Kỷ nguyên huyền thoại
Chương 36 : hội nghị
Một giọng nói khàn khàn vang lên trong căn phòng họp, chuyển đi sự chú ý của thiên minh về nơi phát ra giọng nói, vị đại tá hùng mà hắn thấy một lần đứng dậy nhìn lướt qua những người trong căn phòng, sau đó nói với chất giọng trang nghiêm:
"hôm nay, mọi người đã đến đây đều biết sơ về chiến dịch lần này thông qua bản kế hoạch, nên ta không cần nói dài dòng về chi tiết. do đó, nếu như không có ai còn ý kiến về kế hoạch, vậy chúng ta sẽ tiến hành chia nhóm tác chiến sau đó di chuyển theo nhóm đến địa điểm tác chiến.”
Xung quanh là không gian lặng im, tất cả mọi người đều im lặng và không ai nói bất cứ điều gì, giống như họ đang chờ đợi điều gì đó.
Thiên minh nhìn lướt qua những người này, có một số họ vẫn còn âm thầm đánh giá hắn.
“đến rồi, cho ta xem các ngươi muốn làm gì đi.”thiên minh nói thầm trong lòng.
Ánh mắt đại tá hùng hơi nhíu nhìn những tên im lặng trong phòng, khuôn mặt vị đại tá này hiện lên sự khó chịu hỏi lại lần nữa.
“các vị, có ai còn ý kiến gì nữa không.”
Uyển linh cũng giống như nhận ra điều gì không đúng, khuôn mặt cô chậm rãi xuất hiện sự nghiêm túc.
Đại tá hùng liếc nhìn đám đông im lặng, hắn vừa định tuyên bố giải tán, bất chợt một giọng nói nam vang lên:
"ta có ý kiến, xin đại tá giải đáp thắc mắc.”
Mọi ánh mắt trong phòng đều đổ dồn vào người vừa lên tiếng.
Đại tá hùng nhìn người vừa mới lên tiếng, lông mày hắn nhíu chặt lại với nhau, có phần bất mãn nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh hỏi :
“thiếu tá trần uẩn, không biết thiếu tá có ý kiến gì muốn nói, cứ việc nói ra.”
Trần uẩn đứng lên, ánh mắt hắn vô tình hay cố ý liếc qua thiên minh và uyển linh đang ngồi trong góc phòng họp, sau đó nhìn hướng đại tá hùng nói:
"các vị cũng đã biết việc một người thường được lên thẳng làm sĩ quan quân đội là chuyện chưa từng có tiền lệ tại nước ta đúng không.”
Nghe câu nói đầu tiên của hắn, thiên minh ở trong góc cười nhạt, trong khi những người khác đang âm thầm nhìn nhóm thiên minh với ánh mắt có hiếu kì, có khinh thường ,...
Lông mày của đại tá hùng nhíu chặt hơn nhưng vẫn không lên tiếng.
Khóe miệng nhếch lên vẻ đắc ý, trần uẩn nói tiếp:
“tuy nhiên đó là do sự chấp thuận của văn tướng quân và chủ tịch nên ta không có gì muốn nói. thế nhưng, ta thực sự rất thắc mắc một chuyện.”
Hắn quay sang nhìn nhóm người thiên minh, âm thanh mang theo nghi vấn vang lên trong căn phòng:
“đó là tại sao, hai người thiếu kinh nghiệm tác chiến, chưa tham gia chiến dịch nào hay bất cứ nhiệm vụ nào như bọn họ lại có thể tham gia vào chiến dịch lần này.”
Trần uẩn nhìn xung quanh một vòng, lớn tiếng nói
"các vị ở đây cũng biết, chiến dịch lần này quan trọng đến mức nào, nên ta đề xuất xóa bỏ việc tham gia chiến dịch lần này của thư kí uyển linh và ba người nhóm của thượng úy thiên minh. mọi người nghĩ sao về đề xuất này.”
Những người xung quanh nhìn nhau, những âm thanh xì xào bàn tán vang lên, còn một số người im lặng không tham gia chỉ là dùng ánh mắt cổ quái nhìn thiên minh và uyển linh sau đó liếc nhìn võ văn phương đang ngồi nghiêm túc.
