Khoảng trống ​

Chương 35 : Hãy ở bên anh ​

-Ishishishi chị hai à yêu là đau đớn có phải không ? Vậy em sẽ yêu chị hơn nữa nhé ! Vừa nói Kira vừa dùng gai hòng trắng bóp chặt lấy cơ thể Sou, Tôi và Sui cố gắng hết sức tiến về phía Sou nhưng đó là đìa không thể khi Sui đang phải đối đầu với số búp bê còn lại trong tiêm còn tôi thì đang phải đấu với tên quản gia. Cần phải gọi giúp đỡ, nhưng tôi không thể nơi lỏng dù chỉ 1 giây trước những đón tấn cung dồn dập của tên quản gia, nhìn bề ngoài hắn khá bình thường và thân thiện nhưng xét về mặt dùng kiếm thì hắn lại rất xuất sắc, thanh kiếm nhỏ gọn với những nhát đâm sắc bén mỗi lần chạm vào cơ thể tôi khiến nó như bị tê liệt. Tôi đưa mắt nhìn về phía Sui cô bé đáng cố hết sức dùng dây leo quật ngã bọn búp bê, nhưng dù có mất đi vài bộ phận chúng lại tiếp tục đứng lên như những thây mà. Phim kinh dị à ! Sou gồng hết sức dùng chiếc keo vàng đâm vào dưax những sợi gai nhưng chỉ có thể cắt được lớp bao phủ bên ngoài, tình hình đang ngày càng xấu đi, có lẽ nên thử dùng đến nó -Cố lên Sui, Sou anh sẽ thử dùng nó ! -Vâng master ! Tôi dùng tay phải đấm mạnh xuống nền đất các mảnh vỡ hư khống tan ra đẩy lùi tền quản gia ra phía sau, vung mạnh tay sang ngang các mảnh vỡ lần lượt bám theo đường thẳng tảo ra một thanh đoản kiếm, 10 chiếc ổ khóa trên cơ thể tôi bỗng chốc sáng lóe lên, tôi vung kiếm lên cao đâm thẳng vào 1 ổ khóa, rồi hét lớn -Ta cần ngươi, hãy thức dậy đi một nửa của ta ! Ổ khỏa nứt dần dần rồi vỡ ra tạo thành một luồng khí bao lấy cơ thể tôi, trong phút chốc tôi đã lấy được sức mạnh của ma vương nhưng cơ thể tôi không hoàn toàn biến đổi, đôi cánh vẫn mọc ra nhưng nó không hoàn chỉnh mắt trái tôi đổi sang màu trắng nhưng không còn đôi sừng mọc ra nữa, toàn bộ các mảnh vỡ ôm chặt lấy cơ thể tôi tạo thành lớp giáp vững chắc, thì ra đây là hình dạng khi mình vẫn giữ được ý chí. Tuyệt ghê mình có thể cảm nhận được cơ thể nhẹ đi rất nhiều -Master, master đã giữ được lý trí rồi ! Sui mừng rỡ trong khi tiếp tục chống đỡ với lũ búp bê hỏng, Tôi cười với Sui rồi lao tới phía gai hồng đang trói buộc Sou. Tên quản gia giẫm mạnh xuống nền hướng mũi kiếm định đâm tôi từ sau lưng, tôi nhanh chóng lộn vòng trên không tránh mụi kiếm rồi sút mạnh vào gáy hắn, khiến hắn ta va chạm mạnh với mặt đất, hướng tay trái vào phía gai hồng -Hắc hỏa ! Đám lửa đen bay tới thiêu cháy những nụ hồng cùng đống dây gai sắc nhọn đó, tôi lao tới đỡ lấy Sou đặt nhẹ nhàng xuống đất -Anh sẽ bảo vệ em, mọi việc cứ để anh lo ! Tôi có thể cảm nhận thấy sức mạnh áp đảo đang chảy trong chính cơ thể tôi, tôi lao tới phía Kira, cô ta đẩy mạnh dây leo xuống đất bay lên trên không, tôi bay đuổi theo tặng ngay cho cô ta một cú móc từ dưới lên, dù có dàn lưới gai hồng đỡ lại nhưng ngọn lửa đen của tôi thiêu cháy nó khiến nắm đấm của tôi tiến thẳng vào cô ta, lập tức cô ta bật lại đằng sau, không dừng lại ở đó dùng ngọn lửa hắc hảo của mình tôi đẩy cô ta từ trên trời lao tahwngr về phái cạnh Rozen, ngao mạn cười ngước xuống nhìn hắn -Giờ đến lượt ngươi đây ! Guhahaha ! -Ngươi thật là trẻ con ! Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở vị trí số 2 chứ ! Hắn đưa ngón trỏ chỉ lên trên, theo giác quan được cường hóa tôi bất ngờ quay lại sau lưng, Sou bất ngờ xuất hiện đâm mạnh vào bụng tôi, không thể kìm nén được ngạc nhiện. Sui bỏ vũ khí lao đến đẩy Sou ra khỏi tôi -Sou em làm gì thế ! -Em ... Em không điều khiển được master ! Từng giọt nước mắt đau đớn rơi xuống, tên Rozen nhanh chóng cười nham hiểm, hắn cất giọng êm êm vốn có pha chút điên khùng của mình -Ta đã nói mà, Kira đã gieo mầm mống vào người Sou rồi giờ con bé không thể điều khiển được bản thân đâu ! Xem ngươi có thể giết một đồng đội của mình không ! -Thằng khốn ! Kira đứng dậy từ đống đổ nát dưới đất, cô ta vung tay điều khiển Sou lao tới tấn cồng tôi cùng lũ búp bê hỏng dưới đất, tôi và Sui không thể ngừng tay chống đỡ, một mặt phải chống lại bọn búp bê hỏng mặt còn lại chống lại Sou nhưng không được làm tổn thương cô bé tình thế xấu đi. Sou không ngừng rơi nước mắt ở mỗi đòn tấn công tôi, tên chó má, tuy sở hữu sức mạnh áp đảo nhưng tôi nào có thể ra tay với một cô gái yêu tôi như thế chứ. Bất ngời mũi kiểm liên tục đâm mạnh vào sau lưng tôi, khiến đôi cánh của tôi rách nát tôi rụng xuống nền nhà, chuyện già đây ! Từ lúc nào tên quản gia đã tỉnh dậy hắn ta lao tới tấn công tôi từ sau lưng khiến tôi không thể bay lên nữa. Hắn lao tới phía tôi, tôi giơ tay tóm lẫy mũi kiếm nhưng lập tức Kira phóng mũi hồng về phái tôi trói chặt lấy chana trái khiến tôi đổ xuống. Gồng mình, tôi chuẩn bị dùng lửa của mình thiêu rụi chúng thì Sou bất ngờ lao từ trên xuống đâm thẳng một nhát xuyên qua lớp giáp đâm thẳng vào lưng tôi, tôi gầm lên rồi lăn lại phía sau. Sui vội vã dùng dây leo trói Sou, rồi tạo lớp rào chắn xung quanh tôi, Sui vứt bình tưới lao thẳng đến ôm lấy Sui -Tỉnh lại đi em đang làm ngươi chúng ta yêu đau đấy ! Bằng giọng nói yếu ớt Sou đáp lại Sui -Em xin lỗi ! Chị lại khóc à chị hai ! -Tại em cả đó ! -Đừng khóc nữa vì mỗi lần nhìn vào gương mặt khóc của chị, em cảm thấy như chính mình đang khóc vậy ! Có lẽ em không thể ở bên mọi người rồi, bàn tay này đã làm master tổn thương ! -Đồ ngốc nói gì thế chúng ta và master sẽ ở bên nhau tối cùng, em đã hứa rồi mà ! -Em xin lỗi ! Sou đẩy Sui ra xa, trước khi lý trí bị điều khiển Sou hét lớn rồi dùng chiếc kéo đâm mảnh vaor chính mình. Không gian bỗng chocos tĩnh lặng lại một ánh sáng mạnh tỏa ra xung quanh, Rosa Mystica ( Có thể coi là trái tim của những búp bê Rozen ) thoát ra ngoài, Sui khóc lớn gọi tên Sou trong khoảnh khắc Kira lao tới bắt lấy Rosa Mystica của Sou, Sui lao tới lấy lại nhưng không kịp nữa Rosa Mystica đã bị Kira cướp mất. Những ánh sáng cuối cùng tắt đi trên gương mặt xinh xắn của Sou , ...... -Master ! Hãy ở bên em nhé ! Sou đưa đôi tay ôm lấy khuôn mặt tôi đặt nhẹ một nụ hôn lên má. Tôi ôm con bé vào lòng nhẹ nhàng chạy trong làn mưa khi chủng tôi đang đi mua sắm. Sou đang trèo lên lưng tôi nhẹ nhàng ôm tôi từ đằng sau -Master, em yêu master ..... Những kí ức của Sou lần lượt xuất hiện trong đầu tôi, nó như đang dần phai mờ đi, nhửng giọt nước mắt của Sui rơi không ngừng, tôi đấm mạnh xuống sàn nhà lạnh lẽo ....