Khoảng trống
Chương 23 : Đấu trường sinh tử
Leo lao tới phía Eva không hề nao núng, hắn ta rút thanh kiếm đeo bên hông chém mạnh vào bả vai Eva, nhưng với tộc độ cực nhanh của loài vampire cô ấy dễ dàng tránh chúng như đang bỡn cợt với Leo
-Nhạt nhẽo quá ! Không vui như ta tưởng, ngươi không thể chém trúng một nhát sao ?
-Bình tĩnh nào tiểu thư rồi đâu sẽ có đó ! Kiếm khí !
Hắn chém một đường thẳng từ trên xuống, Eva tiếp tục né được những bỗng cô ấy giật mình lùi lại phía sau. Một đường kiếm dài hơn tính toán đã chém trúng vào phần bả vai cô gái, vết thương nhanh chóng lành lại
-Bất ngờ à nha !
-Chém trúng rồi nhé tiểu thư ! Nhưng khả năng hồi phục của cô quả là rắc rối lớn đó !
-Đúng vậy nhỉ ! Dù sao thì đùa thế đủ rồi, ít ra ta cũng sẽ đánh thật như là cho ngươi một đặc ân ! kukuku. Mưa sao băng
Hàng ngàn tia sét bay thẳng về phía Leo nhưng vẻ mặt hắn ta không hà toát ra chút khí của sự sợ hãi, hắn đứng thẳng lại dơ mũi kiếm hướng về phía trước. Lưỡi kiếm đang hấp thu lại lượng ma thuật của Eva. Rồi bất ngờ hắn ta phản lại đòn đánh Eva bằng kiếm khí kết hợp với chiêu thức mưa sao băng vừa thu lại được của Eva. Tuy sát thương bị giảm đi đáng kể nhưng cũng đủ để thổi bay bức tương của thủ phủ. Eva nhảy lên không trung, cất tiếng nói khinh miệt
-Thì ra thanh kiếm đó của ngươi là thanh kiếm đạo tặc ! Một thanh kiếm giơ bẩn phải dựa vào nguồn năng lượng của người khác !
-Bình tĩnh nào, nó cũng giống như cái khả năng phục hồi của cô thôi, tiểu thư à !
-Câm miệng lại ! Khả năng phục hồi là từ chính bản thân ta ! Tia chớp !
Eva lao tới với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy, từng nhát cào đều được hắn đỡ lại bằng thanh kiếm. Ngay khi Eva dừng lại, cô ta cũng cảm thấy thấm mệt, thanh đạo tặc sáng lóe lên rồi ngừng lại.
-Vậy ra nó có thể hút cả mana của người chạm vào à ?
-Đúng vậy đó tiểu thư , thậm chí còn có thế sao chép lại chỉ cần chiêu thức đó có dính dù chỉ 1/1000 phép thuật !
-Kukuku ! Quả là thanh kiếm bẩn thỉu mà !
-Sao cũng được ! Tia chớp !
Leo lao tới từng cử chỉ giống hệt với tốc độ của Eva hắn ta chém liên tục khiến Eva trở tay không kịp và nhận một vài vết thương, nhưng nó cũng ngay lập tức phục hồi lại như cũ
-Nếu vậy thì ta sẽ đem phép thuật của ta cho ngươi vậy !
-Sao cơ ?
Eva tập trung phép thuật vào tay phải lao tới tóm thẳng vào lưỡi kiếm của Eva, máu bắn ra khoảng không xung quanh không ngừng. Thanh kiếm phát sáng cực điểm vì gặp nguồn mana rất lớn của Eva
-Vậy ra tiểu thư muốn đánh bài liều ! Nhưng tiểu thư nên nhớ thanh càng hấp thụ nhiều mana thì khả năng đánh bại được tôi của tiêur thư càng giảm đi đó !
-Kukuku Vấn đề là liệu thanh kiếm của ngươi có nhận được hết mana của ta không ! Mana tăng ngưỡng cực đại !
Phần thân của thanh đạo tặc bắt đầu xuất hiện các vết nứt, vẻ mặt tự tin của Leo phút chốc biến mất thay vào đó là gương mặt ngạc nhiên đến đáng sợ. Trong giây phút Eva đã bóp nát thanh kiếm cảu Leo biến nó thành những mảnh vụn bay giữa không trung
-Một thứ nhơ bẩn thì sẽ mãi nhơ bẩn thôi ! Người không thể chứa được hết lượng mana cực lớn của ta trong thanh kiếm mỏng manh như thế ! Cấm thuật thứ 10 : Hấp huyết !
Lượng máu bị bắn ra ngoài trong lúc Eva cầm vào thanh kiếm bị hút lên không trung, những giọt máu trở thành hàng ngàn mũi kim nhắm thẳng vào hướng Leo. Bị đâm bởi hàng ngàn mũi kim, hắn ta gầm lên trong đau đớn rồi ngã gục xuống đất
-Tại sao... chứ .... tại sao.. ta lại thua dù ... có một thanh kiếm như thế ....
-Kukuku không phải quá rõ sao ? Là do ngươi quá phụ thuộc vào vũ khí của mình !