Nhìn ánh mắt của mọi người càng ngày càng bất lợi cho mình, uyển linh nhìn trần uẩn sau đó lạnh lùng nói:
“các vị nên biết việc cho phép chúng tôi tham gia chiến dịch lần này là quyết định từ tướng quân và đã được cục tác chiến thông qua. hơn nữa ta không nghĩ ngươi có tư cách đề xuất bác bỏ quyết định đúng không, trần thiếu tá.”
Trần uẩn nhìn uyển linh đang lạnh lùng nhìn mình, cười âm hiểm nói:
"tôi chỉ là thắc mắc về vấn đề này thôi, uyển linh thư kí đừng xúc động như thế.”
Nói xong, hắn đưa ánh mắt ra hiệu cho hai người đàn ông mặc quân phục khác trong phòng họp.
Hai người nhìn ánh mắt của hắn, âm thầm gật đầu, sau đó nhìn về phía đại tá hùng nói:
"chúng tôi cũng cảm thấy ý kiến của trần thiếu tá vô cùng hợp lí, nếu có sự cố xảy ra, chúng tôi không thể nào lại phải chịu thay cho trách nhiệm cho họ như vậy, nó hoàn toàn không công bằng.”
Đại tá hùng nghe hai người nói, khuôn mặt ngày càng khó coi, hắn nhìn hướng võ văn phương, hỏi thăm:
"thiếu tá phương, cậu có ý kiến gì về ý kiến của thiếu tá uẩn không?”
Khuôn mặt vị trực hệ võ gia này vẫn bình tĩnh, hắn liếc nhìn đại tá hùng, cười nói:
“ý kiến của trần thiếu tá không phải là không có lí, thế nhưng dù gì hai người họ vẫn là người được thiếu tướng đề cử nên ta nghĩ việc hủy bỏ việc tham gia của họ không ổn."
Khuôn mặt đại tá hùng vừa mới hòa hoãn, lại nghe âm thanh của võ văn phương vang lên.
Văn phương nhìn hướng thiên minh, sâu trong đôi mắt lóe lên một vệt kì dị.
Hắn nhìn qua trần uẩn sau đó bình tĩnh nói:
"nếu không thì lần này, hai người họ để trần uẩn thiếu tá lãnh đạo đi. tôi nghe nói lần này trần dần tướng quân có phái theo thiên hổ tham gia chiến dịch, tôi nghĩ sẽ không có sai sót gì đâu nếu hai người họ do trần thiếu tá quản lí để tham gia tác chiến.vậy hai người ý kiến như thế nào.”
Ánh mắt võ văn phương nhìn về hướng nhóm người thiên minh, khuôn mặt mang theo sự hỏi thăm.
Trần uẩn ở một bên cười nói:
"ta không có ý kiến, dù sao mang theo hai người với ta cũng không phải là chuyện vất vả gì. vậy quyết định như vậy được không, uyển linh thư kí?"
Khuôn mặt của uyển linh biến sắc, cô vừa định mở miệng, thiên minh đã âm thầm kéo tay áo cô, khẽ lắc đầu.
Từ ánh mắt nãy giờ đã chứng minh số lượng người đồng thuận với ý kiến của tên trực hệ võ gia và trần uẩn đang tăng lên.
Bên họ chỉ được sự ủng hộ của một người không biết là địch hay bạn đại tá hùng với một thái độ khá mịt mờ, nên xem ra chỉ có thể im lặng chờ xem chúng muốn cái gì.
Cô có phần nghi hoặc nhìn hắn, muốn hỏi nhưng nhìn ánh mắt lạnh nhạt của hắn, uyển linh im lặng không nói ra.
Khuôn mặt thiên minh bình tĩnh, nở nụ cười nhạt sau đó trả lời thay cho uyển linh câu hỏi của võ văn phương:
"vậy thì làm phiền trần uẩn thiếu tá chăm sóc nhiều hơn, dù gì đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc chiến dịch lần này, rất dễ xảy ra sự cố. còn nữa, cảm ơn võ thiếu tá đã quan tâm.”
Thiên minh cố tình nhấn mạnh việc”xảy ra sự cố” khiến ánh mắt trầu uẩn khẽ híp lại, hắn cười nói:
"đương nhiên rồi, ta sẽ chăm sóc thật tốt cho các người."
Ánh mắt của võ văn phương cũng hiện lên vệt lạnh nhạt liếc nhìn thiên minh gật đầu.
Đại tá hùng nhìn bai người tràn đầy mùi thuốc súng tranh luận, khẽ "hừm” một tiếng.
Vị đại tá này liếc thiên minh bằng cặp mắt xin lỗi sau đó hắn nhìn xung quanh, ánh mắt quét qua trần uẩn và văn phương, một vệt tức giận thoáng qua nhưng biến mất.
“vậy mọi chuyện quyết định như vậy, bây giờ chúng ta quay về chuyện chính.”âm thanh hòa hoãn của hắn vang lên để hóa giải không khí lúng túng vừa rồi.
Đại tá hùng nhìn vị quân nhân đứng sau lưng mình phân phó:
“đưa bản hồ sơ có chứa địa điểm tác chiến cho tất cả mọi người trong phòng.”
Vị quân nhân gật đầu sau đó lấy từ trong cặp ra một sấp giấy tờ, mang theo hai người khác nhanh chóng phân phát sấp giấy cho tất cả mọi người trong phòng.
Thiên minh đưa tay tiếp bản hồ sơ của mình, hắn lật ra đánh giá.
“vậy ra lần này bản thân phải chịu trách nhiệm quét sạch khu cống ngầm sao. thú vị, lại là sinh vật này.” ánh mắt thiên minh lướt qua trang giấy.
Hình ảnh của một con sinh vật giống như chuột cống khổng lồ với cặp mắt đỏ tươi tràn đầy ham muốn giết chóc, hàm răng lởm chởm sắc nhọn ẩn hiện bên trong khoang miệng của nó.
Lớp da lông xám trông bẩn thỉu của chúng rậm rạp, ba cái đuôi trải đầy vảy nhọn của chúng trông khá ghê tởm.
Nhìn con quái vật này, những kí ức về tập tính của nó xuất hiện trong đầu thiên minh, ánh mắt hắn híp lại ẩn sâu một tia mỉm cười:
“tam vĩ cuồng thử sao. xem ra có cách để chơi chết những tên quân nhân của thiên hổ mà trần uẩn dựa vào rồi.”
Trong khi thiên minh đang suy tư, đại tá hùng nhìn tất cả những người đang xem xét hồ sơ sau đó nói:
“mọi người còn ai có ý kiến về quái vật mà nhóm mình phải quét sạch không.”
Tất cả mọi người đều im lặng, đại tá hùng liếc nhìn xung quanh
Không còn ai ý kiến.
Sau đó hắn đứng dậy nhìn xung quanh tất cả những người trong phòng họp nói:
"nếu vậy, mọi chuyện cứ quyết định như vậy, mọi người nhanh chóng đến nơi tập họp của nhóm tác chiến rồi xuất phát.”
Nói xong, hắn mang theo bộ hồ sơ nhanh chóng đi ra khỏi phòng họp.
Những người còn lại nhìn nhau, liếc nhìn thiên minh và uyển linh, sau đó bắt đầu lục tục đi ra căn phòng.
Trần uẩn nhìn hướng thiên minh, nở nụ cười như độc xà nói:
"thiên minh thượng úy, gặp lại ngài tại điểm tập họp sau. tạm biệt”
Sau đó mang theo một người đàn ông trung niên vừa nãy đến giờ im lặng ngồi sát bên hắn, nhanh chóng đi ra căn phòng này.
Ánh mắt thiên minh liếc nhìn qua quân huy khắc hình một con hổ của người đàn ông, nở nụ cười nhạt, dùng giọng nói chỉ bản thân hắn nghe được lẩm bẩm:
"thiên hổ đặc nhiệm đoàn sao, xem ra trò chơi lần này không đơn giản nữa rồi. chỉ là ai chết ai sống còn chưa biết được đâu.
Hắn nhìn uyển linh và hải ca đang khó chịu nhìn mình, bình tĩnh nói:
"đi thôi, tí nữa ta sẽ giải thích cho cô sau.”
Sau đó hắn mang theo lão iros và lifita bước ra phòng họp.
Hải thúc đứng sau lưng uyên linh, hắn nhìn bóng lưng ba người thiên minh đi tại phía trước, có phần lo lắng nói với uyển linh:
"tiểu thư, như vậy thật sự được không, nếu làm việc dưới sự giám sát và quản lí của thiên hổ, chiến dịch lần này sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.”
