Chiếc Mercedes bóng lộn thả Harvath xuống chỗ sân bay dành cho máy bay lên thẳng tại đây đã có sẵn một chiếc trực thăng Colibri EC 120B đang sẵn sàng chờ anh. Sau khi nhìn bản đồ và bàn qua về những gì Harvath muốn người phi công gật đầu giơ ngón cái lên với anh rồi vào số. Họ thắt dây an toàn, đeo tai nghe vào. Vài phút sau, họ đã ở trên không trung. Họ bay qua núi Corcovado nơi có bức tượng chúa Cristo Retender đang vươn cánh tay khổng lồ ra. Có một cái gì đó gợi Harvath nhớ tới bức tượng Atlas đang giơ trái đất lên. Harvath cho rằng có những điểm tương tự giữa Chúa cứu thế và Atlas. Các giá trị của Do Thái - Kitô giáo là một trong số rất ít những giá trị tôn vinh thế giới văn minh hiện đại, chống lại những đám người Hồi giáo cực đoan man rợ. Harvath bật cười. Từ Hồi giáo cực đoan bắt đầu trôi qua trong đầu anh. Nó có nghĩa giống như vẽ một đường ranh giới, phân biệt những người Hồi giáo tốt và xấu, nhưng về phần mình, anh thấy còn một ngày nào những người Hồi giáo tốt không làm gì để xóa bỏ những tội ác đang xuất hiện dưới tên tuổi của họ, đường ranh giới phân biệt đó còn bị lu mờ. Như thế là để quỷ dữ chiến thắng còn những con người lương thiện thì chẳng làm gì. Ngày nào anh cũng chứng kiến cảnh đó vì vậy anh quyết định đất nước này không thể bị những tín đồ đạo Hồi giày xéo. Đa văn hóa là cái quái gì chứ. Chính sự đúng đắn về chính trị làm người ta phát rồ lên và anh mệt mỏi vì điều đó. Nếu những người này muốn làm đúng như ở nước họ sao họ không ở lại đó mà làm? Nhiều quan điểm của Harvath nghe có vẻ bài ngoại nhưng anh cũng có lý. Anh đang đứng trên mặt trận chống khủng bố và anh hiểu rõ những tên cực đoan có thể như thế nào. Những phần tử khủng bố đạo Hồi cấp tiến áp dụng óc sáng tạo và những ý tưởng cực kỳ thông minh một cách rất cẩn thận và tỉ mỉ khi đánh bom và bắn giết. Ở Mỹ, có các bộ phận được tổ chức một cách chuyên nghiệp của cái gọi là “các tín đồ Hồi giáo ôn hòa” đang dấy lên một cuộc thánh chiến Hồi giáo nhằm phá hủy mọi thứ mà đất nước này ủng hộ. Chúng là kẻ thù kiên nhẫn và quyết tâm biến nước này thành nước Mỹ của các tín đồ Hồi giáo và nhiều người đang làm nhiệm vụ bảo vệ nước Mỹ lại không để ý đến chuyện này. Giữa những làn sóng nhập cư trái phép và vấn đề về đạo Hồi cấp tiến ở Mỹ đã có lúc Harvath cảm thấy như mình đang khóc vì đất nước này. Họ bay trên vịnh Guanabara và Pão de Acúcar. Viên phi công bay sát cả bãi biển Copacabana và Ipanema trước khi để chiếc máy bay bay thẳng tới điểm đến cuối cùng của họ, vịnh Angra dos Reis, cách đó bốn mươi lăm phút đi bằng máy bay về phía Nam. Dọc đường, họ bay qua những vùng phong cảnh kỳ thú hầu hết là những ngôi làng ven biển với những cánh rừng dày rậm rạp. Đại dương lấp lánh như vô số những mảnh kính vỡ mỗi khi có những con tàu lướt qua mặt nước để lại đằng sau những cái đuôi trắng xóa. Thật tinh khôi! Và đến giờ, Harvath mới hiểu tại sao lại nhiều người yêu Braxin đến thế. Khoảng bốn mươi phút sau, khi họ đến gần vịnh Angra dos Reis, viên phi công lái chiếc máy bay xuống thấp đến mức gần như chạm vào đầu những ngọn sóng. Harvath phải nhìn anh ta tới hai lần để chắc chắn rằng đó không phải là anh chàng lái xe taxi đã đưa anh từ sân bay về khách sạn hôm trước. Cũng giống như chuyến du lịch ngắn trên hầu hết những phong cảnh đẹp nhất của Rio mẹo nhỏ này có lẽ là cách phi công lấy lòng khách để được bồi dưỡng thêm tiền. Harvath không quan tâm tới những pha nhào lộn của tay phi công này anh bảo anh ta dừng ngay. Máy bay lên thẳng đã đủ sức thu hút sự chú ý của người khác rồi. Như thế cũng đủ làm anh ta sợ. Tay phi công bay lên cao và làm theo chỉ dẫn. Nghiên cứu kỹ đoạn phim từ vệ tinh nên Harvath biết rằng hòn đảo mà gã Lùn tự thuê cho hắn rất nhỏ. Tuy nhiên, anh vẫn muốn nhìn tận mắt càng gần càng tốt. Vì chắc chắn là không thể bay liệng ngay trên tầm đầu người được nên Harvath chọn cách trực tiếp bay cắt ngang qua. Trong một khoảng thời gian ngắn, anh phải xử lý rất nhiều thông tin nhưng đó là cách duy nhất để anh có thể tận mắt nhìn hòn đảo từ bên trên mà không làm người đang ở trên đảo lúc này nghi ngờ. Angras bao gồm 365 hòn đảo khác nhau. Người phi công chỉ một mũi đất nhỏ xíu ở đường chân trời gần đó. Khi họ tới gần, Harvath nghiên cứu bản đồ, cùng với kích thước và hình dáng các hòn đảo khác xung quanh hòn đảo của gã Lùn và anh nhận ra anh chàng phi công đã nói đúng. Anh ta đã đi đúng với phương án mà Harvath yêu cầu. Tựa vào cửa, Harvath nhoài người ra nhiều nhất có thể, cố in sâu toàn bộ bức tranh bên dưới vào trong đầu anh- tòa nhà chính và các nhà tranh, sân bay dành cho máy bay lên thẳng, con tàu siêu tốc ở chỗ bến tàu, hình dáng và bố cục của hòn đảo, tất cả. Tối nay anh sẽ trở lại, nhưng có lẽ đến lúc đó, trời sẽ tối đen như mực và đêm tối sẽ làm cho dự định của anh càng trở nên nguy hiểm hơn.