Một chiếc xe có rèm che chạy như bay trên con đường rộng thênh thang, màu xe đỏ rực càng tạo vẻ diễm lệ thu hút nhiều ánh nhìn mơ ước, làm người dọc đường không khỏi suýt xoa, rồi lai không khỏi nghĩ, chủ nhân chiếc xe kia tính cách có phải mang vài phần lẳng lơ, táo bạo hay không?…
“Tiểu trinh thám, sao nhìn em khó chịu vậy?” Quái đạo danh chấn thiên hạ lúc này đang một thân đồng phục học sinh, vốn đang tiến rướn người tới hôn ái nhân anh ta một cái, nhưng ngay lập tức đình chỉ vì anh mắt hiếu kỳ của ba đứa tiểu quỷ phía sau…
“Ta nói, Kaito, anh không thấy ngượng à?” Conan nhìn xe, rồi nhìn nhìn lại bộ đồng phục của Kaito, bất đắc dĩ lắc đầu…
“Conan, sao cậu dám gọi anh Kuroba là Kaito?”
“Chẳng lễ phép chút nào ”
“Đúng vậy đúng vậy ”
Ba đứa nhóc không chừng lên án Conan, ra vẻ ta đây đứng về phía anh Kuroba Kaito đấy nhé, làm quái đạo không kiềm lòng được nhếch nhếch khoé môi. Nhưng mà không được cười quá mức đâu, bằng không tiểu trinh thám nổi nóng, lại vất anh hẳn sang một bên cả đời không thèm lý đến nữa…
Conan giọng mỉa mai, “Như vậy, xin hỏi, anh Kuroba, chúng ta đang đi tới đâu đây ạ?”
“Anh Kuroba??” Nghe được cách gọi của Conan, Kaito không vừa ý lắc đầu, “Gọi anh Kaito được rồi…”
“Tại sao Conan được gọi là anh Kaito trong khi tụi em phải gọi anh Kuroba?” Ayumi ngây thơ hỏi tiếp….
“Cái này….” Bởi vì bọn anh là tình nhân mà….. Kaito rất muốn nói như vậy, thế nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt đầy uy hiếp cùng đe doạ bỏ rơi của tiểu trinh thám, anh chỉ còn biết lắng quắng đi tìm lý do vớ vẩn nào đó trả lời. Nhưng lý do gì bây giờ??? Anh cầu cứu nhìn Conan, nhưng lại phát hiện người thương mặc kệ mình mà ngó ra cửa sổ.
Phiền phức này là tự anh tạo thành, nên anh tự mình tìm lối thoát đi ha….
Hừ, dám cười, cho rằng hồi nãy cậu không thấy sao?
“A, đẹp quá đi ~~~” Một toà nhà xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước mắt đám nhóc làm dời đi sự chú ý của chúng, rốt cuộc giải thoát được Kaito….
“Ừm…” Toà nhà này công nhận đẹp thật, đến Conan cũng kiềm lòng không được mà nhìn đi nhìn lại mấy lần. Nhất là những đoá tường vi đỏ mọc đầy quanh ngôi nhà, làm ánh mắt một lần nhìn vào, liền không muốn rời đi nữa………
“Oa, anh Kuroba, chúng ta cùng đi tới đó nhé?”
“Đương nhiên rồi….” Kaito cười cười nhưng khóe miệng mất tự nhiên mà cứng đờ….Anh vốn chỉ muốn đi cùng với mình tiểu trinh thám thôi, không ngờ……
********************************
“Tiểu trinh thám, có người mời anh đi tham gia yến hội, đi với anh nhé?”
“Không được, Conan với bọn em đâu có được mời, bọn em muốn đi chơi cùng nhau thôi…” Genta là người đầu tiên phản đối. Gần đây Conan không đi cùng bọn họ, làm bọn họ mất rất nhiều trò vui…
“Đúng vậy, mấy nay bọn em đều không được chơi cùng với Conan…” Ayumi ôm chặt cánh tay Conan, nói gì đi nữa cũng không buông…
“Em….” Mọi thứ đều bị các cậu nói hết rồi, Mitsuhiko sờ sờ mũi, tớ biết nói gì thêm đây????
“Anh thấy đó, tôi không đi được” Conan vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng ánh mắt thì mừng muốn chết
Tiểu trinh thám tựa hồ rất mừng a, Kaito nhăn mặt, “Được rồi, tất cả cùng nhau đi”
*********************************
“Bọn họ tại sao lại mời anh?”
“À, là bạn học ngày trước của thanh tra Nakamori, nhưng ổng không muốn đi, Aoko cũng không đi, cho nên mời tôi và vài người nữa đi đỡ phí” Kaito đi lên phía trước, không biết từ khi nào đã lẳng lặng gở được cánh tay đang bị ôm chặt cứng của Conan ra khỏi Ayumi
Tiểu trinh thám là của anh, cho dù em là nhóc con cũng đừng hòng bén mảng!
Cái tên này… Nhìn thấy hành động của Kaito, Conan chẳng biết phải nói sao, nhưng trong lòng thấy có chút ngọt ngào. Cái tên này thật là… cư nhiên lại ghen đấy à?
Thế là bọn họ cùng nhau đi tới toà nhà tường vi kia…
“Kíng coong” Kaito nhấn chuông cửa, nhưng mai mà chẳng thấy ai…
“Kaito, có khi nào anh nhớ nhầm địa chỉ, hay nhầm ngày không????”
“Không thể nào, đúng là hôm nay, đúng là chỗ này” Toà nhà tường vi rõ ràng như thế, không thể nào lại nhầm nữa. Người ta IQ 400 cơ mà, sao có thể mỗi cái địa chỉ mà đi nhớ nhầm?
“Nhưng mà…??”
“A, mở rồi kìa…….” Lúc mọi người đang chứa một bụng nghi hoặc, cửa sắt chậm rãi mở, một ông lão chậm rãi bước ra, lộ ra khuôn mặt già nua nhăn nhúm như sáp ong…
“Oé…..” Thấy ông lão, Kaito thụt lùi ba bước, thẳng đến khi thấy ánh mắt khinh bỉ của Conan, anh mới ho nhẹ hai tiếng….. Thật là thiếu ý tứ quá đi……
“Chào ông ạ, nơi này là Tường Vi Quán đúng không?” Conan tiến lên hai bước, hỏi.
“Ừm, các người tới đây làm gì?” Ông ta không nhớ chủ nhân ông có bạn là một đám nhóc nào cả….
“Chúng cháu là tới tham gia vũ hội ạ….” Ayumi trả lời thật to, nếu có thể cùng Conan khiêu vũ thì thật tốt
“Các người…..??”
“Kaito.” Conan thúc Kaito, ý bảo anh giới thiệu cho rõ ràng………
“Dạ cháu là……..”
“Công tử nhà Kuroba…………” Một thanh âm vang lên phía sau ông lão “Bác Phúc, mấy người trẻ tuổi này để cho con lo được rồi…” Một thiếu nữ bước tới trước mặt mọi người
“Tiểu thư…” Ông lão gật đầu, xoay người bước đi…
“Đây là quản gia của chúng tôi, Phúc Sơn, tớ là Ma Điền Ưu Tử, chú Nakamori đã gọi điện nói cho tớ rồi, ổng đang phải phụ trách vài vụ án, không đến được, nên nhờ công tử nhà Kuroba đến thay….” Ma Điền Ưu Tử thoạt nhìn có vẻ rất hứng thú với Kaito…
“Em là Kuroba Kaito, còn đây là Edogawa Conan và đám thám tử nhí bạn nó….”
“Chào chị.” Conan cúi đầu chào Ưu Tử, nữ nhân này coi bộ rất yêu thích vẻ ngoài của Kaito….
“Này!!! anh Kuroba…cái gì mà đám thám tử nhí, người ta cũng có tên chứ bộ” Thấy Kaito nặng bên này nhẹ bên kia, bọn nhóc liền ganh tỵ ra mặt
“Nhưng mà anh đâu có biết tên mấy nhóc”
“Em là Yoshida Ayumi”
“Tsuburaya Mitsuhiko”
“Kojima Genta, thích ăn cơm lươn nhất ”
“Genta, câu sau bị thừa đó”Ayumi thúc tay áo Genta
“Bọn em là nhóm thám tử nhí lừng danh!!!!” Ba đứa nhóc lập tức đồng thanh rồi bày ra tư thế như siêu nhân lúc vừa biến hình xong, làm Conan trên đầu vô số hắc tuyến.
“Đáng tiếc Haibara không có ở đây.” Mitsu thở dài, Haibara nói không khoẻ nên ở nhà rồi.
“Thật sao? Các em dễ thương thật đó” Ma Điền Ưu Tử nựng nựng má Genta. Nhưng nói thật, cô không thích trẻ con chút nào, nhất là lúc nàu, vừa ồn vừa nháo, thật không muốn tiếp vào cửa.
Bất quá, để hấp dẫn chú ý của Kuroba Kaito, cô giả tạo thế nào cũng được.
“Chị hình như rất thân quen với anh Kaito thì phải” Conan vuốt vuốt mũi, có phải là tại cậu nhạy cảm quá hay không
“Đúng vậy, chị học cùng trường với anh Kuroba này” Chỉ là Kaito từ trước tới nay vẫn không hề để ý tới cô ta, cũng được, con nhỏ Akako kia không phải anh cũng không để vào trong mắt sao?
“Thì ra là cùng trường” Conan dài giọng
Xem ra người này thực sự thích Kaito, nhìn ánh mắt… giống y như Ayumi khi nhìn mình
Ha ha…Conan cười khổ lắc đầu. Cậu làm sao vậy? Bất quá chỉ là một cô gái mà thôi, đáng cho cậu suy đông diễn tây như vậy sao? Thật là xấu hổ với hình tượng thám tử lừng danh…
“A????” Thân thể đột nhiên bị ai đó ôm lên, COnan ngẩng đầu, thấy Kaito vẻ mặt rất lo lắng
“Tiểu trinh thám, em làm sao vậy?” Tiểu trinh thám của anh từ nãy giờ vẻ mặt đều rất hằn học, có phải trong người có gì khó chịu hay không? Nếu có chuyện gì… nếu cần thiết anh lập tức đưa cậu quay về nhà, yến hội gì đó không đi cũng không sao. Dù sao… thiên địa rộng lớn nhiều cảnh đẹp tiệc ngon, với anh cũng không quan trọng bằng một tiểu trinh thám.
“Em không sao.” Conan cúi đầu, lần đầu tiên chủ động tựa lên người Kaito. Cậu biết chính mình đã nghĩ quá nhiều rồi. Nhưng cậu thật sự vẫn lo, Ran đợi cậu lâu như vậy, cuối cùng vẫn không thể tiếp tục đến với nhau… Còn Kaito, anh đợi cậu được bao lâu? Lại còn có thể kiên trì thêm bao lâu? So với cùng một bạn gái xinh xắn tay nắm tay không phải thật tốt sao?
“Chúng ta vào đi thôi…….”
“Ừm…” tiểu trinh thám, em rốt cuộc là làm sao vậy,không phải ăn phải cái gì rồi chứ…
“Conan đang làm nũng đấy à….” O_O
“Hình như đúng là vậy rồi!!!” O_O
“Quá kinh khủng rồi” O_O
“Có khi nào ngày mai tận thế không”
“…………………..”
“…………………..”
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
22 chương
49 chương
11 chương
10 chương
23 chương