Uyển linh chậm rãi bước ra phòng, nhìn bóng lưng của thiên minh đang chậm rãi đi phía trước, cô nở nụ cười nói nhỏ với hải thúc:
"cháu tin tưởng hắn có hậu thủ, đây là trực giác của cháu.”
"hơn nữa ...”
Cô quay về phía sau nhìn khuôn mặt lo lắng của hải thúc, đồng tử của cô hiện giờ hoàn toàn trở thành màu thâm lam, một đồ án ma trận băng lam hiện lên trong mắt cô, khiến toàn thân cô tỏa ra khí lạnh khiến người rùng mình .
Giọng nói cô tỏa ra hàn khí rét lạnh, âm thanh nhàn nhạt nói:
"cháu cũng muốn thử xem thiên hổ đặc nhiệm đoàn có dũng mãnh như lời đồn hay không.”
Hải thúc khẽ lui về phía sau một bước trong vô thức để tránh cái lạnh thấu xương, thần sắc hắn cung kính nói:
"thì ra là như vậy, nếu vậy thì chúng ta lần này nắm chắc phần thắng hơn rồi, vậy thúc giờ sẽ đi lấy xe và đến nơi tập họp. lát nữa thúc sẽ quay lại sau.”
Sau đó thân hình hải thúc nhanh chân đi về phía trước, dần dần hòa vào đám binh lính bận rộn của quân khu và biến mất một cách vô thanh vô thức.
Uyển linh nhìn bóng lưng hải thúc biến mất sau đám người, cô quay đầu nhìn hướng thiên minh đã đi, ánh mắt có vẻ phức tạp.
Có một điều mà cô không nói ra vừa nãy.
“dù cô có tin thiên minh có hậu thủ, thế nhưng chiến dịch lần này quá quan trọng nên cô không thể hoàn toàn đặt niềm tin vào một người xa lạ được. nhất là lần này nó là một khâu quan trọng trong kế hoạch của ông nội nữa.”
“cô phải thực hiện nó bằng mọi giá.”
Uyển linh đưa tay lấy chiếc điện thoại của mình, những ngón tay của cô nhanh chóng soạn một tin nhắn về thông tin địa chỉ tác chiến gửi đến một địa chỉ bí ẩn.
Nhìn tin nhắn hiện lên trạng thái "đã gửi", khuôn mặt uyển linh hiện lên vệt vui vẻ thì thầm:
"nhờ hết vào cô, huyết tường vi."
Nhìn ba người thiên minh đang đứng chờ ở phía trước, cô cất lại chiếc điện thoại vào túi xách sau đó đi nhanh đến vị trí của ba người để đến nơi tập hợp của chiến dịch.
Cách quân khu 9 khoảng 1km, trên một chiếc xe tải lớn dừng trước một tòa nhà cao tầng.
Một người trung niên mang theo mũ len đen với làn da đen kịt do rám nắng và râu ria lởm chởm, đang ngậm điếu thuốc nhìn ra dòng xe cộ chạy trên đường.
Một tiếng báo tin nhắn vang lên, người đàn ông nhìn thông báo nội dung của tin nhắn trên điện thoại, một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên mặt hắn.
Đưa mắt nhìn người phụ nữ tóc đen đang ngồi sát bên, ánh mắt hắn hiện lên sự thú vị nói:
“địa chỉ đã được cung cấp, con mồi lần này được xác nhận là …..thiên hổ đặc nhiệm đoàn.”
Người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi ngồi ghế tài xế sát bên cạnh người đàn ông đưa tay đẩy cặp kính của mình, sâu bên trong đồng tử nâu của cô hiện lên một vệt hưng phấn giống như nhìn thấy con mồi thú vị, giọng nói lạnh lùng vang lên:
“được thôi, xem lần này rốt cuộc cái đội đặc chủng được so sánh với huyền ưng chúng ta rốt cuộc là đống phế thải như thế nào.”
Nói xong, người phụ nữ lái chiếc xe tải đi đến địa chỉ được gửi trong tin nhắn.
Đằng sau của chiếc xe tải kín này là một loạt chiếc xe khác nhanh chóng đi theo sau, thấp thoáng bên trong là hàng loạt vũ khí quân sự và những người lính im lặng cầm vũ khí ngồi trong khoang xe.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
1991 chương
53 chương
24 chương
61 chương
19 chương
755 chương