Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 253
Diệp Trần có thể dưới tình huống không dùng kiếm ý, chiến đấu ngang hàng với đối phương, ngoại trừ do kiếm kỹ cùng kiếm thế cường đại, quan trọng là kiếm ý của hắn cường đại hơn, hai người đều lĩnh ngộ kiếm ý, ý cảnh của hắn cao hơn nhiều, Cao Phong không thể bức hắn dùng ra kiếm ý.
Khi Cao Phong lùi ra sau một bước, Diệp Trần cũng lùi ra sau, hai tay giơ cao Tinh Ngân Kiếm, khí thế bất ngờ thay đổi chợt ập thẳng xuống.
- Thiên Toái Vân!
Bang bang!
Trong hư không lóe lên điện hỏa quang, kiếm phong của Cao Phong thoáng cái bị đánh tan, như nước văng ra bốn phía, mà công kích của Diệp Trần cũng tan thành mây khói.
Sắc mặt Cao Phong chợt biến, nhãn thần đột nhiên kinh dị:
- Vốn chuẩn bị lưu lại một chiêu cuối để sau này dùng, nhưng hiện tại ngươi có tư cách bắt ta vận dụng rồi.
Kiếm ý tiểu thành tràn ngập, bố trí xung quanh thân Cao Phong, tay phải hắn nắm chặt chuôi kiếm, tay trái lại đặt dưới chuôi, sau một khắc kiếm thế mang theo phong duệ vô cùng bùng nổ, phối hợp với thân thể thon dài của hắn, cả người như một tuyệt thế bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ.
- Ha ha, Cao Phong này không tệ, không ngờ còn tuyệt chiêu mạnh hơn, Diệp Trần thua rồi.
Đương Tiểu Sơn khoanh tay trước ngực, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Đối với khí thế sắc bén không gì sánh nổi của Cao Phong, Diệp Trần lắc đầu:
- Kiếm ý ta cũng biết, vốn còn muốn luận bàn lâu hơn một chút.
Đối với kiếm kỹ của Cao Phong, Diệp Trần có chút thưởng thức, dường như Ngụy Nhân Kiệt với Lâm Kỳ vậy, có một lại cảm giác đánh đã nghiền, bằng không cũng không phải lãng khí nhiều thời gian như vậy, vừa lên đài có thể giải quyết đối thủ được rồi, với thực lực của hắn làm chuyện này quá đơn giản.
- Cái gì, hắn cũng lĩnh ngộ được kiếm ý?
Tài phán tổ ba ngạc nhiên nói.
Phong mang kinh khủng bắn ra, khí thế Diệp Trần khác hẳn lúc trước, lam sắc y bào tung bay phần phật, vô hình trung, một cỗ kiếm ý đục thủng một lỗ trong kiếm thế của Cao Phong, không chút lưu tình, mà kiếm thế của Cao Phong vốn đang bùng nổ từ trên cao công kích xuống, như đứa trẻ đang hưng phấn bỗng nhiên uể oải mất hồn.
Cao Phong trong lòng sợ hãi, đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?
Tuyệt chiêu cuối cùng hắn cẩn thận chuẩn bị chỉ có hắn mới biết cường đại cỡ nào, chỉ cần một kiếm xuất ra, kẻ có thực lực trên hắn cũng phải nuốt hận, ai ngờ Diệp Trần không chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, là trên phương diện lĩnh ngộ kiếm ý còn vượt trên hắn mấy cấp bậc.
Trong hư không hiện lên một đạo kiếm quang!
Cao Phong ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, chân khí hộ thể bị nghiền nát, thân thể bay nhanh đập vào quang mạc màu lam.
Một kiếm!
Đánh bại Cao Phong!
Mọi người quan chiến ngạc nhiên, tràng diện lặng ngắt như tờ.
Trước đó, ai cũng không ngờ Diệp Trần còn ẩn tàng kiếm ý, ẩn tàng cái vốn kiêu ngạo của một kiếm khách, gần bằng tạo nghệ bản thân trên phương diện kiếm đạo đánh bại đông đảo cao thủ trẻ tuổi, đạt được thành tích mười một trận thắng liên tiếp.
Càng làm cho mọi người nghĩ không ra chính là kiếm ý Diệp Trần vừa thi triển, Cao Phong ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, trực tiếp thất bại, bại không chút chống cự!
Nếu như Cao Phong chỉ là một nhân tài bình thường mới xuất hiện, mọi người cũng không giật mình như vậy, thế nhưng trong giai đoạn đấu loại một, hắn đánh bại Tất Mặc bài danh thứ mười chín trên Tiềm Long Bảng, hơn nữa giống như Diệp Trần, dùng thành tích toàn thắng tấn cấp.
