Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 209
Bằng vào linh hồn lực cường đại của mình, Diệp Trần có thể nhận biết được Đệ Tứ Dạ là một cao thủ trẻ tuổi đỉnh cao. Chênh lệch giữa hai người cũng không nhiều lắm, còn về phần Quách Lam Nguyệt cùng Đệ Lục Dạ mà tiến đến thì chỉ có chịu chết.
Đệ Tứ Dạ gia nhập cuộc chiến, Diệp Trần cũng không còn chịu áp lực như trước nữa, ngẫu nhiên còn có thể phản kích một kiếm.
Xoẹt!
Kiếm khí xé rách yêu khí hộ thể của Âm Phong Lang, đồng thời lưu lại trên thân thể nó một vết ngấn. Vết ngấn cũng chỉ như một cọng lông của Âm Phong Lang mà thôi.
Diệp Trần nhăn mày lại, mặc dù hắn biết phòng ngự của Âm Phong Lang rất cao, thế nhưng không nghĩ tới nó lại cao tới trình độ như thế này. Trận chiến này vô cùng gian nan.
- Địa Long Kích!
Hai tay Đệ Tứ Dạ lần lượt để trên mặt đất, đất bùn nhanh chóng hóa thành Thổ Long phóng lên trời hướng tới Âm Phong Lang công kích.
Thổ Long tiêu tán, còn Âm Phong Lang cũng chỉ bị tổn thương chút lông tóc mà thoi.
NGAO A...!
Bản thân có được huyết mạch thượng cổ yêu thú, Âm Phong Lang vô cùng cao ngạo, những vết thương ngoài da kia tuy với nó không là cái gì nhưng cũng khiến cho nó bạo nộ, một trảo giơ lên, trùng trùng điệp điệp chụp xuống.
Mặt đất chấn động, một trảo, lại một trảo, liên hoàn trảo của Âm Phong Lang khiến cho mặt đất xuất hiện một khe hở. Khe hở này nhanh chóng kéo dài ra bao vây lấy Diệp Trần cùng Đệ Tứ Dạ ở bên trong.
Yêu khí lạnh buốt từ trong lòng đất lao ra, hướng lên trời tàn sát bừa bãi.
- Nguy hiểm!
Nhất thời Diệp Trần không thể ngờ được yêu khí của Âm Phong Lang lại có bao hàm âm khí ở trong đó. Yêu khí âm lạnh đã khiến cho máu huyết của võ giả đông lại, nếu không có người đến cứu thì sẽ bị một kích kết tiếp của Âm Phong Lang miểu sát.
Thân hình bạo liệt, Diệp Trần hóa ra hơn mười đạo tàn ảnh, còn chân thân thì dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch két....
Không cần xem, chỉ cần nghe thấy thanh âm truyền đến tai, Diệp Trần cũng biết rõ đại bộ phận chân khí tàn ảnh đều bị yêu khí âm hàn xuyên qua. Chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào một cái là nát bấy thành bột phấn.
Lúc này ánh mắt Diệp Trần nhìn về phương vị của Đệ Tứ Dạ, đồng thời thở ra một hơi.
Sau khi yêu khí của Âm Phong Lang bộc phát, Đệ Tứ Dạ không có lựa chọn chạy trốn, một quyền nện xuống mặt đất, tại thành một quả cầu đất cực lớn, bảo vệ nàng ở bên trong. Quả cầu đất này bao hàm đại lượng chân khí, lực phòng ngự cũng rất kinh người nhưng vẫn bị yêu khí âm hàn biến thành một quả cầu băng. Bề ngoài hiện ra màu xám sáng bóng.
Quả cầu đất bạo liệt, Đệ Tứ Dạ từ trong đó nhảy ra, sắc mặt trắng bệch.
Phụ cận có không ít võ giả bị trận chiến này hấp dẫn.
- Chậc chậc, hai đại cao thủ trẻ tuổi liên thủ chiến đấu với Âm Phong Lang, dũng khí có thể khen.
- Có dũng khí thì có làm được cái gì, dựa theo xu thế này bọn hắn hẳn phải chết.
- Đúng a! Âm Phong Lang cùng yêu thú lục cấp đỉnh phong bình thường có chút bất đồng. Bản thân nó có được huyết mạch thượng cổ yêu thú, lực phòng ngự biến thái. Nếu lực công kích không đủ thì không thể nào là đối thủ của nó.
XÍU...UU!
Nhưng vào lúc này, một đạo sóng trảm kích màu đen đánh lên người Âm Phong Lang.
Thân hình Âm Phong Lang hơi nghiêng một cái, trên người xuất hiện không ít vết thương nhưng cũng chỉ là vết thương ngoài da. Bản thân lớp da của nó vẫn chưa có bị công phá.
- Là Ô Lương Vũ, hắn có tới tham gia náo nhiệt.
Ba đại cao thủ trẻ tuổi hội tụ càng hấp dẫn thêm ánh mắt của nhiều người.
Vỗ đôi cánh ở sau lưng, Ô Lương Vũ trôi nổi giữa không trung, lông mày hơi nhăn lại. Hắn đã sớm biết được một chút về yêu thú lục cấp đỉnh phong có được huyết mạch thượng cổ yêu thú. Đáng tiếc là loại yêu thú này lại rất khó gặp. Đến như thú triều loại nhỏ này có tới hai ngàn vạn con yêu thú nhưng số lượng yêu thú có được huyết mạch thượng cổ yêu thú thì cũng chỉ vài chục con. Mà trong đó đa phần lại là yêu thú thất cấp nhưng hiện tại cũng không còn lại mấy con. Đầu Âm Phong Lang này có lẽ là đầu yêu thú lục cấp có được huyết mạch thượng cổ yêu thú cuối cùng xuất hiện ở Kim Đỉnh Thành. Bất quá làm cho hắn giật mình chính là một kích toàn lực của bản thân lại không thể nào khai mở được lực phòng ngự của Âm Phong Lang.
Âm Phong Lang tạm thời buông tha việc đuổi giết Diệp Trần cùng Đệ Tứ Dạ, nó nghiêng đầu về phía Ô Lương Vũ phun ra một đoàn âm khí. Yêu khí cũng kịch xoay tròn kịch liệt.
Bá!
Đôi cánh màu đen sau lưng Ô Lương Vũ khẽ vỗ một cái, bản thân hắn lập tức thoát ly khỏi phạm vi công kích.
- Tử Vong Cụ Phong!
Ô Lương Vũ dừng lại công kích ngay lập tức.
Sóng trảm kích màu đen trùng trùng điệp điệp hình thành một cơn lốc bao trùm Âm Phong Lang ở trong đó, lần lượt chém tới.
Cụ Phong tiêu tán, hộ thể chân khí của Âm Phong Lang cũng mờ nhạt đi rất nhiều. Lông của nó bị chém đứt rất nhiều, chỉ là nhìn kỹ một chút thì có thể phát hiện ra trừ một số vết thương nhỏ ngoài da thì Âm Phong Lang ngay cả máu tươi cũng không có chảy ra. Điều này nói rõ một kích vừa rồi của Ô Lương Vũ chưa đủ để chính thức phá được phòng ngự của nó.
Bên kia, Đệ Tứ Dạ cùng Diệp Trần một lần nữa phát động công kích.
- Tam bội Địa Long Kích!
Hai tay Đệ Tứ Dạ lần lượt hạ xuống mặt đất, bởi vì quyền đầu uy lực quá lớn mà hay cánh tay lún sâu xuống dưới đất. Tiếp theo đó là ba đầu Thổ Long chui từ dưới đất lên, liên tiếp hướng tới Âm Phong Lang công kích. Một kích này nhanh mạnh đến nỗi khiến cho người khác tưởng rằng ba đầu Thổ Long đồng thời công kích.
Không kịp chuẩn bị, Âm Phong Lang bị mất đi cân bằng, thân thể bắn lên khỏi mặt đất.
- Cô Phong Tuyệt Sát!
Thân ảnh Diệp Trần vô cùng phiêu hốt, một lần nữa hắn xuất hiện bên cạnh Âm Phong Lang. Tinh Ngấn Kiếm mang theo kiếm quang vô cùng lợi hại, một kiếm đâm về con mắt của nó.
Nếu là đổi lại một đối thủ khác thì Âm Phong Lang cũng không cần phải lo lắng, nhưng nó lại cảm nhận được sự đáng sợ của một kiếm này. Nó không dám khinh thường mà nhắm mắt lại ngay lập tức.
Phanh!
Kiếm quang công phá mí mắt của Âm Phong Lang, cũng không biết có làm mắt nó bị tổn thương hay không.
Âm Phong Lang cuồng nộ, một trảo xé rách không khí, tốc độ gấp mấy lần vận tốc âm thanh vỗ lên người Diệp Trần.
Phanh!
Chân khí tàn ảnh bị nghiền nát, trực tiếp va chạm vào chân thân của Diệp Trần, đồng thời làm hắn nhổ ra một ngụm máu tươi. Rõ ràng Diệp Trần không có kịp thoát khỏi phạm vi công kích của một trảo này. Âm Phong Lang trong lúc cấp thiết không có điều động quá nhiều yêu khí. Con mắt của nó cũng không đơn giản như vậy bị chảy máu.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương