Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 247
Rống!
Có tiếng long ngâm từ vực sâu bình thai lúc trước truyền tới, âm thanh vào tai kinh động không ít võ giả.
- Lần trước cũng không có tiếng long ngâm truyền ra mà, cổ quái!
Có võ giả kinh ngạc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://
- Chắc là lần này cao thủ trẻ tuổi xuất hiện anh tài, kích phát huyền ảo nào đó, có thể khiến long mạch khí càng thêm rõ ràng.
- Có lý, nhưng mà vận mệnh quá mơ hồ, cũng không biết là thật hay giả.
- Thà tin còn hơn không, Trấn Long cổ địa và Tiềm Long cổ thành quả thực rất thần bí.
Chỉ chốc lát, thính phòng đã ngồi đầy người, sau đó, các cường giả hàng loạt môn phái đều ngồi hàng thứ nhất, mười ba vị tài phán đều tách xa nhau, tài phán trưởng ở chính diện, những người khác cự ly cách nhau không xa, phân biệt quan sát võ thai, tùy thời có thể làm ra phán đoán.
Dựa theo lệ cũ, tài phán trưởng tự thuật lại một lần quy tắc cuộc so tài lần này.
Quy tắc cuộc so tài lần này rất đơn giản, ngoại trừ hạ phẩm bảo khí công kích, không được sử dụng bất cứ bảo khí nào khác, cũng không cho chuẩn bị bất luận đan dược hay các loại hỏa khí cùng loại với ngân quang phích lịch đạn, nếu mang trên người, nhẹ thì xử thua, nặng thì mất đi tư cách dự thi, trục xuất khỏi võ đài, mặt khác, hơn bảy trăm tuyển thủ dự thi chia là mười hai tổ tiến hành đấu loại, cũng là đấu tính điểm, mười vòng luân chuyển, mỗi tổ chỉ có mười hai người có thể tấn cấp, tấn cấp thành công, hai tổ hợp thành một tổ, tiếp tục tiến hành đấu loại, lại chọn ra mười hai người tấn cấp, tấn cấp thành công, đó là tuyển thủ cuộc so tài lần này tranh đoạt vị trí Tiềm Long bảng, bắt đầu giai đoạn thứ ba, thi đấu bài danh.
Nghe ra dường như rất đơn giản, nhưng cao thủ trẻ tuổi dự thi cũng không quá dễ dàng, giai đoạn đầu đấu loại mười vòng, giai đoạn hai cũng có mười vòng, tính ra là hai mươi lần chiến đấu, tuyệt đối là hành trình gian khổ vô cùng, tố chất tâm lý không cao, tất nhiên sẽ bị áp bách tâm lý khiến ý chí tan vỡ, trước tiên đã thua đối thủ một bậc rồi.
Vì thế Tiềm Long bảng cuộc so tài lần này không chỉ khảo nghiệm thực lực cá nhân còn khảo nghiệm cả tố chất con người, đương nhiên, còn một phần trí tuệ bên trong, dù sao ngoại trừ những người có thể tranh đoạt vị trí trước mười, ai có thể đảm bảo thắng liền hai mươi trận chứ, đối với đại bộ phận, đều phải tính toán trận nào phải thắng, trận nào cần buông tay, không thể hành sự lỗ mãng được.
- Các vị mời lấy ra ngọc bài đoạt được lúc trước, bên trên có ghi tổ của các người.
Tài phán trưởng vận chuyển chân khí, lớn giọng nói.
Nghe vậy, mỗi cao thủ trẻ tuổi đều lấy ngọc bài trong túi trữ vật ra.
- Tổ ba.
Diệp Trần nhìn ngọc bài, mở miệng nói.
- Ta là tổ năm
- Ta là tổ sáu
- Tổ mười.
Ba người Từ Tĩnh đều báo ra tiểu tổ của mình.
Bốn người thuộc tổ khác nhau, đều đi tới chỗ tụ hợp tiểu tổ của mình, điền tư liệu cá nhân và lĩnh dãy số thứ tự, tiếp đó là tổ chức đấu loại rồi.
- Hắn ở tổ này.
Nhận dãy số cá nhân xong, Nguyên Hoành Ưng chú ý tới Diệp Trần bên cạnh, trong lòng vừa kinh hỉ, vừa khẩn trương, kinh hỉ là bản thân có cơ hội đánh bại Diệp Trần, khẩn trương là hắn không nắm chắc quá lớn việc đánh bại Diệp Trần, hai tâm lý trái ngược tận tình dày vò hắn.
Bên phía tổ ba, tuyển thủ lên đài đầu tiên là cường giả Bão Nguyên sơ kỳ, một người có thể dùng đao pháp, một người có thể dùng quyền pháp, đao pháp và quyền pháp phẩm cấp không thấp, dư ba nện lên quang mạc lam sắc, phát ra tiếng nổ ầm ầm, tia lửa bắn khắp nơi.
Đấu hơn trăm hiệp, cuối cùng tuyển thủ quyền pháp trên cơ một chút, xuyên qua hai đao mang, một quyền đánh nát hộ thể chân khí của đối thủ, thắng được bỉ tái.
- Trận thứ hai, Nguyên Hoành Ưng chiến Hoàng Lãng.
Nghe vậy, Nguyên Hoành Ưng cười lạnh một tiếng, phi thân lên võ đài, quang mạc phòng ngự dường như vô hình, gợn sóng khuếch tán, không trở ngại tới hắn.
- Xin chỉ giáo.
Hoàng Lãng tướng mạo bình thường, hai tay ôm quyền, ngữ khí lễ phép nói.
Nguyên Hoành Ưng không nhịn được nói:
- Bớt lời đi, ăn một trảo của ta trước.
Vừa nói, Nguyên Hoành Ưng đồng thời vận chuyển chân khí, tay phải giơ cao một trảo, chân khí ám thanh sắc phóng lên cao, hóa thành một ưng trảo lớn không gì sánh nổi, ưng trảo chân khí vừa hiện thân, khiến người ta cảm giác được một cỗ vị đạo tà ác vô cùng, dường như là móng vuốt của yêu ma.
- Tuyệt chiêu đáy hòm lúc trước trở thành chiêu thức phổ thông, xem ra thực lực Nguyên Hoành Ưng tiến triển không ít.
Diệp Trần lông mày nhướng lên. Lúc trước cướp đoạt bảo vật ở Thiên Mộng Chiến điện thì Nguyên Hoành Ưng và Trang Phỉ liên thủ công kích mình, đã từng sử dụng chiêu này, nhưng mà lần đó là chiêu cực mạnh của hắn, hiện tại vừa lên đài đã thi triển ra, rõ ràng không phải nguyên nhân coi trọng đối thủ, hơn phân nửa là còn tuyệt chiêu lợi hại hơn nhiều.
Hoàng Lãng rút cuộc vẫn là tuyển thủ vượt qua Long môn tam quan, đối với một chiêu của Nguyên Hoành Ưng, tuy rằng sắc mặt ngưng trọng, nhưng vẫn ra sức chống lại, chỉ là Nguyên Hoành Ưng căn bản không để hắn suy nghĩ, một trảo trực tiếp xé rách không khí đánh tới điểm yếu nhược trên chân khí hộ thể của đối phương.
Ầm!
Hoàng Lãng dưới áp lực cường đại của Nguyên Hoành Ưng rút cuộc không chịu nổi, hộ thể chân khí trong chốc lát vỡ tan.
Tài phán tổ ba âm thầm gật đầu, Nguyên Hoành Ưng không hổ là cao thủ trẻ tuổi trên Tiềm Long bảng, lần này rất có hi vọng lần thứ hai ghi danh trên bảng, hắn mở miệng tuyên bố kết thúc, sau đó tiếp tục gọi tuyển thủ tiếp theo.
Số thứ tự của Diệp Trần tương đối xa, mà vòng đầu lại dựa theo số thứ tự mà xếp cặp, vì thế đã lâu vẫn chưa tới phiên hắn, thừa dịp tổ ba không có chiến đấu đáng xem nào, hắn ngẩng đầu nhìn các võ đài khác.
- Ồ, là Lâm Kỳ.
Trên võ đài tổ bảy, Lâm Kỳ và một gã Bão Nguyên cảnh trung kỳ đối mặt với nhau.
Luận tu vi, Lâm Kỳ hiện tại là Bão Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, không bằng đối thủ, nhưng mà luận sức chiến đầu, tên tuyển thủ kia có thúc ngựa cũng không đuổi kịp Lâm Kỳ, đầu tiên là vị một đao tước vũ khí, sau đó lại bị bổ nát chân khí hộ thể, thu được chiến thắng giòn giã.
- Lợi hại, hiện tại hắn là tuyển thủ đầu tiên vượt cấp đánh bại đối thủ.
Tài phán tổ bảy vừa công bố kết quả vừa tán thán.
Quan sát Lâm Kỳ xong, Diệp Trần dời đi ánh mắt.
Đúng lúc này, hắn thấy một người quen.
Là nhị đệ tử Luyện Hỏa môn Điền Hạo, nhưng mà vận khí hắn không tốt, gặp một người tương đối lợi hại, kiên trì ba mấy hiệp liền bị đánh bại.
Tiếp đó, Diệp Trần nhìn qua vài tràng bỉ tái, hai bên luận võ đều là Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ hoặc trung kỳ, đạt tới Bão Nguyên cảnh hậu kỳ tổng cộng có ba bốn chục người, về phần Bão Nguyên hậu kỳ đỉnh chắc chỉ có mười người.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương