Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 625
Hùng Phách dù sao cũng là chủ nhân Vạn Hùng sơn, trình độ cường hãn, vượt xa yêu thú bá chủ đồng cấp khác, ngay cả yêu thú Băng giao cấp chín Diệp Trần gặp ở Man Hoang cổ địa cũng thua kém nó không ít, dĩ nhiên, tư chất Băng giao và Thanh Phượng đều đứng đầu những thượng phẩm yêu thú, một khi thăng đến cấp mười, Hùng Phách không thể bằng được, nhưng bất kể như thế nào, chiến lực Hùng Phách không thể nghi ngờ.
Liên tiếp thụ trọng thương, cuối cùng Hùng Phách cũng từ từ tỉnh lại từ trong mộng cảnh, nhìn thấy Mộ Dung Khuynh Thanh không ngừng phát động công kích về phía nó, sắc mặt lộ vẻ tức giận.
Ngao ô!
Thực Mộng Lang cũng ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, Diệp Trần đã phân phó nó, bảo nó đi phụ trợ Mộ Dung Khuynh Thành đối phó với Hùng Phách.
U quang như thủy triều, không ngừng đánh sâu vào hồn hải Hùng Phách, bộ lông màu đỏ bên ngoài thân thể Thực Mộng Lang cũng dựng lên, như hỏa diễm màu đỏ hừng hực cháy lên.
Mộ Dung Khuynh Thành nhìn thấy Thực Mộng Lang, tức thì minh bạch ý tứ Diệp Trần.
- Hắc Ám Thiên Mạc!
Giơ tay khởi động một bích chướng, bảo vệ nàng và Thực Mộng Lang trong đó, Hắc sắc bức dực sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành khuếch trương đến cực hạn, tất cả lưu quang màu đen của cánh dơi rót vào trong thân thể, theo kinh mạch chảy đến đầu ngón tay nàng.
- Thiên Ma Chỉ!
Mộ Dung Khuynh Thành quát to một tiếng, ngón tay điểm chỉ về phía Hùng Phách đang cuồng nộ.
Phanh!
Vạn Hùng sơn dâng lên một vầng thái dương màu đen, Hùng Phách vẫn còn nửa tỉnh nửa mê trong mộng cảnh, bị đánh bay ra ngoài, không hề có lực hoàn thủ.
- Tốt lắm.
Mộ Dung Khuynh Thành biết Thực Mộng Lang giúp nàng rất lớn, không có năng lực mộng cảnh của nó, Hùng Phách không thể nào si ngốc như vậy.
Ô ô ô!
Thực Mộng Lang lắc lắc cái đuôi.
- Mộ Dung có Thực Mộng Lang trợ giúp, bản thân nàng lại kế thừa huyết mạch ma tộc, võ học của ma tộc, có lẽ không có vấn đề gì lớn, ngược lại là một phiền toái với Thiên Cầm Tông.
Trong lúc chiến đấu với Ưng Yêu, Diệp Trần vẫn phân tâm nhìn ra bốn phía, nhất cử nhất động của Thiên Cầm Tông đều trong cảm ứng của hắn.
- Trước tiên giải quyết Ưng Yêu này, Phong hỏa đan làm phần thưởng cho Thực Mộng Lang.
Yêu thú tấn chức đến cấp chín, mất đi nội đan, không thể nghi ngờ gì yếu đi rất nhiều, cho nên dưới nhiều tình huống, có rất ít đại năng Linh Hải Cảnh đi săn giết yêu thú cấp chín, cấp mười, cái được không bù đủ cái mất, mà Ưng yêu cùng với yêu thú khác bất đồng, bên trong cơ thể vẫn có nội đan, nếu để Thực Mộng Lang luyện hóa, yêu lực nó sẽ gia tăng rất nhiều, mà Thực Mộng Lang trọng yếu như thế nào, không cần nói cũng biết.
- Ta sẽ cho ngươi nếm thử Lôi Phệ ta mới nghiên cứu ra như thế nào!
Tay phải cầm Lôi Kiếp kiếm, tay trái cầm Hoàng Kim kiếm, song kiếm giao nhau, hai đạo Lôi điện dung hợp vào nhau, tạo thành một lôi cầu thâm trầm, đây không phải song kiếm lưu, song kiếm lưu chân chính ở thời khắc cuối cùng mới có thể sinh ra lôi cầu, mà lần này lại sinh ra sớm hơn.
Trên thực tế, chiêu Lôi Phệ này là do Thiên Lôi Thiết và Nghịch thức Thiên Lôi Thiết dung hợp lại, Diệp Trần đã có ý định này từ lâu, bất quá vẫn không thành công, đến khi hỏa hầu Thiên Lôi Thiết đạt tới mười một thành, lôi chi áo nghĩa có tiến bộ nhảy vọt, mới dung hợp thành công.
Đùng!
