Khoảng trống
Chương 21 : Thủ thuật
Màn đêm buông xuống trên thành phố Sen, còn 2 ngày cho đến khi Isiki Mei bị xét xử.
-Master ! Anh có kế hoạch gì chưa ?
-Không phải chúng ta chỉ cần đập tên "số 3" đó là xong sao ?
-Jezzz master thật là !
Sou thở dài ngán ngẩm
-Về lý thì đúng là chỉ cần đánh bại hắn là xong nhưng mà điều đó đâu có phải là chuyện đơn giản ? Theo như em điều tra dưới trướng của hắn ta còn 2 tên nữa cũng không phải hạng tầm thường !
-Chúng ta chỉ cần chia nhỏ chúng ra là được mà !
-Chia nhỏ ?
-Đúng thế ! Cụ thể là em và Sui sẽ tấn công vào phía cánh trái của hắn trong ngày xét xử, Eva gây náo loạn bện phải vậy là 2 tên đó phải tách ra !
-Vậy.. Vậy còn em thì sao ? Anh hai ?
-Em hả, có lẽ Rin nên nghỉ ngơi ở đây ! fufufu
-Không thể nào .... Đừng trêu em mà anh hai !
-Đùa chút thôi em là con bài ẩn của chúng ta ! Em sẽ đi cùng anh !
-Thật chứ .... Thật chứ, anh hai ?!
-Dĩ nhiên rồi ! Lần này anh sẽ không thất bại nữa ! Mọi người sẽ không ai phải chịu đau đớn, chúng ta sẽ có 1 trận đơn giản thôi !
-Kukuku ta có thế nhìn thấy ánh mắt khá tự tin đó, một nửa của ta !
Tôi khẽ nhếch mép cười, "bọn chó đừng xem thường tao đến lúc rồi đây" những suy nghĩ chạy quanh đầu tôi như thấm vào từng dây thần kinh. Thật sự thì tôi nóng người rồi đây, vụ lần trước tôi sẽ khiến chúng trả cả vốn lẫn lãi.
-Mà chúng ta có vấn đề đây, một nửa của ta à !
-Hmm?
-Ngươi thật sự bắt ta ngủ trong túi ngủ, trên cái nóc này hả ? Dù là vampire nhưng ta vẫn rất ghét nếu bị cảm đó !
Eva càu nhàu
-Xỉn lỗi, cơ mà chúng ta đâu có lữa chọn ! Nhìn cái lũ lao nhao đi tìm chúng ta dưới kia kìa !
-Im đi, mụ già !
-Cái... Cái gì cơ ... mụ già ... mày muốn gì hả con lùn ?
-Lùn thì sao chứ đồ ngu ! Master thích lùn cơ mà, master nhỉ ?
-Mày nói gì cơ lùn ? Ngươi thích ta hơn phải không một nửa của ta ?
Không biết từ lúc nào mà quả tạ bị quăng sang cho tôi, với hai cái mỏ dễ thương kia thì đâu thể nói ai dễ thương, hay yêu ai hơn được chứ, lũ nhỏ này cứ thích chơi trò ném hỏa lôi qua người khác là sao ta ..... Tôi chỉ có thể ngập ngừng ậm ừ cũng may có Rin và Sou cứu nguy, không thì có lẽ câu truyện về chàng main của các bạn sẽ ngừng trong chương này mất ! Màn đêm nhanh chóng trở nên tĩnh lặng, lũ dưới kia chắc cũng ngừng truy tìm chúng tôi rồi. Lúc này mấy đứa cũng đã chìm vào giấc ngủ, tôi nhẹ nhàng đứng dậy, châm một điếu thuốc, những suy nghĩ kì lạ chạy dọc theo não tôi theo làn khói mờ mờ.
-Vẫn còn chưa ngủ à ? Mai đến ngày xét xử rồi sao ngươi không tranh thủ nghỉ ngơi đi ?
-Hmm ! Nói thế nào nhỉ có lẽ tâm trạng của tôi khá giống cô nên mới không ngủ được !
-Sao cơ vậy là ngươi cũng ham muốn bữa ăn ngày mai hả ? kukuku
-Ngốc, toàn nói những điều tào lao à !
Tôi cốc vào đầu Eva, cô nàng ôm đầu bĩu môi
-Eva này, lần đó trông tôi như thế nào ? Tôi không làm ai bị thương chứ ?
-Lần đó không phải là ngươi, đừng lo !
-Hmm ! Cô quá nuông chiều tôi rồi đó ! Nếu năng lực của tôi mất kiểm soát lần nữa hay giết tôi trước khi tồi làm ai trong số họ bị thương !
Tôi cầm tay Eva đặt lên cổ mình, đáp lại ánh mắt lạnh băng của tôi Eva thở phào. Cô ta đưa tay lên má tôi khẽ kéo xuống và đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng. Sau đó Eva nhanh chóng quay lưng đi về phía Rin, Sou và Sui đang ngủ.
-Đồ ngốc sao ta có thể giết một con người như thế này chứ !
-Hmmm........
Trời trở sáng, thành phố Sen huyên náo một cạch lạ thường, người dân hân hoan trào đón quốc vương của họ, kéo theo sau đó là Mei. Cô ta bị xích ở tay chân và cổ, bộ quần áo rách nát, 4 tên to lớn đang áp giải cô ấy.
-Tên đang ngồi chễm trệ trên kiệu kia là hắn ta hả ? còn 2 tên bịt mặt, mặc quần áo kín mít kia là 2 tên cận vệ ?
-Vâng master ! Chính là hắn ta số 3 của cục Sion Greko hắn ta có khả năng điều khiển hỏa thuật !
Tên đó đeo một chiếc mặt nạ 1 nửa đen, nửa còn lại trắng kì lạ che mặt, mái tọc nhọn buộc đuôi ngựa dài chấm chân. Quang người đeo những trang bị vàng liểng xiểng, hắn gác chân nhìn xuống mọi người ánh mắt khinh khỉnh, như đang nhìn lũ lợn bẩn thỉu đang xầm xì, bu vào hắn chờ phát thức ăn. Những tiếng xầm xì ngày càng lớn và thậm chí một vài tên hét lên.
-Đức vua muôn năm ! Con ả phản bội chết bằm ! Giết nó đi !
-Con đĩ đó không thể để nó sống !!!!!
-Đúng thế hãy giết nó đi !
......
*Rầm * Một tảng đá bay vào giữa đám đông, hắn ta bỗng ngước mắt lên nhìn lên phía các nóc nhà, đoàn kiệu dừng lại một lúc rồi tiếp tục đi với nụ cười hiếu chiến đang nở trên môi hắn.
-Chậc ! Mình ném trượt thì phải !
-Anh .... Anh hai ! Giật cả mình à !
-Kukuku ta muốn xẻ thịt cái bọn không biết điều kia quá !
-Bắt đầu kế hoạch thôi nào master !
-Thế thì, chúc mọi người may mắn ! Đi nào !
Truyện khác cùng thể loại
359 chương
43 chương
97 chương
4 chương
42 chương