Kết Hoạch Trở Thành Vợ Của Ba
Chương 1 : Đối tượng mộng tinh
Đào Tuyết đang ngồi xem truyền hình thì một giọng nói từ trong phòng tắm vọng ra.
"Đào Tuyết, ba ba quên mang quần lót rồi. Con lấy hộ ba được không?"
"Vâng ạ, ba ba đợi con chút."
Đào Tuyết nhanh chóng chạy vào phòng Cao Minh, kéo tủ quần áo tìm quần lót cho ba ba. Cầm chiếc quần lót trên tay mà mặt mũi Đào Tuyết ửng đỏ, cô cầm nó để lên mũi ngửi ngửi. Mùi hương quen thuộc xộc lên mũi, mật dịch giữa hai chân không biết tự chảy ra từ lúc nào. Cô vói tay vào quần lót xoa nắn hai hoa môi của mình, không chịu được khoái cảm mà rên nhẹ vào tiếng.
"Đào Tuyết, sau lâu vậy con?"
Đào Tuyết lúc này mới bừng tỉnh, thầm quát mắng mình. Mới ngửi thấy mùi của ba ba đã không nhịn được làm chuyện dâm đãng rồi. Cô đỏ mặt cầm chiếc quần lót vào trong phòng tắm, hình bóng của ba ba hắt lên cánh cửa kính. Ba ba tuy đã hơn ba mấy nhưng dáng ngươi vẫn tốt lắm, cơ bụng sáu múi, màu da đồng khỏe khoắn. Hơn nưa là... cái kia còn vô cùng lớn.
Có lần Đào Tuyết vô tình thấy ba ba thủ dâm, liền bị kích cỡ của ba ba dọa sợ. So với đám diễn viên AV còn muốn to hơn nhiều. Cái đó mà vào tiểu huyệt của cô sẽ có tư vị gì? Tưởng tượng thôi đã khiến nước mật của cô chảy dào dạt không khống chế được. Chiếc quần lót đáng thương ướt một mảng dề dề.
Đào Tuyết đỏ mặt mắng mình, thật sự là quá dâm dục mà.
Cao Minh vốn ra lấy quần lót mặc, lại bất ngờ phát hiện con gái mình vẫn đứng ở cửa thì lúng túng.
"Con còn đứng đó làm gì? Để quần lên cửa cho ba là được mà."
Đào Tuyết sao có thể bỏ qua cơ hội ngắm nhìn cơ thể trần truồng của ba. Bất giác ngó xuống phần dưới của Cao Minh, cây gậy kia còn chưa cứng mà đã dọa người như vậy.
"Ừm... con sợ vắt lên thành rơi xuống lại ướt."
Cao Minh không nghi ngờ lí do của con gái.
"Được rồi, đưa cho ba nào."
Đào Tuyết vội vàng đưa quần lót sang. Dáng người Cao Minh rất cao, so với Đào Tuyết 1m65 còn muốn cao hơn 20 cm. Còn phải nói đến khuôn mặt điển trai, so với minh tinh điện ảnh chỉ có hơn chứ không kém. Cũng không thể trách nàng có tâm tình khác thường với ba ba ruột được, có một vị ba ba như vầy ai dám đảm bảo không mộng tưởng chứ?
Cao Minh thấy Đào Tuyết vẫn đứng ngây người.
"Con muốn tắm à?"
Đào Tuyết vội vang gật đầu.
"Vâng, có người cũng có chút nhớp nhám."
Cao Minh gật đầu.
"Vậy con vào tắm đi, ba đi chuẩn bị bữa tối."
Đào Tuyết nhẹ nhàng dạ một tiếng rồi chạy vọt vào phòng tắm. Hôm nay nàng chỉ mặc một bộ quần áo ngủ mỏng manh, rất sợ bị ba ba phát hiện quần lót đã ướt và đầu vú cương cứng. Sau khi vào phòng tắm, nàng xả nước thật nhiều. Sau đó không kịp cởi quần áo, hai tay vội lần mò xuống mép quần lót. Cô phát dục rất tốt, duy mới chỉ 16 tuổi nhưng dáng người lồi lõm rất rõ ràng, đóa hoa ở dưới cũng xinh đẹp không kém, non mềm hồng hồng không một cọng lông.
Cô xoa xoa cánh môi nhưng vẫn thấy không đủ, liền nhìn thấy đống quần áo Cao Minh vừa thay. Cô lập tức vớ lấy chiếc quần lót, vì Cao Minh vừa tập thể dục về trên đó vẫn còn mùi mồ hôi. Nhưng Đào Tuyết không ghét bỏ nó, ngược lại còn bị mê luyến vươn lưỡi nhỏ ra liếm láp. Nước mật tuân ào ào, cuối cùng không nhịn được phun trào.
Sau khi thỏa mãn rồi, cô mới bắt đầu đi tắm. Đáng thương chiếc quần lót do không kịp cởi, bên trên đã dính một đống mật dịch. Vốn là bình thường Đào Tuyết sẽ giặt sạch sẽ nhưng hôm nay cô lại không muốn. Thông thường ba ba sẽ giặt đồ lót cho hai người, nếu ba ba phát hiện nàng chảy ra nhiều dâm dịch như vầy thì thế nào nhỉ?
Đào Tuyết hứng trí bừng bừng không nhịn được vì vậy trực tiếp ném chiếc quần lót vào giỏ. Sau đó tắm gội thật sạch sẽ thơm phức mới phát hiện ra mình không có đem quần áo thay.
"Ba ba lấy hộ con quần áo với. Con quên đem vào rồi."
Cao Minh bất đắc dĩ lắc đầu, con gái hắn vẫn luôn hay đãng trí như thế. Cao Minh lục tủ Đào Tuyết lấy một bộ váy ngủ hai dây, cùng chiếc quần lót hồng nho nhỏ. Đào Tuyết về nhà ăn mặc rất thoải mái, còn không chịu mặc áo ngực bảo là rất nóng. Hắn cũng chỉ có thể lắc đầu cười chiều theo, ai bảo đó là con gái rượu của hắn?
Nhưng khi hắn vào trong phòng tắm nhìn thấy thân hình lồi lõm của con gái hắt lên kính mà giật mình. Con gái hắn đã lớn từ bao giờ rồi? Cao Minh chưa kịp hoàn hồn thì Đào Tuyết mở cửa kính, cứ trần như nhộng ra ngoài.
Cao Minh đỏ mặt quay đi.
"Sao con lại để trần như vậy?"
Đào Tuyết thấy ba ba có phản ứng thì vui mừng.
"Thì có làm sao đâu? Là ba ba nên con mới dám đó chứ."
Đào Tuyết còn cố tình đem các điểm xinh đẹp khoe hết ra ngoài. Cao Minh nhìn thân hình con gái mà nuốt ực một cái, vợ hắn đã mất lâu rồi. Bình thường cũng chỉ xem phim AV giải khát, mười mấy năm rồi chưa được nhìn thân thể một người phụ nữ. Nhất thời không chịu được phản kháng, nơi đó dựng lên như cột cờ đau đớn khó chịu. Nhưng may mắn chút lí trí nhắc nhở hắn người trước mặt là con gái ruột của mình, sao có thể mạo phạm?
Vì vậy hắn vội vàng dúi quần áo vào tay Đào Tuyết rồi chạy mất.
Về đến phòng, hắn vội vàng giải thoát cây gậy bừng bừng của mình tay không ngừng hoạt động. Mặc kệ cảm giác tội nỗi kia, giờ hắn chỉ muốn giải thoát tất cả ra. Nghĩ đến hình ảnh cơn gái đứng trong phòng tắm, hắn không nhịn được càng gia tăng tốc độ trên tay. Chẳng mấy chốc cơn khoái cảm ập đến, tinh dịch phóng một đường xa đáp xuống đất. Lúc này hắn mới tỉnh táo lại đôi phần, lại vô cùng tự trách mình sao có thể vô liêm sỉ đến mức lấy hình ảnh con gái ra thủ dâm.
Thu dọn xong tất cả hắn mới dám ra ngoài. Lúc này Đào Tuyết đang ngồi coi phim, nhìn hắn nở nụ cười tươi rói.
"Ba ba người làm gì trong phòng lâu vậy?"
Cao Minh ấp úng
"Không, ba ba chỉ có chút việc cần xử lý thôi."
Đào Tuyết tất nhiên không vạch trần lời nói dối của hắn, vừa nãy cô áp tai nghe trộm. Có thể nghe tiếng hắn thở dốc thủ dâm, hại chiếc quần lót mới thay của cô cũng ướt dầm dề. Nhưng cô là vui mừng đến điên rồi, hóa ra cô có thể khiến ba ba điên đảo đến mức đó.
Biết đâu mối tình này lại có thể có kết quả?
Bữa ăn tối đó trôi qua vô cùng kì dị, Cao Minh thì ân hân không dám nhìn con gái, còn Đào Tuyết thì vui mừng cười đến sán lạn.
Ăn cơm xong cũng đã tám giờ, Đào Tuyết bị Cao Minh giục đi học. Thường thì giờ này chính là lúc Cao Minh giặt đồ. Đào Tuyết từ trong phòng ngóng thấy Cao Minh đi vào phòng tắm, mới nhẹ nhàng đi theo đứng từ ngoài áp tai vào nghe.
Cao Minh đang soạn đồ ra giặt, thông thường đều dùng máy giặt nhưng đồ lót dùng máy giặt sợ sẽ hỏng nên hắn luôn vò luôn cho hai người. Lúc hắn lục đến chiếc quần lót của Đào Tuyết vết dâm dịch trắng thu hút sự chú ý của hắn.
Đây... chẳng lẽ con gái hắn thủ dâm?
Hắn hơi vươn mũi ra ngửi ngửi, mùi dâm dịch khiến dương vật của hắn không chịu nổi lại ngóc dậy. Hắn mắng mình điên rồi! Sao có thể cương lên vì con gái chứ. Nhưng nhìn vệt nước dính trên quần lót hắn lại không tự chủ vươn tay ra, sau đó đưa nó lên miệng ngậm.
Đào Tuyết thấy ba ba đang liếm mật dịch của mình thì cũng không chịu được nước chảy ra càng nhiều. Tưởng tượng ba ba đang liếm chỗ đó của mình, chẳng mấy chốc chỗ đó liền không chịu được chảy như thác. Chỉ tượng tượng thôi đã khiến cô thần hồn điên đảo, nếu ba ba thực liếm chắc cô sẽ điên chết mất.
Cao Minh nào có biết việc xấu của mình bị con gái bắt gặp, cầm lấy quần lót con gái không ngừng chà xát lên dương vật. Cảm giác ấm nóng khiến hắn muốn bắn ra, hắn vẫn tự an ủi mình rằng chẳng qua thiếu mùi vị nữ nhân lâu ngày. Ngày mai hắn sẽ kiếm người, nhưng hôm nay phải giải quyết cái quần lót này đã.
Tốc độ tay hắn càng nhanh, chiếc quần lót đáng thương bị mài sắp rách. Mà Đào Tuyết bên ngoài cũng không nhịn được vân vê hai môi, vói tay vào bên trong dịch động không ngừng khuấy động.
Hai người không nhịn được đồng thời - lên đỉnh.
Hai cha con không còn đường lui, bắt đầu tơ tưởng.
***
Tối đó cả Cao Minh và Đào Tuyết đều mơ thấy mộng tinh mà đối tượng đều là người kia. Đào Tuyết uyển chuyển dưới thân hắn cầu xin, dương vật của Cao Minh rất lớn thậm chí còn không vào hết được. Khi chuyển động, hai túi tinh không ngừng đập lên mông trắng noãn của Đào Tuyết. Mỗi lần đâm vào lại khiến nàng la hét không dừng, lúc kéo ra thì mật dịch với bạch trọc xen lẫn vào nhau chảy ra. Giường đã ướt dầm dề một mảng lớn.
Bọn họ quấn lấy nhau không biết mệt.
Lúc tỉnh dậy biết là giấc mơ, Đào Tuyết luyến tiếc không thôi. Còn Cao Minh thì chỉ thấy hối hận không ngừng, tối nay chắc chắn hắn sẽ phải đi kiếm phụ nữ.
Buổi sáng ba với con gái ngại ngùng nhìn nhau.
"Tối nay ba ba không ăn về nhà. Con nhớ đóng cửa cẩn thận."
Đào Tuyết ngạc nhiên:
"Ba ba không về ư? Sao giờ mới nói."
Cao Minh sao dám nói mình đi kiếm phụ nữ chứ.
"Chỉ là việc đột xuất thôi ba phải sang thành phố bên cạnh một hôm."
