“Ơ…dạ???” Conan giờ mới ngẩng đầu lên, bộ mặt bơ bơ như nãy giờ không hề chú ý. Thì ra… không phải là hắn… trong lòng tự nhiên vô cùng thất vọng…Hắn ta thật lâu rồi không có tới gặp cậu. Quên đi, cậu sao thế này, có liên quan gì đến cậu đâu…. “Được rồi, anh vừa nói cái gì tham gia vũ hội? Ngày hôm nay có chuyện gì trọng đại sao?” Ran quay đầu nhìn về phía Sonoko, thân là nhị tiểu thư của tập đoàn tài phiệt Suzuki, không thể lại không biết việc này… “Hở????” Sonoko hai tay khoanh lại, nỗ lực nhớ xem, hình như không có gì hết…”Đúng rồi, lần trước bố có đứa cho tớ một phong thư, nhưng chả hiểu gì hết nên quăng rồi…” “Hả?????” “Ừa…nói cái gì mà buổi dạ hội của những cô bé lọ lem, hừ Sonoko đại nhân ta là ai chứ, sao có thể chung đụng với mấy cô bé tội nghiệp kia được, há há há…” Mọi người hắc tuyến, Sonoko quả nhiên không đổi được cái bệnh tự kỷ nặng, thật giống với người nào đó quá đi…. Mà kệ chứ, nhớ hắn làm gì… “Xin lỗi, buổi vũ hội kia là anh cùng một người bạn tổ chức…” Nghe Sonoko nói vậy, Kết Thành cũng không để bụng chỉ cười cười, “Anh với bạn anh cứ lâu lâu lại tổ chức vũ hội thế này… Nếu tiểu thư không thích, như vậy thì thôi vậy…” Tựa hồ có chút xấu hổ, Kết Thành xoay người định chạy đi, nhưng phát hiện ống tay áo đã bị người túm lại… “Tiểu thư?” “Chuyện này… nếu là anh mời tới, chúng ta nếu như từ chối thì không phải con gái nữa rồi…” Sonoko hí hí cười trộm “Sonoko!” “Aizzz, dù sao cậu với Kudo cũng chia tay rồi, sao không chuẩn bị quen một anh đẹp trai mới đi?” Sonoko thúc thúc khuỷu tay Ran. “Đã vậy thì chúng ta đã đi thôi…” “Bây giờ á?” Sonoko và Ran bất ngờ, “Chờ một chút, bọn em còn chưa thay quần áo mà?????” Mặc đồ như thế này mà đi tham gia vũ hội sao được?? Ran cúi đầu nhìn lại mình, áo sơmi, quần jean,rồi lại ngó sang Sonoko, trang phục của cô cũng không thích hợp đi vũ hội. “Không cần, chủ đề của bọn anh là mời đến những “cô bé lọ lem” xinh đẹp giản dị ở trên đường, rồi đến chỗ bọn anh sẽ có sẵn y phục, tới đó, mọi người sẽ được chiêm ngưỡng xem ai có thể trở thành công chúa lọ lem xinh đẹp nhất….” Kết Thành cười nói, thành thật mà nói, thiếu nữ tóc dài trước mặt anh thực sự rất xinh, nếu mà trang điểm tỉ mỉ chút nữa, khẳng định sẽ vượt xa nhiều người… Bất quá, ánh mắt anh lại thấy hứng thú với tiểu quỷ trước mặt. Mà không biết tiểu quỷ này trang điểm lên sẽ như thế nào…?? Sao-tôi-tự-nhiên-rùng-mình-vậy-ta????? Conan bất chợt run nhẹ hai vai, hình như lại sắp có chuyện không hay xảy ra rồi…. “Kết Thành, sao cậu tới muộn thế???” “Thì tại đi tìm mấy cô bé lọ lem cho buổi vũ hội mà, Tân Điền, còn cậu thì sao?” “Còn phải nói,  ta đã ra tay là mã đáo thành công”Tân Điền lấy tay hất tóc trước trán, khiến vô số nữ sinh phía xa kích động hú hét ầm ầm. “Đẹp trai quá~~~~ ” “Thật là ~~~ cậu xem, Kết Thành đẹp trai, Tân Điền cũng đẹp trai, hế hế tớ thích cả hai người ~~~” “?????” Ran và Conan không còn từ nào để thốt mà chỉ lẳng lặng nhìn Sonoko, trong khi cô nàng vẫn như thường lệ chẳng hề để ý tới vẻ mặt no comment của hai người. “Ê mà mấy thằng đẹp trai lưu manh lắm nha, giống cái tên Kudo của cậu đó, chảnh choẹ lắm nha” Sonoko không hiểu vì sao cứ nhớ tới Shinichi là liền trở mặt ác cảm hết với mấy anh đẹp trai. “Ừm…” Ran cúi đầu ậm ừ. Ội ội – sao lại có tui liên quan vào đây nữa?? Conan nghe Sonoko nói hươu nói vượn một hồi lại lôi mình vào chửi thì tránh không khỏi cảm giác bó tay. Mà nói lại, cái tên Kaito kia cũng đẹp trai vậy, cũng lưu manh cà chớn vậy, mà Sonoko ngươi cũng mê quá trời đó thôi. “Đây là cô bé lọ lem mà cậu chọn tới đấy à, nhan sắc nhìn cũng bình thường nhỉ?” Tân Điền từ trên xuống dưới đánh giá Ran và Sonoko…. “Ê, anh nói gì? Anh còn đòi hỏi xinh đẹp tới mức nào nữa?” Dám nói công chúa Sonoko nhan sắc bình thường à? “Kệ họ đi mà, chị Sonoko” Chị xấu thiệt mà… Conan kéo tay áo Sonoko lại, nhưng trong bụng lại thầm cười nhạo. “Còn người tớ mời tới thì không tầm thường vậy đâu, Chi Mỹ, ra đây đi.” Nương theo tiếng hoan hô của mọi người, một vị mỹ nhân từ trong đám người chậm rãi đi ra, nhất thời hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người Conan nhìn Sonoko, rồi lại nhìn Chi Mỹ. A~~ đúng là một đại mỹ nhân “Conan, ánh mắt mi vậy là sao?” Sonoko túm áo Conan, cô nhìn thấy rồi nha, vừa rồi thằng tiểu quỷ này tuyệt đối là đang khinh bỉ nhan sắc của cô. “Huhu chị Ran cứu em—-” Âm thanh kêu cứu siêu cấp vô địch khả ái bắt đầu vang lên, lại còn làm bộ mặt phụng phịu dễ nựng, nhất thời đã đem ánh mắt của mọi người thu về phía mình… “Sonoko tiểu thư, Conan chỉ là một thằng nhóc thôi mà.” Kết Thành ôm lại Conan, tiểu tử này, quả nhiên đúng như anh tưởng tượng, dễ thương chịu không nổi. Conan ở trong lòng Kết Thành lại không vừa ý, đuôi mắt cứ giật giật, cậu thực sự rất ghét bị người khác ôm. Nhưng mà…ngó sang Sonoko..Thôi ta cứ ở đây cho an toàn một lát … “Tôi xin giới thiệu…” Sau khi tiếng nhạc dạo kết thúc, Kết Thành hắng giọng nhưng tay vẫn ôm Conan “Tôi là Kết Thành Tân Du, vị này chính là Tân Điền Niệm, là sinh viên của trường âm nhạc Beika, hiện nay là thành viên mới của công ty chúng ta. Còn các cô nương đây chính là những cô bé lọ lem tôi mời tới. ” “Tôi là Mori Ran, xin mọi người chỉ bảo nhiều hơn ” “Tôi là Suzuki Sonoko ” “Nhóc con, em tên gì?” Kết Thành nhìn vào người trong lòng “Em là Edogawa Conan, thám tử” “Thám tử?” Kết Thành hiếu kỳ nhướng mày “Xin lỗi, thằng nhóc này rất mê trò trinh thám” Ran khiêm tốn nói thêm rồi ôm Conan về. “Thật à?” Trong tay còn lưu lại hơi ấm của thằng nhóc, Kết Thành nhìn lại vòng tay trống không của mình, trong lòng tự nhiên thấy thất lạc. Âm nhạc bắt đầu vang lên giòn giã, từng cặp đôi tiểu thư và vương tử bắt đầu chọn cho mình trang phục. Lúc nhạc kết thúc sẽ là lúc bọn họ bước ra trình diễn.