Kỷ nguyên huyền thoại
Chương 31 : trọng khải và minh kiệt
Iros vuốt râu trắng của mình để cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc, lồng ngực của lão chập trùng lên xuống.
Lão nhìn thiên minh sau đó cặp mắt mang theo sát ý, mặt mũi nghiêm túc nói:
"vậy có nghĩa là để đảm bảo an toàn, chúng ta phải giết hết đám kiến này trong lần vây quét này."
Thiên minh gật đầu nói:
"đúng vậy, không thể để con nào sống."
Có một điều mà thiên minh chưa nói, đó là hắn không biết việc hắn trọng sinh sẽ có ảnh hưởng gì đến sự kiện này hay không nhưng nếu có thì.... điều này thật sự sẽ rất tồi tệ.
Tiếng "ting, tong” vang lên, thiên minh ngẩng đầu lên nhìn chiếc đồng hồ cổ kính trên tường.
Đã 6h tối, có lẽ hắn và iros nói chuyện với nhau đã hơn 30 phút rồi.
Thiên minh nhìn sang lão iros sau đó bình tĩnh nói:
"có lẽ trang bị cho chiến dịch ngày mai của chúng ta đến rồi, cho họ vào đây đi."
Lão iros gật đầu, sau đó đứng dậy đi đến cánh cửa căn nhà vip trong khi thiên minh đang điên cuồng lay cơ thể đang ở dạng bất tỉnh của lifita.
Nếu cô nàng này mà bị phát hiện thì hắn biết giải thích sao đây.
Bỏ qua thiên minh đang bận rộn đánh thức lifita, lão iros bước chậm đến cánh cửa.
Đứng trước cánh cửa, cặp mắt nâu của mulan lóe qua một vệt thâm lam sau đó biến mất. hình ảnh ba người ở ngoài cánh cửa xuất hiện trước mặt lão.
Nhìn bộ quân phục và gương mặt tiếp viên quen thuộc, lão vừa gật đầu vừa xoa hàm râu sau đó mở cửa ra bằng chìa khóa điện tử.
Cánh cửa được iros mở ra, bên ngoài là một tên tiếp viên cùng với hai người quân nhân mặc trang phục xanh lá đang mang theo một vali to đang nghiêm túc đứng chờ.
Vị tiếp viên nở nụ cười với lão iros sau đó chỉ vào hai vị quân nhân đang đứng đằng sau mình cung kính nói:
"hai vị này muốn gặp các ngài, nên tôi đã dẫn đường.”
Iros mở miệng nói với vị tiếp viên:
“không sao, họ là khách của chúng tôi.”
Sau đó lão nhìn về hướng hai vị quân nhân mặc áo xanh lục với ánh mắt tò mò.
Hai người làm một dấu hiệu quân lễ với iros, một người trong đó với thân hình vạm vỡ, dùng một giọng nói khàn khàn lên tiếng:
"thượng úy iros, tôi được mệnh lênh từ đại tá hùng mang đến cho ngài những trang bị đầy đủ cho chiến dịch ngày mai. ngài có thể xem xét."
Khuôn mặt iros ngạc nhiên tiếp vali được đưa đến, giọng điệu mang theo sự hiếu kì hỏi thăm về những món vật bên trong vali này:
"bên trong này có gì?"
Vị quân nhân có vẻ thư sinh đứng sát bên trả lời lão bằng giọng điệu nghiêm túc:
"thưa thượng úy, bên trong bao gồm hồ sơ sơ lược kế hoạch, ba bộ quân phục, hai huy chương, ba bộ giấy chứng từ mới của ngài, thượng úy thiên minh và trung úy mulan cùng với một số trang bị quân dụng được cấp cho chiến dịch lần này .”
Lão iros có phần bất ngờ, trang bị quân dụng ở thế giới này sao. chẳng lẽ là những thứ như lương thực …
Nhìn sang hai vị quân nhân, lão mở miệng hỏi:
“trang bị quân dụng bên trong có cái gì.”