Lôi điện mang tính hủy diệt lan tràn bốn phía, Diệp Trần ở bên trong lôi điện, trùng kích với tốc độ cực nhanh chưa có từ trước đến nay về phía Phong Hỏa đan.
- Chính là lúc này!
Thiên Cầm Tông lầm tưởng Diệp Trần và Ưng Yêu điên cuồng liều mạng với nhau, không cách nào phân tâm, lao về phía Thực Mộng Lang, hắn cho rằng, trong nháy mắt Diệp Trần và Ưng Yêu không thể phân ra thắng bại, mà dưới sự chuẩn bị kĩ càng, hắn không thể nào bị mộng cảnh của Thực Mộng Lang xâm nhập, chờ hắn đánh trọng thương Thực Mộng Lang, thậm chí có thể dùng Mộ Dung Khuynh Thành làm con tin để uy hiếp Diệp Trần, không cho hắn cơ hội lật ngược nào.
Ngao ô!
Linh hồn Thực Mộng Lang thập phần cường đại, lập tức cảm ứng được Thiên Cầm Tông đang tới gần, nó xoay người lại, bộ lông màu đỏ dựng lên, xuất ra u quang từ đỉnh đầu của nó như sóng cồn phóng tới Thiên Cầm Tông.
- Hắc Ám Thiên Mạc!
Được Thực Mộng Lang đề tỉnh, Mộ Dung Khuynh Thanh cũng chú ý tới cử động của Thiên Cầm Tông, hai tay nàng đẩy về phía trước, bình chướng màu đen hiện ra giữa bầu trời, ngăn trở Thiên Cầm Tông.
- Hừ!
Thiên Cầm Tông hừ lạnh một tiếng, hai tay xuất ra, "bình" một tiếng, bình chướng màu đen hé ra.
- Diệt Hồn Ba!
Mộ Dung Khuynh Thành mặt không đổi sắc, tay phải nắm một hắc sắc quang cầu, năm ngón tay nắm chặt lại, hắc sắc quang cầu bạo liệt, hóa thành ánh sáng màu đen hình quạt phóng xạ về hướng Thiên Cầm Tông.
- Không tốt!
Ánh sáng hình quạt phát ra, cảm ứng linh hồn của Thiên Cầm Tông không thể chạy thoát, Thiên Cầm Tông không ngờ tới Mộ Dung Khuynh Thành lại còn có võ học công kích linh hồn, nếu như không có Thực Mộng Lang, hắn cũng không sợ hãi, nhưng mộng cảnh do Thực Mộng Lang tạo ra quá lợi hại, sơ suất một chút, sẽ trúng chiêu.
- Thiên Nha Đại Pháp!
Tay phải Thiên Cầm Tông vỗ vào Ngự Thú Bài bên hông, nhất thời, đại lượng quạ đen vọt ra, bất quá quạ đen này chỉ là yêu thú cấp bốn, tương đương với võ giả nhân loại tu vi Ngưng Chân Cảnh hậu kì, nhưng số lượng vô cùng lớn, cả ngàn vạn con, đông nghịt, che kín cả bầu trời.
Dát dát dát dát!
Đại lượng quạ đen nghênh tiếp ánh sáng hình quạt, giống như thủy triều màu đen.
Trong lúc vô thanh vô tức, ánh sáng hình quạt va vào đoàn quạ đen, đoàn quạ rụng xuống như mưa, hai mắt trắng dã, rõ ràng linh hồn đã bị diệt.
Mà ánh sáng hình quạt sau khi va chạm với đoàn quạ, ảm đạm đi rất nhiều, uy lực công kích linh hồn cũng giảm mạnh, không ảnh hưởng gì đến Thiên Cầm Tông.
Oanh long!
Bên kia, Diệp Trần và Phong Hỏa đan cũng va vào nhau, lôi hỏa đầy trời, cuồng phong gào thét.
Phong sát!
Trong lúc đó, ẩn ẩn có âm thanh như tiếng sét phá toái vang lên.
- Không thể nào!
Trong con mắt Ưng yêu tràn ngập hoảng sợ, há mồm phun ra đại lượng máu.
- Phá!
Diệp Trần nhìn Phong Hỏa đan đã nứt vỡ, yêu lực nồng nặc theo vết nứt tràn ra ngoài, hắn thu hồi Hoàng Kim kiếm, tra vào trong vỏ, tay trái nắm lại, tầng phòng ngự long cốt bao trùm trên nắm tay hắn, hung hăng nện một quyền vào giữa Phong Hỏa đan.
"Phịch" một tiếng!
Hoa Hỏa đan rung lên kịch liệt mấy cái, đột nhiên thu nhỏ lại, cuối cùng thành một viên thanh hồng bảo châu nhỏ như một cái chén.
Tay trái xuất ra, Diệp Trần thu lấy Phong hỏa đan.
- Muốn thu Phong Hỏa đan của ta, đi chết đi.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương