Kiếm Phệ Thiên Hạ
Chương 211 : Đại bại
[Kể từ tập này trở về sau, ta xin mạn phép rút gọn lại những đoạn miêu tả không quan trọng, tập trung nhiều hơn vào nhân vật chính của chúng ta - DG]Cơ hồ lúc người nắm quyền của Vân Lai đế quốc hạ đạt cái mệnh lệnh này, Vinh Diệu đế quốc Liệt gia cũng có tuyên bố đáp lại.
Đế quốc quyền thế gia tộc Liệt gia biếu tặng bọn họ một con chiến hạm tiên tiến nhất. Thêm vào việc trong chiến tràng của Vân Lai đế quốc cùng với Hải Sâm đế quốc, bọn họ sẽ cùng kết minh và ra tay trợ giúp. Đồng thời, nếu như các nước thuộc địa của Vân Lai đế quốc trong lúc này đối với chính quốc có lòng không thuần phục, đại quân của Vinh Diệu đế quốc sẽ lấy chức danh đồng minh mà đem những nước này trấn áp.
Một số nhân sĩ cao tầng của Vân Lai đế quốc kỳ thực trong lòng đều minh bạch, Vinh Diệu đế quốc đang đứng trước uy hiếp to lớn của Thần Thánh đế quốc, nếu muốn được họ trợ giúp quân sự, Vân Lai đế quốc phải làm ra một cái hứa hẹn là, để cho Vinh Diệu đế quốc khởi binh trấn áp các nước làm phản, rồi đem chúng trở thành thuộc địa của mình, đưa chúng sát nhập vào trong bản đồ đế quốc.
Phải biết rằng, mười hai nước thuộc địa của Vân Lai đế quốc đều là những cái lục cấp văn minh. Lãnh thổ của một cái lục cấp văn minh là bực nào rộng lớn. Chỉ cần xuất binh bình định, là có thể danh chính ngôn thuận đạt được chỗ tốt hậu hĩnh này. Chỉ cần không phải một kẻ ngu cũng sẽ không cự tuyệt cái đề nghị này. Truyện được copy tại TruyệnFULL. vnLà người nắm quyền của một cái đế quốc, Vân Trọng vì để tiêu diệt Lâm gia, không tiếc việc bán đứng lại đất nước mình. Làm như vậy, tuy có thể bị ngăn cản kịch liệt bởi các đại thần, nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng Vân Trọng là một vị hoàng đế hợp cách, một vị hoàng đế quyết đoán. Khi đã một lần sai lầm, lúc này hắn kiên quyết không cho chính bản thân mình vì một nguyên nhân mà ngã hai lần. Hắn quyết tâm toàn diệt Lâm gia nhất mạch cho bằng được, quyết tâm phát động chiến tranh toàn quốc.
Một trong tứ đại bát cấp văn minh là Vinh Diệu đế quốc ra mặt can dự vào. Cho dù là những nước phụ thuộc ấy có lòng phản kháng, thoát ly khỏi sự khống chế của Vân Lai đế quốc, độc lập phát triển. Thế nhưng sự chênh lệch giữa bát cấp và lục cấp thực sự là quá lớn. Chỉ đành đem tâm tư không phục chôn sâu trong lòng, tránh cho đế quốc mình phải diệt vong.
Đã không còn lo lắng có kẻ đâm sau lưng, Vân Lai đế quốc dứt khoát phát động chiến tranh toàn diện với Hải Sâm đế quốc. Trước tiên là điều động một đội chiến hạm tấn công trước.
Lúc này đây người chỉ huy đích thị là người nắm quyền Vân Lai đế quốc - Vân Trọng.
Ngự giá thân chinh.
Hoặc là thành công, hoặc là chết đi.
Bất quá, với sự chênh lệch giữa hai đế quốc như thế, có khả năng thất bại sao? Chỉ sợ là Lăng Vân cho dù khôi phục lại tu vi, cũng không có khả năng cải biến được kết quả cuối cùng của tràng chiến này....
Chiến tranh toàn diện bạo phát. Nhất thời khiến cho Hải Sâm đế quốc phải chân chính đối mặt với sự đáng sợ của một cái thất cấp văn minh.
Là một cái thất cấp văn minh với mười hai nước thuộc địa, ngoài thánh khí ra, bọn họ còn có bồi dưỡng ra đại lượng cao thủ từ kiếm sư cấp bậc trở lên.
Những kiếm sư này nếu muốn tấn công một cái lục cấp văn minh, tự nhiên là si tâm vọng tưởng. Nhưng nếu thừa dịp thủ đô đại loạn, bọn họ thừa cơ giết vài chục người cũng không phải là không có khả năng. Mặc dù cuối cùng bọn họ có thể phải bỏ mình lại.
Nếu đã quyết định bạo phát chiến tranh toàn diện, Vân Lai đế quốc nếu chỉ dùng một cái giá thật đắt để đổi lấy sự hủy diệt của Lâm gia thì quả thực là không có khả năng. Bởi vậy cũng không thể áp dụng phương pháp lấy mạng đổi mạng.
Đã là chiến tranh thì không thể có bất luận cái gì gọi là nhân từ với địch nhân, cho dù sử dụng các biện pháp độc ác nhất thì sao. Chỉ cần có thể đem kẻ địch diệt sát, thì cũng không tiếc rẻ thứ gì.
Trong lúc nhất thời vô số đạo mệnh lệnh bí mật được truyền đạt ra.
Ngay sau đó, đại lượng tổ chức sát thủ trên đại lục, trong thời gian ngắn ngủi đều nhận được đơn đặt hàng có giá tương đương với một lượng kim tệ cực kỳ khủng bố. Mà yêu cầu của những đơn đặt hàng này thì lại thập phần đơn giản, dù cho là kiếm sư phổ thông cũng có thể hoàn thành được. Đó chính là gây rối loạn ở thủ đô của Hải Sâm đế quốc, càng loạn càng tốt.
Dưới tình huống ám sát xảy ra liên tục, ở Hải Sâm đế quốc, một số đại thần ngay cả bản thân mình còn lo không xong, thì nói làm gì đến chuyện chấp hành mệnh lênh của hoàng đế bệ hạ?
Đây là chuyện của sau này.
Tại tiền phương, tình thế đang xảy ra là cực kỳ nghiêm trọng.
Sử dụng lực ảnh hưởng của thất cấp văn minh, Vân Lai đế quốc cường thế đi thẳng một đường hướng tới Hải Sâm đế quốc. Vô số chiến hạm tạo thành một phiến ô vân phô thiên cái địa. Sự áp bách của những dòng khí lưu khổng lồ, đủ để tạo ra áp lực không gì sánh được cho quốc gia bên dưới.
Ngẫm nghĩ lại. Vô số chiến thuyền kéo qua một cái nhị, tam cấp văn minh suốt cả một ngày đêm. Cái loại chấn động này thì sẽ cường liệt như thế nào.
Nửa năm thời gian, đại quân của Vân Lai đế quốc đã kinh qua đoạn đường không ít hơn nghìn dặm. Chính thức tiến nhập biên giới của Hải Sâm đế quốc. Giao tranh giữa lưỡng đại đế quốc chính thức bắt đầu.
Chênh lệch giữa thất cấp cùng với lục cấp văn minh, chính là quốc lực, số lượng và chất lượng của chiến hạm. Tại thời điểm giao tranh xảy ra, Hải Sâm đế quốc liền rơi vào thế hạ phong. Chiếm hạm của bọn họ trở thành bia ngắm, một lượng lớn bị thiêu cháy mà rơi xuống dẫn động âm thanh oanh long khắp đất trời.
Vân Lai đế quốc cũng không phải là muốn đem Hải Sâm đế quốc toàn bộ hủy diệt, mà là muốn chiếm cứ thủ đô của bọn họ.
Bởi vậy, dọc đường đi, bọn họ sử dụng chiến thuật càn quét dẹp đường, thẳng tiến Hải Sâm đế quốc thủ đô.
Ngay lúc tin tức tiền tuyến tan vỡ truyền đến, đám người Lâm Tuyết không ngừng suy nghĩ đối sách.
Trong chiến tranh thì lực lượng của cá nhân là không đáng kể tới, trừ phi cho bọn hắn mười thánh kiếm sư, đem toàn bộ đầu não của phe địch giết sạch, đem đội hình triệt để làm cho rối loạn. Còn không, chỉ bằng vào thực lực đại kiếm sư của mấy người các nàng, thì thế cục chắc chắn đã được định sẵn.
Hải Sâm đế quốc hoàng thất - Hải Nhạc bệ hạ nhìn thấy quân ta chết ngày càng nhiều, cùng với quân địch ngày càng tiếp cận, vẻ mặt đã không còn chút huyết sắc.
Tới rồi! Chuyện gì tới cũng sẽ tới!
Hải Sâm đế quốc nếu sớm đã giao ra Lâm gia thì sự tình chắc đã không đến mức này. Nhưng mọi chuyện cũng đã muộn rồi, Vân Lai đế quốc đã phát động chiến tranh.
Hải Nhạc bệ hạ hít một hơi thật sâu, khi nghe tin đại quân của Vân Lai đế quốc hoành hành đánh tới, đã sắp tiếp cận thủ đô của đế quốc. Hai mắt hắn vô thần nhìn lên đỉnh của đại điện. Hắn đã tính sai mất rồi.
Tính toán sai về thái độ của Lăng Vân, tính toán sai về đủ loại phiền phức mà Lâm gia mang tới, và tính toán sai về việc quyết tâm bảo hộ Lâm gia.