-Quả thật ... là .... một sự chênh lệch ... trình độ quá lớn ....
Dứt lời hắn ta cũng đổ gục xuống cùng với toàn bộ thủ phủ Sen. Eva chậm rãi bước ra khỏi cánh cửa đó bỏ lại tòa nhà đổ nát sau lưng
-Vậy là xong việc ở đây ! Đơn giản quá ! Giờ đi đâu nhỉ ? Đến chỗ một nửa của ta hay đến chỗ hai con búp bê kì dị giờ ???! Mà chắc là đến chỗ hai con búp bê trêu bọn chúng chút !
Phía Tây, ngân hàng của thành phố Sen, Ozon chạy lòng vòng trong không trung né khỏi lũ dây leo của Sui, để lại những dấu ấn kì lạ ở những chỗ mà cô ta lướt qua. Sui bắt đầu thấm mệt, con bé quát lên
-Đứng yên coi mụ già ! Chỉ biết chạy thôi hả !
-Cứ to mồm đi bọn nhóc con ! Xem đây, pháo thủ từ địa ngục khai hỏa !
-Cẩn thận kìa chị hai !
Từ những dấu ấn hàng loạt luồng đạn được phóng vào phía Sui và Sou. Sui bị bất ngờ cô bé bối rồi trong dây lát rồi nhanh chóng định thần tạo một lớp lá chắn bằng dây leo chống lại loạt đạn. Sau khi loạt đạn kết thúc Sou nhanh chóng lao tới trước dùng chiếc kéo cắt một vết rách bên tay phải rồi chui vào đó, ngay sao đó vết rách bất ngờ xuất hiện phía sao Ozon, Sou chui ra từ vết rách đâm một nhát chí mạng nhưng Ozon nhanh chóng dùng cánh chặn nó lại, Sou bị dội ngược lại phái sau.
-Ngươi có bộ cánh tốt ghê nhỉ !
-Chưa một ai có thể chém rách được chúng đâu ! Guhahaha
-Vậy thì hôm nãy sẽ có một người đấy !
Sou hét lớn rồi lao thẳng vào bằng một nhát chém sắc bén nhưng kết quả tương tự, Sou bị dội lại lần hai rồi ngay sau đó nhanaj ngay một loạt đạn từ âm binh của Ozon, Sou rơi thẳng xuống nền đất.
-Hình như ngươi đang quên ai thì phải !
Sui đã tiếp cận ngay phía bên cạnh Ozon
-Mầm mống dịch bệnh !
Một lượng lớn các hạt mâm bay về phía Ozon, một lần nữa cô ta thu bô cánh đen lên phía trước chặn lại toàn bộ đợt tấn công, tiếp tục loạt đạn hướng về phái Sui, công thủ toàn diện là một từ có thể dành cho Ozon lúc này, nhưng .....
-Quả là mấy con búp bê đồ chơi vô dụng, ngày nào còn đôi cánh này sẽ không ai có thể chạm vào ta ! Hahaha
-Thật vậy đấy ! Nhưng hôm nay ngươi nên tạm biệt nó đi !
Dứt lời Sou hướng thẳng mũi kéo về hướng tim của Ozon, cô ta nhanh chóng chụm 4 chiếc cánh dơi đen che lên phái trước
-Đã bảo rồi ! Vô ích .....
-Mầm bệnh ! Bộc phát !
Giọng nói Sui nhẽ nhàng cất lên cùng nụ cười gian xảo của con bé, từ 4 chiếc cánh của Ozon những mẩm hạt được gieo vào đó từ đòn đánh trước của Sui bắt đầu phát huy tác dụng, mầm hạt sinh sôi lớn dần lên bằng cách hút hết dưỡng chất của đôi cánh, nó khiến đôi cạnh dần dần khô lạt như mặt đất nứt nẻ, Sou mỉm cười
-Rất tiếc mà bọn ta là 2 chị em !
Nhát chém cuối cùng của Sou tung ra xé tân chiếc cánh mà Ozon tự hào đâm thẳng vào tim cô ta, không kịp nói thêm lời nào linh hồn của Ozon đã bị phá vỡ, cô ta rơi xuống từ bầu trời xanh thẳm, vậy là giấc mơ bay lượn trên bầu trời đó của cô ta chấm dứt sau ngày hòm nay. Sou vừa tiếp đất Sui đã chạy đến ôm chầm lấy cô bé
-Làm tốt lắm chị hai !
-Em cũng thế !
-Tự sướng gì chứ ! Quả là hai đứa chậm chạp kém cỏi ! Kukuku
Giọng nói khó nghe của Eva vừa kịp chạm vào tai Sui, khiếm cô bé làm nhặng xị lên
-Nói cái gì cơ ? Con ma cà rồng thối kia ! Giỏi xuống đây coi ta sẽ giết ngươi !
-Còn thời gian cáu gắt thì mau đến chỗ nửa kia đi !
Suy nghĩ một lúc Sui nói với Sou
-Cũng phải ! Đi nào !
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
36 chương
70 chương
91 chương
1232 chương
163 chương
118 chương
437 chương
113 chương