Khoảnh khắc khi yêu
Chương 19 : Niềm tin
Tố Anh chợt nghĩ gì đó trong đầu rồi nhướng mày lên và tiếp tục “Chị chỉ hỏi nếu như thôi, nếu em phát hiện JB yêu cô gái khác thì em sẽ giải quyết như thế nào?”
“Em sẽ giết chị ấy mất!” Anny nói vui. Tố Anh vừa nghe xong xém sặc cà phê nhưng cũng giữ trạng thái bình thường rồi một suy nghĩ lóe ra trong đầu là hiện giờ không biết JB nghe thấy câu trả lời này thì liệu có cảm thấy bất an hay không nhỉ?
Bãi biển Vũng Tàu hiện ra trước mắt, Nhạc Di vô cùng phấn khởi và thích thú, đã lâu lắm rồi cô không đi biển, đôi lần ước muốn nhỏ nhoi là được đi chân trần và cảm nhận những hạt cát bé tí dưới chân, cảm nhận sóng biển ập vào và che lắp đôi chân cô lại, nước biển mát và mùi vị mặn của biển đôi khi lan tỏa khi có một cơn gió nào đó nhè nhẹ thổi tới…
JB ngắm nhìn khuôn mặt vui vẻ của Nhạc Di vừa chạy xe vừa đưa tay sang vuốt ve khuôn mặt cô, Nhạc Di cũng đưa tay và nắm lấy bàn tay của JB thật chặt…
JB muốn hôm nay có thời gian ở cạnh Nhạc Di, muốn cô gái của cô vui vẻ và có không gian riêng ở bên nhau hưởng thụ một ngày cuối tuần thư giãn ở bãi biển như thế này.
Sáng JB đã thức rất sớm lúc Anny còn ngủ, cô ghi một tờ giấy note để trên quần áo mà cô đã gắp gọn gàng.
JB ghé nhà Tố Anh khá sớm, cô đi bộ tập thể dục với Tố Anh lúc mặt trời còn chưa lên.
“Vậy giờ cậu tính sao?” Tố Anh hỏi;
“Mình không biết… giờ cứ tới đâu thì hay tới đó, trong lòng mình cũng rối lắm” JB thở dài;
”Sáng Anny thức dậy không thấy cậu thì sao?” Tố Anh quan tâm;
“Mình có ghi note để lời nhắn là sáng mình đi Vũng Tàu công tác tối nay mới về…”
Tố Anh liền lắc đầu rồi vào trong nhà lấy chìa khóa xe đưa cho JB “Lần này cậu mệt mõi rồi, mình đã bảo là cố gắng kiềm chế đi… rốt cuộc người ham hố nhất cũng là cậu”
JB không nói gì liền cảm ơn Tố Anh, vừa quay đầu xe thì Tố Anh đã gỏ cửa kính, JB liền hạ xuống;
“Tốt nhất cậu đừng nên vượt quá giới hạn với cô bé ấy, khổ nhất vẫn sẽ là cô gái ấy mà thôi, chiều nay Quang đi rồi cậu nhớ chở cô bé về sớm cho mình gặp luôn nhé!”
JB liền gật đầu rồi vẫy tay chào Tố Anh.
Sau khi đổ xe vào bãi JB chọn một khách sạn đối diện bãi tắm Thùy Vân. Cô và Nhạc Di nhanh chóng lấy phòng và soạn đồ đạc.
Nhạc Di thích thú vừa vào trong đã chạy liền ra ban công, sáng nắng ấm áp và đầy hương vị biển.
JB từ sau ôm lấy eo Nhạc Di và tựa cằm lên vay cô.
Được một lúc thì JB liền kéo nhẹ Nhạc Di vào trong rồi ôm siết lấy cô, cảm giác khi nhớ nhung và lâu ngày gặp lại được ôm ấp Nhạc Di như thế này khiến JB không thể nào hạnh phúc hơn nữa.
“Chị nhớ em lắm…”
“Em cũng vậy”
JB nới lỏng tay nâng nhẹ cằm Nhạc Di và hôn cô. Nụ hôn kéo dài thật lâu cho đến khi cả hai cảm thấy không còn hơi thở, khi dứt ra hai người cảm giác nuối tiếc còn mơn trớn đôi môi nhau thật nhẹ nhàng.
“Chị muốn ôm em ngủ, chỉ ôm nhau ngủ thôi, chị hơi mệt một tí, khi nào thức sẽ đi dạo biển nhé” JB chợt đề nghị;
Nhạc Di đồng ý, cô cũng cảm giác hôm nay Jb có điều gì đó rất lạ, không giống như hôm ở nhà cô, JB nồng nhiệt và ham muốn cô nhiều hơn. Hôm nay lại khác, JB như ý tứ và kiềm lòng mình lại… khi hôn nhau Nhạc Di muốn JB tiến xa hơn ở nụ hôn nhưng JB lại không làm gì ngoài một cái ôm ấp và vuốt ve đơn giản.
Hai người nằm xuống giường, JB dụi đầu mình vào ngực Nhạc Di, Nhạc Di cũng ôm cô thật chặt và vuốt ve mái tóc JB. JB hít thở mùi hương cơ thể của Nhạc Di rồi từ từ hơi thở chợt đều hơn… cả 2 bắt đầu chìm sâu vào giấc ngủ sau hơn hai tiếng đi xe.
Sóng biển lại cuộn trào, âm thanh của sóng cứ văng vẳng vào không gian, xa xôi ở đường chân trời, bầu trời bắt đầu kéo mây u ám.
* Anny lim dim mở mắt thức dậy thấy JB không nằm bên cạnh, cô giữ hờ tấm chăn che cơ thể rồi ngồi dậy. Cô liếc nhìn xung quanh và xem đồng hồ, đã gần 9h sáng.