Người quân nhân vẻ thư sinh trả lời bằng giọng nói to rõ:
"bao gồm ba dao găm làm bằng hợp kim dài 15cm, ba bộ áo chống đạn quân dụng, thiết bị liên lạc điện tử tầm xa mới nhất."
"những trang bị vũ khí cơ bản như ba khẩu súng lục số ds-3 và đạn chế tạo đặc biệt của nó với sức công phá cao hơn đạn 7.62mm và kính nhìn ban đêm uv-7."
Khuôn mặt iros hiện lên vẻ mỉm cười mặc dù vừa nãy lão không nghe rõ lắm về chi tiết, nhưng ít ra lão biết súng là như thế nào và sự đang sợ của nó.
Lão iros trả chiếc vali cho vị quân nhân vạm vỡ sau đó nở nụ cười hỏi:
"hai người có muốn vào uống tí trà không?"
Vị quân nhân vạm vỡ đưa tay cầm chiếc vali, bất chợt nghe lời mời của iros.
Hai người quân nhân có phần ngạc nhiên, họ liếc nhìn nhau sau đó nhìn hướng iros.
Khuôn mặt hai vị quân nhân hiện lên sự nghiêm túc, sau đó nói với lão:
"vậy thì làm phiền ngài."
Iros khẽ gật đầu sau đó quay đầu muốn đi vào bên trong.
Nhìn bóng lưng của lão, hai người nhìn nhau với ánh mắt mừng rỡ.
Một vị tân nhiệm sĩ quan nghe đồn được đặc cách thẳng, phía sau chắc chắn có chỗ dựa lớn.
Hai bọn họ vốn chỉ là quân nhân thường, nếu như có thể tạo được quan hệ với vị này, có lẽ họ có thể lên được chức đội trưởng hoặc có khi cao hơn.
Vị quân nhân dáng vẻ thư sinh đưa cho vị quân nhân vạm vỡ một ánh mắt mang theo hàm ý.
Giống như đang nói:
"cơ hội tới rồi, ngươi tốt nhất đừng mở miệng nói nhăng nói cuội gì đó.”
Người sau gật đầu, một bộ “ta hiểu, đừng lo.”
Giọng nói của iros vang lên:
"đi theo ta.”
Bước chân của iros hơi ngừng, giống như nhớ ra điều gì, lão quay qua hỏi người phục vụ đang đứng một bên:
"ta cảm giác khá đói, thức ăn khi nào được mang lên vậy.”
Vị phục vụ nghe câu hỏi của iros, có phần cung kính nói:
"quý khách, ngài lựa chọn ăn ở đây hay đến nhà hàng. nếu ngài muốn ăn tại phòng, chúng tôi có thể mang đồ ăn lên cho ngài ngay."
Lão iros suy tư chốc lát sau đó nhìn vị phục vụ nói:
"mang lên đây đi, hôm nay ta không có hứng thú ăn nhà hàng.”
Vị phục vụ nở nụ cười sau đó khom người nói:
"vâng, menu chúng tôi sẽ gửi lên máy tính bảng của phòng, ngài chỉ việc chọn món chúng tôi sẽ mang lên sớm nhất có thể."
Lão hài lòng gật đầu.
"vậy tôi xin phép đi trước.”người phục vụ nói.
Nói xong vị phục vụ cung kính chào iros và hai vị quân nhân sau đó đi hướng nhà hàng của khách sạn.
Iros nhìn hai vị quân nhân nói:
"vào thôi.”
Cả hai người gật đầu, sau đó cả hai đi theo sau lưng của lão vào trong căn phòng.
Hai vị quân nhân có vẻ hâm mộ đánh giá nội thất căn phòng, một căn phòng được trang trí xa hoa cực kì mà hai người họ cả đời cũng chưa thấy qua.
“xem ra vị trưởng quan này chính xác là con cháu đại tộc rồi.”hai người đồng thời đều có một suy nghĩ trong đầu.
