Kiếm Tôn
Chương 250 : Môi hở răng lạnh!
Đám người Lăng Hàn cũng nở nụ cười.
Không có việc gì thì tốt rồi!
Diệp Huyền chậm rãi đứng lên, hắn nhìn thoáng qua đám người Lăng Hàn, giờ phút này, đám người Lăng Hàn đã là Thần Hợp cảnh.
Nhìn các huynh đệ đạt tới Thần Hợp cảnh, hắn tự nhiên cũng cao hứng, về phần bản thân hắn, kỳ thật hắn cũng có thể bắt đầu tìm kiếm linh kiếm!
Nhưng mà, hắn hiện tại chỉ có thôn phệ Minh giai kiếm mới có hiệu quả!
Kiếm cấp bậc linh kiếm cực phẩm, đối với hắn mà nói, hiệu quả khẳng định không phải tốt như vậy!
Mà kiếm cấp bậc Minh giai... Một thanh ít nhất hơn ức kim tệ, hơn nữa còn là loại có tiền cũng không mua được!
Nghèo rớt mồng tơi mà!
Diệp Huyền thấp giọng thở dài, chính mình không phải nghèo rớt mồng tơi bình thường!
Lúc này, Túy Tiên lâu Ngũ lâu chủ xuất hiện ở trước mặt đám người Diệp Huyền, Ngũ lâu chủ nhìn thoáng qua Diệp Huyền, muốn nói lại thôi.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Tiền bối có chuyện muốn nói?
Ngũ lâu chủ gật đầu, vẻ mặt mất tự nhiên.
- Tiểu hữu, ngay vừa rồi, Túy Tiên lâu ta đột nhiên triệu hồi đạo binh đã chạy tới, có khả năng xảy ra chuyện.
Nghe vậy, Diệp Huyền cau mày.
- Ngươi biết là nguyên nhân nào không?
Ngũ lâu chủ lắc đầu.
- Nguyên nhân cụ thể còn không biết, nhưng tổng bộ bên kia nhất định đã xuất hiện hai loại âm thanh, nếu như ta đoán không lầm, hẳn là Thương Mộc học viện cùng Ám giới làm cái gì đó.
Diệp Huyền cau mày thật sâu.
Túy Tiên lâu vẫn ủng hộ hắn, mà bây giờ, nội bộ Túy Tiên lâu xuất hiện hai loại âm thanh... Thương Mộc học viện và Ám giới đến đã làm cái gì?
Ngũ lâu chủ trầm giọng nói:
- Tiểu hữu yên tâm, Túy Tiên lâu ta đã quyết định ủng hộ tiểu hữu, dưới tình huống bình thường tuyệt đối sẽ không lật lọng. Việc này, ta sẽ mau chóng làm rõ ràng.
Diệp Huyền gật đầu.
- Được. Còn có một chuyện, xin tiền bối vì tìm kiếm giúp ta, tốt nhất là kiếm cấp bậc Minh giai, một thanh cũng tốt!
Tài lực của hắn chỉ đủ mua một thanh, mua nhiều, thật sự mua không nổi!
Mặc dù tiền còn không ít, thế nhưng chi tiêu cũng không ít, đặc biệt là Thương Lan học viện, Thương Lan học viện hiện tại còn chưa hoàn toàn đi vào quỹ đạo, không có nguồn kinh tế, nếu hắn bên này không bỏ ra nổi tiền, những học viên trong Thương Lan học viện sẽ uống gió tây bắc!
Kiếm cấp bậc Minh giai!
Ngũ lâu chủ suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tốt, việc này lão hủ sẽ lập tức thông tri tổng bộ, còn có Thanh Châu Thương Mộc học viện, sớm ngày tìm ra kiếm cấp bậc Minh giai.
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, sau đó lại nói:
- Cửu điện hạ đã chạy tới biên cảnh phía nam Khương quốc, thế nhưng, với những binh lính nàng mang đến, sợ rằng khó mà ngăn cản Càn quốc cùng Sở quốc, bởi vì sau lưng hai nước đã xác định là Đại Vân đế quốc làm chỗ dựa. Tiểu hữu hiện tại tốt nhất nên lập tức chạy tới biên cảnh phía nam, để tránh Cửu công chúa xảy ra chuyện.
Đại Vân đế quốc!
Diệp Huyền trầm giọng nói:
- Đại Vân đế quốc có phái binh tới hay không?
Ngũ lâu chủ trầm giọng nói:
- Tạm thời còn không biết, nhưng mà, tiểu hữu nhất thiết phải cẩn thận, Đại Vân đế quốc đã truyền thừa gần ba ngàn năm tại Thanh Châu, nội tình rất sâu, tuyệt đối không yếu hơn một ít thế lực tại Trung Thổ Thần Châu.
Diệp Huyền gật đầu, hắn trầm mặc một hồi, sau đó nhìn về phía đám người Lăng Dược.
- Cần nghỉ ngơi không?
Mọi người lắc đầu.
Diệp Huyền nhìn về phía Lục Bán Trang, Lục Bán Trang huýt sáo, rất nhanh, mười mấy con Hắc Lang từ Lưỡng Giới thành thành lao ra ngoài, đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền.
Đám người Diệp Huyền vươn mình lên lưng sói, Diệp Huyền nhìn sang Ngũ lâu chủ.
- Tiền bối, trong thành có ba mươi con yêu thú, còn xin tiền bối mang bọn chúng đi Thương Lan học viện.
Ngũ lâu chủ gật đầu.
- Tốt!
Diệp Huyền nhìn sang Bạch Trạch cách đó không xa.
- Ngươi đi theo tiền bối trở về, nhớ kỹ, phải ước thúc yêu thú thật tốt, cũng ước thúc học viên trong học viện, ai dám gây rối, ta trở về sẽ đánh gãy chân hắn.
Nói xong, hắn mang theo đám người Lăng Hàn trực tiếp xông ra ngoài, trong nháy mắt, đoàn người đã biến mất phía chân trời.
Lăng Dược cũng vội vàng đi theo, thế nhưng nữ tử áo xanh không có.
Nhìn đoàn người Diệp Huyền, nữ tử áo xanh thấp giọng thở dài.
- Cái gọi là tình huynh đệ, sẽ hại chết các ngươi...
Cách đó không xa, Bạch Trạch lạnh lùng nhìn thoáng qua nữ tử áo xanh.
- Ta tùy thời có thể đi chết vì đám người Diệp thổ phỉ, cái gì gọi là huynh đệ? Không thể đồng sinh cộng tử, còn gọi là huynh đệ cái rắm!
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Huynh đệ?
Nữ tử áo xanh mặt không biểu tình, không nói gì thêm.
Nàng tự nhiên biết cái gì gọi là tình huynh đệ, bởi vì nàng cũng có bằng hữu, gần nhất chính là Lục Bán Trang!
Nếu như không phải vì Lục Bán Trang, nàng sẽ không từ Trung Thổ thần châu chạy tới nơi này!
Nhưng mà, thế gian này không đơn giản chỉ có tình huynh đệ!
Nữ tử áo xanh ngẩng đầu nhìn bầu trời phương xa, trong mắt có một tia phức tạp.
Nàng tự nhiên cũng lo lắng thay Lục Bán Trang!
Bởi vì nàng phát hiện, vấn đề này đã không đơn thuần là thế hệ trẻ tranh đấu. Tại Trung Thổ Thần Châu, thế hệ trẻ tranh đấu, hai bên đều khống chế trong phạm vi nhất định, hoặc là không nhúng tay vào, cho người trẻ tuổi tự mình đi liều, đi xông.
Mà bây giờ, Thương Mộc học viện cùng Ám giới không có khống chế, không chỉ không có khống chế, ngược lại còn muốn dồn vào chỗ chết.
Đây không phải nhằm vào Diệp Huyền!
Đây là nhằm vào sư đồ Diệp Huyền!
Đây cũng không phải là tranh đấu, đây là tử đấu!
Hai cái thế lực lớn tử đấu, loại tình huống này, rất ít thấy tại Trung Thổ Thần Châu, bởi vì ảnh hưởng quá lớn!
Phải biết, thế lực cấp bậc này, khẳng định sẽ có đồng minh, một khi tử đấu, rất có thể sẽ dẫn phát mấy thế lực cuốn vào!
Mà Thương Mộc học viện cùng Ám giới đã tồn tại mấy ngàn năm tại Trung Thổ Thần Châu, nội tình sâu cỡ nào?
Một khi thế lực này tử đấu, sẽ kinh khủng cỡ nào!
Một vị Kiếm Tiên chống đỡ được sao?
Hai vị Kiếm Tiên cũng không nhất định chống đỡ được!
Dù sao, Kiếm Tiên không có nghĩa là vô địch!
Nữ tử áo xanh thấp giọng thở dài, sau đó cũng đi theo.
Nàng không vì Diệp Huyền, chỉ vì Lục Bán Trang!
Khuyên qua vô dụng, vậy cũng chỉ có thể giúp!
...
Trên bình nguyên, đám người Diệp Huyền chạy như điên.
Diệp Huyền cùng Lục Bán Trang chưa đạt tới Thần Hợp cảnh, thế nhưng thực lực của hai người có thể nói đã vượt xa Thần Hợp cảnh.
Trợ giúp!
Phía nam Khương quốc hiện tại đã thất thủ, ở trong đó, nhất định có cái bóng của Đại Vân đế quốc, loại tình huống này, Khương Cửu có tới cũng không có tác dụng lớn!
Hắn nhất định phải nhanh chóng chạy tới bên cạnh Khương Cửu!
Mà bây giờ, đám người Lăng Hàn đã là Thần Hợp cảnh, tăng thêm một thân trang bị cực phẩm, bọn họ mười một người tiến vào chiến trường, sẽ là một thanh lợi kiếm, một thanh kiếm có thể mở đường máu trong mấy vạn quân.
Ninh quốc.
Thác Bạt Ngạn đứng trên tường thành, nàng mặc một bộ long bào bó sát người, tay phải chắp sau lưng, tóc dài xõa vai, mắt nhìn phía trước.
Lúc này, một lão phụ xuất hiện bên cạnh nàng.
Lão phụ đối Thác Bạt Ngạn hơi hơi thi lễ.
- Bệ hạ, đã điều tra rõ, Đại Vân đế quốc đã ra tay, trong quân đội Sở quốc cùng Càn quốc, có binh sĩ Đại Vân đế quốc.
Thác Bạt Ngạn híp mắt lại.
- Có thể là Hắc Diễm quân?
Lão phụ lắc đầu.
- Còn không rõ ràng lắm.
Thác Bạt Ngạn nhắm mắt lại.
- Bảo Kim Ngô vệ cùng Ảnh Tử chuẩn bị sẵn sàng!
Lão phụ ngẩng đầu nhìn về phía Thác Bạt Ngạn, kinh hãi nói:
- Bệ hạ...
Thác Bạt Ngạn mở hai mắt ra nhìn về phía chân trời xa xôi, một lát sau, nàng nói khẽ:
- Môi hở răng lạnh!
...
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Truyện khác cùng thể loại
250 chương
98 chương
192 chương
20 chương
11 chương
90 chương
680 chương