Bên phải Thiên Ngô Yêu Hoàng là một lão giả áo bào xanh, nhìn qua niên kỷ không kém Thiên Ngô Yêu Hoàng bao nhiêu, lão thân cao gầy, cái mũi lại nhọn lên, hai mắt thâm thúy như Ưng, vô cùng lợi hại, mang đến cho người cảm giác như một loài ưng điểu vậy, là Thanh Bằng Yêu Hoàng. Bên phải Thiên Ngô Yêu Hoàng tự nhiên là Phúc Hải Yêu Hoàng rồi, hắn một thân áo đen, dáng người như Thanh Bằng Yêu Hoàng, nhưng càng khỏe mạnh, nhìn qua còn nhỏ hơn Thiên Ngô Yêu Hoàng và Thanh Bằng Yêu Hoàng một chút. - Chúc mừng Thiên Ngô Yêu Hoàng đại thọ 400, sống lâu muôn tuổi... ! Lập tức, không ít Yêu Vương, yêu Hoàng đều quát to lên. Thiên Ngô Yêu Hoàng ý cười đầy mặt, ôm quyền chắp tay với chúng cường giả nói: - Đa tạ các vị nể mặt tới tham gia thọ yến của bổn hoàng, Thiên Ngô Lĩnh phi thường hoan nghênh, hôm nay bản hoàng đại thọ, trong nội tâm cao hứng, mọi người cứ ăn uống tự nhiên, nếu có chiêu đãi không chu toàn, kính thỉnh thứ lỗi... ! - Đâu có đâu có... ! Chúng cường giả nhao nhao ôm quyền nói, nào dám vô lễ. Những Hoàng giả kia còn tốt một chút, có thể có liên hệ với Thiên Ngô Yêu Hoàng, có chút giao tình. Mà những Yêu Vương này ở trước mặt Thiên Ngô Yêu Hoàng hoàn toàn không xem là gì, nếu không có đại thọ hôm nay, tất nhiên sẽ không nói gì với bọn họ rồi. Ngày thường, những Yêu Vương này muốn gặp mặt Thiên Ngô Yêu Hoàng còn khó hơn lên trời. Khách khí hai câu, Thiên Ngô Yêu Hoàng và hai đại Yêu Hoàng khác tiếp tục hướng trước, đi tới ba chỗ ngồi trên đài cao. - Ân... . . . ! Bỗng nhiên, Thanh Bằng Yêu Hoàng kinh hô một tiếng, ánh mắt của hắn lợi hại, xa xa liền trông thấy chỗ ngồi của Thiết Sư Cuồng, cái ghế đã ngã xuống đất. Thanh Bằng Yêu Hoàng chỉ về phía cái ghế kia, nói: - Đây là có chuyện gì? Hôm nay đại thọ Thiên Ngô lão hữu, là ngày đại hỉ, thậm chí có người quật ngã cái ghế, hừ... , vừa rồi ai ngồi ở đây, lăn ra đây. Thanh Bằng Yêu Hoàng bão nổi, tất cả cường giả Yêu tộc trong lòng đều nhảy lên, một ít người nhìn tới Thiết Sư Cuồng, càng nhiều người lại nhìn về phía Huyền Thiên. Ai cũng biết, Thiết Sư Cuồng là Chuẩn Hoàng của Thanh Bằng đại lục, mà Thanh Bằng Yêu Hoàng, đúng là Thanh Bằng đại lục đệ nhất cường giả, một mảnh lục địa kia, dùng tên của hắn mà mệnh danh, đã mấy trăm năm. - Thanh Bằng đại nhân, là.. chỗ ngồi của... tiểu Sư... Thiết Sư Cuồng từ trong đám người lách ra, thần thái cung kính nói. Trong khi nói chuyện, ánh mắt Thiết Sư Cuồng nhìn sang Huyền Thiên, có một loại âm tàn. Giống như đang nói: chỗ dựa của ta đã đến, tiểu tử ngươi xong rồi. Thanh Bằng Yêu Hoàng sắc mặt lạnh lẽo, nói: - Thiết Sư Cuồng, ngươi vì sao quật ngã cái ghế, bất kính đối với Thiên Ngô lão hữu? - Thanh Bằng đại nhân minh giám, đây cũng không phải là tiểu Sư quật ngã, mà là tiểu Sư bị người khác đánh bay, cho nên cái ghế ngã xuống! Thiết Sư Cuồng nói, lúc này hắn nói chuyện mình bị đánh bay ra, một chút cũng không có cảm giác mất mặt, ngược lại có chút thoải mái. Hắn biết rõ, Thanh Bằng Yêu Hoàng nhất định sẽ xuất đầu cho hắn. - Nha... ! Là ai sao to gan như vậy, dám động thủ trong thọ yến của Thiên Ngô lão hữu? Quả nhiên, thanh âm Thanh Bằng Yêu Hoàng bắt đầu đề cao lên, có chút thay đổi. - Là hắn - Hoàng Thiên! Thiết Sư Cuồng chỉ về phía Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ vẻ hưng phấn. Một cái Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong? Tam đại Yêu Hoàng Thiên Ngô, Thanh Bằng, Phúc Hải đồng thời nhìn về phía Huyền Thiên, ánh mắt đều có chút một quái lạ. Huyền Thiên lúc này đứng lên, cũng không nhìn về phía Thiết