Đào Tuyết phồng ma giận dỗi không muốn nói chuyện với Cao Minh. Hắn cười cười xoa đầu con gái.
"Ngoan, ba về mua trà sữa cho con được không?"
Trà sữa là món yêu thích của Đào Tuyết, mỗi lần cô giận dỗi chỉ cần dỗ vài ba cốc trà sữa là sẽ ngoan ngay.
Đào Tuyết quay đầu "Hứ" một tiếng không nói gì.
Cao Minh biết con gái vẫn còn giận đành cười trừ.
"Được rồi, mau ăn sáng còn đi học. Ba ba không muốn con bị đi muộn đâu."
Đào Tuyết lúc này mới chịu quay nói chuyện với hắn. Hai người ngồi xe ô tô đi đến trường của Đào Tuyết.
Thực ra vị trí của Cao Minh rất cao - tổng giám đốc tập đoàn M. Hắn dư tiền mua mấy căn biệt thự nhưng vẫn ở lại chung cư kia là vì nơi đó gần trường Đào Tuyết. Với lại Đào Tuyết bảo căn nhà to quá thì sẽ thấy cô đơn, nên hai người mười sáu năm qua vẫn trụ tại căn hộ nhỏ đó vậy.
Đến nơi, chiếc xe của Cao Minh rất bắt mắt. Hắn mở cửa cho Đào Tuyết dặn dò một hồi cần thận mới lái xe đi. Đào Tuyết còn đang nhìn theo bóng xe đi xa, bị một bàn tay đập đến giật mình.
"Thế nào! Mới sáng sớm đã thẫn thờ."
Đó là bạn thân của cô - Khánh Quỳnh. Cô nàng rất tinh nghịch, lúc nào cũng tỏ vẻ lém lỉnh.
"Haiz, sao lại có một người cha độc thân tài giỏi thế chứ! Đào Tuyết cậu muốn có mẹ kế không?"
Khánh Quỳnh tỏ vẻ nuối tiếc.
Đào Tuyết biết cô nàng đùa, liền xéo một cái.
"Tớ cũng chưa đến mức muốn mẹ kế bằng tuổi mình đâu."
"Ha ha hơn hai tháng cũng là hơn đó chứ?"
Đào Tuyết không thèm để ý người bạn của mình, đi chậm vào trường. Lúc này không biết từ đâu chạy ra một nam sinh, cậu ta run rẩy đưa một bức thư tình.
"Đào... Tuyết... tớ.... thích... cậu."
Đào Tuyết đã sớm nổi danh trong trường vì sắc đẹp của mình, người đến đưa thư tình nhiều không đếm xuể. Tình cảnh này mọi người đã sớm quen nhưng vẫn muốn hóng nói nhiệt.
Đào Tuyết rất chuẩn mực từ chối.
"Xin lỗi, tớ không thích cậu"
Mọi người thầm than, ai nha, vậy là lại thêm một chú chim nữa thất bại.
"Tôi có người mình thích rồi."
"GÌ!"
Đàm người bên cạnh bùng nổ!
Trước đây Đào Tuyết có từ chối thì chỉ dừng ở câu rất khách sao nhưng vẫn chưa nói mình là hoa có chủ. Thế nên mọi người mới không ngại xông pha ra hòng cướp trái tim người đẹp. Ai biết được hôm nay người đẹp đột nhiên thông báo có người trong mông!?
Khánh Quỳnh cũng bị làm cho kinh ngạc vội vàng kéo cô qua một bên chất vấn.
"Sao cậu có bạn trai lại không bảo tớ?"
Đào Tuyết cười cười.
"Tớ còn chưa tán đổ người ta. Chưa phải quan hệ yêu đương."
"Vậy sao cậu không nói sớm cho mình! Đó là ai?"
Khánh Quỳnh không nhịn được dồn dập hỏi.
Đào Tuyết cười nhẹ.
"Tối hôm qua tớ mới biết có hi vọng. Đợi tớ thành công cáo thánh sẽ bảo cậu."
Khánh Quỳnh không nhịn nổi tò mò suy đoán thậm chí mấy vị giáo viên già lắm rồi cũng bị lôi ra.
Nhưng không hề nghĩ tới người cha độc thân Cao Minh của cô.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
22 chương
65 chương
128 chương
54 chương