Kiếp này chỉ nguyện bên người
Chương 577 : Tìm Đường
Ninh Tương Y cũng biết tình huống của mình, cho nên vừa đánh vừa lui, luôn tránh sau lưng Ninh Úc.
Nếu nàng lại cuồng hóa mất lý trí, Ninh Úc sẽ gặp nguy hiểm.
Tên mù tấn công rất mạnh! Hắn thật giống như người khổng lồ! Trong tay quơ một thanh khảm đạo tới, hai mắt đỏ bừng, gần như muốn những người quấy rầy an bình bảo tàng này đều phải chém chết!
Mà Tuyết Sắc đột nhiên xuất hiện…
Hắn mai phục ở chỗ tối, nhìn khối thánh thạch kia bị tảng đá đập vụn, có chút nghi ngờ Thạch Tâm đã bị Ninh Úc trước một bước lấy đi, hoặc là bị tảng đá đè lên.
Trước đó tên mù nghe được bảo tàng có động tĩnh, cũng không nhịn được nữa, chạy đến muốn ngăn cản tất cả, nhưng hắn đã ngăn lại tên mù, nói với hắn, bây giờ hắn không thể nào là đối thủ của Ninh Úc, đi vào chỉ có con đường chết.
Tên mù không nghe, muốn giết hắn rồi đi vào! Hắn cả đời đều bảo vệ lấy bảo tàng Tuyết Tộc, chết cũng phải chết ở chỗ này!.
Tuyết Sắc thấy hắn đã quyết, liền dụ dỗ hắn sử dụng cổ độc… Tên mù bị hắn thuyết phục, lúc đầu muốn giết hắn, lại vì cần hắn để có cổ độc, nên hắn chịu đựng!
Trước đó, Tuyết Sắc đã chuẩn bị trước tình huống, tên mù cầm được thuốc vốn định giết hắn, nhưng hắn đã sớm chuẩn bị, bôi trên viên cổ độc một loại thuốc khiến người tê dại, chờ tên mù có thể cử động lúc này hắn đã sớm chạy mất!
Mà một bên là Tuyết Sắc nạm hiếm xảo trá, một bên là Ninh Tương Y rất có thể đã cầm được Thạch Tâm, tên mù cân nhắc, vẫn là quyết định trước hết giết sự uy hiếp lớn nhất là Ninh Tương Y! Dù sao Tuyết Sắc ở chỗ này, hắn cũng không biết đường trở về, chỉ có thể cả đời bị nhốt chết tại đây! Cho nên mới có cảnh trước mắt này.
Tên mù lòa liên tục tấn công, căn bản bất chấp hậu quả, bị động như vậy mãi cũng không phải cách, Ninh Tương Y liếc nhìn Ninh Úc ra hiệu một cái, Ninh Úc lập tức ngầm hiểu, hai người cùng nhau lùi tới cửa.
Sau khi rút đến cửa, Ninh Úc tiến lên vây lấy tên mù, còn Ninh Tương Y thì đem thuốc nổ ra nhóm lửa, trực tiếp nô bay cánh cửa!
Ngay lúc này!
Trong tiếng ầm ầm, tên mù lòa không hiểu tình huống, thấy Ninh Úc lui lại, hắn cũng tiếp tục tiến lên! Sau đó liền bị cánh cửa đá khổng lồ vừa vặn đập xuống! Nháy mắt miệng phun ra máu tươi! Không thể đứng lên!
Ninh Tương Y chạy đến bên cạnh Ninh Úc, phát hiện Ninh Úc cũng bị thương.
“Ngươi không sao chứ…”
Nàng đau, lòng có phải không.
Ninh Úc nhẹ nhàng thở ra, sờ sờ nàng, “Ta không sao.”
Tên mù lòa đột nhiên gào thét một tiếng, tay nâng cao lên, muốn giãy dụa nhưng lại phun ra một ngụm máu!
Ninh Úc muốn lên trước, nhưng Ninh Tương Y ngăn lại, Ninh Úc bị thương, nàng sợ tên mù lòa còn sức phản công, cho nên quyết định tự mình đi giết hắn!”
Tên mù vẫn đang giãy dụa, từ bộ ngực trở xuống đều bị tảng đá đè lên, không thể phát lực, khi tiếng bước chân Ninh Tương Y truyền đến, hắn vô thức ngẩng đầu, cặp mắt sung huyết đỏ lên, hung ác nhìn chằm chằm Ninh Tương Y, trong nháy mắt đó, Ninh Tương Y cảm thấy mắt của hắn giống như có thể nhìn thấy!
Nhưng mặc kệ, hắn muốn giết nàng, mà còn nàng đã phá bảo tàng, bây giờ chắn chắn là cục diện không chết không thôi, chi bằng giết hắn trước!
“Ninh! Tương! Y!”
Ninh Tương Y giơ kiếm lên, lại phát hiện tên mù vậy mà tỉnh táo, hằn hộc máu từng ngụm từng ngụm, gọi tên của nàng!
“Ngươi – phải chết!” Hắn mồm miệng không rõ nói, “Phải chết! Không… Thì, thiên hạ sẽ đại loạn!”
Ninh Tương Y ghét nhất loại giọng điệu thần bí này, cái gì gọi là nàng sẽ khiến cho thiên hạ đại loạn, kiếp này, nàng rõ ràng muốn làm thánh nhân!
“Ngươi cứ lên hoàng tuyền nhìn xem đi.”
Ninh Tương Y lần nữa giơ kiếm, “Kiếp này thiên hạ sẽ chỉ ca tụng công đức của ta, diệt thế? Đó đã là ở kiếp trước.”
Nói xong, tên mù có vẻ hiểu được, nhưng Ninh Tương Y không cho hắn cơ hội nói thêm, một kiểm chấm dứt hắn!
Tuyết Sắc thấy Ninh Tương Y hung ác như thế, không dám ra mặt, mà hắn vì ẩn nấp, đã ăn trước một viên cổ độc, nhưng cho dù lúc này hắn được cuồng hóa cũng không phải đối thủ Ninh Tương Y và Ninh Úc, cho nên hắn phải ẩn nấp, nhìn Ninh Tương Y rời đi như thế nào rời đi.
Ninh Tương Y cũng đang suy nghĩ một vấn đề.
Tên mù này là loại trung thành đến chết, chắc chắn không nói cho bọn họ lối ra, cho nên giết chết hắn, Ninh Tương Y cũng không cảm thấy đáng tiếc.
Ninh Úc nhân thời gian này băng bó vết thương đơn giản một chút, thấy Ninh Tương Y cau mày.
“Có chuyện gì vậy?”
Ninh Tương Y có chút nhụt chí nói, “ nơi này không lớn cũng không nhỏ, nếu không tìm thấy lối ra thì nên làm thế nào cho phải?”
Ninh Úc cười, lúc này hắn ngồi trên tảng đá lớn, nắm nàng tay kéo nàng ngồi xuống ôm vào trong ngực.
“Không tìm thấy cũng tốt, trên thế giới này chỉ còn lại nàng và ta, vậy sẽ không lo có người tới cướp nàng.”
Ninh Tương Y trừng mắt liếc hắn một cái, “Có thể tỉnh táo một chút hay không?”
Hai người ở chỗ quỷ quái này, mỗi ngày chuyện gì cũng không thể làm, không thấy tẻ nhạt chết sao?
Đột nhiên mặt nàng đỏ lên, dường như...!không phải là nàng không thể làm gì…
Ninh Úc hợp thời cắn lỗ tại của nàng, “Có thể sinh mấy đứa bé ra chơi mà.”
“Biến thái!”
Ninh Úc không hiểu Ninh Tương Y mắng biến thái là có ý gì, nhưng biết lời của nàng chắn chắn không có gì hay ho, hắn liền lấy cắn lên môi nàng! Ninh Tương Y không để yên, ôm cổ hắn tức giận cắn lại!
Hai người quả thực ngọt như mật thêm đường, chỗ nào cũng không thể tách rời.
Đây chính cảm giác của Tuyết Sắc lúc này, hai người này muốn tán tỉnh, có thể chú ý đến trường hợp một chút không?
Nhưng hai người kia không những không chú ý, âm thanh mập mờ hôn hít còn càng lúc càng lớn, Tuyết Sắc có chút bực bội vô ý nhúc nhích, cũng chính là lần này, Ninh Úc hai mắt dừng lại, một giây sau, liền nhảy ra trước mặt Tuyết Sắc, một kiếm chém xuống!
Nói đến thực lực, Tuyết Sắc được cuồng hoá vẫn mạnh hơn Ninh Úc, cho nên một kiếm kia được Tuyết Sắc thoáng tránh đi, không làm hắn bị thương nặng!
Hắn quay người muốn chạy trốn, thế nhưng Ninh Tương Y cũng không để yên! Cái người này ba lần bốn lượt muốn hại nàng, không thể lương thiện như thế! Cho nên nàng một kiếm đâm xuống, Tuyết Sắc nháy mắt trọng thương!
Cũng không biết có phải nguy cơ chết kích thích tiềm lực của hắn hay không, hắn vậy mà tấn công lại hai người một chưởng, liều mạng chạy trốn!
Cứ như vậy, Ninh Tương Y và Ninh Úc chắn chắn là không đuổi kịp hắn, chỉ là trúng dưới kiếm, hắn không chết cũng phải trọng thương!
Ninh Úc lại có điều suy nghĩ, bởi vì Tuyết Sắc đã từng bị hắn bóp nát cánh tay nhưng vẫn còn tốt, xem ra sau khi sử dụng cổ độc, chỉ cần không bị trực tiếp giết chết, năng lực hồi phục mạnh đến đáng sợ! Ninh Úc đột nhiên có chút lo lắng, cũng may cửa bảo tàng đã sập, nơi này người khác cũng không vào được.
Ninh Tương Y không thừa thắng xông lên, chơi liều với Tuyết Sắc là không sáng suốt, bọn họ chỉ muốn đem ép hắn đi, chỉ cần bọn họ ra ngoài, sẽ hủy đi lối ra, Tuyết Sắc một mình bị nhốt ở chỗ này, chỉ sợ mọc cánh mới thoát được.
“Lối ra nhất định sẽ ở gần đây, nếu không tên mù sẽ không dễ dàng nghe được động tĩnh trong hang.”
Ninh Tương Y gật gật đầu, hai người tìm ở nơi lân cận bảo tàng, nhưng tìm hồi lâu cũng không kết quả, Ninh Tương Y không khỏi đi xem thi thể tên mù.
Không biết có phải là ảo giác hay không, nàng cảm thấy lúc mới gặp tên mù vừa dơ vừa thúi, bây giờ thật sự không bẩn như vậy..
Ninh Tương Y hai mắt sáng lên!
“Ta biết ở đâu!”
- ---------------------------.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
30 chương
144 chương
27 chương