Sư Cuồng, cũng không nhìn về phía Thanh Bằng Yêu Hoàng, mà ôm quyền với chủ nhân Thiên Ngô Yêu Hoàng nói: - Tại hạ là một kẻ tán tu, nghe qua đại danh Thiên Ngô Yêu Hoàng, hôm nay ngẫu nhiên đến Thiên Ngô Đảo, biết được Thiên Ngô Yêu Hoàng đại thọ 400 nên đặc biệt đến chúc mừng, bị bằng hữu quý lĩnh mang đến đây ngồi. Ai ngờ Thiết Sư Cuồng người này đối với cách làm của quý lĩnh rất không hài lòng, ra tay với ta, muốn đánh ta khỏi chỗ ngồi này. Tại hạ bắt đầu cũng không ra tay, nhưng Thiết Sư Cuồng cũng không dừng tay, ngược lại làm lớn chuyện, tại hạ bất đắc dĩ, trả một đạo chỉ kiếm, hắn đập ngã cái ghế ngồi của mình, Thiên Ngô Yêu Hoàng thỉnh minh giám. - Vậy sao? Thiên Ngô Yêu Hoàng mở miệng, thần sắc không thích nhìn Thiết Sư Cuồng. Hôm nay là thọ yến của hắn, cái gì Yêu Vương, Chuẩn Yêu Hoàng đều là dính quang mới có thể ở Thiên Ngô Lĩnh ăn uống thả cửa, nếu như Thiết Sư Cuồng quật ngã cái ghế, thực sự không phải là Huyền Thiên xuất thủ trước, mà là Thiết Sư Cuồng xuất thủ trước, Huyền Thiên đánh trả, vậy... Đến tột cùng là ai đánh ngã ghế, Thiên Ngô Yêu Hoàng đương nhiên hiểu rõ trong lòng. - Hoàng Thiên huynh đài nói rất đúng, mọi người ở đây đều tận mắt nhìn thấy. Dương thiên đứng lên, nói. - Đúng... ! Là Thiết Sư Cuồng khơi mào! - Lần đầu hắn ra tay, Hoàng Thiên tiểu hữu không đánh trả, về sau hắn lại ra tay lần thứ hai, thi triển võ kỹ, Hoàng Thiên tiểu hữu mới hai ngón tay vẽ một cái, Thiết Sư Cuồng liền bị đánh bay đi! Người ở chỗ này không có khả năng đều là bằng hữu của Thiết Sư Cuồng được, lập tức liền có không ít Yêu Vương lên tiếng. BA~ - - Thanh Bằng Yêu Hoàng tát một cái lên mặt Thiết Sư Cuồng, quát: - Đồ hỗn trướng, cút về Thanh Bằng đại lục, phạt ngươi mười năm không phép ra ngoài. Thiết Sư Cuồng mặt dính một bàn tay đỏ, hàm răng đều bị đánh ra mấy cái, nhưng nào dám phản kháng, chịu đựng đau đớn, liên tục gật đầu: - Vâng... Vâng.. ! Lúc này, Thiết Sư Cuồng xem như mất hết mặt mũi, cúi đầu đầu liền đi ra ngoài. - Đợi một chút... ! Thiên Ngô Yêu Hoàng mở miệng: - Dựng cái ghế lên đi! - Vâng... ! Thiết Sư Cuồng ngay cả rắm cũng không dám phóng, vội vàng đi tới dựng cái ghế dậy, sau đó, chạy vội ra ngoài. Thiên Ngô Yêu Hoàng nhìn về phía Huyền Thiên, nói: - Thiếu niên ra anh kiệt ah, tuổi còn nhỏ đã có thực lực bực này, tiền đồ vô lượng a. Huyền Thiên mỉm cười, nói: - Đa tạ Thiên Ngô Yêu Hoàng khích lệ. - Hừ! Thanh Bằng Yêu Hoàng hừ nhẹ một tiếng, trong lòng của hắn có một đoàn khí, áp chế tán không ra, tuy rằng đánh cho Thiết Sư Cuồng một cái tát, nhưng đối với Huyền Thiên có ý kiến rất lớn. Thanh Bằng Yêu Hoàng nói: - Gọi Hoàng Thiên đúng không, đến đây chúc thọ, đều phải có hạ lễ, không biết ngươi mang theo hạ lễ gì, cũng không nên đến Thiên Ngô Lĩnh ăn uống chùa a... ! - Ha ha! Tại hạ không có lễ vật gì hay, chỉ có vạn miếng linh thạch thượng phẩm, thỉnh Thiên Ngô Yêu Hoàng vui lòng nhận cho. Huyền Thiên mỉm cười, lập tức vung tay lên. Rầm rầm á... Một đống lớn linh thạch hiện ra trước bàn hắn, chồng chất như núi. Trong những linh thạch này, ẩn chứa Thiên Địa linh khí kinh người, mỗi khỏa đều là linh thạch thượng phẩm . Linh thạch hượng phẩm, là vật cần cho Hoàng giả tu luyện. Tuy rằng Vân Châu thích hợp Hoàng giả tu luyện, nhưng hàm lượng linh khí cũng không tạo được nhiều linh thạch thượng phẩm. Sau khi trở thành Hoàng giả, nếu không có tài nguyên, chỉ dựa vào hấp thu Thiên Địa linh khí tu luyện, tốc độ rất chậm, cả đời có thể chỉ tăng lên tới Hoàng giả cấp hai, tốt chút thì có thể trở thành Hoàng giả cấp ba.