Vì thế bất luận từ phương diện nào mà xét, Cao Phong cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, tuyệt đối là nổi bật trong cao thủ trẻ tuổi, nhưng dạng cao thủ này, trước kiếm ý của Diệp Trần một chiêu không chịu nổi, tương phản mạnh mẽ khiến người ta hoảng sợ.
Người thường xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo!
Đại bộ phận Bão Nguyên cảnh võ giả chỉ biết là Diệp Trần có kiếm ý của chính mình, không biết trong nháy mắt kia có mê hoặc gì, mà cao thủ Bão Nguyên cảnh lợi hại cùng một vài cường giả Tinh Cực cảnh thấy được một chút rất nhỏ, tỷ như, kiếm ý chợt lóe rồi biến mất, rút cuộc đạt tới cảnh giới gì, rất khó nhận ra, lại như kiếm của Diệp Trần nhanh cỡ nào, hiện tại mọi người đã có cảm thụ trực quan, đã vượt qua tốc độ phản ứng của cao thủ đồng cấp, quan trọng nhất là, trong chốc lát xuất kiếm, Diệp Trần đã thể hiện ra toàn bộ phong thái của một kiếm khách, không chỉ có kiếm tùy tâm sở dục, mà càng chú ý đến một kích đánh trúng điểm yếu hại.
- Quá lợi hại, lẽ nào đây là thực lực bài danh thứ năm thập đại tân tinh, ta thế nào cảm giác hắn phải bài danh đệ nhị nhỉ?
Có võ giả quan chiến không nhịn được nói.
Hai bên trái phải có người nói:
- Ta cũng có cảm giác như vậy, Cao Phong nói như thế nào đều là tồn tại thập đại tân tinh, vẫn như cũ không chịu nổi một kiếm của Diệp Trần.
- Có phải không chứ, còn không đỡ nổi một chiêu! Các ngươi có ai nhìn ra không? Diệp Trần đến bây giờ còn chưa từng xuất ra toàn bộ thực lực? Cũng chỉ có Cao Phong bức hắn sử dụng ra kiếm ý.
- Tiềm Long Bảng lần này thật là ngọa hổ tàng long, không tính đám tiểu cự đầu Tư Không Thánh, sau thập đại tân tinh, cả đám đều ẩn giấu thực lực, không đến thời khắc then chốt căn bản không biết bọn họ đạt tới cảnh giới nào?
- Như vậy mới hấp dẫn a! Liếc mắt đã xem thấu tài năng thì còn gì là thú vị nữa!
- Ha ha, thật sự kích thích, ta thực muốn xem, trong đám thiên tài tuổi trẻ lần này ai có thể cười cuối cùng, ai có thể đứng trong mười hạng đầu.
Rất nhiều người chú ý tới trận đấu này, dù sao hiện tại chỉ có vài tiểu tổ, trận chiến giữa Diệp Trần và Cao Phong ngang sức ngang tài, chấn động nhân tâm, lúc trước chẳng phân thắng bại, nhưng cuối cùng đột ngột thay đổi bất ngờ, đầu tiên là Cao Phong buộc ra tuyệt chiêu, khí thế tăng mạnh, dường như thế cục đã định, ai ngờ hậu chiêu của Diệp Trần càng kinh khủng hơn, bại lộ chuyện kiếm ý, một kiếm miểu sát Cao Phong, hiển lộ ra phong thái của một kiếm khách.
Trận chiến kinh tâm động phách khiến người xem máu huyết sôi sục, máu dồn lên não, hận không thể rống lớn lên một phen.
Tài phán tổ mười hai sửng sốt chốc lát, một lúc lâu sau mới nói:
- Kiếm khách chân chính, lấy yếu thắng mạnh, một kích tất sát, người này hai điều đều làm được, thực sự đáng quý. Truyện Sắc Hiệp - https://
Tài phán tổ ba gật đầu:
- Trở thành võ giả dễ, trở thành kiếm khách khó, đại bộ phận người không có thiên phú kiếm khách, càng không nói đến tố chất kiếm khách.
Hai người thân là Cường giả Tinh Cực Cảnh, quen biết không ít kiếm khách lợi hại, biết rõ một kiếm khách rất khó chơi, hầu như không có nhược điểm quá lớn tồn tại, bởi vì bọn họ hay tìm kiếm nhược điểm của bản thân, một kiếm của Diệp Trần nhìn như rất nhanh, rất tùy ý, nhưng lại đánh trúng nơi yếu nhược nhất của Cao Phong, khiến Cao Phong ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.
Đại đệ tử Vô Tình tông Lý Đạo Hiên trong mắt lóe tinh quang, lĩnh ngộ kiếm ý của Diệp Trần khiến hắn có chút hứng thú, về phần hứng thú này duy trì được bao lâu, còn phải xem thực lực chân chính của Diệp Trần mạnh cỡ nào, nếu như chỉ giới hạn như vậy, ba kiếm có thể giải quyết.
Tư Không Thánh cùng đám tiểu cự đầu trên mặt không biểu tình, thực lực của Diệp Trần thể thiện đối với họ chỉ là tầm trung, tới trình độ của bọn họ, chênh lệch với cao thủ bình thường rất lớn, thực lực không bài danh trước năm, ngay cả tư cách để bọn họ để trong mắt cũng không có.
- Hừ, người không bại lộ thực lực chân chính nhiều lắm, cũng chỉ là một kẻ hề diễn kịch mà thôi.
Lâm Vẫn đại đệ tử Thiên Vẫn Tông cười nhạt, khinh thường nói.
Phi Thiên Ma tông đại đệ tử Mạc Ngôn vận khởi ma nhãn, trong mắt hiện lên quang mang đỏ thẫm, cười nhạt nói:
- Top mười có một phần của hắn.
Mộ Dung Khuynh Thành khẽ nhíu mày, vị đại sư huynh này của nàng thoạt nhìn rất bình thản, có chút lạnh lùng, kỳ thực thập phần kiêu ngạo, là một trong hai tuyệt học của Phi Thiên Ma Tông, Thông Thiên Ma Nhãn đích xác lợi hại, vận khởi Thông Thiên Ma Nhãn có thể nhìn ra khí tức mạnh yếu của đối thủ, nhưng không phải vạn năng, huống chi ma nhãn của hắn mới là tầng mười, làm sao có thể nhìn hết thực lực của một người chứ?
Trên luận võ đài, Tinh Ngân Kiếm vào vỏ, Diệp Trần nói câu đa tạ, nhẹ nhàng vọt xuống dưới đài.
Cao Phong tay trái che ngực, vẫn chưa bị thương tổn gì, hắn biết Diệp Trần hạ thủ lưu tình rồi, đối với lực không chế đã như kiếm liền thân, tới cảnh giới tùy tâm sở dục, cảnh giới cử trọng nhược khinh, bại bởi hắn không oan, hơn nữa từ trận chiến này, hắn cũng có chút lĩnh ngộ.
Xuống đài, Cao Phong truyền chân khí truyền âm tới sư muội thanh mai trúc mã... xin lỗi! Ta thua!
- Không sao, hắn quá mạnh, ta chỉ cần xem huynh chiến đấu là được, cái khác không quan trọng.
- Không sai, hắn thực sự quá mạnh, ta cho rằng thực lực của hắn còn mạnh hơn tưởng tượng của mọi người nữa.
Cao Phong nói ra một câu khiến người khác chấn kinh, nhưng đáng tiếc ngoại trừ sư muội của hắn, ai cũng không nghe thấy.
Bộp!
Thiết cầu trong lòng bàn tay bị bóp nát, Đường Tiểu Sơn sắc mặt cứng đờ, vừa rồi hắn còn nói Diệp Trần phải thua, kết quá hoàn toàn trái ngược với dự đoán của hắn, khiến hắn chịu cảnh xấu hổ.
- Thực lực không rồi, nhưng thật ra ta đã nhìn nhầm.
Đường Tiểu Sơn nhếch miệng nói.
Cuộc so tài tiếp tục tiến hành, trận tiếp theo là tam đệ tử Phi Thiên ma tông Ô Lương Vũ, đối thủ của hắn là một cao thủ trẻ tuổi mang thành tích toàn thắng ở tổ ba.
Hai người giao thủ ba hiệp.
Ô Lương Vũ thắng!
- Đệ tử ưu tú của Phi Thiên Ma tông số lượng nhiều hơn một chút a! Ngoại trừ ba đại đệ tử còn có ba gã lọt vào giai đoạn hai, tính ra là sáu người, mà lục phẩm tông môn khác vượt qua giai đoạn thứ nhất tối đa chỉ có năm người, ít nhất là ba người a.
- Số lượng đúng là Phi Thiên Ma tông chiếm ưu thế, nhưng mà chất lượng, ai có thể tranh phong với Huyền Không Sơn chứ.
- Ai bảo Huyền Không Sơn có Tư Không Thánh chứ, ngoại trừ Hỏa Linh thái tử có thể liều mạng với hắn, những người khác hoàn toàn không đủ tư cách.
- Cũng chưa chắc, Lâm Vẫn kia khí tức không kém Hỏa Linh thái tử, có lẽ có vài phương diện vượt lên trên, tranh ngôi số một chắc là cuộc chiến của bọn họ rồi.
- Chưa hẳn! Thác Bạt Khổ hẳn là cũng có thể đứng bên trong, cao thủ bài danh thứ chín Tiềm Long Bảng còn bị hắn một quyền đánh bay, loại thực lực này chẳng lẽ không có tư cách tranh đoạt trước ba?
Biểu hiện của Ô Lương Vũ tuy tốt, đáng tiếc có trận chiến nổi bật lúc trước của Diệp Trần, Ô Lương Vũ liền bị bỏ qua, đáng lẽ với thân phận của hắn, đám cao thủ trẻ tuổi khác phải chăm chú đánh giá bàn luận, nhưng hiện tại không có ai bàn ra tán vào.
Diệp Trần đứng chung với Từ Tĩnh, hai bên trái phải là hai người Chu Mai và Tần Vũ Liên.
Tần Vũ Liên nhìn các tiểu tổ khác, than thở:
- Lần này cạnh tranh quá mức kịch liệt, nhiều cao thủ trên Tiềm Long Bảng khóa trước bị loại, không biết sau khi kết thúc giai đoạn hai, tuyển thủ trên Tiềm Long Bảng còn mấy người?
Chu Mai nói:
- Xem tình hình hiện tại, chí ít phải loại ba bốn thành.
Ba bốn thành là hơn hai mươi người, đây là một con số đáng chú ý.
Diệp Trần không nói, giai đoạn đầu đấu loại đúng là loại không ít cao thủ trên Tiềm Long Bảng, như là Lâm Nhạc bài danh thứ bảy mươi, Trang Sam bài danh thứ sáu tám, Ngụy Đông Xà bài danh thứ sáu sáu, Thái Nguyệt Dao thứ sáu tư, sáu mốt Lục Chiêu, năm chín Nguyên Hoành Ưng, những người này đều là cao thủ Diệp Trần gặp qua ở Xích Cổ sa mạc, hiện tại đều bị loại rồi.
Phải biết rằng đây mới là cao thủ Tiềm Long Bảng của Thiên Phong quốc trong chín quốc gia, các quốc gia khác, đến bây giờ đấu loại cũng loại khoảng hai mươi người, vì thế Chu Mai nói khoảng ba bốn thành là tương đối chuẩn xác, sau giai đoạn đấu loại thứ hai, cao thủ trên Tiềm Long Bảng bị loại hẳn là từ hai lăm đến ba mươi, sẽ không thấp hơn khoảng này.
Đương nhiên, Thiên Phong quốc còn vài người không bị loại nữa, như Cừu Vô Huyết bài danh năm tư, Tiết Ngân bài danh năm bảy, hai người họ lúc trước ở Thiên Mộng cổ địa chính là nhân vật đầu sỏ, đáng tiếc tới Tiềm Long cổ thành miễn cưỡng thoát khỏi vòng đấu loại, có thể tấn cấp hay không còn cần một chút vận khí!
Một thời đại mới, người mới thay người cũ!
Đấu loại bao nhiêu cao thủ lâu đời thì có bấy nhiêu cao thủ mới thượng vị, không nói các quốc gia khác, riêng Thiên Phong quốc thì có Diệp Trần, Từ Tĩnh, cùng với Lâm Kỳ, so với lần trước chỉ có Trang Phỉ thì số lượng đã hơn gấp ba, từ đó có thể thấy không hề có tình huống suy sụp, ngược lại cường thịnh hơn nhiều.
Tổ hai trận mười hai, lên đài chính là Từ Tĩnh.
Thấy Từ Tĩnh dễ dàng ngăn chặn đối thủ, Diệp Trần nhận thấy vài thứ, thầm nghĩ: Thì ra vũ kỹ của Từ Tĩnh cũng chưa đến mức cao thâm, xem ra thời gian tu luyện cũng ngắn, nếu cho nàng thêm một năm, vị tất không thể cạnh tranh vị trí top mười.
Chuyện tu luyện của Từ Tĩnh, Diệp Trần vừa nhìn là hiểu, nếu như suy đoán không sai, từ Thiên Mộng cổ địa về thì Từ Tĩnh chuyên tâm tu luyện, hơn nữa là luyện thể phẩm chất cực cao, nhưng mà khoảng thời gian từ lúc đó đến giờ chỉ gần một năm, luyện thể rất khó tu luyện, Từ Tĩnh không có khả năng trong một năm ngắn nủi luyện với cảnh giới cao thâm, đây là nhược điểm của nàng.
Dù sao cao thủ nhãn hiệu lâu đời ai chẳng tu luyện bí quyết cao thâm gần ba năm, thậm chí ngoài ba năm, nếu như Từ Tĩnh cũng có ba năm tu luyện, Diệp Trần không dám xác định Từ Tĩnh sẽ đạt được thứ bậc nào, bởi vì thực lực hiện tại của Từ Tĩnh cũng đã kinh khủng rồi.
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
1550 chương
200 chương
18 chương
74 chương
26 chương
3660 chương