Ba người chậm rãi đi đến phòng khách, nơi thiên minh đang ngồi hiếu kì nhìn xem cái máy tính bảng.
Hai vị quân nhân liếc nhìn trang hoàng rực rỡ phòng khách, sau đó có vẻ ngạc nhiên đánh giá thiên minh.
Thật trẻ tuổi! hai người đồng thời nghĩ.
Nghe tiếng bước chân, thiên minh có phần ngoài ý muốn nhìn hai người sau đó nói với giọng điệu vui vẻ:
"vất cả cho hai người rồi.”
Hai người với khuôn mặt nghiêm túc mở miệng nói:
"không phiền hay vất vả gì, đây là chức trách của chúng tôi.”
Nghe hai người nói như vậy, thiên minh cười cợt và không nói gì thêm.
Đưa tay pha hai li trà, hắn nói với giọng điệu hài hước:
"vậy uống li trà chắc hai người không từ chối chứ."
Hai người nhìn nhau sau đó gật đầu, ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện hắn.
Nhìn hai người quân nhân có phần câu nệ này, bất chợt thiên minh cười nói :
"hai người là quân nhân nằm dưới quyền của đại tá hùng sao, có thể cho ta biết tên của hai người không."
Hai người có phần bất ngờ về câu hỏi của hắn, người quân nhân vạm vỡ liếc mắt vị thư sinh ngồi sát bên.
Hai người đồng thời gật đầu sau đó vị quân nhân với dáng vẻ thư sinh lên tiếng nói:
"chúng tôi là quân nhân nằm trong binh đoàn số 2 được đại tá hùng phụ trách. tôi là trọng khải còn hắn là minh kiệt. "
Hắn vừa nói vừa đưa tay chỉ vị quân nhân vạm vỡ ngồi sát bên.
Thiên minh đưa tay đặt máy tỉnh bảng sau đó tiếp tách trà lão iros đưa qua nhấp một ngụm, sau đó cười nói với hai người:
"ta có nghe nhắc đến đại tá hùng là người đứng đầu chiến dịch lần này đúng không."
Vị quân nhân có thân hình vạm vỡ nhìn thiên minh, sau đó cung kính nhận tách trà lão iros đưa qua, cố xua đi cái tưởng tượng mình đang bị hỏi cung, hắn gật đầu liên tục sau đó nghiêm túc nói :
"đúng vậy, nghe nói ngài ấy được bộ tham mưu giao trách nhiệm là người chỉ huy chính của lần này."
Thiên minh nghe hai người nói như vậy, hắn chợt nhớ đến bưởi gặp mặt chiều nay, tiện thể hỏi:
"vừa chiều ta có gặp một vị sĩ quan tên trần uẩn, hai người có biết vị này không."
Hai vị quân nhân có tí suy tư, trọng khải lên tiếng nói:
"nếu tôi nhớ không nhầm thì vị trưởng quan tên trần uẩn này hình như được điều sang từ cục ngoại giao quân sự sang cục tác chiến này, lí do không rõ lắm nhưng vị trưởng quan này thăng quan rất nhanh, tôi nhớ không nhầm thì đã thăng 2 cấp trong năm này rồi."
Cặp mắt thiên minh khẽ híp, nhẹ giọng lầm bầm: "ồ , vậy sao"
Trọng khải giống như đang nhớ gì đó, hắn có phần chần chờ nói:
"hơn nữa nghe nói vị trưởng quan mới này có vẻ như có bất hòa với đại tá hùng, cụ thể lí do thì chúng tôi không rõ lắm."
Thiên minh nghe hai người nói như vậy, khuôn mặt hơi động, liên tưởng đến thái độ của uyển linh với trần uẩn.
Giống như có điều suy nghĩ.
Hắn nhìn hai người có phần bất an sau những câu hỏi liên tục của hắn, thiên minh khẽ cười chỉ tay vào tách trà đang được hai người cầm trên tay nói:
"hai người uống trà đi, không cần khách sáo, ta chỉ hiếu kì hỏi vài câu thôi.”
Hai người nghe hắn nói như vậy, có phần câu nệ uống tách trà.
Vị sĩ quan hình dáng thư sinh tên trọng khải nhấp một ngụm, ánh mắt sáng lên mở miệng khen:
"trà ngon, đây là hoàng uyên đặc hữu lá trà, rất hiếm khi thấy nó bán trên thị trường."
Thiên minh có vẻ hiếu kì nói:
"oh, cậu cũng biết về trà đạo à."
Khuôn mặt người sau hơi đỏ lên, sau đó nói:
"gia đình tôi ở quê có trồng một vườn trà nên từ nhỏ tối đã rất thích tìm hiểu về các loại trà. tôi có biết sơ về lá trà này do trước kia may mắn được nếm một lần rồi."
"hoàng uyên, là vùng đất cấm của tà thần thân thuộc cùng với hắc ám tín đồ sau này sao. nếu có dịp ta phải đến xem như thế nào mới được." thiên minh thầm nghĩ khi nghe vị quân nhân trẻ này nhắc về địa danh này.
Thiên minh cười nói:
"nếu có dịp, ta cũng rất muốn đến quê cậu chơi haha.”
Người sau có phần kích động nói:
"vậy nếu ngài đến cứ điện thoại báo tôi, tôi nhất thiết sẽ chiêu đãi ngài thật tốt ."
Thiên minh cười haha nói:
"được rồi.”
Ba người ngồi vui vẻ nói chuyện với nhau một số thông tin liên quan đến chiến dịch, trong khi lão iros ngồi sát bên đang bận rộn nghiên cứu những vũ khí trong vali được hai người đem tới.
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Vị quân nhân vạm vỡ nhìn lên đồng hồ trên tay, đã gần 15 phút, hắn cười khổ sau đó nói với thiên minh bằng giọng nói có phần xin lỗi :
"xin lỗi ngài, chúng tôi có việc đi trước, không thể nói chuyện với ngài tiếp được, cảm ơn ngài vì tách trà."
Thiên minh gật đầu ra hiệu không sao, sau đó hắn quay qua lão iros đang ngồi ở một bên.
Hắn nói với iros:
"mang họ ra cửa hộ ta.”
Lão gật đầu sau đó nhìn hai người và nói:
"đi thôi nào."
Hai người khẽ chào thiên minh sau đó đi theo sau lưng lão đến cửa lớn căn phòng .
Nhìn bóng lưng của ba người, những tiếng "rột, rột" vang lên từ bụng hắn.
Thiên minh cảm nhận cơn đói, hơi lắc đầu cảm thán.
Tính ra thì hắn cũng chưa ăn gì từ sáng đến giờ nữa, mọi chuyện quá dồn dập khiến hắn quên mất cơn đói.
Thiên minh đưa tay cầm máy tính bảng lên, sau đó mở vào mục nhà hàng.
Với tư cách là khách quen trước kia nên hắn biết rất rõ cách thức đặt món ăn nơi này.
Nhìn những món ăn có từ đông phương lẫn tây phương, với mọi nguyên liệu được chế biến kì công, khiến thiên minh càng thấy đói bụng.
Hắn liên tục chọn những món nhiều năng lượng nhất trong những món ăn đó.
Việc thức tỉnh chức nghiệp vừa nãy khiến hắn tiêu tốn quá nhiều năng lượng trong cơ thể, hắn cần cung cấp lại đầy đủ lượng năng lượng thiếu hụt để chuẩn bị cho chiến dịch ngày mai nữa.
Hơn nữa siêu phàm chức nghiệp cũng cần bổ sung năng lượng , nhất là chức nghiệp liên quan đến vận động cao như kỵ sĩ , võ sư ,....lượng năng lượng cần thiết càng kinh khủng theo đẳng cấp chức nghiệp càng tăng lên.
Mặc dù hắn là triệu hoán sư, nhưng hắn chưa đến cấp độ tự chủ hấp thu nguyên tố rời rạc để thay thế năng lượng thiếu hụt cho cơ thể.
Thiên minh chọn xong vừa muốn tắt ứng dụng, bất chợt một ngón tay trắng nõn liên tục chạm vào màn hình máy tính bảng.
Nhìn giá của những món ăn vừa chọn, hắn tức đen mặt sau đó quay sang người còn đang đặt cái đầu lên tay hắn.
“lifita, cô không có cách nào để mình di chuyển bình thường à.”thiên minh cười khổ hỏi.
Người sau dùng cặp mắt xanh lam nhìn hắn sau đó đáng thương nói:
“thần sứ dại nhân, ta đói bụng quá.”
Thiên minh mặt không đổi sắc trước biểu tình của cô.
Hắn ném chiếc máy tính bảng cho cô sau đó mở miệng nói:
“tự chọn đi.”
Vừa nói hắn vừa chuyển chú ý qua chiếc vali trước mặt, bỏ qua lifita gương mặt tức giận đứng sát bên.
Thiên minh đưa tay mở chiếc vali to, một vài món khiến hắn thích thú.
Thiên minh có phần hiếu kì cầm chiếc túi đựng có hình dao găm , khẽ mở ra , bên trong đang nằm một thanh dao găm đen tuyền nhưng có lưỡi dao bén đến mức tỏa ánh lấp lánh dưới đèn điện .
Hắn đưa mắt đánh giá dao găm sau đó đưa tay vuốt nhẹ lên phần lưỡi dao.
Cảm giác lành lạnh chạy dọc tay hắn, thiên minh hài lòng gật đầu.
Một dao găm làm bằng hợp kim được đảm bảo về sự sắc bén, với kinh nghiệm của hắn thì thanh dao găm này là hàng cực kì tốt.
Chỉ tiếc là hắn không phải sát thủ, thế nhưng.....
Có người sẽ rất thích chiếc dao găm này lắm đây.
Hắn quay đầu qua nhìn lifita đang lẩm bẩm ở một bên, đưa chiếc dao găm cho cô sau đó:
"ngươi cảm nhận ra sao về thanh dao găm này.”
Lifita nhận thanh đao găm từ tay thiên minh sau đó có phần hiếu kì mở ra bao bọc con dao. dưới ánh đèn điện, lưỡi dao xẹt qua một tia ánh sáng.
Đưa tay vuốt ve con dao, lifita tràn đầy vui vẻ và hài lòng sau đó quay sang thiên minh cười nói:
“con dao găm này rất tuyệt đối với ta, thiên minh đại nhân. thế nhưng, cái này là của ngài mà.”
Nhìn ánh mắt có phần luyến tiếc của cô, thiên minh cười nói:
"đừng lo, cái này ta tặng cho ngươi, ta cảm thấy có vẻ nó tốt hơn nhiều so với cái mà các ngươi đang xài đấy. còn ta một triệu hoán sư lấy thứ này làm gì chứ.”
Nhìn lifita yêu thích không buông chiếc dao găm như tình nhân của mới được tặng, hắn chuyển sự chú ý lên những món khác.
Thiên minh đưa tay cầm khẩu súng lục lên đánh giá, khắp khuôn mặt là vẻ nhớ lại.
Ds-3 đặc chế súng lục-một loại vũ khí cận thân tuy không mạnh như khẩu huyền thoại súng lục desert eagle nhưng nó là loại phỏng theo có uy lực khá mạnh.
Hơn nữa….
Thiên minh cầm túi đạn của súng lục lên đưa trước mắt mình, một nụ cười nhạt hiện lên trên mặt hắn.
“đặc chế đạn của ds-3 là loại đặc chế đạn mạnh nhất trong các loại súng lục, đạn xuyên giáp loại nhỏ 7.62mm có thể dễ dàng bắn thủng phần khớp đầu của dị quái vật huyễn biến trùng, loại quái vật đã xâm lăng thành phố bắc tuyết và nghe đồn chúng có lớp giáp đầu có độ cứng cao hơn tấm thép.”
Trong khi thiên minh đang đánh giá chiếc súng, lifita có phần thú vị cầm lên chiếc kinh ban đêm xem xét trong trầm trồ.
Nhìn biểu tình của cô, hắn cười nói:
“có vẻ cô rất hiếu kì về nó nhỉ.”
Lifita đồng thuận gật đầu sau đó có phần tức giận nói:
“tại thế giới của ta, ít nhất phải đến cao cấp dị năng lớp học mới có thể tiếp xúc trang bị quân dụng như này.”
Nghĩ đến cái gì, thiên minh hỏi lifita trong tò mò:
“vậy ở thế giới của cô, vũ khí nào lợi hại nhất.”
Người sau khuôn mặt hiện lên hồi ức sau đó cười nói:
“cái này thì không rõ lắm nhưng có vẻ như là một loại bom mang tên death embrace được sử dụng rất lâu về trước, nó được xếp vào loại nguy hiểm với dị năng giả chúng tôi.”
Âm thầm lưu ý cái tên”death embrace”, thiên minh hỏi lifita trong hiếu kì:
“vậy nó được dùng làm gì.”
Lifita suy nghĩ một lát sau đó mới trả lời:
“vũ khí này được sử dụng cách đây rất lâu nhưng tôi nhớ như nó có thể tạo ra một hệ từ trường phạm vi khổng lồ khiến cho toàn bộ sinh vật bên trong đều bị sụp đổ hệ gien sinh mệnh.”
Nghe câu trả lời của cô, mồ hôi lạnh từ trán thiên minh liên tục tuôn ra. một suy nghĩ hiện lên trong đầu của hắn.
"có vẻ nền khoa học kỹ thuật của earst swade cao hơn dự kiến của hắn quá nhiều."
Thiên minh biết, nếu xét về khía cạnh sức mạnh có thể trái đất này hơn về dộ phá hoại khủng bố của vũ khí hạt nhân nhưng nhưng nền khoa học của earst swade đã vượt lên nơi này rất nhiều.”
Dù sao trong lịch sử, đa số các phát minh dù là hiện đại hay quá khứ, họ chỉ phát triển mức phá hoại lên cao nên có những hiệu quả phá hoại đáng nể, nhưng nếu như muốn nói nghiên cứu về chuyên sâu của khoa học thì nhân loại trái đất có vẻ hoàn toàn kém xa.
Nhưng may mắn thay trái đất lại có một tiềm lực phát triển khổng lồ.
Những tư liệu về ứng dụng nguyên tử, công thức hợp kim hiếm, sinh hóa dược, những nghiên cứu khoa học của nhân loại về các vi sinh vật,... ... những món này cho dù tại kiếp trước văn minh đi đầy đất cũng vô cùng đáng giá.
Dù sao, những kiến thức này đi thông đến những món tạo vật vô cùng nguy hiểm, có thể bị giới hạn bởi thiếu thốn nguyên liệu trên địa cầu trước khi mạt thế buông xuống.
Nhưng việc liên thông với các dị thế giới khiến những món tạo vật này trở nên không phải như thế xa xăm đối với nhân loại.
Chúng là tư liệu quan trọng để nhân loại có thể trao đối những kiến thức liên quan đến siêu phàm và thần bí học của các văn minh khác.
Bỏ qua những suy nghĩ này, hắn bắt đầu chú ý những món khác của vali.
Hai huy hiệu quân hàm, ba trang phục xanh, ba bộ giáp chống đạn màu đen và một bố thiết bị giống như bộ đàm cùng với một sấp giấy.
Thiên minh đưa tay cầm sấp giấy, lật ra sau đó chăm chú đọc.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
27 chương
8 chương
53 chương
12 chương