Tờ giấy note đặt trên bộ quần áo được xếp ngay ngắn ở dưới mép giường đập vào mắt Anny, cô tò mò lấy lên xem…
“Chị đi gặp khách hàng ở Vùng Tàu sớm, tối sẽ về, điểm tâm sáng chị để trong tủ lạnh em nhớ hâm nóng lại nhé, tối về chị sẽ sang nhà gặp em.
Yêu em!
JB”
Anny đọc xong rồi đứng lên vươn vai vận mình và đi vào toilet. Anny bật vòi sen để nước chạy khắp cơ thể… đột ngột cô nhớ về đêm qua. Nhớ đến sự nồng nhiệt của JB dành cho cô. Nhớ đến nụ hôn và đôi tay của JB vuốt ve cơ thể mình..
Anny chợt đỏ mặt và mĩm cười.
Cô tắm nhanh rồi lấy một chiếc khăn quấn quanh người, cô lấy điện thoại và gọi cho Tố Anh “Chị có rãnh không? Đi cà phê với em nhé…”
Bên kia đầu dây Tố Anh vẫn giả vờ thể hiện sự ngạc nhiên “Ồ em về lúc nào thế?”
“Mới hôm qua thôi chị…”
“Uk vậy 30 phút sau hẹn ở Ân Nam nhé…”
“Vâng!”
Tắt điện thoại Anny chọn một chiếc áo sơ mi caro màu sọc đỏ đơn giản của JB treo trong tủ, bất giác cô chợt để ý không thấy chiếc áo sơ mi trắng mình đã mua tặng JB hôm sinh nhật đâu. Cô chợt nghĩ chắc sáng nay JB đã mặc đi làm…
* Cà phê An Nam tọa lạc trên một con đường khá sầm uất của Sài Gòn,thiết kế cổ kính với máy ngói và nước chảy róc rách xuống những khóm trúc tạo cho bạn một cảm giác rất yên bình.
Tố Anh đến trước, cô chọn ngồi ở khu vực ngoài trời gần với một thác suối nhỏ. Ngồi chưa đầy 5 phút sau Anny cũng đến. Hai chị em vui vẻ chào hỏi nhau, Anny gọi một ly nước ép trái cây rồi lại nhìn ly cà phê đen nóng đang lan tỏa mùi hương nhẹ nhàng của Tố Anh, cô đột nhiên cười “Chị và JB có sở thích giống nhau thật… em không uống nhiều cà phê được vì sẽ bị say mất”
Tố Anh cười rồi lại dò hỏi Anny “Sao chỉ có một mình em vậy? JB đi làm rồi à?”
“Đi công tác ở Vũng Tàu từ sớm chị ạ”
“Em không sợ JB đi với cô gái khác sao?” Đoạn nói Tố Anh liền uống một ngụm cà phê
“Em tin tưởng chị ấy” Anny khẳng khái “JB sẽ không như thế đâu…”
Tố Anh chợt nghĩ gì đó trong đầu rồi nhướng mày lên và tiếp tục “Chị chỉ hỏi nếu như thôi, nếu em phát hiện JB yêu cô gái khác thì em sẽ giải quyết như thế nào?”
“Em sẽ giết chị ấy mất!” Anny nói vui. Tố Anh vừa nghe xong xém sặc cà phê nhưng cũng giữ trạng thái bình thường rồi một suy nghĩ lóe ra trong đầu là hiện giờ không biết JB nghe thấy câu trả lời này thì liệu có cảm thấy bất an hay không nhỉ?
“Em chỉ nói vui thôi, nếu có ngày đó thì mới biết được chị ạ, giờ ngồi suy luận khi thực tế chưa xảy ra thì nói rất dễ dàng, đến khi nó xảy ra rồi lại không đúng như những gì mình đã nói thì chẳng khác nào mình chỉ là người nói thì hay mà làm thì không được”
Tố Anh gật gù, ở một khía cạnh nào đó cô lại rất thích tính cách của Anny, cô gái này nếu có phát hiện ra mình bị cấm xừng thì cũng cứng rắn mà có thể vượt qua được. Đoạn nghĩ đến đó Tố Anh liền thở dài kín đáo rồi lắc đầu…
“Hôm trước chị có gọi cho Louis, em đã gặp nó chưa?”
Anny lại thở dài “con bé này bây giờ em và cha không quản được nó nữa, vẫn chưa kết thúc khóa học mà đã bỏ ngang đi về rồi, em nghe nó nói là đang ở cùng cô gái nó thích… lần đầu tiên em thấy nó nghiêm túc trong chuyện tình cảm”
Người phục vụ bê ly nước ra đặt trước mặt Anny, cô liền cảm ơn rồi tiếp tục “Dạo này chị không quen ai sao?”
Lần này Tố Anh lại thở dài “Chị không có diễm phước giống như em và JB rồi, nói chung sau khi bị Mel đá thì chị cũng không muốn nghiêm túc với cô gái nào cả, có trãi qua tình một đêm với một vài người, và hiên tại thì như em đã thấy” Tố Anh chợt nhúng vay rồi lại rút một điếu thuốc ra ngửi. Cô ý tứ vì biết Anny không thích mùi khói thuốc nên không phì phèo như gặp gỡ JB.
Cả hai người ngồi nói chuyện hồi lâu thì tính tiền ra về, Tố Anh bắt một chiếc taxi và ngẫu hứng muốn đi mua sắm, cô nhắn người tài xế dừng tại Vincom rồi vào trong lựa một vài chai nước hoa và mỹ phẩm.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
82 chương
309 chương
82 chương
50 chương
120 chương