Trong điện, máu đặc sệt theo bạch ngọc bậc thang chảy xuống, mới vừa rồi đi vào một trăm người, chỉ sợ đều chết thảm, thi thể chồng chất, hắn cũng không có nhìn thấy Ninh Tương Y….. Những giây tiếp theo, một chiều mang theo máu tanh tấn công tới! Thường Hi theo bản năng né tránh, sau đó quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Ninh Tương Y! “Công chúa..” Ninh Tương Y ra một chiêu không trúng, đứng ở kia nghiêng nghiêng đầu, nhưng nàng cũng không nhụt chí! Lại một lần nữa tấn công, tốc độ cực nhanh, làm Thường Hỉ nháy mắt cảm thấy, hắn không phải đối thủ của Ninh Tương Y! Không….. Không chỉ có như thế, sức lực Ninh Tương Y rất đáng sợ! Hắn không thể không phản công, nếu không hắn sẽ chết ở nơi này! Thấy Thường Hỉ không chịu chết giống nhưng người trước đó, Ninh Tương Y tựa hồ rất có hứng thú, nhưng xuống tay càng ngày càng mạnh Làm Thường Hỉ càng ngày càng khó ứng đối, chỉ chốc lát sau, hắn đã bị thương! Việc này làm Thường Hi cả kinh, hắn hoảng sợ hô lớn. “Công chúa! Nô tài là Thường Hỉ!? Hắn muốn đánh thức lý trí Ninh Tương Y, nhưng Ninh Tương Y thật giống như không nghe thấy, đôi tay đầy máu ra chiêu chí mạng! Thường Hỉ lại kêu nàng vài lần, nàng đều không hề phản ứng, trong lòng xác định Ninh Tương Y thật sự không có lý trí, rơi vào đường cùng, hắn chỉ có chạy trốn! Lúc hắn muốn trốn, Ninh Tương Y liền đuổi theo! Trong lòng Thường Hỉ sợ hãi, hắn không thể đem Ninh Tương Y như vậy đưa tới trước mặt hoàng đế, bằng không, căn bản không có người có thể ngăn cản nàng! Cho nên hắn chỉ có thể kiên trì dẫn dụ, mà Ninh Tương Y mỗi một chiêu đều làm hắn tiếp nhận sức mạnh hung hăng tê dại, có thể thấy được nàng dùng sức lực lớn đến bao nhiêu! Đây là chuyện như thế nào, công chúa sao đột nhiên phát điên rồi! Sức mạnh lại còn tăng lên nhiều?! Nhưng mà, không có một người nói cho hắn nguyên nhân… Hình như Ninh Tương Y không biết mệt mỏi, Thường Hi không để ý, cuối cùng trúng chiêu. Ninh Kham ngồi trên cỗ kiệu vội vàng tới rồi Đông Cung, nhưng hắn cũng không có đi vào, mà là chờ ở cửa, sau đó Mộc Nguyệt đem Dược Vương Lý Hiển mang đến, hắn trông thấy hoàng đế, vội vàng quỳ xuống đất xin tha! “Bệ hạ tha mạng! Thần thật không có cho Thái Tử thuốc làm người khác nổi điên! Xin bệ hạ minh xét!? Mặt Ninh Kham lạnh như nước, “Nếu không có, Y Nhi tại sao lại nổi điên?!?” “Tiểu nhân không biết, tiểu nhân không biết ạ!” Ninh Kham cười lạnh, vừa định sai người kéo Lý Hiển xuống, đột nhiên, cửa lớn Đông Cung bị người từ trong đánh ngã ra bên ngoài! Một tiếng ầm lớn vang lên, người kia nằm trên cánh cửa phun ra một ngụm máu, lại là Thường Hỉ! Hắn hiển nhiên bị thương không nhẹ, đang suy nghĩ biện pháp chạy trốn, nhưng khi ngẩng đầu, hắn phát hiện hoàng đế đã tới! Thường hỉ đồng tử co rụt lại! Chịu đựng đau hô! “Bệ hạ đi mau! Công chúa điên rồi! Nô tài không phải đối thủ!” Hắn khi nói chuyện, từ bên trong chậm rãi đi ra một bóng người tới, phi đầu tán phát, bạch y nhiễm huyết. Ninh Kham nhìn Ninh Tương Y như vậy, không khỏi hít phải ngụm khí lạnh! Nhưng hắn xác định Ninh Tương Y nổi điên, nhưng nhất định còn có lý trí! Y Nhi hiếu thuận, nàng tuyệt đối sẽ không thương tổn chính mình! Thường Hỉ thấy hoàng đế bất động, vội và vàng hô. “Bệ hạ đi mau! Mau rời khỏi nơi này!” Hai mắt Hoàng đế gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tương Y càng đi càng gần, một trận gió từ đâu thổi tới, làm đầu người tê dại! Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nói, “Trẫm không tin, Y Nhi tuyệt đối sẽ không thương tổn trẫm!??” Thương Hỉ lúc đầu còn thúc giục, nhưng nghe Ninh Kham nói như thế, trong lòng quýnh lên, lại phun ra một ngụm máu, mà Ninh Tương Y, đã chậm rãi đi đến trước mắt người. Lúc này bất kỳ người nào nhìn thấy nàng, đều biết nàng không bình thường. Nàng hai mắt đỏ ngầu, mặt vô cảm, bước chân có chút cứng đờ, trên tay áo, vạt áo đều là máu tươi! Nhìn qua như một người không có võ công, nhưng sát khí như có như không! Làm người khác không rét mà run! “Y Nhi……” Ninh Tương Y lúc đầu nhìn chằm chằm Thường Hỉ, bởi vì nàng cảm giác được, ở đây chỉ có Thường Hỉ có sức uy hiếp nhất! Nhưng hoàng đế kêu nàng một tiếng, lập tức hấp dẫn tầm mắt nàng, đối mắt đầy tơ máu của nàng nhìn chằm chằm hắn, hoàng đế chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, cảm giác nàng như một mãnh thú khác máu tanh! Lời gì cũng không nói ra được nữa! Lúc này hắn cũng không dám nói ra câu Ninh Tương Y sẽ không thương tổn hắn nữa, bởi vì ở trong ánh mắt Ninh Tương Y, hắn căn bản nhìn không ra cảm xúc thuộc về con người! Nàng…… Đây là xảy ra chuyện gì?! Ninh Tương Y nhìn hoàng đế mà nở nụ cười quỷ dị, mà nàng cười, cấm quân bên người cảm giác được uy hiếp, không tự chủ được ngăn ở trước mặt hoàng đế, bảo hộ hoàng đế! Chỉ có Thường Hỉ biết, những người này căn bản hợp sức cũng không phải đối thủ Ninh Tương Y! Hắn không khỏi ôm quyết tâm cảm tử tiến lên! Cản ở trước mặt hoàng đế! “Bệ hạ đi mau!?” Đây là lần thứ ba Thường Hỉ nói như thế! Ninh Kham vẫn là có điểm do dự, nếu Ninh Tương Y không thể khống chế, hắn đi như vậy cũng vô dụng, Thường Hỉ nói tất cả đều không phải đối thủ của nàng, Ninh Kham thật nghĩ không ra, trong hoàng cung này còn có ai không chế được nàng! Nhưng Ninh Tương Y cũng không để ý hắn đang hoang mang, chỉ thấy cô nàng thoáng giật giật, giây tiếp theo, cả người thật giống như mũi tên một bên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hoàng đế! Thường Hỉ cũng không phải ăn chay! Hắn cắn răng ngăn cản Ninh Tương Y, lại bởi vì tốc độ quá chậm, bị Ninh Tương Y bắt lấy bả vai, hung hăng nện ở trên mặt đất! Thường Hỉ lại lần nữa hộc máu, sát khí trực tiếp làm Ninh Kham cũng có chút sợ hãi, bởi vì hắn phát hiện Ninh Tương Y đối với Thường Hỉ ra tay không chút do dự, hiển nhiên thật sự không có lý trí! Hơn nữa một người võ công cao cường như Thường Hỉ mà Ninh Tương Y còn dễ dàng đánh bại, Ninh Kham cũng hậu tri hậu giác phát hiện, võ công Ninh Tương Y đột nhiên tăng cường không ít! Nhưng hắn không thể lui, toàn bộ hoàng cung đều là của hắn, chẳng lẽ hắn muốn xem Ninh Tương Y huyết tẩy hoàng cung sao? “Y Nhi! Ngươi tỉnh lại! Trẫm là phụ hoàng!!??” Ninh Tương Y giống như không nghe thấy. Nàng tiếp tục tiến đến gần Ninh Kham, lại một lần bị Thường Hỉ ngăn cản đường đi! Mái tóc dài trắng xóa của Thường Hi tản ra, giống như phất trần của hắn, ánh mắt kiên định, gương mặt già nua căng cứng! Chỉ cần hắn còn sống, tuyệt đối không thể để Ninh Tương Y tổn thương hoàng đế dù là một chút! Ninh Kham nóng nảy, Thường Hỉ là người nặng lòng với hắn nhất, theo hắn nhiều năm! Hắn không cho phép Ninh Tương Y giết hắn! “Ninh Tương Y! Ngươi tỉnh táo một chút! Thường Hỉ! Ngươi trở về mau!!?? Ninh Tương Y ngoảnh mặt làm ngơ, lần đầu tiên Thường Hỉ không nghe mệnh lệnh hoàng đế! Lại một lần giao đấu cùng Thường Hỉ, Ninh Tương Y tàn nhẫn như cũ! Thường Hỉ thân đã bị trọng thương, sao lại có thể là đối thủ của nàng? Qua vài chiêu, liền lại bị Ninh Tương Y một chân đá văng ra! Hắn hai đầu gối quỳ rạp xuống đất, phun ra ngụm máu, nhưng vẫn hướng phía sau nói. “Đi mau!??” Đi! Hắn có thể đi đến nào đây?!! Thấy Thường Hỉ trọng thương, Ninh Kham trong lòng đau xót! Nhìn Ninh Tương Y ánh mắt tràn đầy sát ý! Nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết đoán, thấy nếu còn tiếp tục như vậy, Thường Hi không thể vì bảo vệ hắn mà chết ở đây! Cho nên hắn cuối cùng hạ lệnh! “Cấm quân nghe lệnh! Bao vây tiêu diệt nàng!” - ---------------------------.