Không phải đóa hồng trắng
Chương 47 : Bị thương
Edit: Quanh
Beta: Quanh
Hai trong bốn anh em bị bắt, rốt cuộc trưởng nam nhà Mukami cũng đồng ý trao đổi con tin.
Nghe nói là ra sau trường tiến hành trao đổi.
Đúng lúc này, Mukami Yuma lại gặp phải vấn đề lớn.
Trước khi trở thành vampire, cậu ta từng là bạn thân của Shu, là người bạn cực kỳ, cực kỳ thân thiết.
Christa nghe Subaru kể lại: "....."
Chẳng phải bạn thân của Shu là Thần ngủ sao? Thế mà cậu ta cũng có bạn! Không đúng, phải là một người bạn vampire!
Tính ra trong bốn anh em nhà Mukami, đã có ba người lớn tuổi hơn cô, nghĩ tới điều này, Christa có hơi đau đầu.
Khi còn là con người, Yuma tên là Edgar, lúc đó cậu ta vẫn còn nhỏ, vô tình gặp Shu, hai đứa trẻ nhanh chóng kết thân, nào ngờ giữa đường nhảy ra một vị khách không mời mà đến (Reiji), đốt cháy cả làng của Edgar.
Bởi vì trận đả kích này, Shu không còn hứng thú với bất kỳ thứ gì nữa. Mà trên thực tế, Edgar vẫn chưa chết, chỉ là bị mất trí nhớ, trở thành cô nhi, kết thành anh em với ba đứa nhỏ còn lại. Sau này KarlHeinz biến tất cả thành vampire, nhận làm con nuôi.
Hiện tại cậu ta là vampire, không còn nhớ người bạn xưa cũ, còn trở thành tù nhân nhà Sakamaki, để diễn tả tình huống này... Một chữ "loạn" cũng không đủ.
Nội dung vở kịch gắn đủ mọi loại thẻ tag, từ thanh mai trúc mã, mất trí nhớ, bắt nhốt, tới ngược tâm ngược thân, không khác nào bộ phim truyền hình cẩu huyết lúc tám giờ tối, Christa không khỏi tấm tắc khen hay.
"Vậy tại sao Shu lại đột nhiên quyết đấu với Reiji? Kết quả như thế nào?"
Christa tò mò hỏi con trai.
"Reiji bị thương, Shu cướp Mukami Yuma, nhốt ở trong phòng, tự mình trông chừng."
Christa: "...."
Cảm giác có gì đó không đúng... Rốt cuộc là sao...
Lúc trước cô để ý Reiji vẫn luôn trông chừng anh trai, cô còn tưởng cậu ta ghen tỵ với Shu, nhưng hiện tại xem ra, bởi vì anh trai có bạn thân mà đốt luôn làng của bạn thân anh trai... có vẻ cậu ta là một tên cuồng anh trai.
Cuồng anh trai, giết mẹ, một nhà Sakamaki đúng là không có ai bình thường.
Christa thở dài, lắc lắc đầu.
"Không được!" Đột nhiên Subaru đứng dậy, "Shu và tên Yuma kia từng là bạn thân, liệu anh ta có lén thả người hay không! Lúc trước bởi vì không muốn làm phiền tới mẹ, con mới không nhốt Yuma ở trong phòng mình, hiện tại xem ra, vẫn nên để con quản lý thì hơn!"
"...Bên kia đã đủ loạn, con đừng gây rối thêm." Christa bất đắc dĩ nói, "Shu tự có chừng mực, dù sao cậu ta cũng là trưởng nam trong nhà, được bồi dưỡng như người thừa kế, chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm, cậu ta tự biết."
Nhiều năm trôi qua, nhìn mặt ngoài Reiji và Christa có thực quyền, nhưng người xứng đáng ngồi cùng mâm với cô chỉ có Sakamaki Shu.
Đương nhiên con cả có thực lực của con cả, chẳng qua cậu ta tỏ vẻ lười biếng, không thèm quan tâm mà thôi. Dạo gần đây để chuẩn bị cho kỳ nguyệt thực, cậu ta làm không ít việc, khiến Christa nhớ lại Đại thiếu gia một thời vượt xa đám anh em, ngoài mặt ra vẻ không quan tâm, nhưng nhìn thấu rõ hơn ai hết.
"Không ngờ mẹ đánh giá anh ta cao như vậy." Subaru có chút không phục.
"Nói đúng ra từ nhỏ tới lớn, trừ những lần nộp giấy trắng, lúc nào cậu ta cũng bỏ xa con." Christa trêu chọc.
Subaru: "...."
"Nếu con lo lắng, cứ sai người canh gác phòng của Shu là được."
Subaru gật đầu.
Chỉ có KarlHeinz mới có thể sử dụng phép thuật biến mất không để lại dấu vết, vậy nên Shu muốn mang theo Yuma trốn ra ngoài là điều không thể.
Mặc dù hình dung như vậy, Christa lại cảm thấy có điều gì đó không đúng!
Cô buồn rầu nghĩ.
. . .
Gần tới ngày trao đổi con tin, tình bạn của Shu và Yuma cũng được hâm nóng trở lại.
Có một lần Christa vô tình đi qua phòng khách, thấy Yuma đang giảng giải cách trồng táo và cà chua, mà thần ngủ ngàn năm không tỉnh như Shu lại khép hờ mắt, đến thời điểm mấu chốt sẽ đưa ra ý kiến.
Christa thầm nghĩ, hai người đó đúng là khắng khít.
Cô còn tưởng Shu sẽ không trả "con tin" này về, nhưng đến ngày giao hẹn, vẫn là Shu mang Yuma tới trường học.
Christa buồn chán ngồi trong nhà chờ kết quả, trực giác mách bảo đêm nay sẽ không trôi qua thuận lợi, nhưng cô không ngờ, trên đường mang Yui về biệt thự, đám Subaru gặp phục kích.
Bị sói tấn công.
Nhìn Subaru cả người đầy máu, được quản gia đỡ vào, Christa hoàn toàn suy sụp.
Lúc sói nhào tới, Subaru ở bên cạnh Yui, năm người còn lại không kịp chạy tới, cậu ôm cô ấy vào trong lòng, gắt gao bảo vệ.
Nếu không phải Ayato kịp thời giải vây, chỉ sợ hậu quả không thể lường trước được.
Biệt thự không có đủ thuốc trị thương, Christa quyết định đưa Subaru về Ma Giới.
"Theo tôi được biết, tân vương tộc Wolf có mối quan hệ rất tốt với otou-sama, vậy nên đàn sói tấn công chúng ta không phải gia linh của họ, có thể là do người của cựu vương làm, hoặc là Thủy Tổ bị nhốt trong Pandemonium làm."
Reiji đã băng bó vết thương xong, bình tĩnh phân tích.
"Mọi người đều thống nhất quay trở về Ma Giới, nơi này không thích hợp để phòng thủ." Shu gật đầu, chậm rãi sửa sang lại đồng phục, "Kỳ nguyệt thực đã đủ phiền toái, còn bị cuốn vào vụ tranh chấp của mấy người, tch, thật phiền phức."
Christa cố gắng để bản thân tỉnh táo, cùng Reiji dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị rời đi.
Mà cho tới khi mọi người ra khỏi biệt thư, cô vẫn không để ý Komori Yui đang khóc nức nở.
Là một người mẹ, cô biết hết thảy đều do con trai tự nguyện, nhưng vẫn không thể đối mặt với "đồng lõa" của con trai, thậm chí cô còn oán hận Yui, nếu không phải cô bé kéo chân, Subaru sẽ không thương nặng như vậy.
Christa vuốt ve mái tóc rối của con trai, hối hận lúc trước mình không ngăn cản Subaru và Yui ở bên nhau.
________
Trong game gốc, người bị thương là Ayato, Subaru kịp thời đến giải cứu. Ở đây tác giả đã sửa lại là Subaru bị thương, Ayato tới giải cứu.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
42 chương
12 chương
110 chương