẩn.
Cặp mắt uyển linh nhìn sang ba người thiên minh, mở miệng hỏi:
“còn các vị nghĩ sao.”
Thiên minh lắc đầu, khuôn mặt mang theo sự đồng tình.
“nếu uyển linh thư kí chấp nhận thì chúng ta cũng sẽ chấp nhận, dù sao lần này chúng tôi chỉ đi theo hỗ trợ.”
Nghe giọng nói của hắn, cô thật sâu liếc nhìn hắn sau đó ngẩng đầu nhìn sang những tên lính của thiên hổ đang ẩn hiện tạo thành vòng vây bọn họ,
Khuôn mặt cô hiện lên sự lạnh lùng nói:
“đến lấy đi.”
Những tên lính nhanh chóng mở ra những chiếc vali sau đó lấy tất cả súng và đạn bên trong và mang nó đi về một chiếc xe quân dụng gần đấy.
Thiên minh nhìn uyển linh và những người khác vẫn đang tức giận sau đó liếc nhìn lão iros đứng gần hắn.
“cẩn thận.”
Lão iros khẽ gật đầu ra hiệu mình biết sau đó nói khẽ:
“ngài cũng phải cẩn thận.”
Thiên minh gật đầu sau đó nhìn xung quanh, âm thanh vang dội nói:
“vậy bây giờ chúng ta nên thi hành nhiệm vụ do thám của chúng ta, đi thôi mọi người.”
Tất cả mọi người nghe tiếng nói của hắn, nhìn cánh cửa sắt cũ kĩ để vào nhà máy rác thải đặt ở trước mặt, khuôn mặt tất cả đề mang theo nghiêm túc đi theo sau thân hình thiên minh.
Bởi vì tất cả đều hiểu chuyến đi lần này sẽ tồn tại nguy hiểm và sẽ có người sẽ chết.
Chỉ là….
Kẻ chết vẫn chưa xác định sẽ là họ hay là những tên đằng sau mà thôi.
Trần uẩn đứng nhìn bóng lưng họ vừa khuất, một nụ cười dữ tợn hiện lên trên khuôn mặt của hắn.
Cơ thể của hắn bất chợt tỏa ra khí tức đen kịt sau đó bình tĩnh lại, ánh mắt chỗ sâu là một vệt trắng bệch vô hồn lướt qua, hắn nhìn chăm chú bóng lưng của nhóm người sau đó quay đầu đi về hướng người trung niên mặc quân phục đang đứng chờ.
Trước cánh cửa sắt lối vào nhà máy, sau đó nhìn về lối vào đen kịt sau cánh cửa, khẽ nhíu mày sau đó nói với những người khác.
“chúng ta nên cẩn thận hơn, loài sinh vật sắp tới chúng ta phải vây quét khá là nguy hiểm. nếu sơ sẩy chúng ta có thể sẽ chết đấy.”
Nghe hắn nói như thế, cả nhóm người gật đầu. ánh mắt thiên minh nhìn ra xa xa nơi lão iros đang đứng dưới sự kiểm soát của thiên hổ đặc nhiệm đoàn, cặp mắt hơi híp lại sau đó mang theo nhóm người đi qua cửa sắt, bước vào bên trong hệ thống cống ngầm của công ty linh khai.
Nhóm người thiên minh bước đi trong quang cảnh tối om, đạp lên những vũng nước đọng, ánh mắt hắn liếc nhìn con gián chuột nhỏ chạy ngang qua, cặp mắt nhíu lại.
“nơi chết tiệt này khá bẩn thỉu và phức tạp, theo những gì nghiên cứu được trong bản thăm dò của các nhà nghiên cứu thì loài quái vật chúng ta phải vây quét trong môi trường này độ nguy hiểm sẽ tăng lên rất cao.” hải thúc cầm theo một chiếc đèn pin đi về phía trước, bàn chân mang theo giày quân sự đạp chết một con gián lớn, khiến người đàn ông này nhíu mày.
Uyển linh cũng có phần nhíu mày đánh giá xung quanh, khung cảnh tối đen làm cô không thể nhìn thấy rõ ràng thứ gì cả, dù đã có sự trợ giúp của kính nhìn ban đêm.
Cô có phần bất mãn nói:
“với điều kiện hiện giờ chúng ta có, nếu như con quái vật đó thật sự xuất hiện chúng ta làm sao có thể chịu được sự công kích của con quái vật kích thước hơn 2m đó cơ chứ.”
Thiên minh nghe cô nói vậy, hắn nở nụ cười sau đó nói:
“đừng lo lắng, loài sinh vật này có bản tính của loài chuột, chúng tuy có hình thể rất lớn nhưng chúng sẽ không tấn công chúng ta đâu.”
Uyển linh nghe hắn nói như vậy, cô nhíu mày sau đó nghi ngờ nhìn thiên mịnh, nghi vấn hỏi:
“sao cậu có thể chắc chắn như vậy được, nếu như nó xuất hiện thì chúng ta sẽ không kịp trở tay được đâu.”
Thiên minh nghe câu hỏi của cô, nở nụ cười nhạt nhưng không trả lời.
Hắn biết rất rõ loài sinh vật này căn bản là vì tam vĩ cuồng thử kiếp trước chính là sinh vật được dùng để làm mồi nhử những sinh vật nguy hiểm hơn.