Bất quá lúc này than vãn cũng chẳng có tác dụng gì.
Từ hành động không thèm chiếm lĩnh lãnh thổ của Vân Lai đế quốc, có thể thấy được, khả năng Hải Sâm đế quốc diệt vong không lớn. Thế nhưng trở thành thuộc địa là không thể tránh khỏi. Hơn nữa, việc chủ động xin hàng và việc đợi họ chiêu hàng cũng không có sai biệt lắm.
Vô luận kết quả ra sao, Hải Nhạc hắn chắc chắn sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, không có con đường nào khác.
"Khởi động kết giới của Thần điện. Bảo trụ thủ đô. Tiến hành lần kháng cự cuối cùng.
"...
Ba tháng.
Chỉ cần ba tháng thời gian, đại quân tiên phong của Vân Lai đế quốc đã đằng đằng sát khí mà đánh tới ngoại vi của Hải Sâm đế quốc thủ đô.
Nếu có người tính toán tỉ mỉ sẽ thấy lấy tốc độ chiến hạm của Vân Lai đế quốc nếu đi một mạch thì thời gian tiếp cập thủ đô cũng chỉ cỡ trăm ngày. Từ đó cũng có thể thấy trên đường họ đi cũng không có bất kỳ sự kháng cự nào.
Bất quá, phòng hộ tráo của Thần điện, luôn là chổ dựa cuối cùng của một cái đế quốc. Nếu muốn đập tan, cũng không có dễ dàng.
Song, khi Hải Sâm đế quốc con chưa kịp thở ra một hơi thì phải tiếp nhận sự tấn công của đại lượng sát thủ. Vì làm suy yếu kết giới của thần điện, Vân Lai đế quốc đã không tiếc tiền mà thiết lập một cái truyền tống trận ở gần đó, rồi thuê rất nhiều sát thủ cho truyền tống tới Hải Sâm đế quốc. Mà hiện tại, bọn họ chính là đang điên cuồng thông qua truyền tống trận để xông vào bên trong phòng hộ tráo.
Những người thuộc các tổ chức sát thủ này, đều lấy giết chóc để sinh sống, một số còn lấy việc sát nhân trở thành một loại hưởng thụ. Giờ phút này tất cả đều điên cuống giết chóc một cách trắng trợn, không hề có bất cứ cố kỵ gì.
Dưới tình huống như vậy, không biết có bao nhiêu người vô tội gặp nạn. Nhất là những tiểu thư, công tử quý tộc được nuông chiều từ nhỏ, lại càng không có sức phản kháng.
Cả Hải Sâm đế quốc thủ đô giống như rơi vào địa ngục Tu La, đủ các loại kêu la thảm thiết bên tai. Nơi nơi vung vãi đầy rẫy các bộ phận của cơ thể, máu chảy thành sông. Hành vi như thế này khiến cho biết bao nhiêu người giận sôi cả lên.
Oán niệm vờn quanh khắp cả thủ đô, tập hợp thành một phiến oán hải. Những oán linh không muốn đầu nhập luân hồi, mà cứ tại trên thiên không rít gào, tê rống, để phát tiết ra hết sự không cam tâm, không khuất phục trong lòng.
Giờ khắc này, Lăng Vân cũng chưa có ly khai Hải Sâm đế quốc. Hắn có cảm giác như mình đang trở lại tràng cảnh nơi Táng Kiếm Thâm cốc, cảm thụ được sâu sắc về sự phô thiên cái địa của Oán hận chi khí. Chỉ bất quá Oán hận chi khí này không phải là của kiếm như ở Táng Kiếm Thâm cốc, mà là của con dân Hải Sâm đế quốc. Hải Sâm đế quốc chỉ vì trợ giúp cho mình mà liên lụy đến những người dân vô tội.
Hải Sâm đế quốc không thể nghi ngờ là đã đặt hết vào bản thân mình, lấy cả quốc gia ra mà đánh bạc.
Bất quá, cái loại hậu quả lúc này, chỉ sợ là cũng nằm trong dự liệu của bọn họ. Tựa hồ không phải hoàn toàn là bọn họ vì hắn mà nổ lực nhiều như vậy, mà cho tới bây giờ cũng không nhận được gì từ trên người Lăng Vân. Loại tình huống này cũng chỉ là tạm thời mà thôi, chỉ cần Hải Sâm đế quốc có thể kiên trì giữ vững tín niệm của bản thân mình, có thể trải qua được lần hung hiểm lớn nhất trong một trăm năm qua này. Như thế thì chờ đợi bọn họ trong một tương lai gần, chính là một lần dục hỏa trùng sinh oanh oanh liệt liệt. (Phượng hoàn mỗi lần dục hỏa trùng sinh đều trở nên cường đại hơn - DG)---------------------
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
217 chương