Loại sinh vật này dù có một kích thước khổng lồ, móng vuốt và hàm răng sắc nhọn nhưng về mặt cơ bản chúng vẫn chưa được xem như là một siêu phàm sinh mạng thể.
Chúng về mặt bản chất chỉ là một biến dị sinh vật, nếu ước lượng thực lực thì một nhất cấp siêu phàm giả đã có thể ung dung giết nó, bởi lẽ loài sinh vật này có một đặc tính kì lạ.
Chúng sở hữu đặc tính của loài chuột – nhát gan hay nói đúng hơn là cẩn thận.
Loại sinh vật này cực kì mẫn cảm với khí tức bất thường tỏa ra, và chỉ khi nào mục tiêu được xác định là loại sinh vật yếu hơn, chúng mới phát động tấn công. còn không chúng chỉ biết bỏ chạy và để mặc kẻ có khí tức nguy hiểm tấn công chúng.
Với tình hình hiên tại, hắn cần nhất là để loại sinh vật này xác nhận nhóm thiên hổ đặc nhiệm là một cá thể yếu hơn, khi đó….
Thiên minh đưa tay mình lên, liếc nhìn hình xăm trên tay đang tỏa ra ánh sáng lờ mờ đen kịt, một nụ cười nhạt hiện lên trên mặt hắn.
“chúng ta đi hướng nào đây, có hai hướng khác biệt.” giọng nói của hải thúc vang lên, hắn đang đứng trước một ngõ ba hẻm, dùng ánh đèn rọi từng lối đi nhỏ.
Thiên minh liếc nhìn lifita sau đó mở miệng nói nhỏ:
“có cảm ứng được gì không?”
Giọng nói nhỏ của lifita vang lên bên tai hắn, thanh âm có vẻ khá nữ tính.
“đằng sau chúng ta là thiên hổ, sát ý khá mãnh liệt, còn phía trước tôi cảm nhận được một số loài sinh vật đang di chuyển, có thể là những con quái vật mà chúng ta phải xử lí lần này.”
“còn bên trái thì sao?” thiên minh trầm ngâm hỏi
“khá an toàn, có ít hơn lối đi đầu.”
Thiên minh gật đầu, sau đó dặn dò lifita:
“có vẻ như ma pháp của iros không thể thay đổi được âm tuyến nên nếu không cần thiết, cô không cần phải lên tiếng nói chuyện.”
Lifita âm thầm gật đầu, sau đó nhìn hải thúc đang bước đến gần hỏi thăm hắn.
“chúng ta đứng trước ngõ hẻm, phải đi đường nào?”
Thiên minh nhìn qua khúc cua đằng sau, thấp thoáng ánh đèn sáng lên, những tiếng bước chân vang lên từ khúc xa.
“chậc, sợ mất dấu à, nhanh chóng đấy.”
Thiên minh nhìn những người khác sau đó nói:
“đi bên trái, tốc độ nhanh chóng lên.”
Những người khác gật đầu sau đó nhanh chóng chạy về phía ngõ trái.
Sau khi nhóm thiên minh đi một lúc, những ánh đèn dần tiếp cận vị trí của họ, nhóm đặc nhiệm thiên hổ nhanh chóng tiếp cận. mỗi người trên tay đều sở hữu một cây sung trường và một balo quân dụng đeo phía sau.
Một binh linh đi đầu lấy ra một thiết bị điện tử quét hình xung quanh sau đó nói với trần uẩn và trưởng nhóm thiên hổ.
“tín hiệu dò xét nhận ra họ đang ở bên trái, ngoài ra còn có một số dấu hiệu nhiệt độ khá lớn ở phía đằng trước cách nơi này ba trăm mét, có thể là sinh vật chúng ta muốn vây quét.”
Tên trưởng nhóm thiên hổ nhìn sang phía bên trái, ánh mắt của hắn tràn đầy sự hung dữ sau đó nói:
“đuổi theo họ, xác định mục tiêu là giết bọn chúng trước sau đó mới tiến hành vây quét quái vật.”
“vâng, trưởng quan.”
Cả nhóm đồng thanh hô, sau đó nhanh chóng đuổi theo ngõ hẻm trái. trần uẩn và tên trưởng quan đứng phía sau nhìn từng người binh lính đi ngang qua, hắn trầm thấp mở miệng:
“quân đặc chủng của võ gia đã đi đến vị trí nào rồi?”
Tên trưởng quan liếc nhìn dấu hiệu thông báo gps trên chiếc điện thoại nhỏ, nở nụ cười nói:
“họ đang tiến vào từ một lối đi khác đến đường cống ngầm rồi.”
Trần uẩn nghe vậy gật đầu, khuôn mặt mang theo dữ tợn nói:
“bị cả hai đội đặc chủng vây quét, ta không tin ngươi còn có thể chạy thoát.”
Nói xong, hắn mang theo khẩu súng trên tay đi vào ngõ trái để lại người trưởng quan và hai tên lính khác.
Tên trưởng quan nhìn người lính đằng sau mình, bình tĩnh nói:
“thông báo cho người của chúng ta ở công ty viễn thông tắt đi toàn bộ hệ thống sóng thông tin ở khu vực quanh này trong vòng một giờ, sau đó rửa sạch dấu vết và rút khỏi nơi đó.”
“ngoài ra….”
Khuôn mặt hắn mang theo dữ tợn nói:
“xử lí tên rác rưởi đặc thù đó đi.”
“vâng, trưởng quan.”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
1 chương
746 chương
16 chương